1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THÊM 1 CHỦ ĐỀ MỚI " CỬA SỔ TÂM HỒN"

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi huyenmai, 26/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    KHEN THÌ PHẢI CÓ THƯỞNG CHỨ ANH KNIFE. VUI LÒNG VOTE 5* LÀM PHẦN THƯỞNG CŨNG RẤT HAY ĐẤY
    Good, to forgive
    Best, to forget
  2. kitty_cantho

    kitty_cantho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2002
    Bài viết:
    949
    Đã được thích:
    0
    Bài học từ hưu cao cổ
    Bạn có biết hươu con chào đời phải thực hiện 1 cú nhảy từ độ cao hai đến 3 mét ko?Bởi khi sinh con,hươu mẹ ko nằm mà lại đứng!Sau cú nhảy ko hề có kinh nghiệm đó,hươu con nằm ngay đơ trên mặt đất.Rồi hươu mẹ làm 1 việc kỳ lạ:nó dùng chân đá hươu con đến khi nào chú ta chịu đứng dậy mới thôi.Khi hươu con mỏi chân va nằm,hươu mẹ lại thúc chú đừng lên.Đến lúc hươu con đã thực sự đứng được,hươu mẹ lại đẩy chú ngã xuống để chú phải nỗ lực tự mình đứng dậy lần nửa.
    Tập tính kì lạ này của loài hươu ko chỉ khiến các nhà động vật học mà cả chúng ta cũng ngạc nhiên
    Điều kì lạ này có lẽ cần thiết cho hươu con bởi vì hươu con cần phải tự đứng được để có thể tồn tại với bầy đàn,nếu ko hươu con sẽ trơ trọi với cuộc đời và trở thành miếng mồi ngon cho thú dữ
    Con người vẫn thường rút ra những bài học từ thế giới tự nhiên.Chúng ta củng thế,thật dễ nản chí khi mọi việc đều trở nên tồi tệ.Nhất là trong những trường hợp ta phải làm 1 việc mà ta chẳng có chút kinh nghiệm nào.Nhưng cuộc sống luôn đặt ra cho ta những thử thách mới hoàn toàn,những hoàn cảnh khó khăn,những môi trường xa lạ buộc ta phải thích nghi .Nếu chú hươu con nhất định ko chịu đứng dậy chắc chú sẽ phải lạc bầy.Chú cố đứng dậy cùng đi với bầy đàn.Chỉ khi đó chú mới biết mình có những khả năng tiềm ẩn.Hãy ghi nhớ rằng mỗi khi ta phải đối mặt với nghịch cảnh,trong ta luôn có 1 sức mạnh tiềm ẩn.
    Người ta ko thua khi bị đánh bại mà chỉ thua khi đầu hàng.Thomas Edison đã nói:Tôi ko bao giờ nản chí vì đối với tôi 1 nỗ lực thành công là 1 bước tiến bộ
    Nhưng thất bại ko phải là 1 điều ta chờ đón,dù cho nó vẫn có giá trịthất bại là mẹ của thành công.Vì thế,ta luôn cần có 1 sự hướng dẫn_đó chính là vai trò của hươu mẹ

    Tình yêu đến em ko mong đợi gì,tình yêu đi em ko hề hối tiếc
  3. knife

    knife Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi nhỏ nhắn nghe, lão kiếc lắm...với lại lão chưa biết công lao đến thế nào thì tặng 5* vậy, nên xinh xắn chờ tí nhé, đến khi có quy định lão sẽ tặng vậy...Tạm thời chỉ vỗ tay thôi...Rảnh hmai vô lều uống trà chơi, có đường đó, cứ pha đường thoải mái miễn vừa miệng là được...Uống được trà không đường...càng tốt...
    Me-Hajime
  4. kitty_cantho

    kitty_cantho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2002
    Bài viết:
    949
    Đã được thích:
    0
    Xin chào,tôi là cuộc sống!
    Chắc chắn,đã ko ít lần bạn gọi tên tôi:"Ôi sao cuộc sống của mình lại đáng thất vọng như thế chứ?".Đứng trách tôi nữa bạn ơi,hãy thử ngẫm nghĩ và cùng tôi giải quyết những rắc rối ấy đi nào!
    -Nếu bạn cảm thấy bực bội khi bị vướng vào những vụ kẹt xe,hãy nhớ rằng đối với rtấ nhiều người trên thế giới này,lái xe là 1 niềm mơ ước lớn lao ko thể thực hiện được.
    -Nếu bạn cảm thấy việc học hành thật mất thời gian và chán ngắt,hãy nhớ đến những đứa trẻ đang thèm khát được biết chữ như thế nào
    -Nếu bạn bị 1 người bạn phản bội,thay vì đau khổ và tức giận vì điều ấy,bạn hãy nghĩ đến những người chưa bao giờ boết yêu thương và được yêu thương là như thế nào.
    -Nếu bạn cảm thấy tiếc vì 1 ngày cuối tuần nữa lại sắp trôi qua,hãy nghĩ đến những người lao động ở những nước nghèo phải làm việc quần quật trong môi trường khắc nghiệt mà chnẳg biết đến ngày cuối tuần
    -Nếu bạn cảm thấy mất mát và tự hỏi mình sống vì mục đích gì,hãy nghĩ đến những người bệnh hiểm nghèo biết trước mình ko còn sống được bao lâu và ko còn cơ hội hỏi mình nữa
    -Nếu bạn cảm thấy thật tồi tệ khi bị biến thành nạn nhân của những trò đùa hay sự ghentị của người khác ,hãy nhớ rằng vẫn chưa là gì đâu.Sự tồi tệ thật sự là khi bạn có thể là chính những người đó.
    Thế đó,đừng trách cứ cuộc sống nửa bạn nhé !hãy sống zui zẻ lên nào!!!!

    Tình yêu đến em ko mong đợi gì,tình yêu đi em ko hề hối tiếc
  5. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    HAI VIÊN GẠCH
    Đến miền đất mới, các vị sư phải tự xây dựng mọi thứ. Họ mua đất, gạch, mua dụng cụ và bắt tay vào việc.
    Một chú tiểu được giao xây một bức tường gạch. Chú rất tập trung vào công việc, luôn kiểm tra xem viên gạch đã thẳng thớm chưa, hàng gạch có ngay ngắn không. Công việc tiến triển khá chậm vì chú đặc biệt kỹ luỡng. Tuy nhiên, chú không lấy đó làm phiền lòng bởi vì chú biết mình sắp sửa xây một bức tường tuyệt đẹp đầu tiên trong đời.
    Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống. Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú.
    Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.
    Một hôm, có hai nhà sư đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng.Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: ?oÔi, bức tường gạch mới đẹp làm sao!?.
    ?oHai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy hai viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư ??- chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.
    ?oCó chứ,nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao.?- vị sư già từ tốn.
    Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm những lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là hai viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo.
    Và đôi khi chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm cuả người khác. Khi bắt gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp họ đã làm.
    Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ
    Good, to forgive
    Best, to forget
  6. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    BẠN CÓ NGHÈO KHÔNG?
    Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. ?oĐây là một cách dạy con biết quý trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình?- người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.
    Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: ?oChuyến đi như thế nào hả con??.
    - Thật tuyệt vời bố ạ!
    - Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy!
    - Ô, vâng.
    - Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này?
    Đứa bé không ngần ngại:
    - Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận, Chúng ta phải đưa những chiếc đèn ***g vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm.

    Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống thì họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phục vụ người khác, Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở nhau.
    Đến đây người cha không nói gì cả.
    ?oBố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi...?- cậu bé nói thêm.
    Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.
    Good, to forgive
    Best, to forget
  7. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    NHỮNG VẾT ĐINH
    Một cậu bé nọ có tính rất xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: "Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ".
    Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào.Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kềm chế dần cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào ngày một ít đi. cậu nhận thấy rằng kềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.
    Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào trong suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: "Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ cây đinh ra khỏi hàng rào".


    Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn một cây đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu liền đến bên hàng rào. Ở đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu:
    "Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn nóng giận, những lời nói ấy cũng giống như những lỗ đinh này, chúng để lại những vết thương khó lành trong lòng người khác.Cho dù sau đó con có nói lời xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn lại mãi. Con hãy nhớ: vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả những vết thương thể xác.Những người xung quanh ta, bạn bè ta là những viên đá quý. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở khi con gắp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lấy lời cha...".
    Good, to forgive
    Best, to forget
  8. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    TIẾNG VỌNG RỪNG SÂU
    Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh một khu rừng rậm. Lấy hết sức mình cậu hét lớn: ?oTôi ghét người?. Từ khu rừng có tiếng vọng lại: ?oTôi ghét người?. Cậu hoảng hốt quay về, sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu bé không hiểu vì sao từ trong rừng lại có người ghét cậu.
    Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: ?oGiờ thì con hãy hét thật to: Tôi yêu người?. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt lời thì có tiếng vọng lại: ?oTôi yêu người?. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: ?o Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống chúng ta. Con cho điều gì, con sẽ nhận lại điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con?.
    Good, to forgive
    Best, to forget
  9. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    CÂU HỎI QUAN TRỌNG NHẤT?
    Vào tháng thứ hai của một khóa học tại trường đào tạo nghiệp vụ y tá, giảng viên cho chúng tôi làm một bài kiểm tra về kiến thức phổ thông. Tôi vốn là một sinh viên chăm chỉ nên dễ dàng trả lời mọi câu hỏi trong bài kiểm tra, trừ câu hỏi cuối: ?oChị tạp vụ ở trường tên là gì??. Tôi nghĩ đó chỉ là một câu hỏi vui. Tôi đã trông thấy chị ta vài lần. Chị có dáng người cao, mái tóc nâu sẫm và khỏang 50 tuổi, nhưng làm thế nào mà tôi có thể biết được tên của chị kia chứ? tôi nộp bài và bỏ trống không trả lời câu hỏi đó.
    Trước khi tan học, một sinh viên lên hỏi giảng viên về cách tính điểm câu hỏi cuối trong bài kiểm tra vừa làm. Giáo sư bộ môn trả lời: ?oTất nhiên là có tính điểm. Trong mọi ngành nghề, các anh chị luôn phải gặp gỡ và tiếp xúc với nhiều người. Tất cả những con người đó đều có ý nghĩa. Họ đáng được các anh chị quan tâm chú ý đến, cho dù tất cả những gì ta có thể làm cho họ chỉ là một lời chào hỏi và một nụ cười?.
    Tôi đã không quên bài học đó trong suốt cuộc đời mình. Tôi cũng đã biết được tên của chị làm tạp vụ trong trường. Chị ta tên là Dorothy.
    Good, to forgive
    Best, to forget
  10. huyenmai

    huyenmai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/05/2002
    Bài viết:
    215
    Đã được thích:
    0
    SỐNG TRỌN VẸN TỪNG NGÀY
    ?o Bạn hãy tưởng tượng cuộc đời như một trò chơi tung hứng. Trong tay bạn có năm quả bóng mang tên là: công việc, gia đình, sức khoẻ, bạn bè và tinh thần. Bạn đang tung chúng lên không trung. Bạn sẽ hiểu ngay rằng công việc là quả bóng cao su. Vì khi bạn làm rơi nó xuống đất, nó sẽ nảy lên lại. Nhưng bốn quả còn lại- gia đình, sức khoẻ, bạn bè và tinh thần- đều là những quả bóng bằng thủy tinh. Nếu bạn lỡ tay đánh rơi một quả, nó sẽ bị trầy xước, có tì vết, bị nứt, bị hư hỏng hoặc thậm chí bị vỡ nát mà không thể sửa chữa được. Chúng không bao giờ trở lại như cũ. Bạn phải hiểu điều đó và cố gắng giữ cho được sự quân bình trong cuộc sống của bạn.
    Bạn làm thế nào đây?
    Bạn đừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh mình với những người khác. Đó là vì mỗi chúng ta là những con người hoàn toàn khác nhau, chúng ta là những cá nhân đặc biệt. Bạn chớ đạt mục tiêu của bạn vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ có bạn mới biết rõ điều gì là tồt nhất cho chính mình.
    Bạn chớ nên thờ ơ với những gì gần gũi với trái tim của bạn. Bạn hãy nắm chắc lấy như thể chúng là những phần trong cuộc sống của bạn. Bởi vì nếu không có chúng, cuộc sống của bạn sẽ mất đi ý nghĩa.
    Bạn chớ để cuộc sống trôi qua kẽ tay vì bạn cứ đắm mình trong quá khứ hoặc ảo tưởng về tương lai. Chỉ bằng cách sông cuộc đời mình trong từng khoảnh khắc của nó, bạn sẽ sống trọn vẹn từng ngày của đời mình.
    Bạn chớ bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó cho đi. Không có gì là hoàn toàn bế tắc mà nó chỉ thật sự trở nên bế tắc khi bạn thôi không cố gắng nữa.


    Bạn chớ ngại nhận rằng mình vẫn chưa hoàn thiện. Đó chính là sợi chỉ mỏng manh ràng buộc mỗi người chúng ta lại với nhau.
    Bạn chớ ngại mạo hiểm. Nhờ mạo hiểm với những vận hội của đời mình mà bạn biết cách sống dũng cảm.
    bạn chớ khóa kín lòng mình với tình yêu bằng cách nói bạn không có thời gian yêu ai. Cách nhanh nhất để nhận được tình yêu là hãy cho đi. Cách chóng nhất để đánh mất tình yêu là niú giữ thật chặt. cón phương thế tốt nhất để giữ tình yêu là bạn hãy chắp cho nó đôi cánh.
    Bạn chớ băng qua cuộc đời nhanh cho đến nỗi không những bạn quên mất nơi mình sống mà còn có khi quên cả bạn định đi về đâu.
    Bạn chớ quên nhu cầu tình cảm lớn nhất của con người là cảm thấy mình được đánh giá đúng.
    Bạn chớ ngại học. Kiến thức không có trọng lượng. Nó là kho báu mà bạn có thể luôn mang theo bên mình một cách dễ dàng.
    Bạn chớ phí phạm thời gian hoặc lời nói một cách vô trách nhiệm. Cả hai điều đó một khi mất đi sẽ không khi nào bắt lại được. Cuộc đời không phài là một đường chạy mà nó là một lộ trình mà hãy thưởng thức từng chặng đường mình đi qua.
    Quá khứ đã là lịch sử. Tương lai là một màu nhiệm. Còn hiện tại là một món quà của cuộc sống, chính vì thế chúng ta gọi đó là tặng phẩm * ?

    TÔI SẼ NGỪNG THAN VÃN
    Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có quần áo để mặc, có một mái nhà che đầu và một nơi nghỉ qua đêm là bạn đã giàu hơn 75% thế giới này.
    Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng, bạn thuộc 8%những người giàu nhất thế giới.
    Nếu sáng nay bạn thức dậy thấy mình khoẻ hơn ngày hôm qua một chút thì bạn đã may mắn hơn 1 triệu người không thể sống qua nổi tuần này.
    Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua nguy hiểm của chiến tranh, cô đơn của tù tội, đớn đau của tra tấn hay vật vã của đói khát, bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới.
    Nếu bố mẹ bạn còn sống và còn hạnh phúc bên nhau thì so với thế giới trường hợp của bạn không nhiều đâu.
    Và cuối cùng, nếu bạn đọc được thông điệp này thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỷ người trên thế giới chẳng bao giờ được đọc bất cứ thứ gì.
    Hãy nâng niu những gì trong vòng tay bạn, bởi rất nhiều người đang thèm được như bạn .
    Good, to forgive
    Best, to forget

Chia sẻ trang này