1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thế giới của bài thơ tình hay - lãng mạn!

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi superdance_chat, 13/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. casauvn

    casauvn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2005
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    Hóng hớt chen ngang dòng thơ của mọi người 1 tí
    Em đọc được bài này trên Net nhưng ko biết tên tác giả, chị meocon biết thì cho em xin thông tin với nhé
    Anh sống thế nào có hạnh phúc ko anh???
    Anh sống thế nào có hạnh phúc ko anh?
    Câu hỏi ấy bao lần em muốn hỏi
    Lời đã ngập ngừng trên môi? lại lặng im ko nói
    Bởi anh trả lời sao?, em cũng chẳng hài lòng
    Nếu anh trả lời là ?o không?
    Em vui được chăng khi người mình yêu đau khổ
    Còn nếu anh trả lời là ?ocó?
    Em sẽ buồn hơn vì đã để mất anh
    Bài toán tình yêu dù đã cũ mèm
    Em tìm hoài vẫn ko ra lời giải
    Nên chúng mình chia tay, dù con tim nhức nhối
    Câu nói yêu thương gửi gió bay xa
    Chiều hôm nay gặp trên phố tình cờ,
    Em bỡ ngỡ quay đi như hai người xa lạ
    Để đêm về day dứt hoài câu hỏi
    Anh sống thế nào, có hạnh phúc ko anh???
  2. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, bạn quá khen rùi, khen google thì hơn, mình chỉ tìm thui mừ!
  3. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Mỵ Châu
    Anh Ngọc

    Lông ngỗng lông ngan rơi trắng đường chạy nạn
    Những chiếc lông không biết tự dấu mình.
    Nước mắt thành mặt trái của lòng tin
    Tình yêu đến cùng đường là cái chết
    Nhưng người đẹp dẫu rơi đầu vẫn đẹp
    Tình yêu bị dối lừa vẫn nguyên vẹn tình yêu.
    Giá như như trên đời còn có một Mỵ Châu
    Vừa say đắm yêu thương vừa luôn luôn cảnh giác
    Không sơ hở, chẳng mắc lừa mẹo giặc
    Một Mỵ Châu như ta vẫn hằng mơ
    Thì hẳn Mỵ Châu không sống đến bây giờ
    Ðể chung thủy với tình yêu hai ngàn năm có lẻ
    Như anh với em dẫu yêu nhau chung thủy
    Ðến bạc đầu bất quá chỉ trăm năm.
    Nên chúng ta dù rất đỗi đau lòng
    Vẫn không thể cứu Mỵ Châu khỏi chết
    Lũ trai biển sẽ thay người nuôi tiếp
    Giữa lòng mình viên ngọc của tình yêu.
    Vẫn còn đây pho tượng đá cụt đầu
    Bởi cụt đầu nên tượng càng rất sống
    Cái đầu cụt gợi nhớ dòng màu nóng
    Hai ngàn năm dưới đá vẫn tuôn trào.
    Anh cũng như em muốn nhắc Mỵ Châu
    Ðời còn giặc xin đừng quên cảnh giác
    Nhưng nhắc sao được người hai ngàn năm trước
    Nên em ơi ta đành tự nhắc mình.
  4. strongspiritmu81

    strongspiritmu81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Viết thay lời giã từ
    Kỷ niệm
    Chúng mình xa nhau đã ba mùa hoa nở
    Người ta bảo rằng con trai dễ quên
    Nhưng làm sao anh có thể quên em
    Cô bạn gái những ngày xa xưa ấy
    Tiếng ve kêu trong đêm hè nồng cháy,
    Đường đến trường thơm hoa Hoàng Lan
    Mái tóc học trò em cắt ngang vai
    Trang vở mới chép bài thơ nho nhỏ
    Tình yêu đến bất ngờ như làn gió
    Vụng về đâu biết nói cùng em
    Tuổi học trò hay ước hay quên
    Hay mơ đến những chân trời xa lạ
    Lớp học bên hồ mây bay ngoài khung cửa
    Bồng bềnh như những giấc mơ
    Mười bảy tuổi đầu mới tập toạng làm thơ
    Nghĩ về thơ như một điều tín ngưỡng
    Nhìn cuộc đời qua kính màu lý tưởng
    Chỉ một màu hi vọng rất xanh
    Sao bấy giờ em lại nhìn anh
    Để đến nỗi bây giờ anh phải nhớ
    Nào ai biết tình yêu là đau khổ
    Và cuộc đời đâu chỉ màu xanh
    Trở về
    Anh lại đi một mình trên phố vắng ngày xưa
    Hoa sữa rơi đầy trên vai áo
    Anh trở lại nào đợi ai phải bảo
    Kỷ niệm buộc ràng như xiềng xích lòng anh
    Anh đi tìm trong tiếng gió mênh mông
    Một lời nói dịu dàng kỳ lạ
    Tiếng của chim ca của dạt dào hoa lá
    Nhưng cuộc đời sao im lặng vô biên
    Anh đi trên đường và nhắc gọi tên em
    Âm thanh vang không có gì dội lại
    Kỷ niệm cũ đi rồi là đi mãi
    Như cánh chim trời giờ ở đâu ...
    Anh ở một mình trong đêm tối thẳm sâu
    Tay lạnh cóng thèm một bàn tay ấm
    Tim trống dồn thèm một lời trìu mếm
    Người yêu nhau đầy ghế đá công viên
    Anh lang thang như một kẻ ưu phiền
    Hai mươi tuổi rồi không còn nhớ nữa
    Bút mực sách đèn mới chỉ là một nửa
    Một nửa đời anh đã trót quên đi
    Nếu đêm nay hoàng lan đừng thơm nữa
    Nếu vai anh đừng rơi đầy hoa sữa
    Nếu con đường đừng dẫn đến trường xưa ...
    Nếu thế thì anh cũng sẽ quên đi
    Câu chuyện cũ trở thành cổ tích
    Qua xa rồi kể lại chẳng ai nghe
    Đợi chờ
    Anh trở về mang mặc cảm xót xa
    Những ảo tưởng thay bằng cay đắng
    Những năm tháng qua đi là người thầy đáng kính
    Dạy anh thành người không biết ước mơ
    Và cuộc đời không chỉ là thơ
    Khi trở về lối cũ của anh đi
    Anh mới hiểu thế nào là hạnh phúc
    Còn đau khổ vì sao chẳng biết
    Quả cấm nào mang vị đắng dễ say
    Mà ngày xưa anh đã có trong tay
    Rồi đánh mất đến bây giờ ân hận
    Em có về con đường xưa trở lại
    Nhặt những trái buồn anh hái cho em
    Trên mỗi ngõ đời anh khắc tên em
    Và nỗi nhớ trên nền năm tháng
    Xung quanh anh có rất nhiều bè bạn
    Chúng nó cười sao anh không dễ quên
    Nhưng làm sao anh có thể quên em
    Khi kỉ niệm nhắc về em tất cả
    Đã bao lần anh nhận nhầm màu áo
    Giật mình cứ ngỡ là em
    Nhưng cái gì rồi cũng phải quen
    Cả nỗi nhớ , nỗi buồn cũng thế
    Em xa lắm rồi, em còn rất trẻ
    Im lặng vô tình đồng lõa với thời gian
    Không biết rằng em đã sang ngang
    Xa xôi thế , hết một thời thiếu nữ
    Nếp nhăn đầu tiên trên khuôn mặt tình yêu
    Từ giã
    Anh lại về như một buổi hẹn hò
    Dù bóng em không về trên lối cũ
    Anh muốn nói một lời từ giã
    Thay cho lời tỏ tình không nói được ngày xưa
    Em đi rồi, anh vẫn làm thơ
    Kỷ niệm học trò vẫn trở về trong những đêm hè mộng ảo
    Vẫn nghĩ về em trong rất nhiều màu áo
    Nhưng bây giờ anh sẽ quên đi
    Quên con đường hoa sữa của ngày xưa !
    Mái tóc ngang vai, cái nhìn sâu thẳm
    Phút ngập ngừng giữa sân trường đầy nắng
    Buổi tan trường áo tím hoàng hôn
    Thôi nhé, chào tình yêu nhỏ dại
    Và vĩnh biệt một thời không trở lại
    Anh đứng một mình trên phố vắng mênh mang...
    (Sưu tầm)
    -------------------------------
    Tự khi nào biển đã lặng phong ba
    Con dã tràng ngủ yên trên bờ cát
    Sóng vỗ bờ cuốn ngày xưa đi mất
    Còn in hằn những vết tích thời gian
  5. quamcoi

    quamcoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2005
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Rồi có thể
    Phan Thị Thanh Nhàn

    Rồi có thể ta nhìn nhau ngượng ngập
    Anh đi cùng cô gái khác xinh tươi
    Tôi cố để không rơi nước mắt
    Còn ai đâu thương mến dỗ cho nguôi
    Rồi có thể vợ và con ríu rít
    Anh nhẹ nhàng quên hết chuyện đôi ta
    Anh hối hả đón cuộc đời hạnh phúc
    Tôi bàng hoàng mãi chẳng hiểu ra
    Rồi có thể đắng cay và đơn độc
    Sao hôm nay tôi vẫn thấy yêu đời
    Mỗi ngày sống có bao điều đẹp quá
    Khi chiều về anh nháy mắt chào vui
    Chỉ một phút sống cùng nhau như thế
    Tôi đã mang theo đến trọn đời ​
  6. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Triệu bông hồng
    A. Voznhexenxki

    Xưa một chàng họa sĩ
    Có tranh và có nhà
    Bỗng đem lòng yêu quý
    Một nàng rất mê hoa
    Và chiều lòng người đẹp
    Để lấy tiền mua hoa
    Chàng đã đem bán hết
    Cả tranh và cả nhà
    Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
    Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
    Rằng người yêu có yêu thật hay không
    Khi bán nhà để mua hoa như vậy
    Sáng hôm sau thức dậy
    Nàng nhìn ra lặng người
    Tưởng đang mơ vì thấy
    Cả một rừng hoa tươi
    Nàng ngạc nhiên, đang nghĩ
    Ai đây chắc rất giàu
    Thì thấy chàng họa sĩ
    Đang tội nghiệp, cúi đầu
    Họ gặp nhau chỉ vậy
    Rồi đêm nàng đi xa
    Nhưng đời nàng từ đấy
    Có bài hát về hoa
    Có chàng họa sĩ nọ
    Vẫn vợ không , tiền không
    Nhưng đời chàng từng có
    Cả một triệu bông hồng
    Chàng đã mua hàng triệu bông hồng
    Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy
    Rằng người yêu có yêu thật hay không
    Khi bán nhà để mua hoa như vậy.
  7. superdance_chat

    superdance_chat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/01/2006
    Bài viết:
    1.205
    Đã được thích:
    1
    Thuyền và Biển
    [​IMG]
    Em sẽ kể anh nghe
    Chuyện con thuyền và biển
    "Từ ngày nào chẳng biết
    Thuyền nghe lời biển khơi
    Cánh hải âu, sóng biếc
    Đưa thuyền đi muôn nơi
    Lòng thuyền nhiều khát vọng
    Và tình biển bao la
    Thuyền đi hoài không mỏi
    Biển vẫn xa... vẫn xa
    Những đêm trăng hiền từ
    Biển như cô gái nhỏ
    Thầm thì gửi tâm tư
    Quanh mạn thuyền sóng vỗ
    Cũng có khi vô cớ
    Biển ào ạt xô thuyền
    (Vì tình yêu muôn thuở
    Có bao giờ đứng yên?)
    Chỉ có thuyền mới hiểu
    Biển mênh mông nhường nào
    Chỉ có biển mới biết
    Thuyền đi đâu, về đâu
    Những ngày không gặp nhau
    Biển bạc đầu thương nhớ
    Những ngày không gặp nhau
    Lòng thuyền đau - rạn vỡ
    Nếu từ giã thuyền rồi
    Biển chỉ còn sóng gió"
    Nếu phải cách xa anh
    Em chỉ còn bão tố.
    @ casau ngoài tập khiêu vũ ra thì thỉnh thoảng sang đây post thơ cho anh nhé!
    @ meocon : bài " triệu đoá hồng " nghe hát thì thấy bình thường mà đọc thơ thì thấy buồn nhỉ!
  8. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Không đề
    Lâm Thị Mỹ Dạ

    Cuộc đời em vo tròn lại
    Và ...
    Ném vào cuộc đời anh
    Nó sẽ lăn sâu tận đáy
    Cuộc đời anh
    Sâu cho đến tận...
    Cái chết
    Trời ơi,
    Làm sao có một cuộc đời
    Để cho tôi ném đời mình vào đó
    Mà không hề cân nhắc đắn đo
    Rằng: Cuộc đời ấy còn chưa đủ...

    @ casau: chị chẳng tìm ra tên cũng như tác giả bài thơ em nhớ đâu, khó quá.
    @ SDC: Bài hát em nghe cũng buồn lắm, chưa bao giờ thấy vui được khi nghe "Triệu bông hồng".
  9. strongspiritmu81

    strongspiritmu81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Khoảng vỡ
    Vũ Hải Anh
    Có một thủa dại khờ
    Em yêu anh nông nổi
    Có một ngày rất xưa
    Em mơ bên anh mãi.
    Có phút giây bối rối
    Khi trao lời yêu đầu
    Có nụ hôn nóng hổi
    Ngỡ ngàng mãI trong nhau.
    Có những lúc thật lâu
    Anh nhìn em không nói
    Có khoảng khắc bình yên
    Bên anh đời chẳng vội.
    Có cơn mưa đi mãi
    Ðể lại đất cô sầu
    Có cuộc tình xa mãi
    Ðể nhức nhối trong nhau.
    Có ngày sau, ngày sau
    Em nhặt ngàn mảnh vỡ
    Những đớn đau hôm nay
    Chẳng bao giờ lành nữa.
    Có cuộc đời rất dài
    Có tình yêu quá ngắn
    Có niềm tin mong manh
    Chẳng thể nào chắp cánh.
    Có bao giờ anh biết
    Em đánh mất bé thơ
    Bởi đầu đời tim vỡ
    Nên suốt đời ngu ngơ.
    -------------------------------
    Tự khi nào biển đã lặng phong ba
    Con dã tràng ngủ yên trên bờ cát
    Sóng vỗ bờ cuốn ngày xưa đi mất
    Còn in hằn những vết tích thời gian
  10. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Đà Lạt một lần trăng
    Nguyễn Duy


    Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng
    ngọn gió nhà ai thấp thoáng bên đồi
    tiếng vó ngựa gõ ròn trên dốc vắng
    nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi
    Em nhóm bếp bằng củi khô chẻ nhỏ
    ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người
    tôi lơ đãng nhìn em nhìn lơ đãng
    siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi
    Em biết chứ, chả ai lơ đãng cả
    hòn than kia đang đỏ đến hết lòng
    mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói
    mùi nhựa thông theo sợi khói đi vòng.

Chia sẻ trang này