1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thảo luận chung về các trận không chiến trên bầu trời Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi kqndvn, 02/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kqndvn

    kqndvn Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    0
    Dịch qua mấy trận thắng để lấy khí thế cho anh em. Còn bây giờ quay lại từ đầu, bởi vì đúng là phải đọc từ đầu thì mới hiểu hết được tình hình.
    Địch thủ (Antagonists)
    Trang 10 - 13
    Lực lượng oanh kích chính của KQ Mỹ ở miền Bắc Việt nam trong chiến dịch Sấm Rền là F105 Thần sấm. F105 B ban đầu được thiết kế là máy bay ném bom nguyên tử chiến thuật tầm xa, bay thấp dùng ở Châu Âu. Nó có cánh bé để bay nhanh và khoang mang bom hạt nhân. F105 D với hình dáng gần như giống hệt được phát triển làm máy bay ném bom hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết, với thùng dầu ở vị trí khoang chứa bom.
    F105 gặp vấn đề lớn về bảo trì, nhưng đã được giải quyết trước chiến dịch. Đa số F105 model có một phi công, nhưng cũng có F105F 2 phi công dùng cho các sứ mệnh đặc biệt.
    F105 là loại máy bay nhanh nhất thế giới ở tầm thấp, và cho dù được thiết kế chuyên biệt cho ném bom, trong chiến dịch Sấm rền (Rolling Thunder), F105 kịch chiến với Mig nhiều hơn so với toàn bộ các máy bay khác cộng lại.
    F105 mang khẩu hoả diệm sơn M-61 (20mm - Vulcan), với tốc độ bắn 6,000 viên /phút, và khi sử dụng như tiêm kích (ít khi thôi), có thể mang 4 tên lửa tầm nhiệt Aim-9 sidewinder treo ở hai giá đúp. Giá đúp này gây ra nhiều sức cản, và làm giảm khối lượng bom đạn mang theo, nên ít khi F105 mang Aim9 trong các phi vụ ném bom. Vì cánh nhỏ nên cung cấp rất ít lực nâng cho F105 khi ngoặt, nó nổi tiếng vì kém cơ động, nhưng bất chấp khả năng lượn kém, khẩu cannon và tốc độ cao sau khi đã vứt bom khiến cho chiếc F105 được điều khiển tốt rất hữu dụng trong các cuộc không chiến trống lại Mig17.
    Một nửa các đơn vị air-to-air của Hải quân Mỹ trang bị F8 một ghế, một máy bay tiêm kích không biết thoả hiệp (uncompromising air superiority fighter). Nhanh và cơ động lanh lẹ, trang bị súng 20mm Colt Mark 12 và 2 hoặc 4 tên lửa Sidewinder ở ngang sườn, và một bộ ra đa có khả năng hạn chế. Phi công F8 được huấn luyện đặc biệt tốt với các trận đánh quần vòng (dogfight) và tự hào về thành tích; Họ tin rằng máy bay của họ là loại tốt nhất trong không chiến trên thế giới. F8 xuất kích từ các tàu sân bay loại nhỏ, thuộc thế hệ Project 27 - Charlie, sản xuất từ WW 2: Es*** class carriers, Oriskany, Bon Homme Richard, Han****, Intrepid, Lexington, Ticonderoga, và Shangri La, vốn đều được sửa chữa để vận hành máy bay phản lực.
    (đoạn này có nhiều photo nhưng chưa có điều kiện scan).
    Cả KQ và HQ sử dụng F4 Phantom II, hai chỗ. Ban đầu F4 được phát triển nhằm đem lại cho HQ lực lượng tiêm kích trang bị ra da và tên lửa, nhưng với performance so impressive, KQ cũng chọn luôn nó làm máy bay chiến đấu đa năng. HQ gọi F4 là F4 B; KQ gán là F4C, nhưng về bản chất chúng là một loại máy bay. Từ lúc đầu, F4C trở thành lực lượng tiêm kích chủ đạo của KQ, nhưng F4B thì chia sẻ nhiệm vụ với F8.
    Trên phần lớn các khía cạnh, F4 là một máy bay excelent. Tăng tốc nhanh, bay gấp đôi tốc độ âm thanh ở tầm cao và siêu thanh ở tầm thấp, và có hệ thống ra đa cực mạnh vận hành bởi người phi công thứ hai ngồi ở ghế sau. Ở F4 HQ, phi công ngồi sau là navigator, gọi là RIO (radar intercept officer). Ở F4 KQ, phi công ngồi sau là người vừa mới tốt nghiệp bay, thường được biết đến như GIB (guy in back). F4 của KQ cũng thường mang tổ hợp điều khiển bay dùng cho GIB; F4 HQ thì không .
    Khi không chiến, F4 có thể mang tới 8 tên lửa, 4 AIM9 tìm nhiệt và 4 tên lửa dẫn đường bằng rada tầm xa AIM7 Sparrow. THeo xu thế, F4 không trang bị súng, và trên thực tế, ít phi công yêu cầu lắp đặt chúng.
    Bác panzerlehr post ảnh hộ.
    Tớ nghỉ hai ngày để viết assignment. Thứ 5 lại dịch tiếp.
  2. Bundeswehr

    Bundeswehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi thì cứ để những bài có liên quan đến cuộc chiến máy bay 65-72 ở lại đây, còn trong quá trình thảo luận nó có lan man sang vấn đề khác nhưng vẫn bám vào ý chính thì cứ để lại, hầu như các topic ở trong này đều như vậy, nếu muốn các bài viết bám chặt 100 % theo tên gọi của topic thì mệt nhọc các mod xóa bài hay di chuyển lắm.
    Mà chỗ cậu scan sách lại sợ bị tóm vì copyright à? Ở bên Đức tớ scan và fotocopy sách thoải mái mà chả bị làm sao cả.
  3. Bundeswehr

    Bundeswehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2004
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi thì cứ để những bài có liên quan đến cuộc chiến máy bay 65-72 ở lại đây, còn trong quá trình thảo luận nó có lan man sang vấn đề khác nhưng vẫn bám vào ý chính thì cứ để lại, hầu như các topic ở trong này đều như vậy, nếu muốn các bài viết bám chặt 100 % theo tên gọi của topic thì mệt nhọc các mod xóa bài hay di chuyển lắm.
    Mà chỗ cậu scan sách lại sợ bị tóm vì copyright à? Ở bên Đức tớ scan và fotocopy sách thoải mái mà chả bị làm sao cả.
  4. submarines

    submarines Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Cậu kqndvn lại quan trọng hóa vấn đề rồi. Tớ ở Mỹ đã sáu bảy năm nay scan và photo sách trong trường đại học biết bao nhiêu lần, có ai bắt đâu. Mà cũng chẳng ai hơi đâu rãnh đi rình rập bắt cậu đâu mà lo như con gái thế này.
    Đó là chưa nói chỉ phạm bản quyền khi nào cậu photo hay scan và lưu truyền lại với mục đích thương mại, hoặc photo hay scan cả quyển để dùng cho mục đích cá nhân thay vì mua sách, chứ nếu chỉ photo hay scan vài ba chương cho mục đích làm nghiên cứu thì chả ai bắt cậu làm quái gì. Đơn giản register với bọn trực thư viện nếu cần, mà đa phần chẳng ai làm vậy cả khi photo hay scan vài ba chương sách. Đó là theo kinh nghiệm trực thư viện của tớ.
    Thêm nữa mấy thông tin trong quyển Clashes cậu dịch cũng cũ mèm rồi, rỗi và vui thì dịch anh em xem - thời gian của cậu xem ra "như vàng" hay sao nhỉ . Quyển đó cũng chẳng phải là gì kinh khủng lắm đâu, nhiều nguồn thông tin khác của Mỹ cũng khá đối nghịch về trình tự thời gian và chuyện đã xảy ra trong các lần giao chiến đó. Cậu cứ đọc hết bộ Osprey F-4 và MiG các loại, rồi thêm quyển To Hanoi and Back hay When Thunder Rolled sẽ thấy.
    Cứ xem cái đoạn khen F-105 trong quyển cậu dịch ấy, để thấy giá trị quyển cậu dịch chỉ là rất tương đối. Nếu đọc xong quyển F-105 Thunderchief: Workhorse of the Vietnam War cũng nguồn Mỹ chắc cậu sẽ nghĩ lại có nên dịch đoạn đó hay không.
    Nó đây:
    [​IMG]
    [nick] [/]
    Được submarines sửa chữa / chuyển vào 11:54 ngày 05/04/2005
  5. submarines

    submarines Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Cậu kqndvn lại quan trọng hóa vấn đề rồi. Tớ ở Mỹ đã sáu bảy năm nay scan và photo sách trong trường đại học biết bao nhiêu lần, có ai bắt đâu. Mà cũng chẳng ai hơi đâu rãnh đi rình rập bắt cậu đâu mà lo như con gái thế này.
    Đó là chưa nói chỉ phạm bản quyền khi nào cậu photo hay scan và lưu truyền lại với mục đích thương mại, hoặc photo hay scan cả quyển để dùng cho mục đích cá nhân thay vì mua sách, chứ nếu chỉ photo hay scan vài ba chương cho mục đích làm nghiên cứu thì chả ai bắt cậu làm quái gì. Đơn giản register với bọn trực thư viện nếu cần, mà đa phần chẳng ai làm vậy cả khi photo hay scan vài ba chương sách. Đó là theo kinh nghiệm trực thư viện của tớ.
    Thêm nữa mấy thông tin trong quyển Clashes cậu dịch cũng cũ mèm rồi, rỗi và vui thì dịch anh em xem - thời gian của cậu xem ra "như vàng" hay sao nhỉ . Quyển đó cũng chẳng phải là gì kinh khủng lắm đâu, nhiều nguồn thông tin khác của Mỹ cũng khá đối nghịch về trình tự thời gian và chuyện đã xảy ra trong các lần giao chiến đó. Cậu cứ đọc hết bộ Osprey F-4 và MiG các loại, rồi thêm quyển To Hanoi and Back hay When Thunder Rolled sẽ thấy.
    Cứ xem cái đoạn khen F-105 trong quyển cậu dịch ấy, để thấy giá trị quyển cậu dịch chỉ là rất tương đối. Nếu đọc xong quyển F-105 Thunderchief: Workhorse of the Vietnam War cũng nguồn Mỹ chắc cậu sẽ nghĩ lại có nên dịch đoạn đó hay không.
    Nó đây:
    [​IMG]
    [nick] [/]
    Được submarines sửa chữa / chuyển vào 11:54 ngày 05/04/2005
  6. allah_akbar

    allah_akbar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    343
    Đã được thích:
    0
    Về máu liều mỗi người một khác, với lại bác kqndvn đã nói thế thì chắc là cũng khó copy thật. Mong các bác tiếp tục cho anh em thưởng thức tiếp. Mà đánh nhau có thắng có thua là bình thường. Mọi người vào đây chủ yếu là SV hay những người đã đi làm, đều đã chín chắn trưởng thành, chẳng ai thích những chuyện cổ tích ta đánh đâu thắng đó dành cho các cháu mẫu giáo. Các bác cố dịch tất được thì hay quá, có biết những tổn thất trước kia của quân mình mới hiểu hết gian khổ, khó khăn và trình độ của các bác phi công ta trước đối thủ mạnh nhất TG.
    Mà sách Mỹ cũng nhiều quyển bốc phét hoặc đi đạo văn ghê lắm. Hồi trước em đọc Osprey có một quyển nói về MIG17 và 19 trong CTVN của một quan bác người Hung. Bác này hầu như phần nói về quân ta bê hết quyển PKKQ ra dịch ăn bớt, đọc vừa tức cười vừa khó chịu. Một quyển nữa của các ông Mẽo viết về đấu tăng trong CTVN thì hầu như ca ngợi M48 lên mây, xem chừng cả cuộc chiến M48 chỉ bị hư hỏng trục trặc chứ ko bị hạ. Chuối nữa là đoạn viết về đấu tăng giữa quân mình với quân nguỵ ở Quảng Trị năm 72, quyển này viết xưng xưng lên là chiến đoàn nguỵ gì đó trang bị M48 bắn hạ được hàng chục tăng ta, trong khi M48 toàn bị mất do trục trặc kỹ thuật, hỏng hóc, bị bỏ lại chứ tăng ta không bắn được cái nào. Đọc xong có cảm tưởng trong CTVN quân mình tổn thất về xe tăng còn cao hơn Mỹ + nguỵ. Đọc xong quyển này em bắt đầu thấy nghi ngờ về những con số kill/lost mấy bác Yankee công bố ở VN và TT.
  7. allah_akbar

    allah_akbar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    343
    Đã được thích:
    0
    Về máu liều mỗi người một khác, với lại bác kqndvn đã nói thế thì chắc là cũng khó copy thật. Mong các bác tiếp tục cho anh em thưởng thức tiếp. Mà đánh nhau có thắng có thua là bình thường. Mọi người vào đây chủ yếu là SV hay những người đã đi làm, đều đã chín chắn trưởng thành, chẳng ai thích những chuyện cổ tích ta đánh đâu thắng đó dành cho các cháu mẫu giáo. Các bác cố dịch tất được thì hay quá, có biết những tổn thất trước kia của quân mình mới hiểu hết gian khổ, khó khăn và trình độ của các bác phi công ta trước đối thủ mạnh nhất TG.
    Mà sách Mỹ cũng nhiều quyển bốc phét hoặc đi đạo văn ghê lắm. Hồi trước em đọc Osprey có một quyển nói về MIG17 và 19 trong CTVN của một quan bác người Hung. Bác này hầu như phần nói về quân ta bê hết quyển PKKQ ra dịch ăn bớt, đọc vừa tức cười vừa khó chịu. Một quyển nữa của các ông Mẽo viết về đấu tăng trong CTVN thì hầu như ca ngợi M48 lên mây, xem chừng cả cuộc chiến M48 chỉ bị hư hỏng trục trặc chứ ko bị hạ. Chuối nữa là đoạn viết về đấu tăng giữa quân mình với quân nguỵ ở Quảng Trị năm 72, quyển này viết xưng xưng lên là chiến đoàn nguỵ gì đó trang bị M48 bắn hạ được hàng chục tăng ta, trong khi M48 toàn bị mất do trục trặc kỹ thuật, hỏng hóc, bị bỏ lại chứ tăng ta không bắn được cái nào. Đọc xong có cảm tưởng trong CTVN quân mình tổn thất về xe tăng còn cao hơn Mỹ + nguỵ. Đọc xong quyển này em bắt đầu thấy nghi ngờ về những con số kill/lost mấy bác Yankee công bố ở VN và TT.
  8. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, bác có giỏi thì post hay dịch thử cho anh em thử xem mấy cái trên đi, chứ còn nói suông như thế này thì nghe nó có vẻ châm chọc quá !
    Sách của ông Mitchel không phải là mới, đó là chắc chắn (chính vì thế nó mới là classic ngày nay). Hơn nữa ông này nguyên là phi công F-105 có đánh ở VN cho nên chuyện thổi phồng loại máy bay này cũng chẳng phải là lạ mà nó cũng không làm hại gì đến tính khách quan chung của quyển sách. Chính cái nhìn của 1 người đã từng có kinh nghiệm trong cuộc nhưng lại viết sách như một sử gia hoàn toàn cách ly với sự kiện làm quyển sách này đáng giá hơn mấy đồ Osprey chẳng hạn.
    Bác Không quân, em sẽ cố gắng giúp bác 1 tay, mặc dầu là dân mù tịt về kỹ thuật không quân . Nhưng theo em, các suy luận của bác Huy Phúc cũng rất đáng giá để mở rộng tầm tranh luận với anh em trên box chứ cứ tập trung vào vài vấn đề khô khan cho chuyên gia thì cái topic không sống được lâu đâu. Do đó về phần em, các posts của bác Huy Phúc hoàn toàn phù hợp với topic, bác ạ.
  9. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, bác có giỏi thì post hay dịch thử cho anh em thử xem mấy cái trên đi, chứ còn nói suông như thế này thì nghe nó có vẻ châm chọc quá !
    Sách của ông Mitchel không phải là mới, đó là chắc chắn (chính vì thế nó mới là classic ngày nay). Hơn nữa ông này nguyên là phi công F-105 có đánh ở VN cho nên chuyện thổi phồng loại máy bay này cũng chẳng phải là lạ mà nó cũng không làm hại gì đến tính khách quan chung của quyển sách. Chính cái nhìn của 1 người đã từng có kinh nghiệm trong cuộc nhưng lại viết sách như một sử gia hoàn toàn cách ly với sự kiện làm quyển sách này đáng giá hơn mấy đồ Osprey chẳng hạn.
    Bác Không quân, em sẽ cố gắng giúp bác 1 tay, mặc dầu là dân mù tịt về kỹ thuật không quân . Nhưng theo em, các suy luận của bác Huy Phúc cũng rất đáng giá để mở rộng tầm tranh luận với anh em trên box chứ cứ tập trung vào vài vấn đề khô khan cho chuyên gia thì cái topic không sống được lâu đâu. Do đó về phần em, các posts của bác Huy Phúc hoàn toàn phù hợp với topic, bác ạ.
  10. BearMoscow

    BearMoscow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2004
    Bài viết:
    319
    Đã được thích:
    0
    Các bác viết rất hay về các máy bay ta và Mỹ. Nhưng mà lấy Mig 17 ra chọi với F-4 thì chả khác nào Ba-bét-nhè chọi với Harley. Nên thấy các thầy ở các căn cứ Đông bắc TQ cũng phục học trò lái máy bay cổ đi chọi hổ báo bầu trời. Giả sử F-4 hay F-105 có bắn rơi Mig 17 ,thậm chí 21 đi nữa cũng chả đáng tự hào gì như người lớn đánh bé con,đại bác chọi thần công. Lái hàng ngàn giờ bay đi thi đấu với thằng vừa biết lái công -nông...
    Ta nên có sự so sánh với cái đất nước Kim tự tháp một tý. Vì là nước Trung đông (còn hơn nước VN tiền đồn),quyền lợi kinh tế sát sườn với Liên xô ,nên Ai cập được cho,bán quá nhiều vũ khí tối tân. Mình mới nhận được Mig 21 thì nó đã có Mig 23 ngon lành nhiều.Và có bói ra con 17,19 nào đâu.... Nền không quân của nó cũng lâu đời. Thế mà nghe thấy giặc là gục đầu cầu nguyện, để đến nỗi chuyên gia Liên xô mặc cả quần đùi chạy ra cứu máy bay khỏi nhứng trận bom Do thái. Còn Việt nam được cho không,máy bay của Tàu thì quá đuội. Đến khi cái Mig21 vào VN thì năm 1970,một cái máy bay Mig21 đã được đặt lên bệ tại đại lộ Kashiskáya,ai đi đến thăm công nhân Việt nam ở KTX Zil đều thấy nó . Mà ở LX, chiến cụ cũ mới đươkc đặt lên bệ làm tượng đài.
    Khi học sinh Việt nam đi học tại Đông Ucraine lái máy bay Mig21,đầu tiên ai cũng lắc đầu vì thể lực yếu quá . Học trò tây họ cũng không cao lớn hơn nhiều quá,vì không quân không tuyển người to lớn quá ,mà tuyển người gọn gàng,thậm chí thấp nhẹ để ngồi trong buồng lái thoải mái. Thế nhưng họ vượt được qua các bài tập take off bằng máy phóng. Khi cất cánh họ chạy một đoạn ngắn là đã kéo cần lái,bao lâu mới cải bằng. Người Việt mình không phải tập như thế,mà vẫn làm rơi máy bay. Sau họ tìm ra nguyên nhân,do các em tiết kiệm tiền ăn để mua xe đạp,máy khâu hay sâm Eletriacovka cho bố mẹ
    nên ăn ít. Đã thế không hợp khẩu vị,các em còn lười ăn phó mát tươi . Thế là họ không phát tiền ăn nữa,mà phát bằng phiếu. Bữa ăn có các thầy xuống tận nhà ăn để cho,ép ăn. Được ít lâu họ mới cho tiếp tục tập. Được cái bọn đó nó hay cười,tiếng Nga kém nhưng rất tình cảm.....
    Thế mà về nước,những người này rất giỏi. Tại hạ nhớ câu của bác nào đó trong diễn đàn là Sadam Hussein mơ quân đội Iraq có một phi công như Hồng Nhị hay Thanh Ngân thôi. Mà họ có lắm tiền bán dầu để mua vũ khí tối tân.Ngoài ra còn được mua chịu tới 8 tỷ rúp vàng nữa chứ. Không quân họ hiện đại nhất các nước Ả, tới 1990 đã có khối Mig29 tối tân rồi. Mà có bắn rơi được cái máy bay ,dù là trực thăng,nào của Liên quân đâu ?
    Nghe thấy người Mỹ thì sợ xanh mặt,chẳng khác gì những cư dân Brussell Bỉ đã ngất đi vì tiếng Thunderchief F105 bay thấp.
    Rồi còn Nam tư nữa chứ. Ôi đất nước đáng thương của những người Maxedonia hèn nhát ! Những tưởng những con người gia công được gầm tank T-80 là dũng cảm. Ngờ đâu....Cũng may đã có một phi công người Serb đã dám đưa 1 chú Mig29 lên để bắn gục ngay 1 chú tàng hình F-117
    Nói như thế để các bác thông cảm cho bên quá yếu kém về vũ khí. Mà người bên này ngạc nhiên về số máy bay cua VN bị Mỹ bắn hạ lắm. Theo như dân tình biết thì cả VN chỉ được có 40 máy bay bay được,còn sẵn sàng tác chiến thì không quá ,một nửa như vậy. Vì số vũ khí được các thoả ước bí mật giữa LX và Mỹ hạn chế nên đào đâu ra nhiều máy bay rơi như vậy. Phương chi KQ xô viết có tiền lệ sau WWW2 là bất cứ máy bay nào rơi,cũng phải báo cáo điều tra rõ ràng.... Vậy nên cứ search trong google mà viết về mình thì chẳng khác hình dung ra sỹ quan Việt nam mặc quần áo Nhật,đội mũ mềm Nhật và binh lính thì đội mũ cát két của Pháp như Rambo hay We Were The Soldies......

    Được BearMoscow sửa chữa / chuyển vào 16:33 ngày 05/04/2005

Chia sẻ trang này