1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THÊM MỘT NỖI BUỒN CÓ NGHĨA LÀ THÊM LỚN

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi seemedi, 20/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chocolatemilk

    chocolatemilk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ những nỗi buồn mang đến cho tôi những khoảng trống trong tâm hồn hơn là những nỗi buồn khác. Khi đó tôi không thể khóc đưọc mặc dù rất muốn, không thể tâm sự với ai và cũng không thể xác định để giải toả nó.......tôi hiểu chính xác cái cảm giác của seemedi........nhưng chẳng thể tả nổi bằng lời như seemedi:) Lúc như thế tôi tự hỏi tại sao lại thế này mà không phải thế kia nhỉ....và cực kỳ ức chế vì cuộc đời đáng thất vọng này, nhưng rồi lại nhận ra rằng mình là 1 người lạc quan theo kiểu bi quan tích cực( hi`, cái này hơi khó hiểu nhưng nếu bạn nào biết về định luật về cuộc sống của Murphy thì thấy rất hay đấy! Rồi thời gian sẽ gàn gắn tất cả, thời gian là liều thuốc tuyệt vời nhất cho mọi nỗi đau ( tất nhiên là không phải nỗi đau do bệnh tật) :) Nói vậy thôi, nhưng những nỗi buồn mang đến cho bạn khoảng trống thường rất đáng sợ, vì nó sẽ để lại 1 vết sẹo to đùng trong tâm hồn bạn lúc nào mà không biết, không đề phòng được, đáng sợ lắm, tôi đã từng bị như vậy mà, có ai hiểu cảm giác của tôi không? đáng sợ lắm, tôi chỉ muốn gào thét, muốn vỡ tan ra .......để xoá đi cái khoảng trống vắng im lặng đáng sợ ấy.......để nó đừng trở thành vết sẹo trong tôi 1 lần nữa......có ai hiểu mình đang nói gì không ý nhỉ, hình như không:) hi`
    If only you could see the tears in the world you left behind
    If only you could hear my heart just one more time
    Chocolate
  2. Tranngoc_hai

    Tranngoc_hai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    399
    Đã được thích:
    0
    hãy để thời gian là liều thuốc tốt nhất xoá đi những phiền muộn trong lòng chúng ta, tôi cũng đã có lần thất vọng, chán nản vô cùng , có những lúc chỉ muốn chết thôi, nhưng rồi nghĩ lại, mình như vậy có xứng đáng là 1 con người không
    và tôi đã vượt qua , tất cả là nhờ thời gian
    Xin cảm ơn thời gian

    Trần Ngọc Hải

    Trí tuệ ta có được chỉ như hạt cát trong sa mạc mênh mông
  3. Chu_lun_thu_007

    Chu_lun_thu_007 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/11/2002
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    Đọc cái tiêu đề của Topic này mình thấy điều này đúng, thật đúng vì đây chính là khoảnh khắc để chúng ta xem xét lại bản thân. Bài mà ban viết rất hay, nhất là câu: " kết thúc của một tình bạn có thể là một tình yêu, nhưng kết thúc của một tình yêu không thể là một tình bạn" . Đọc những dòng bạn viết mình cảm thấy bạn viết rất thật, không văn hoa nhưng vẫn khiến người đọc cảm thấy tâm đắc . Mình gửi bạn 5* nhé. Đọc bài của bạn tôi thấy được một phần của mình trong đó, hiện nay tôi là người cũng đang thất bại trên cả hai cuộc chiến là CÔNG VIỆC và TY, nhưng tôi không cảm thấy thất vọng và bi quan nhiều, tôi vẫn tin vào một ngày mai, một tương lai đang còn chờ tôi ở phía trước.
    Bạn thân mến! Trong cuộc sống điều mà chúng ta muốn thì nhiều, nhưng điều mà chúng ta có được thì rất ít. Vì vậy vẫn biết rằng chúng ta không nên dừng lại ở hai chữ "BẰNG LÒNG", nhưng đôi khi đây lại là điều chúng ta nên lựa chọn.
    Cuối cùng chúc bạn nhanh lớn để bớt đi những nỗi buồn hì hì, chúc bạn thành công trên hải ca CÔNG VIỆC và TY.

    Chuyên gia quậy phá


    Tôi lang thang khắp trốn sơn hà
    Để tìm kiếm những người bạn tri kỷ

  4. nhimnhim81

    nhimnhim81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2002
    Bài viết:
    1.662
    Đã được thích:
    0
    Không phải nỗi buồn nào cũng giúp con người ta suy nghĩ trưởng thành hơn
    Lòng tôi có đôi lần khép cửa
    Rồi bên vết thương tôi quỳ...
  5. anhphuong86vn

    anhphuong86vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/07/2002
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    0
    tôi_từ khi hiểu hết những gì diẽn ra quanh mình tức là khi tôi biết nghĩ ,biết cảm nhận những nỗi đau tinh thần những niềm vui hạnh phúc 1cách sâu sắc nhất ..đó cũng là khi tôi thật sự lớn thật sự trưởng thành trong suy nghĩ của mình ..những nỗi buồn ,những vết sẹo trong tâm hồn ko xoá đc mà khi hết đau nó thành những đường lằn xấu xí trong tâm hồn ,trong tuổi nhạy cảm nhất của mỗi người ..tôi thấy khi mình thêm tuổi thì những nỗi buồn cứ ko rủ mà đến để mỗi năm qua đi những vết thương cứ nhiều dần ,nhiều dần ..những tình cảm bạn bè khác giới ,những giọt nước mắt trong tiến quát mắng của bố làm tôi thấy đau đớn ..và cũng vì thế những giọt nước mắt cứ ít dần thay vào đó là 1 tôi _ương ngạnh ,khó bảo ,chống đối ..thế là do tôi,do tôi tất cả sao????với bạn bè nhiều người nói tôi dễ tính vui tính nhưng vẫn có gì đó xa cách ,kín trong chuyện tình cảm .để khi tôi buồn tôi chi biết cách lên mạng nói chuyện với những cái nick vô hồn ,nhưng ở đó tôi đc nói hết những suy nghĩ của mình đc đúng là chính bản thân mình ...
    nụ cười như mùa thu toả nắng
  6. Lava

    Lava Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/11/2002
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    Trái tim bạn chỉ thực sự tồn tại khi bạn trải qua đau khổ!
    Sao hôm qua mình trả lời mà bài của mình mất tiêu đâu rùi nhỉ !!??
    **************************
    minhngoctr
    Tôi rất ghét những giọt nước mắt làm mình không thấy đường.
  7. nhoemchieumua

    nhoemchieumua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2002
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Chán quá! Tôi lại chẳng buồn bao giờ để cảm nhận được hạnh phúc thật sự như thế nào? Có ai chỉ cho tôi biết làm thế nào để buồn được không?

    ChangCanAi
  8. chocolatemilk

    chocolatemilk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    298
    Đã được thích:
    0
    Sự ương ngạnh, khó bảo , chống đối của bạn là 1 phản ứng tự nhiên, như 1 con nhím xù lông ra để bảo vệ chính nó , sự ngang ngạnh bảo vệ bạn khỏi những thương tổn trong tâm hồn, điều mà bạn hoàn toàn không muốn. Trong hoàn cảnh của bạn, có người dám dù lông ra bảo vệ mình, cũng có những người trở nên yếu đuối , nhu nhược, bạn phải có 1 cá tính độc lập để có thể xù lông xù cánh ra được như vậy đó. Tuy nhiên sự ương ngạnh đó lại gây ra cho bạn 1 vết sẹo khác, nó bảo vệ bạn khỏi cái này thì lại mang đến cho bạn điều khác, sự cô đơn.....và trở nên khó hiểu trong mắt mọi người hơn, và sự cứng rắn đó , đằng sau nó là 1 tâm hồn muốn được chở che, với sự dịu dàng và thấu hiểu.........tôi đang hình dung ra cảm giác của bạn , vì tôi cảm thấy bạn có những tính cách thật giống tôi, tôi cũng từng xù lông xù cánh ra như vậy để bảo vệ mình,..... và vẫn là các vết sẹo để lại.......ko biết sự hình dung của mình đúng được bao nhiêu %, nhưng ...hãy cười như mùa thu toả nắng nhe':)
    Chocolate

Chia sẻ trang này