1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thiên hạ...!

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi tieuthuvuive, 18/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Thiên hạ...!

    Nhớ ngày xưa, thằng bạn hay hét lên một cách hài hước :"Thế giới nghiêng 23''''''''''''''''5độ, ối giời ơi....chúng ta đang sống trong một thế giới nghiêng...." Ừh, thế giới nghiêng 23''''''''''''''''5 độ, chúng ta đang sống trong một thế giới nghiêng, nên nếu đôi khi, mọi thứ có bị xáo trộn đi một chút, cũng là điều không thể tránh khỏi, và nếu một lúc nào đó chợt cảm thấy cuộc sống này thật quá chông chênh thì vẫn chẳng tội gì không nói cảm ơn và mỉm cười dịu dàng.

    Cảm ơn cuộc sống vì mình đã có mặt trong cuọc đời này, được sống, nếm trải. Để sống trọn vẹn từng ngày một và cho dù có như thế nào thì mình đã luôn vẫn là chính mình !

    Để dẫu đã có chuyện gì xảy ra,, cho dù cảm giác của mình như thế nào vẫn cứ mỉm cười trước lúc chìm vào giấc ngủ có thể thanh thản cùng những giác mơ dịu dàng hay hay nặng nề bởi những cơn ác mộng......vẫn dặn lòng mình : Mai sẽ là một ngày mới ! Sẽ tỉnh dậy và véo von: "Một ngày mới nắng lên, giang tay em chào đón...." lại mỉm cười thức dậy mỗi sáng!

    Buổi sáng mùa xuân , bao giờ cũng khiến người ta thật dễ chịu, thấy mình trong trẻo, dịu dàng hơn. Bình thản để mặc những kí ức cùng những niềm vui bé nhỏ , giản dị nhẹ nhàng len vào từng khe cảm xúc trong tâm hồn.....

    Ngồi vắt vẻo trên bancon, ngửa mặt đón gió, đón những sợi mưa xuân dịu dàng , mơn man lên tóc, lên má......dưới phố , sáng lên lấp lánh những nụ cười hồn nhiên, áo trắng tung tăng....học trò đến lớp. Nhắm mắt!......như vẳng lại tiếng thằng bạn eo éo trưóc hiên nhà cố tình gào to thông báo cho cả phố biết:"Chíp ơi, ngủ lười thế, dậy đi họocccc......" Một tuần đủ 7 ngày, bất kể mưa nắng, , nắng rát lưng hay lạnh buốt da thịt......Sáng trong lành !

    Nhắn tin:" ra phố buổi sớm thú vị lắm. Ngủ đi, mai tớ gọi sớm nhé." 5h, giai điệu thân quen từ máy điện thoại thằng bạn ngọt ngào: "Em là nàng công chúa, đợi chờ anh một ngày trong xanh....". Alô, đã sẵn sàng , qua nhé. Lại đi đóng phim ah?_ừ, ra phố đóng phim "sáng mùa thu" đi, tớ thích long rong ngoài phố nhìn cuộc sống bắt đầu......KHi sương sớm vẫn còn vương vát trên phố phường, lưu luyến đọng lên vai cuộc đời, trên những mái ngói rêu phong khu phố cổ hay lảng bảng trên mặt hồ...... lòng vòng qua từng dãy phố nhỏ...dựng xe trước sân nhà thờ lớn, huýt một điệu sáo .....chạy ào ào lùa lũ sẻ chấp chới bay lên.....sáng dịu dàng !....
  2. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Quái vật gửi mail nói: Em đừng bao giờ nghĩ rằng anh và em không phải là bạn, đừng bao giờ nghĩ như vậy, cũng đừng nói như thế. Em có muốn anh luôn thành thật, chân thành với em? tự do thoải mái sẻ chia như thế này?....Anh quý em, khong biết là vì sao, có lẽ vì anh đã luôn có thể chia sẻ với em kể cả những điều mà anh chẳng bao giờ có thể nói ra với ai. Cho dù như thế nào thì em hãy luôn là em nhé, phải là chính bản thân em.......
    Cậu hơn tớ 4tuổi, nhưng tớ với cậu những lúc vui vẫn xưng hô với nhau cậu - tớ, tớ thích như vậy, dù đôi khi thấy trẻ con thật. Tớ viết những dòng này cho cậu. Tớ muốn cậu biết rằng tớ cảm ơn cậu thật nhiều vì đã tin tưởng và chia sẻ cùng tớ, cũng như đã luôn ủng hộ những việc tớ làm,tôn trọng tất cả những suy nghĩ , tình cảm của tớ.Cảm ơn những e mail, những tin nhắn và những lần trò chuyện, cảm ơn cậu đã xuất hiện khi tớ cần mặc dù tớ có gọi cậu hay không , và trong sự ngạc nhiên của tớ cậu đã chỉ giải thích đơn giản rằng vì cậu là bạn của tớ nên cậu biết lúc nào tớ cần cậu. cảm ơn vì cậu đã nói cậu quý tớ, và tôn trọng tớ.dù không ít lần tớ đỏng đảnh gào toáng vào mặt cậu là tớ ghét cậu, ghét những suy nghĩ của cậu, cả những việc cậu làm rồi tống cổ cậu ra khỏi nhà tớ một cách phũ phàng nhất......nhưng cậu là quái vật và cậu luôn biết cách thuyết phục tớ vì sao cậu như thế.Cảm ơn cậu vì vì cậu đã dạy tớ rất nhiều điều trong cuộc sống phức tạp này, tớ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn nhưng vẫn là chính tớ....đưọc vậy một phần cũng là nhờ cậu. Cảm ơn những lời khuyên của cậu, cảm ơn vì cậu đã mắng tớ. ùh, không được ngốc nghếch, đừng có dại dột.....sống phải là chính mình, ừh, nhờ câu nhắc nhở, tớ vẫn luôn cố gắng sống là chính mình. cảm ơn cậu vì đã chịu khó ngồi hàng giờ cãi nhau với tớ. cảm ơn vì tất cả!
    Cậu đừng xúc động khi đọc những dòng này, vì như thế cóc phải là cậu. hahhahha.....mà tớ biết thừa cậu sẽ hành động thế nào khi đọc những dòng này, cậu sẽ nhếch mép cười, lẩm bẩm "lại dở hơi" và thế nào cũng rút điện thoại ra nhắn cho tớ đúng một chữ :"Ngốc!". cậu là như thế, và vì như thế mà cậu là bạn của tớ.
  3. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Quái vật gửi mail nói: Em đừng bao giờ nghĩ rằng anh và em không phải là bạn, đừng bao giờ nghĩ như vậy, cũng đừng nói như thế. Em có muốn anh luôn thành thật, chân thành với em? tự do thoải mái sẻ chia như thế này?....Anh quý em, khong biết là vì sao, có lẽ vì anh đã luôn có thể chia sẻ với em kể cả những điều mà anh chẳng bao giờ có thể nói ra với ai. Cho dù như thế nào thì em hãy luôn là em nhé, phải là chính bản thân em.......
    Cậu hơn tớ 4tuổi, nhưng tớ với cậu những lúc vui vẫn xưng hô với nhau cậu - tớ, tớ thích như vậy, dù đôi khi thấy trẻ con thật. Tớ viết những dòng này cho cậu. Tớ muốn cậu biết rằng tớ cảm ơn cậu thật nhiều vì đã tin tưởng và chia sẻ cùng tớ, cũng như đã luôn ủng hộ những việc tớ làm,tôn trọng tất cả những suy nghĩ , tình cảm của tớ.Cảm ơn những e mail, những tin nhắn và những lần trò chuyện, cảm ơn cậu đã xuất hiện khi tớ cần mặc dù tớ có gọi cậu hay không , và trong sự ngạc nhiên của tớ cậu đã chỉ giải thích đơn giản rằng vì cậu là bạn của tớ nên cậu biết lúc nào tớ cần cậu. cảm ơn vì cậu đã nói cậu quý tớ, và tôn trọng tớ.dù không ít lần tớ đỏng đảnh gào toáng vào mặt cậu là tớ ghét cậu, ghét những suy nghĩ của cậu, cả những việc cậu làm rồi tống cổ cậu ra khỏi nhà tớ một cách phũ phàng nhất......nhưng cậu là quái vật và cậu luôn biết cách thuyết phục tớ vì sao cậu như thế.Cảm ơn cậu vì vì cậu đã dạy tớ rất nhiều điều trong cuộc sống phức tạp này, tớ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn nhưng vẫn là chính tớ....đưọc vậy một phần cũng là nhờ cậu. Cảm ơn những lời khuyên của cậu, cảm ơn vì cậu đã mắng tớ. ùh, không được ngốc nghếch, đừng có dại dột.....sống phải là chính mình, ừh, nhờ câu nhắc nhở, tớ vẫn luôn cố gắng sống là chính mình. cảm ơn cậu vì đã chịu khó ngồi hàng giờ cãi nhau với tớ. cảm ơn vì tất cả!
    Cậu đừng xúc động khi đọc những dòng này, vì như thế cóc phải là cậu. hahhahha.....mà tớ biết thừa cậu sẽ hành động thế nào khi đọc những dòng này, cậu sẽ nhếch mép cười, lẩm bẩm "lại dở hơi" và thế nào cũng rút điện thoại ra nhắn cho tớ đúng một chữ :"Ngốc!". cậu là như thế, và vì như thế mà cậu là bạn của tớ.
  4. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    ặ ! cĂi con bâ này, không nhỏưn ra chỏằ cĂi ngày còn là mỏằTt cô bâ con tinh nghỏằi em 'ỏn thỏ. Giỏằ, 'Ê lỏằ>n lên mỏằTt chút, sau 5nfm kjhông gỏãp, Em 'Ê khĂc nhiỏằu, chỏằt cỏằĐa chỏằt tròn, bỏằ>t long lanh 'i?!...ChỏằÊt muỏằ'n bỏưt khóc vơ em nhơn thỏƠy mơnh bâ bỏằng, tỏằTi nghiỏằ?p trong mỏt chỏằ vỏân không có thỏưt. còn em, em chỏằ? sỏằÊ nhỏằng 'iỏằu có thỏưt, nhỏằng nỏằ-i 'au có thỏằf gỏằi thành tên....(!)
    BỏƠt giĂc em thỏƠy chỏằi chỏằ ngỏân, gào ỏ** â cạng metalica , linkin.... và bơnh yên mặĂ màng vỏằ>i TCS cạng chỏằ<. Và dạ cuỏằTc 'ỏằi có khỏc nghiỏằ?t 'ỏn thỏ nào thơ em ặĂi, em hÊy cỏằâ là em , là chưnh em! NHóc nhâ!
    Được tieuthuvuive sửa chữa / chuyển vào 15:11 ngày 18/04/2005
  5. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    ặ ! cĂi con bâ này, không nhỏưn ra chỏằ cĂi ngày còn là mỏằTt cô bâ con tinh nghỏằi em 'ỏn thỏ. Giỏằ, 'Ê lỏằ>n lên mỏằTt chút, sau 5nfm kjhông gỏãp, Em 'Ê khĂc nhiỏằu, chỏằt cỏằĐa chỏằt tròn, bỏằ>t long lanh 'i?!...ChỏằÊt muỏằ'n bỏưt khóc vơ em nhơn thỏƠy mơnh bâ bỏằng, tỏằTi nghiỏằ?p trong mỏt chỏằ vỏân không có thỏưt. còn em, em chỏằ? sỏằÊ nhỏằng 'iỏằu có thỏưt, nhỏằng nỏằ-i 'au có thỏằf gỏằi thành tên....(!)
    BỏƠt giĂc em thỏƠy chỏằi chỏằ ngỏân, gào ỏ** â cạng metalica , linkin.... và bơnh yên mặĂ màng vỏằ>i TCS cạng chỏằ<. Và dạ cuỏằTc 'ỏằi có khỏc nghiỏằ?t 'ỏn thỏ nào thơ em ặĂi, em hÊy cỏằâ là em , là chưnh em! NHóc nhâ!
    Được tieuthuvuive sửa chữa / chuyển vào 15:11 ngày 18/04/2005
  6. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Chị đã hài lòng về em chưa? đấy, em đấy. ừh thì em ngốc. Nhưng ai chả có những giai đoạn như vậy. em khăng khăng bảo chị em chỉ bị stress một chút thôi. em thề là em sẽ ổn mà.
    SÁng nay ý, em đến sở làm sớm cực luôn nhé. mặc dù em mệt lắm, nhưng vẫn cố gắng gào lên một đoạn nhạc sai toét...dạo này những giấc ngủ của em thật nặng nề. em hay gặp ác mộng, có lẽ tại em...ngớ ngẩn.
    Em cố gắng để đừng suy nghĩ vớ vẩn, em lục cái tủ của mình, lôi tài liệu ra, ngồi viết viết.....em tự hào về em lắm, thế là em viết xong chuyên đề của mình rồi đấy. thế mà cách đó gần một tuần, em "bấn xúc xích" lên vì nó. vì em cóc biết phải bắt đầu như thế nào.
    Mà thôi, em vẫn thất thường như thế, chị đừng lo, em sẽ cân bằng lại thôi. em chỉ bị stres một chút thôi mà. có lẽ tại em online nhiều quá. thì từ giờ em sẽ bớt online đi. chị nhỉ?
  7. tieuthuvuive

    tieuthuvuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    3.921
    Đã được thích:
    1
    Chị đã hài lòng về em chưa? đấy, em đấy. ừh thì em ngốc. Nhưng ai chả có những giai đoạn như vậy. em khăng khăng bảo chị em chỉ bị stress một chút thôi. em thề là em sẽ ổn mà.
    SÁng nay ý, em đến sở làm sớm cực luôn nhé. mặc dù em mệt lắm, nhưng vẫn cố gắng gào lên một đoạn nhạc sai toét...dạo này những giấc ngủ của em thật nặng nề. em hay gặp ác mộng, có lẽ tại em...ngớ ngẩn.
    Em cố gắng để đừng suy nghĩ vớ vẩn, em lục cái tủ của mình, lôi tài liệu ra, ngồi viết viết.....em tự hào về em lắm, thế là em viết xong chuyên đề của mình rồi đấy. thế mà cách đó gần một tuần, em "bấn xúc xích" lên vì nó. vì em cóc biết phải bắt đầu như thế nào.
    Mà thôi, em vẫn thất thường như thế, chị đừng lo, em sẽ cân bằng lại thôi. em chỉ bị stres một chút thôi mà. có lẽ tại em online nhiều quá. thì từ giờ em sẽ bớt online đi. chị nhỉ?
  8. eulixinhxan

    eulixinhxan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    MÌnh ghét cái giọng ân cần xa xót của bạn.thật đấy. nó tạo cho mình cảm giác là mình thật tội nghiệp. Thà rằng bạn cứ gào toáng vào mặt mình là "mày ngu lắm, con dở hơi" như bạn vẫn thường làm, như khi bạn nheo mắt chép miệng : bao giờ mày mới bớt lãng mạn bớt ngớ ngẩn đi? mày cứ làm Tomsowyer tao lại cứ phải làm Hacf , mà tao cóc muốn làm cái thằng ngớ ngẩn ấy tí nào, chỉ vì có con bạn ngớ ngẩn như mày... Sao bạn không như vậy đi?
    Mình không sao đâu, mình nói với bạn như thế rồi mình cười, cười dịu dàng hết sức mình có thể vào lúc này.Rồi mình quay ra an ủi bạn, để bạn yên lòng rằng mình: vẫn là một con bé tự tin và mạnh mẽ lắm. lúc nào mình cũng tin vào bản thân mình, tin vào những việc mình làm, mình cố gắng....rằng mình là người lạc quan, và mình sẽ chẳng chết đâu vì những điều vớ vẩn :(.
    Hahhaha.....Tâm lý học đại cương, cái môn mà bạn cày lõm cả mắt vào mới được 7đ ý bảo rằng : Tình cảm là một chuỗi cảm xúc, mà cảm xúc thì do con người tạo nên. Chẹp...vậy mình không tự tạo nên cảm xúc cho mình nữa, không mộng mơ ngơ ngẩn nữa là ổn chứ gì.
    Nhớ một lần khi hỏi về cái chữ kí....bạn giải thích là : ừh thì muốn ôm cả đất , cả trời....nhưng không ôm được đành chịu chứ sao. Nghĩ lại bây giờ mình cũng thế....ừh thì không ôm được đành chịu chứ sao! mình muốn ôm mà người ta.....thì đành vậy! cứ cố ôm khác nào trói buộc người ta, rồi người ta ngộp thở mà chết mất thì mình.....ân hận lắm.
    Để cho sáo bay đi.
  9. eulixinhxan

    eulixinhxan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    MÌnh ghét cái giọng ân cần xa xót của bạn.thật đấy. nó tạo cho mình cảm giác là mình thật tội nghiệp. Thà rằng bạn cứ gào toáng vào mặt mình là "mày ngu lắm, con dở hơi" như bạn vẫn thường làm, như khi bạn nheo mắt chép miệng : bao giờ mày mới bớt lãng mạn bớt ngớ ngẩn đi? mày cứ làm Tomsowyer tao lại cứ phải làm Hacf , mà tao cóc muốn làm cái thằng ngớ ngẩn ấy tí nào, chỉ vì có con bạn ngớ ngẩn như mày... Sao bạn không như vậy đi?
    Mình không sao đâu, mình nói với bạn như thế rồi mình cười, cười dịu dàng hết sức mình có thể vào lúc này.Rồi mình quay ra an ủi bạn, để bạn yên lòng rằng mình: vẫn là một con bé tự tin và mạnh mẽ lắm. lúc nào mình cũng tin vào bản thân mình, tin vào những việc mình làm, mình cố gắng....rằng mình là người lạc quan, và mình sẽ chẳng chết đâu vì những điều vớ vẩn :(.
    Hahhaha.....Tâm lý học đại cương, cái môn mà bạn cày lõm cả mắt vào mới được 7đ ý bảo rằng : Tình cảm là một chuỗi cảm xúc, mà cảm xúc thì do con người tạo nên. Chẹp...vậy mình không tự tạo nên cảm xúc cho mình nữa, không mộng mơ ngơ ngẩn nữa là ổn chứ gì.
    Nhớ một lần khi hỏi về cái chữ kí....bạn giải thích là : ừh thì muốn ôm cả đất , cả trời....nhưng không ôm được đành chịu chứ sao. Nghĩ lại bây giờ mình cũng thế....ừh thì không ôm được đành chịu chứ sao! mình muốn ôm mà người ta.....thì đành vậy! cứ cố ôm khác nào trói buộc người ta, rồi người ta ngộp thở mà chết mất thì mình.....ân hận lắm.
    Để cho sáo bay đi.
  10. hoakhongtim

    hoakhongtim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2003
    Bài viết:
    593
    Đã được thích:
    0
    Đau.. như muối xát trong lòng. :(
    mình biết bạn viết về mình... khiến mình cũng muốn hét toáng lên rằng "ấy dở hơi lắm... " cho thoả lòng ấy, nhưng biết rằng sẽ lại càng đau hơn khi nghe lời này...
    Mà mình cũng ngây ngô lắm, cũng như bạn thôi, nhiều khi còn tệ hơn ấy...
    Cả 1 tuổi trăng náu, trăng tròn, tuổi mực tím lung linh... cắm đầu vào học, chơi... Chuyện tình cảm ư, đùa, bọn con trai con nít lắm, làm bạn thân thì tốt hơn... sẽ được một ối là bạn thân nhé... tham lắm... Tới lúc "uh, chúng ta tìm hiểu nhau... " thì vướng vào 1 anh thay đổi xoành xạch, chẳng hiểu gì hết (xin lỗi anh, em nói như thế là vẫn còn coi anh là bạn đấy)... Và, "em cũng thương anh..." thì... có thể khiến 1 con nhóc "vắt mãi không ra một giọt thơ" làm ngay được 1 bài thơ thất vọng não nề ngay trong giờ học môn Luật lao động mới cú chứ (em trách anh đấy, vì đâu nên nỗi... nhưng như thế là em vẫn còn tôn trọng anh đấy, và sẽ là 1 kỉ niệm... )... khờ, dại dột, bồng bột...
    Ngay cả tên bạn mà mình cho là thân cũng bảo mình thế "sao để đầu óc đi đâu vậy, phải biết nắm bắt những điều bình thường, nhỏ nhặt của cuộc sống ngay xung quanh đấy...". Mình biết chứ, những điều nhỏ nhặt xung quanh... và mong manh... mình chỉ biết nhìn ngắm thôi chứ không dám chạm vào... không dám... không đủ can đảm...
    Và hiện giờ, mục thông tin mới nhất của mình là "tình hình rất chi là tồi tệ". Mệt mỏi lắm... Những tưởng cuộc sống ngắn ngủi đến độ mọi khó khăn của cuộc sống dồn dập đến với mình, sợ mình không biết khó khăn là gì... hay chỉ là 1 giai đoạn khó khăn của cuộc sống... khi vượt qua thì mọi chuyện sẽ ổn... và mong là như thế...
    Mình không muốn ở nhà. Ở nhà, nhìn Người ngày càng gầy gò, lòng mình như quặn thắt. Đi gần Người, nghe tiếng Người thở dài, thở ngắn, thở hắt, thở nghẹn... mình cũng nén đi một tiếng thở dài. Mình chẳng thể làm gì được cả. Mình thương Người lắm. Với mình, 2 Người là tất cả, mình luôn muốn 2 Người luôn vui vì mình. Vì thế mình luôn cố gắng giỏi, ngoan, tốt... để 2 Người được an tâm về mình. Và mình biết đó là lý do tại sao mình là con út nhưng không phải chịu sự kiểm soát của 2 Người như là đối với anh và chị. Mình đã nguyện rằng cuộc sống của mình là chỉ dành cho 2 Người thôi. Và đã tâm sự với nhỏ bạn thân rằng, nếu mà sau này 2 Người bỏ tao đi, tao sẽ đi theo... chẳng có gì để vấn vương.
    Đừng để mình thêm mệt mỏi với cuộc sống này nữa.

Chia sẻ trang này