1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

The Hours !

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Blue_touches_blue, 24/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Blue_touches_blue

    Blue_touches_blue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2003
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    The Hours



    Thời khắc giữa quá khứ, hiện tại và tương lai

    Giữa sự sống và cái chết

    Giữa những điều không thật và rất thật

    Giữa dịu êm và những xung đột

    Giữa bình yên và những bất ổn

    Giữa hạnh phúc và sự mong manh

    Giữa những nguyện cầu và khắc khoải

    Giữa những cảm xúc rất thật và bi kịch của lòng vị tha

    Giữa tuyệt vọng và sự vỡ oà

    Giữa đánh mất và tìm lại

    Giữa tan biến và hồi sinh

    Thời khắc giữa tình yêu, tình yêu và chỉ tình yêu mà thôi !!!



    Khong la nguoi xau nhung chac chan cung chang phai la thien than !
  2. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Giờ giấc ư??? Tôi tìm thấy mình trong bài thơ này, chỉ có một điều khác duy nhất cần thay thế, đó là ...thuốc lá. Tôi là con gái, tôi ko cần đến thuốc lá. Nhưng cả bài thơ gây cho tôi một cảm xúc mạnh. Buồn.
    Nhưng cuộc đời thì luôn thế. Niềm vui thì ít, mà nỗi buồn thì nhiều. Càng buồn hơn khi tối nay đứa bạn khóc lóc qua điện thoại nói rằng nó chán, nó chán tất cả.....
    An ủi. An ủi. Lại an ủi.
    Cảm thấy thời gian như là một tên ăn trộm đáng ghét...
    Giờ giấc
    (Nguyễn Hữu Hồng Minh)
    Giờ giấc đối với tôi là chuỗi vô tận
    Ngày, tháng, năm, chùm quả nặng
    Phía trước đằng sau u ám ngày dài
    Khoảnh khắc vụt sáng quá ngắn và quá ít
    Nhiều khi không định nghĩa được mình là ai?
    Chiếc bóng lặp lại tôi mỗi ngày
    Bằng cà phê đen, nỗi buồn, thuốc lá
    Khối điều vụn vặt tầm thường bạn làm tôi đau
    Những giấc mơ tù mù, loè loẹt, phù phiếm
    Có dòng sông suốt đời chẳng tới biển
    Hải âu bay trên sóng bạc đầu...
    Giờ giấc quả chuông con lanh canh kêu
    Là cốc thuỷ tinh vỡ
    Tôi thoảng thốt lùa từng mảnh vụn
    Toé máu đôi bàn tay
    Nhiều khi tôi mê mệt cả ngày
    Giờ giấc đi bằng màu đen vương vãi
    Lân tinh
    bí ẩn, biến ảo
    Tôi hành hạ giờ giấc
    Bằng những động từ không quy tắc
    Âm nhạc đem đi nỗi nhớ Đỏ
    Tình yêu dằng dặc hồi tưởng Xám
    Con chim đập đôi cánh Trắng
    Chở thời gian bằng những tiếng kêu
    Tâm hồn như buổi chiều
    Đây hoàng hôn
    Giờ giấc mắc bênh phù du và lãng cảm
    Nó lang thang ngang đời
    Hàng ngày nó đến ngủ
    trên khoé mi, trong đôi mắt rướm lệ của tôi.
    Tất cả giờ đã thành cổ tích
    Nhẹ như là một hạt sương rơi...
    Dẫu là người dưng không duyên phận
    Vẫn mong anh biết khóc trong đời
  3. babyQueen

    babyQueen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    The Hours
    Diễn viên chính: Nicole Kidman
    Tôi nhớ được 1 đoạn hội thoại giữa vợ chồng cô nhà văn:
    - Tại sao kết thúc truyện của em lại phải có người chết?
    - Phải có người chết để những người đang sống biết yêu quý cuộc sống này, đó là...quy luật tương phản.
    ==========================
    Nothing ever perfect
  4. Blue_touches_blue

    Blue_touches_blue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2003
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Người chồng cũng đã hỏi rằng:
    "Câu hỏi của anh ngốc nghếch quá đúng không ???"
    "Không" hoặc một câu phủ định nào đó đại loại như vậy là câu trả lời của người vợ.
    ...........................................
    "Phải có người chết để những người đang sống biết yêu quý cuộc sống này...". Tất cả những người đã xem The Hours chắc đều không thể quyên câu nói đó !
    Khong la nguoi xau nhung chac chan cung chang phai la thien than !
  5. babyQueen

    babyQueen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Hee, chả phải cái chi tiết đấy làm cho người xem ko quên được, mà chẳng qua vì bộ phim khó hiểu quá! -> đâm ra tớ nhớ được mỗi chi tiết dễ nhớ nhất. Bộ phim ấy quá nghệ thuật, tớ chả hiểu tại sao các nhân vật luôn phải u buồn và?luôn tìm cách chết?.cho dù họ đều có những cuộc sống khá suôn sẻ về cả vật chất và tinh thần.
    Cũng chả phải cái chết làm cho những người sống yêu quý cuộc sống này, bà nhà văn ấy phát biểu càn đấy! tớ vẫn yêu và vẫn ghét cuộc sống cho dù ai chết hay là ai sống.
    Hi`?tớ cũng phát biểu càn tí, đừng giận nhé!
    Nothing ever perfect
  6. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    Mượn phải đĩa xấu , xem mà đau cả mắt, không trụ nổi hết đĩa 1.
    memory
    the scourge of the unhappy,
    gives life to the very stones of the past
    and even into the poison drunk in old days pours drops of honey

  7. Soi_Dong_Hoang_new

    Soi_Dong_Hoang_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    "Hôm nay trời nhẹ lên cao
    Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn"
    à, buồn đôi lúc cũng do bản chất, chả nhất thiết phải vì một điều gì cụ - thể - có - thể - gọi - tên - được cả :)
    cái chết không bao giờ làm cho người ta yêu quý cuộc sống này cả mà chính là những hành vi, những lời nói, những cách đối xử với nhau mới làm cho con người ta thêm yêu quý cuộc sống này
    Cũng lại phát biểu càn :)) các bác bỏ quá cho. Mấy hôm nay đi đâu cũng thấy tranh cãi gay gắt, từ nơi lãng mạn nhất đến chỗ nghiêm túc uy quyền nhất, buồn quá đâm nghĩ bậy !
    T.
    Một kiếp hinh hồn nhỏ
    Mang mang thiên cổ sầu
  8. babyQueen

    babyQueen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/04/2002
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Hey bác Sói!
    Lâu lắm rùi babyQueen mới vào TTVN, và lại càng lâu lắm rồi mới quay về box Cuộc Sống. Hôm qua lọ mọ viết mấy câu mà chưa cất lời chào bác Sói 1 cây thấy áy náy quá! Thế nhưng hôm nay thấy bác Sói chỉ quote cái bài viết của tớ mà cũng chẳng chào...cố nhân lấy 1 lời. Bác quên tớ rồi sao???
    Nhanh thật! chả hiểu sao hôm nay nhìn thấy...bác, tự nhiên lại muốn biết bác dạo này ra sao rồi?! Có còn...nhiều cái đọc và suy ngẫm như ngày xưa không??? ôi! lại nhớ đến cái vòng luẩn quẩn con gà và quả trứng....
    Nothing ever perfect
  9. notbad

    notbad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.715
    Đã được thích:
    0
    giá mà bác Blue sang MFC bàn luận thì hay hơn:
    THE HOURS : Thời khắc của sự sống và cái chết, hạnh phúc và hoảng loạn:
    http://www.ttvnnet.com/forum/t_163552.
    Phim này xem chán lắm, có lẽ tại mình không biết thưởng thức nó.
    When you're thristy, drink out of my loving cup
    When you're crying, I'll be the tears for you
    You know, I bleed every night you sleep
    'Cause I don't know if I'm in your dreams
    I want to be your everything...
  10. Blue_touches_blue

    Blue_touches_blue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2003
    Bài viết:
    128
    Đã được thích:
    0
    Đã thử sang MFC rồi.
    Xin lỗi Notbad nhé, thành thực mà nói tôi không muốn Post bài bên đấy lắm, trên thực tế tôi cũng chẳng có nhiều thời gian, chỉ đơn giản là tôi muốn "đặt mọi thứ đúng chỗ của nó" mà thôi.
    The Hours không chỉ đơn thuần là một bộ phim, nó cho nhiều ta nhiều cảm xúc lắm (nếu như bạn xem thật kỹ). Tôi cũng chẳng muốn gán cho The Hours một cái gì đấy quá to tát, so với nhiều phim mà tôi đã từng xem thì The Hours cũng chưa phải là đỉnh nhất. Có thể The Hours hơi khó hiểu, có thể nhiều người cho rằng những bộ phim khó hiểu thường tự nó khoác lên mình một "bộ quần áo huyền bí" nào đó, chỉ những người "thực sự am hiểu" thích thú hoặc những kẻ "thùng rỗng kêu to" cũng gật gù (ngoài gật gù ra chúng chẳng biết làm gì hay ho hơn thế)....
    Trong cuộc sống không nhất thiết điều gì cũng phải rạch ròi, đôi khi người ta cảm nhận được những điều mà nếu như phải gán cho nó một cái "tên" nào đấy thì mọi sự cố gắng đều chỉ là khập khiễng, người ta không thể và cũng không đủ khả năng dù chỉ là "tiệm cận" với những gì mà trong sâu thẳm người ta cảm nhận được. Thậm chí ngay cả cha đẻ của tác phẩm (đạo diễn) cũng không thể hình dung được hết những gì mà người khác cảm nhận về "đứa con tinh thần" của mình. Tất cả đều mang tính tương đối, không có tiếng nói cuối cùng trong điện ảnh cũng như cuộc sống.....đấy chính là sức cuốn hút, sự cám dỗ và tất cả những gì mà chúng ta không thể cưỡng lại được.
    "Cuộc sống" chẳng phải cũng được đánh dấu bằng những "Thời khắc" hay sao ???
    Khong la nguoi xau nhung chac chan cung chang phai la thien than !

Chia sẻ trang này