1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

The Four Seasons - Vivaldi - Lắng nghe và cảm nhận...

Chủ đề trong 'Nhạc cổ điển' bởi sweettaboo, 12/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    The Four Seasons - Vivaldi - Lắng nghe và cảm nhận...

    Hai ngày cuối tuần ở đây mưa quá! Mỗi lần mưa tôi lại thích nghe giai điệu The Four Seasons của Vivaldi để rồi cảm thấy bùi ngùi và xót xa một điều gì không rõ...Những con người tôi gặp hằng ngày. Những đổi thay phố xá, thời tiết, con người. Và những dự định & ước mơ... Bỗng thấy sao ta cứ mải miết đi về. Giữa thương nhớ xót xa. Giữa những buồn vui thường nhật.

    Trong một khoảng không nhỏ xíu - ngắm trời đất dần vào đêm và lắng nghe tiếng mưa. Tôi muốn mình biến thành ngọn gió kia - cứ bay đi vô định - không phải đỗ bến nào - cứ phù du và thản nhiên trước mọi sự đời và chỉ quét nhẹ qua một chút gọi là đồng cảm đến những cảnh đời.

    Có phiền không khi tôi viết nên cảm xúc của mình bằng một ngôn ngữ khác? Trong khoảnh khắc bất chợt đã phôi thai những dòng chữ dài lê thê...
  2. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Four Seasons _ Vivaldi
    Spring - Concerto in E Major
    Allegro
    Springtime is upon us.
    The birds celebrate her return with festive song,
    and murmuring streams are softly caressed by the breezes.
    Thunderstorms, those heralds of Spring, roar, casting their dark mantle over heaven,
    Then they die away to silence, and the birds take up their charming songs once more.
    Largo
    On the flower-strewn meadow, with leafy branches rustling overhead, the goat-herd sleeps, his faithful dog beside him.
    Allegro
    Led by the festive sound of rustic bagpipes, nymphs and shepherds lightly dance beneath the brilliant canopy of spring.
    Summer - Concerto in g-minor
    Allegro non molto
    Beneath the blazing sun''s relentless heat
    men and flocks are sweltering,
    pines are scorched.
    We hear the cuckoo''s voice; then sweet songs of the turtle dove and finch are heard.
    Soft breezes stir the airõ?Ư.but threatening north wind sweeps them suddenly aside. The shepherd trembles, fearful of violent storm and what may lie ahead.
    Adagio e piano - Presto e forte
    His limbs are now awakened from their repose by fear of lightning''s flash and thunder''s roar, as gnats and flies buzz furiously around.
    Presto
    Alas, his worst fears were justified, as the heavens roar and great hailstones beat down upon the proudly standing corn.
    Autumn - Concerto in F Major
    Allegro
    The peasant celebrates with song and dance the harvest safely gathered in.
    The cup of Bacchus flows freely, and many find their relief in deep slumber.
    Adagio molto
    The singing and the dancing die away
    as cooling breezes fan the pleasant air,
    inviting all to sleep
    without a care.
    Allegro
    The hunters emerge at dawn,
    ready for the chase,
    with horns and dogs and cries.
    Their quarry flees while they give chase.
    Terrified and wounded, the prey struggles on,
    but, harried, dies.
    Winter - Concerto in f-minor
    Allegro non molto
    Shivering, frozen mid the frosty snow in biting, stinging winds;
    running to and fro to stamp one''s icy feet, teeth chattering in the bitter chill.
    Largo
    To rest contentedly beside the hearth, while those outside are drenched by pouring rain.
    Allegro
    We tread the icy path slowly and cautiously, for fear of tripping and falling.
    Then turn abruptly, slip, crash on the ground and, rising, hasten on across the ice lest it cracks up.
    We feel the chill north winds coarse through the home despite the locked and bolted doorsõ?Ư
    this is winter, which nonetheless brings its own delights.
  3. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Spring
    Afresh. The start of a new year. Flower buds bloom cheerfully, chasing away the dreaded wretchfulness of winter. And colours. Kaleidoscope of colours to add spice & life. Plants. Trees. Even a little bit of rain - gentle drops - flirtatiously tease your hair & your face. Rejuvenated is how you feel. The gush of excitement flows into the smallest of your body cells - just like the first time someone holds your hand - the first time someone kisses you. Magic. The rush of being alive & immersing yourself in nature, feeling small yet as if you are the owner of this fathomless mysterious universe. Where hath spring gone in you? Unknowingly enjoy the caress of a sudden gush of wind against you...In tears yet you find solace. In loneliness yet you find companion. That is spring. The comfort of seeing someone attached to you once & now once again.
    Summer
    The sea breeze. The tranquil blue. The smooth sand. The endless walks along the shore. Spring has barely passed. Humi***y & warmth diffuse throught the air, yet you feel soothing & strangely comfortable. What does summer remind you of, apart from all else? Early mornings of sunrise when you are just silenced by the simplicity & beauty of nature. Late afternoons of sunset when you enjoy so much of building sand castles - knowning that ultimately they will collapse by another wave. But yet, where else on earth do you wish to be when you are anywhere at all with that someone beside you? Happiness is elusive & you just can''t have enough of it & keep refusing to believe that it is now with welcoming hands? Another summer follows. And another. And yet the impression of the first summer never leaves you. It does leave you - with hope. That no matter what reality is confronting you, one day, one place, one person is going to re-build with you those lost sand castles. Too much of dreaming you may say. But that is how I am living from day to day. Summer is with me, as always.
    Autumn
    Leaves falling. School opening. Glad faces of friends seeing each other again after that long long summer holiday. My favourite season of the year when daisies are at their most liveliness & loveliness. The scorching sun has given way to a cooler weather, inducing comfort & ease. Autumn - that much to say - that much to think about - that much love I give. And yet words fail me. It''s just me - falling in love & remaining silent; being friends & talking as if I would not have another chance to. I miss dearly the silence beside you. Suffocating it has been to me. Suffering I was. Yet with longing & yearning for those days that would never return. A close friend says I am still living so much in the past - with memories - never really enlivening myself in the present - with my new reality. I will just let it be - simply - noone else has ever or will ever be able to occupy that place inside of me - where you always live. Autumn. From me to you.
    Winter
    Rain. Cold. We were just going everywhere & returning most of the time inflicted with a cold. And yet those were the most memorable moments. I still keep that habit with me - walking aimlessly in the rain - not knowing where the road ahead will lead me to. Am I still that silly after all those years? Maybe..For I tried to change myself once but realized no matter how much I tried, memories are recurring. I ran away from winter - for I am much afraid of a winter without you.
    Why do you still exist so much in my life? Wherever I go. Whatever I do. No matter who I am with. I do not know whether it is just me, stubborn & never being able to let go of the past. Never being able to change. There are times when you seem to be gone forever - and yet keep coming back to flood me with emotions. I have pledged to myself never to cry again - just like rules are meant to be broken. I give it up trying.
    Four seasons. The natural pattern swirls around for eternity. Will I ever be able to escape? Another Saturday. Another and another. I know just what I am going to do. Bury myself in studies, and this time in work as well. To find a sense of accomplishment upon a task well-done. And I will not shun the company of others. Friends to whom I have endeared myself. I have lost something too precious - I can''t afford to lose anymore.
    Four seasons. Gone. Lost. Yet as I always insist, there is hope if we purposely seek for hope on our way. Maybe there will be four seasons in a world now still alien to me - but will be endearing to me. Que sera sera.
    4/10/2005, 2:21 A.M.
    QT.

  4. kenzoman

    kenzoman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2003
    Bài viết:
    213
    Đã được thích:
    0
    bác mà dịch ra tiếng Việt cho anh em thì tốt biết mấy, cám ơn bác trước.
  5. toocky

    toocky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    Bạn viết hay quá, lâu lắm rồi toocky mới lại đọc được những dòng cảm xúc mạnh mẽ đến thế. Định dịch ra nhưng biết chắc bản dịch sẽ không thể tải nổi những cảm xúc vốn được viết rất khéo bằng tiếng anh như thế này. Các bạn chịu khó đọc nhé, vì bạn viết hay như văn học vậy, à mà không, hay như âm nhạc vậy Đọc có thể cảm nhận được hơi thở, nhịp điệu, văn viết rất vần và trôi nữa. Khâm phục quá. Ước gì toocky cũng viết được cái essay = tiếng Anh nào ntn
    4 mùa là một trong những bản nhạc rất nổi tiếng và phổ biến. Lý do là bởi vì nó đẹp. Đẹp từ những giai điệu nghe- là - nhớ, đẹp từ những hợp âm thuần khiết , giản đơn mà đầy mầu sắc, đẹp cả bởi tính gởi hình , gợi cảm nữa.
    Mong bài viết tiếp theo của bạn lắm
    Thankx
  6. Pastorale

    Pastorale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    170
    Đã được thích:
    0
    Không có Vivaldi thì chắc bây giờ mình đang gật gù bên box Metal hoặc tệ hơn là loi choi với đám nhạc trẻ rốn lồi rồi. Ngày xưa chẳng biết tí gì về nhạc cổ điển, đến một hôm tình cờ nghe được bản Mùa đông ở nhà cô bạn, thế là từ đó chết tươi với nhạc cổ điển. Đối với cá nhân mình thì bản gây cảm xúc mạnh nhất trong Bốn mùa là bản Mùa đông. Ngồi trong nhà nhìn tuyết rơi và nghe bản này thì cực kỳ, cảm giác vô cùng khó tả, như có một giòng điện chạy từ đỉnh đầu xuống xương sống và lan toả ra toàn cơ thể vậy, lạnh mà không run. Đáng tiếc là nhạc của Vivaldi sau khi ông qua đời đã bị mai một đi rất nhiều và chỉ được đánh giá cao trở lại qua vài thập kỉ gần đây.
  7. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Toocky :)

    Rất vui khi toocky có thể cảm nhận được hơi thở trong những dòng cảm xúc nhất thời của Sweet . Mỗi khi cảm thấy bất an, Bốn mùa thường là một trong những bài Sweet chọn để tìm lại sự tĩnh tại, dù tạm thời chỉ trong chút chốc.
    Kenzoman :)
    Có những điều không rõ từ đâu lại đến, cũng như cảm xúc bất chợt tìm về. Có những điều không thể diễn tả được qua ngôn ngữ chính, Sweet thường trải lòng mình qua những bài viết như thế này. Khi dịch lại, Sweet e đó không còn là cảm xúc của chính mình nữa bạn ạ
    Pastorale :)
    Sweet cũng "thương" và "quý" bản Mùa Đông như ấy đấy .
    ----------------*----------------
    Thời gian không chờ đợi ai. Bốn mùa. Xuân. Hạ. Thu. Đông. Một dòng chảy bất tận mà bỗng chốc bạn nhận ra rằng có một sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ chặt một bàn tay với việc trói buộc một tâm hồn. Rằng tình yêu không luôn là điểm tựa và chung sống không có nghĩa là sum vầy... Rằng có những ngày nắng cũng mang đến những nỗi buồn không kém những chiều mưa. Và bạn nhận ra rằng bạn có thể chịu đựng được. Rằng bạn thật sự mạnh mẽ. Rằng cuộc sống đáng yêu hơn bạn tưởng. Đối với tôi, cái hay của Bốn Mùa là ở đó .
  8. mail2522002

    mail2522002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/10/2002
    Bài viết:
    2.524
    Đã được thích:
    0
    Ai cũng thích mùa Đông là thế nào nhỉ ? Hi...
    4 mùa của Vivaldi nói riêng và nhạc giao hưởng nói chung được tớ coi như một trong những biện pháp cứu cánh nhất thời của mình , giống như một bạn gì đó . Khi vui cũng nghe nhạc , vì cảm thấy nó vui hơn . Khi buồn cũng nghe nhạc , vì thấy nó có thể lặng lẽ sẻ chia những nỗi buồn riêng của mình . Lúc căng thẳng cũng có thể dùng bản mùa Đông như dòng nước mát làm dịu bớt ngọn lửa trong chính bản thân mình .
    Chỉ có điều , khi nghe nhạc của Vivaldi , người ta thường tự cảm nhận nhiều hơn . Thật khó nói ra . Và có chia sẻ với ai đó thì chỉ là chia sẻ mấy bản nhạc qua chiếc CD nhỏ xíu , chứ nếu như nói nên lời thì dường như tớ thấy rằng lời nói không còn là cảm nhận chân thật xuất phát từ trái tim mình ra nữa .
  9. Pastorale

    Pastorale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    170
    Đã được thích:
    0
    @mail: Tâm hồn và cảm xúc chân thật không phải là sản phẩm độc quyền của người câm điếc. Người ta vẫn có thể nói lên cảm xúc của mình, nếu người ta có đủ ngôn từ để thể hiện.
  10. volunteer

    volunteer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2003
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    có ai dịch ra tiếng Việt dc ko? tớ cũng nghe bản này rồi , tớ cũng thích lắm, nhưng tớ vẫn chưa bik "cảm" nhạc cổ điển các bác ạ. tớ mới tập tễnh nghe thôi ạ, mong các bạn chỉ dạy nhiều.

Chia sẻ trang này