1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

THIẾU LÂM TỰ bây giờ thế nào ?

Chủ đề trong 'Võ thuật' bởi thieulam_vietnam, 29/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    THIẾU LÂM TỰ bây giờ thế nào ?

    Theo báo Tiền phong Chủ nhật:
    Các nhà sư chùa Thiếu Lâm nổi tiếng đang phải đương đầu với sự chỉ trích mạnh chưa từng thấy về sự thương mại hoá của họ, bắt đầt từ chuyện pháp sư Thích Vĩnh Tín nhận thưởng xe hơi.

    Ngày 14/8/2006, để biểu dương những đóng góp của Thiếu Lâm Tự đối với sự nghiệp phát triển du lịch của địa phương, chính quyền thành phố Đăng Phong đã quyết định thưởng cho pháp sư trụ trì ngôi chùa này chiếc ô tô trị giá 1 triệu NDT. Sự kiện này đã gây xôn xao dư luận.
    Ngày 9/9, phát biểu tại lễ khai mạc đại hội đấu võ của các môn phái Thiếu Lâm có tên ?oNgôi sao Kungfu? để chọn các tăng nhân tham gia đóng bộ phim truyện video ?oTruyền kỳ về đội quân nhà sư Thiếu Lâm Tự? rất hoành tráng do Thiếu Lâm Tự bỏ tiền đầu tư, Pháp sư Thích Vĩnh Tín đã cực lực bác bỏ những ý kiến phê phán ông và các nhà sư Thiếu Lâm Tự.
    Thích Vĩnh Tín nói: ?oTăng nhân cũng là công dân, chúng tôi đã làm tốt nghĩa vụ của mình với xã hội, có cống hiến xuất sắc, được thưởng xe thì có gì là quá. Chính quyền đã xem xét kỹ càng việc thưởng cho các ngành các giới. Chúng tôi nhận thưởng chả có gì là sai.
    Hơn hai chục năm trước đây khi tôi mới đến Thiếu Lâm Tự, các tăng nhân phải sống vất vả nhờ vào 28 mẫu đất bạc màu.Từ 1979 đến 1985, chính phủ phải đầu tư cho Thiếu Lâm Tự 2,6 triệu tệ để xây dựng hạ tầng, nếu chúng tôi không phát triển thì cũng phụ lòng với sự đầu tư của chính phủ?.
    Pháp sư khẳng định: ?oQuy mô ngôi chùa và chất lượng các tăng nhân được như ngày nay đều là do đôi bàn tay chúng tôi tự làm nên. Nếu chúng tôi không làm gì thì Thiếu Lâm Tự không được như ngày nay và cũng không thể có nhiều người biết đến Thiếu Lâm Tự và tìm đến tham quan Thiếu Lâm Tự như thế.
    Có những người nói không khí thương mại ở Thiếu Lâm Tự quá đậm đặc, nhưng chúng tôi chỉ mong có được mô thức sinh tồn của mình, có được không gian tự mình phát triển. Chúng tôi muốn thông qua mọi cách, kể cả phương tiện truyền thông hiện đại để làm cho ngày càng nhiều người hiểu về văn hóa truyền thống Thiếu Lâm?.
    Được biết bộ phim ?oTruyền kỳ về đội quân nhà sư Thiếu Lâm Tự? do đích thân Thích Vĩnh Tín làm giám đốc sản xuất có tổng đầu tư lên tới 30 triệu NDT (2,5 triệu USD).
    Tuy nhiên, ngày càng có nhiều người Trung Quốc, nhất là giới nghiên cứu, học thuật không tán thành chủ trương phát triển Thiếu Lâm Tự theo cách của thày trò pháp sư Thích Vĩnh Tín. Một bài báo điển hình cho quan điểm này được đăng trên tờ ?oThời báo Hàn cầu? số ra ngày 12/9.
    Bài báo của Vương Đại Vệ viết, hiện nay Thiếu Lâm Tự rất náo nhiệt. Các ?ođại điển?, ?onghi thức? diễn ra liên miên, nhiều đoàn khách nước ngoài nghe tiếng đều tìm đến.
    Thời gian mới đây, Thiếu Lâm Tự còn dự định đầu tư mấy trăm triệu tệ xây dựng một khu nghỉ mát, nay lại tổ chức cuộc tỉ thí võ nghệ kiểu như chọn ngôi sao ca nhạc.
    Điều này khiến người ta phải suy nghĩ: ở trong Thiếu Lâm Tự giờ đây không còn vẻ yên tĩnh, liệu có còn được mấy người thực sự chuyên tâm tu luyện Phật pháp và nghiên cứu võ thuật nữa? Chả lẽ Thiếu Lâm Tự sắp biến thành công ty giải trí?
    Thiếu Lâm không chỉ là của Thiếu Lâm Tự mà là Thiếu Lâm của Trung Quốc. Việc tăng cường danh tiếng Thiếu Lâm Tự và phát triển văn hoá Thiếu Lâm ra thế giới là một điều tốt.
    Song làm thế nào nắm chắc mối quan hệ giữa ?othiền võ? với thương mại hoá, hiểu rõ sự khác nhau giữa sự phát triển với sự đánh bóng, lăng xê quá mức, đòi hỏi sự suy nghĩ không những của Thiếu Lâm Tự, các ngành hữu quan mà còn của toàn xã hội Trung Quốc.

    [​IMG]
    Nhà sư Trương Vĩnh Tín và chiếc xe hơi được tặng thưởng
  2. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    Thứ Bảy, 01/04/2006, 15:17
    Tranh cãi xung quanh việc Thiếu Lâm Tự ?onhập thế?
    TPCN - Thiếu Lâm Tự giờ đây không chỉ là một danh từ đại biểu cho kungfu Trung Quốc mà còn là một hiện tượng văn hóa.

    Hiện nay, chùa Thiếu Lâm đã có rất nhiều chi nhánh ở khắp toàn cầu, thu nhập mỗi năm khoảng 17 triệu USD. Việc Thiếu Lâm Tự truyền bá võ thuật và văn hóa Trung Quốc ra các nước được ca ngợi, nhưng mô thức kinh doanh của họ cũng bị phê phán mạnh mẽ ở trong nước.
    Năm 1996, Thiếu Lâm Tự là ngôi chùa đầu tiên ở Trung Quốc lập một trang web chữ Hán, sau đó công bố 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm và các tác phẩm ?oDịch cân kinh?, ?oTẩy tủy kinh??
    Theo thống kê năm 2004 đã có 15 vạn người truy cập vào trang web này. Sử dụng Internet chỉ là bước đầu tiên của Thiếu Lâm Tự để đi ra thế giới. Ngày nay, biểu diễn võ thuật, giảng kinh luận pháp, đóng phim võ hiệp đã trở thành phương thức để các nhà sư Thiếu Lâm Tự giao lưu với quốc tế.
    Với việc Thiếu Lâm Tự gia tăng đưa các đoàn võ tăng đi biểu diễn, ngày càng có nhiều người ở khắp thế giới có cơ hội được chiêm ngưỡng môn võ độc đáo của người Trung Quốc ngay trên quê hương mình. Nhiều người đâm ra si mê kungfu Thiếu Lâm, thậm chí có người còn tìm sang tận Trung Quốc để tầm sư học đạo.
    Tuy nhiên, hoạt động giao lưu quốc tế của Thiếu Lâm Tự ngày càng bị thương mại hóa, nhiều người đã chỉ trích Thiếu Lâm Tự quá chạy theo lợi nhuận, không phù hợp với tôn chỉ đạo Phật.
    Có người bày tỏ lo ngại các tăng nhân Thiếu Lâm Tự tham gia quá nhiều vào các hoạt động thế tục sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành. Giáo sư triết học Diêu Vệ Quần ở Đại học Bắc Kinh- một nhà nghiên cứu Phật giáo cho rằng, kungfu không phải là hạt nhân của Phật giáo, chỉ có kết hợp kungfu với những tinh túy của văn hóa Phật giáo như tư tưởng triết học, trí tuệ thiền tông thì mới giúp cho việc truyền bá tốt hơn Phật giáo ra thế giới.
    Hiện nay ở Thiếu Lâm Tự không chỉ có Quỹ từ thiện, toà soạn tạp chí Thiền Lộ, Công ty TNHH Thiếu Lâm, Công ty Nghe nhìn, Văn phòng quảng bá Võ thuật.
    Tờ ?oThời báo Los Angeles? viết về ông Thích Vĩnh Tín: ?oThường ngồi xe Jeeb có tài xế riêng đi ra ngoài, đáp máy bay phản lực đi các nước, giao du mật thiết với các nhân vật nổi tiếng ở Hollywood?, là ?oquan điều hành khoác áo cà-sa?.
    Còn báo ?oThe Guardian? (Người bảo vệ) của Anh thì viết: ?oThiếu Lâm Tự làm ăn rất lớn, hàng năm thu lợi tới 10 triệu Bảng, trong đó chỉ 1/3 nộp cho nhà chùa?.
    Phương trượng Vĩnh Tín thì nói: ?oNhững người dèm pha cần có tư tưởng thông thoáng hơn. Mỗi hòa thượng làm những việc khác nhau, người thì chuyên tâm tu hành, người thì nỗ lực học tập, có người mong được sùng bái. Mỗi người có quyền lựa chọn con đường đi cho mình. Nếu có tăng nhân nào muốn trở thành nhà quản lý kinh doanh thì tôi nghĩ cũng chả sao?.
    Thích Vĩnh Tín cho biết, khi ra nước ngoài biểu diễn, các tăng nhân có thể quyên được tiền bạc cho nhà chùa, dùng cho chi tiêu thường ngày và các hoạt động khác.
    Năm 2004, Thiếu Lâm Tự đã dùng số tiền lạc quyên được tài trợ cho 1.000 trẻ mồ côi dưới 16 tuổi ở tỉnh Hà Nam. Để giúp các tăng nhân thích ứng với xã hội hiện đại, Thích Vĩnh Tín đã cho họ theo học chương trình MBA (Cử nhân quản trị kinh doanh).
    Ông nói: ?oPhật môn đệ tử xưa nay quá cách biệt với thế giới bên ngoài, bây giờ thời thế đã thay đổi, tăng nhân phải học kỹ năng giao tiếp với người đời, biết tiếng Anh, thông thạo vi tính, thậm chí ra nước ngoài du học để phục vụ Phật giáo và văn hóa truyền thống tốt hơn?.
    Thu Thủy
    Theo DWnew
  3. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    Báo Ngôi Sao - Thứ năm, 17/2/2005, 11:03 GMT+7

    Dịch vụ tu học Thiếu Lâm
    Sư phụ tổng giáo đầu bảo tôi gặp được ngài là do có duyên phận, không phải ai cũng có thể gặp ngài để dập đầu bái sư tu học. Trong những ngày ở Tung Sơn - Thiếu Lâm tự, tôi chưa từng thấy ngài ra chiêu tuyệt kỹ võ công nào, nhưng tuyệt chiêu ?ocông nghệ chiêu sinh? của ngài quả thật thượng thừa!
    Tổng giáo đầu Thích Diên Truyền đang viết thư pháp trong thiền phòng.
    Thế danh của sư phụ là Đào Thế Thành, sinh ở huyện Dư Can, tỉnh Giang Tây, năm lên 9 tuổi đã được gia đình đưa vào Thiếu Lâm tự bái sư phương trượng, bắt đầu con đường tu học và được đại hòa thượng ban cho pháp danh Thích Diên Truyền. Năm 1998, sư phụ được cử đi học tại Hạ Môn học viện, sau đó làm hiệp chú (trợ lý) tại Hoàng Mai, Hồ Bắc. Năm 2001 tới Hóa Xương, Hà Nam làm giám viện; năm 2003 trở về Thiếu Lâm tự và được phương trượng chùa Thiếu Lâm cử làm tổng giáo đầu của võ tăng đoàn chuyên lo việc huấn luyện võ thuật và đào tạo nhân tài cho Thiếu Lâm võ môn...

    Sau khi để PV Tuổi Trẻ tự do với ?onội cung? Thiếu Lâm tự , ngài đưa tôi trở ra ngôi nhà lạnh lẽo gần thị trấn và giới thiệu về các ?odịch vụ tu học?.
    Sư phụ cho biết: ai cũng tưởng tu luyện Thiếu Lâm là vô chùa, nhưng trong chùa chỉ dành cho 180 cao tăng, những người có duyên phận đặc biệt, do chính sư bác phương trượng Thích Vĩnh Tín phỏng vấn trực tiếp và chọn lựa; thầy cũng có ?ochân? trong việc tuyển chọn, nhưng điều kiện đầu tiên phải là người Trung Quốc sống ở Trung Quốc!
    Tôi là người dị bang ngoại tộc thì chín kiếp nữa cũng không thể lọt vào tầng lớp cao tăng Thiếu Lâm tự. Nhưng sư phụ trấn an ngay: ?oĐệ tử vẫn có thể tu học qua lớp của thầy mở riêng, học phí vào khoảng 16.000 nhân dân tệ/năm (khoảng 32 triệu đồng), khóa của thầy đào tạo trong hai năm là đảm bảo sẽ được cấp giấy chứng nhận do chính phương trượng trụ trì chùa Thiếu Lâm ký và đóng dấu là có thể về VN mở lò, mở lớp".
    Tôi hỏi: ?oThưa sư phụ, có lớp nào rẻ hơn không??. Thầy liền trợn mắt: ?oChỉ riêng tiền ăn uống, trang phục đã là 5.000 tệ rồi, đệ tử là ngoại bang, ăn ở cao cấp hơn, còn kinh kệ, tụng niệm và phải học tiếng Hán nữa!?.
    Chỉ riêng tiền trọ học thôi cũng được thầy cho biết là 8.000 tệ/năm. Tiếp lời, sư phụ đưa tôi ra phía sau căn nhà, ở đó có khoảng chừng chục đứa trẻ, tuổi cao nhất cũng chỉ 15-16 đang luyện võ. Sư phụ nói: ?oAnh sẽ được vào lớp này, ít người dễ học hơn!?.
    Tôi như chết đứng giữa Đăng Phong xa lạ, trước một uy danh tối cao như tổng giáo đầu thì không thể xí gạt chuyện vì tò mò mà thâm nhập chốn võ lâm uy nghiêm. Còn tu học ư? Tôi đâu thể ?olục thân khả đoản? (cắt đứt quan hệ với vợ con) tự nhiên bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ vợ, bỏ con leo lên núi cạo đầu đi tu hai năm?
    Tôi tìm cách tháo lui nên thưa với thầy: ?oXin được cáo lui về thị trấn để gọi điện về nước, vì khi tôi sang còn có mười người bạn cũng nhờ tôi hỏi giá học phí?. Thầy tỏ ra mừng rỡ khi biết còn thêm mười đệ tử sẽ sang: ?oTa sẽ giới thiệu đệ tử vào ở khách sạn ba sao của Thiếu Lâm tự quốc tế, bình thường sẽ phải trả 400 tệ/đêm, nhưng người là đệ tử của ta sẽ bớt chỉ còn 250 tệ/đêm, cứ nghỉ ngơi để mai còn làm lễ bái sư, ta sẽ ban cho người một pháp danh...?.
    Không biết tôi có đồng ý hay không, ngài sai thư ký Phong mang ra tập hồ sơ to đùng, bảo ghi tên, tuổi, địa chỉ ở VN, đóng dấu ký tên giao biên lai và thu 200 nhân dân tệ, bảo đó là ?ochi phí ghi danh - kể từ bây giờ người đã là đệ tử của ta?. Thư ký Phong nhanh chóng xách balô ra xe và chở thẳng tôi về ?oThiếu Lâm quốc tế khách sạn?.
    Ở sảnh lễ tân suýt chút nữa tôi đã chứng kiến đòn Tiên nhân chưởng (chưởng tay tiên) của tổng giáo đầu khi cô gái phương bắc xinh đẹp như người mẫu cao đến thước tám từ chối cho ngài ký giấy bảo lãnh cho chúng tôi vào khách sạn vì không biết ngài là ai.
    Đôi tay hộ pháp của ngài cứ bấu lên chiếc quầy đá mà nghiến răng nhìn cô người mẫu lạnh lùng, ngay tại quầy khách sạn cũng treo đầy ảnh của ngài chụp với các lãnh đạo Trung Quốc mà cô gái (chắc cô mới vào làm việc nơi này) vẫn không hay biết. Không lay chuyển được ý chí của ?ongười mẫu?, cuối cùng sư phụ phải đưa giấy chứng minh cao tăng ra trình!
    Sáng hôm sau, tôi dậy thật sớm, đón taxi quay trở lại chân núi Tung Sơn để tìm hiểu về hệ thống hơn 40 học viện, đại võ đường Thiếu Lâm tự và đi thăm rừng bảo tháp bằng đá. ?oRừng? là nơi có hơn 230 bảo tháp với nhiều hình dạng tròn, vuông, lục giác, tứ giác, bát giác, ngọn cao nhất lên đến 15 thước, là nơi chôn cất những vị cao tăng nổi tiếng từ đời nhà Đường cho đến nay.
    Tôi cũng đến thăm Diện Bích động, nơi mà 1.500 năm trước ***** Bồ Đề Đạt Ma đã diện bích cửu niên (ngồi nhìn vào vách đá suốt chín năm trường) để luyện đến tuyệt đỉnh võ thuật truyền cho muôn đời sau? Nhưng đời sau có đạt đến chân truyền thuần khiết?
    Vừa về đến phòng khách sạn, tôi đã bật ngửa khi thấy sư phụ tổng giáo đầu và thư ký Phong đang ngồi trong phòng. Sư phụ có vẻ phật ý khi cho biết đã chờ suốt bốn tiếng chỉ để thống nhất ngày giờ làm lễ ?odập đầu bái sư? như đã thỏa thuận hôm qua.
    Sư phụ nói: ?oĐó là tục lệ của Thiếu Lâm tự, ai muốn làm đệ tử chân truyền của Thiếu Lâm tự cũng phải làm lễ bái sư dưới sự chứng kiến của các võ sinh đồng môn và phải đặt một phong bì với 1.000 tệ gọi là cúng tổ!?. Anh phiên dịch thật tình muốn giúp tôi nên trả giá: ?o1.000 tệ là cho cả mười người bạn của anh ấy luôn phải không thầy??.
    Sư phụ suy nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu: ?oMỗi người 1.000 tệ, không được đại diện!?. Tôi đồng ý sẽ làm lễ bái sư vào tối mai. Sư phụ và thư ký Phong tỏ ra rất hài lòng. Khi thấy tôi bật tivi xem chương trình Fashion TV với những cảnh khá ?onóng?, tổng giáo đầu bảo: ?oKể từ bây giờ hãy kiêng rượu thịt, trai gái và thuốc lá đi!?.
    Tôi thầm cảm ơn thư ký Mã Hải Phong trong những ngày ở Thiếu Lâm tự, bản tính thật thà của anh vô tình đã giúp tôi tìm hiểu khá sâu về cuộc sống đời thực trong thế giới võ lâm đầy huyền thoại này.
    Phong cho biết: ?oKhông chỉ riêng tổng giáo đầu mà rất nhiều cao tăng trong chùa Thiếu Lâm đều có đường dây và hệ thống võ đường riêng ở bên ngoài và từ những khoản thu không nhỏ này, nhiều cao tăng đã sắm sửa xe hơi, nhà lầu. Nhiều sư phụ còn có cả đường dây ?otuyển sinh? từ Mỹ, châu Âu??.
    Còn khoản thu ?obái sư? không nhỏ với những võ đường từ vài trăm đến vài nghìn võ sinh sẽ về tay ai? Phong thật thà cho biết: ?oCác sư phụ, chủ các võ đường chứ ai! Thầy phương trượng đâu có chủ trương nhận đệ tử lấy tiền như vậy, quy định và tinh thần của Thiếu Lâm tự từ cổ chí kim cũng không như vậy!?.
    Bài học từ nghìn xưa của đại sư Thiếu Lâm tự Hạnh Ân vẫn còn lưu giữ trong Tàng Kinh các cho đến hôm nay: ?oNếu có một kẻ vô đạo đức đến xin được truyền thụ võ công, ta sẽ không dạy cho hắn điều gì cả, dù kẻ ấy muốn dâng ta nghìn vàng?. Bài học này không biết có thất truyền trước kẻ hậu sinh?...
    Làn sóng ?odịch vụ? đã làm ngay các cao tăng cũng cảm thấy mình quá xa lạ ngay trên chính ngôi chùa mà họ đã dành trọn cho con đường tu học. Ở nhiều nơi trong khu vực Tung Sơn - Thiếu Lâm tự, tôi bắt gặp nhiều vị tu sĩ được phái ra làm dịch vụ.
    Một vị tu sĩ còn khá trẻ cho biết: ?oTôi được cha mẹ gửi lên chùa để làm tu sĩ từ năm 10 tuổi, trong ba năm đầu chuyện học tập võ và đạo thì học rất tốt, nhưng không hiểu sao từ khi có làn sóng du lịch tràn về thì tôi thường xuyên bị đưa ra đây bán hàng lưu niệm?.
    Hôm tôi mua vé vào xem sân khấu bán nguyệt biểu diễn võ thuật kungfu, các tiểu tăng trẻ luôn bở hơi tai vì những màn biểu diễn liên tục theo vòng xoay của các đoàn khách tham quan. Trên sân khấu rất tươi trẻ và màn nội công của họ rất điệu nghệ, không ai có thể phủ nhận được những đòn khí công, nội công vô cùng điêu luyện nhưng khi ra sau cánh gà thì cũng co ro, xuýt xoa vì lạnh như người phàm - trời bên ngoài âm 5 độ C kia mà từ sáng đến giờ họ đã có đến hơn năm suất diễn rồi...
    Một tiểu tăng mà tôi gặp bên ngoài sau màn biểu diễn cho biết: ?oTôi vào chùa từ năm lên tám tuổi, tham gia biểu diễn từ năm lên mười. Bây giờ là mùa đông, khách đến tham quan ít nên còn thời gian tập luyện, nghỉ ngơi, còn mùa hè thì khỏi nói, từ sáng đến tối cứ như một diễn viên thực thụ, không còn đâu thời gian kinh kệ, rèn luyện và nâng cao võ thuật??.
    Tôi cảm thấy đã đến lúc hạ màn ?onhập môn? nên thú thật với sư phụ tổng giáo đầu vào giờ chót là chưa chuẩn bị tinh thần để làm lễ bái sư, mà chỉ muốn có một đêm họp mặt, gặp gỡ với các bạn đồng môn nhỏ tuổi, sau tết tôi sẽ cùng nhiều người bạn khác sang nhập học. Và đêm chia tay ấy, một thế giới nhân sinh khác, xúc động hơn nhiều, đã như muốn níu chân tôi...

  4. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    báo Ngôi Sao - Thứ ba, 15/2/2005, 10:33 GMT+7

    Hành trình đến chùa Thiếu Lâm
    Với bề dày lịch sử 1.500 năm, Thiếu Lâm tự - Trung Quốc là kho tàng võ công thâm hậu vang danh khắp thiên hạ. Các nhà nghiên cứu võ học trên thế giới đều phải thừa nhận, Thiếu Lâm tự là cội nguồn của nhiều môn phái.
    PV Tuổi Trẻ lên mạng với lời rao: "Muốn đi tu chùa Thiếu Lâm chính gốc bên Trung Quốc, ai đã từng tu, muốn tu, sắp tu, xin liên hệ email?. Hai ngày sau thư điện tử đã có hồi âm: ?oEm là Hưng, sinh viên Đại học Kinh tế quốc dân, từng sang chùa Thiếu Lâm ở Tung Sơn, Hà Nam, Trung Quốc hai lần, đầu tháng giêng em sẽ sang nhập học, nếu cần anh bay ra Hà Nội, em sẽ giúp...?. Tôi thu xếp bay ra Hà Nội ngay.

    Những đòn tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự luôn là những huyền thoại trước mắt người đam mê võ thuật.
    Hưng với thân hình đúng nhà võ: cao lớn, vai u thịt bắp, rất am hiểu Thiếu Lâm tự, kể đúng là bên Tàu có đến ba ngôi chùa mang tên Thiếu Lâm, nhưng chính gốc chân truyền chỉ có một là Tung Sơn Thiếu Lâm tự ở thị trấn Đăng Phong, tỉnh Hà Nam.
    Chính nơi này, năm 527 (sau Công nguyên) ***** Bồ Đề Đạt Ma - con vua Nam Thiên Trúc (miền nam Ấn Độ) - đã lên đường vượt biển sang Trung Hoa và đến Tung Sơn, chọn động Thiếu Thất để tham thiền diện bích (nhìn vào vách đá) suốt chín năm liền.
    Từ đó, ông đúc kết tinh yếu ra môn phái Thiếu Lâm tự với năm bộ sách bí truyền tuyệt thế võ công chấn động giang hồ và là nền tảng cho hầu hết các môn võ khác như Nga Mi, Không Động, Võ Đang, karatedo, taekwondo, judo, kiếm đạo Nhật Bản và cả Vovinam? cũng đều xem Bồ Đề Đạt Ma là thủy tổ.
    Kungfu Trung Hoa hay võ Thiếu Lâm tự vang danh giới võ lâm giang hồ từ hơn nghìn năm qua bởi 72 tuyệt kỹ kungfu như thương đao bất nhập pháp (binh khí không thể chém vào người), bích hổ du tường công (leo tường), tù thủy công (chạy trên mặt nước), phi tiềm tẩu bích (chạy trên vách, bay trên mái)?
    Chỉ cần luyện thành công một trong 72 tuyệt kỹ cũng đủ tư cách để lập ra một võ phái danh trấn giang hồ!... Chỉ nghe Hưng kể về những huyền thoại thôi mà tôi đã rạo rực muốn nhập môn, trở thành võ tăng... Hưng hẹn tôi về thu xếp, đúng mùng 10 tháng giêng sẽ ra Bắc cùng nhau cất bước ?otiếu ngạo giang hồ?...
    Đọc những bộ sách kiếm hiệp như Tiếu ngạo giang hồ, Ỷ Thiên Đồ Long ký , Thần điêu đại hiệp? tôi đã quá mê mẩn những thần công lực của các vị cao tăng chùa Thiếu Lâm. Trong lịch sử Trung Hoa, dấu ấn các cao thủ chùa Thiếu Lâm cũng rực rỡ không kém.
    Từ đời Đường, tuyệt đỉnh võ học Thiếu Lâm tự đã chấn động giang hồ khi 13 vị cao tăng chùa Thiếu Lâm giúp vua Đường Thái Tông phá trận Vương Thế Sung (mà vừa qua Đài truyền hình TP HCM đã cho trình chiếu bộ phim nhiều tập San bằng Thiếu Lâm tự). Lịch sử võ học cũng lưu danh các cao tăng như Chí Tháo, Huệ Dương, Đàm Tông? đã đóng góp cho nền võ học thế giới những huyền công tuyệt kỹ.
    Tinh hoa của Thiếu Lâm là võ đạo. Võ động, đạo tịnh - tinh thần Thiếu Lâm là mượn cái động để trở về cái tịnh. Các nhà nghiên cứu phương Tây cho đến giờ vẫn chưa khám phá hết kho tàng nội công và khí công của võ đạo. Đi đến chân truyền tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự là một con đường khổ ải. Các tiểu tăng thường được đưa vào chùa từ tuổi lên 5, lên 7, học từ tấn pháp, thân pháp, quyền pháp, cước pháp... rồi la hán quyền, mai hoa quyền.
    Bước vào trung cao thì tùy vào thể trạng, nhỏ con thì luyện báo quyền, cao gầy thì hạc quyền, to cao thì long quyền... Không phải ai cũng có thể bước vào hàng cao thủ Thiếu Lâm, vì phải có căn duyên, phải đạt khí lực và nội lực thâm hậu mới có thể luyện tuyệt kỹ, bằng không sẽ phản đòn nội thương. Để đạt đến vô vi quyền (vô chiêu thắng hữu chiêu), dùng khí lực nuôi thao tác liên kết hệ thống thần kinh và huyệt đạo để dẫn khí lực ra chiêu thì mới gọi là thượng thừa, mới có thể gọi là Đạt Ma khí công?
    Với một kẻ ngoại đạo như tôi, kho tàng võ thuật Thiếu Lâm tự quả như ngọn núi Thái Sơn mà mới một vài bài quyền của các tiểu tăng đánh võ như múa trong đoàn võ thuật Thiếu Lâm Tinh Anh - Bắc Kinh vừa qua Sài Gòn hồi tháng 12 cũng đủ khiến tôi choáng ngợp...
    Đúng hẹn với Hưng, tôi vác ba lô ra Hà Nội. Vừa xuống sân bay, trời lạnh 10 độ C, nhưng cảm thấy lạnh hơn khi điện thoại cầm tay của Hưng ?oò?í?e??. Mới ngày hôm trước còn liên lạc, Hưng vẫn dặn: rét lắm đấy, hôm qua đài báo ở Bắc Kinh, Trịnh Châu lạnh đến âm 18 độ C. Hưng còn dặn nên cạo đầu để bày tỏ lòng thành kính đối với các bậc cao tăng? Vậy mà?
    Tiếng còi tàu tốc hành liên vận Hà Nội - Bắc Kinh trong đêm nghe sao não lòng. Kẻ tu học qua mạng vẫn biệt tăm, đường xa vạn dặm biết đâu mà lần, chẳng lẽ quay về? Nhưng tóc đã xuống, tâm đã tịnh, tiệc chia tay vợ con đã tàn... nào có thể thối lui?
    ?oGió hiu hiu sông Dịch lạnh tê, tráng sĩ ra đi chừ không trở về...?. Con tàu liên vận nối liền thủ đô hai nước phóng vào màn đêm hun hút, trên tàu chỉ có đúng 11 người VN - mùa này đang vào tiết đại hàn, người phương bắc ùn ùn kéo xuống phương nam chứ có ai ngược lên phương bắc!
    Ông soát vé tàu ngạc nhiên hỏi đi hỏi lại nhiều lần khi biết tôi sẽ xuống ga Trịnh Châu - Hà Nam (cách Bắc Kinh 500 km về phía nam) để đi Thiếu Lâm tự, bởi mùa này không ai đi viếng chùa Thiếu Lâm lại càng không thể tin là đi học võ, vì thời tiết năm nay vô cùng khắc nghiệt, trung bình cũng âm 10 độ C, miền núi Tung Sơn luôn có bão tuyết.
    Quả như lời ông soát vé nói, tàu chỉ mới đến Quế Lâm, bắc tỉnh Quảng Tây, giáp VN, tuyết đã rơi dày đặc; làng mạc, những cánh rừng phủ trắng một màu tuyết - hiện tượng này ngay chính người Trung Quốc cũng cho là khác thường, bởi vùng Hoa Nam cả 20 năm qua chưa có tuyết rơi!
    Tàu vượt sông Trường Giang trong đêm tối, tôi tiếc là không có dịp để ngắm một trong những dòng sông lớn nhất Trung Hoa - nơi mà ngàn năm trước ***** Bồ Đề Đạt Ma đã rời nước Lương để đến Thiếu Lâm tự của Bắc Ngụy chỉ bằng một cọng lau đạp nước qua sông (cước đạp lô điệp quá giang) để từ đó ?ocửu niên diện bích? (chín năm thiền mặt quay vào trong vách đá) trong động Thiếu Thất trở thành tỵ tổ của Thiếu Lâm võ công và sơ tổ Thiền tông Trung Hoa.
    Tàu vào ga Trịnh Châu chỉ đỗ đúng năm phút cho hai người khách xuống: tôi và anh Kim Sơn - người phiên dịch. Trên tàu có lò sưởi nên chưa cảm thấy cái lạnh, vừa ra khỏi tàu đôi tai tôi gần như đóng băng, nhiệt độ bên ngoài âm 10 độ C, nhưng khi lên xe đò về đến thị trấn Đăng Phong, cách Trịnh Châu 80 km về phía đông bắc mới biết mình vẫn còn may mắn vì trước đó hai ngày, một cơn bão tuyết đã ập vào Trịnh Châu, làm tắc nghẽn giao thông. Chuyến xe đò mà tôi đi về Đăng Phong là chuyến đầu tiên sau cơn bão tuyết!
    Dãy Tung Sơn đang dần hiện ra, huyền thoại về tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự đã ở sau lưng, trước mắt là một thế giới khác về Thiếu Lâm tự đang mở ra?

  5. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    Báo Ngôi Sao - Thứ ba, 15/2/2005, 11:05 GMT+7

    Chợ kungfu
    Đường cao tốc từ thành phố Trịnh Châu dẫn về Đăng Phong, nơi toạ lạc chùa Thiếu Lâm, rộng sáu làn xe. Dấu ấn Thiếu Lâm duy nhất là bên sườn núi người ta cho tạc vào vách núi chân dung các vị cao tăng đang luyện khí công. Còn lại là hàng loạt tòa nhà cao tầng đang đua nhau vươn lên; nhà hàng, khách sạn ba sao, bốn sao vươn dài ra tới dãy Tung Sơn.
    Lúc đầu, tôi cứ hình dung đó là một thị trấn cổ kính nghìn năm với những võ sinh đang luyện tập dưới bóng núi Tung Sơn, bởi trong tám kinh đô cổ của Trung Quốc thì tỉnh Hà Nam chiếm hết bốn - gồm An Dương, Lạc Dương, Khai Phong và mới đây là Trịnh Châu (1600-1100 trước Công nguyên). Thế nhưng tất cả đều tan biến ngay trong phút đầu gặp gỡ...

    Tổng giáo đầu Thích Diên Truyền (phải) tại bãi xe của các cao tăng Thiếu Lâm tự.
    Hành trình đến chùa Thiếu Lâm
    Ngay tại bến xe, người tài xế xe đò tên Kỳ sau khi nhìn cái đầu trọc ?otruyền thống? và biết ý định của tôi muốn tìm một ?olò? chân truyền để tu học, anh móc điện thoại di động gọi ngay, sau đó bảo: ?oLên chùa học làm gì cho mệt, ghé chỗ bạn tôi, chỉ học vài tháng là đạt tuyệt khí công?.
    PV Tuổi Trẻ ngần ngại, nói muốn học cho đến nơi đến chốn để về nước mở lò dạy võ. Kỳ như biết quyết tâm của tôi: ?oTôi bao tất, 10.000 tệ (khoảng 20 triệu tiền Việt Nam), có bằng do đệ tử chân truyền của phương trượng cấp, sang Mỹ còn mở trường dạy võ được huống hồ gì VN!?. Anh lái xe cho biết chỉ cần ba tháng là được, rồi anh vung tay múa quyền giống như mấy tiểu sư phụ trong đoàn Thiếu Lâm Tinh Anh!
    Khắp Đăng Phong đâu đâu cũng có thể liên hệ vào học ở võ đường, Học viện Thiếu Lâm. Một bảng hiệu nhỏ như bảng hiệu ?onhận giặt là? ở Hà Nội cũng được ghi ?oThiên Long Thiếu Lâm võ đường?, hay một tòa nhà trên phố chỉ cao ba tầng cũng được chèo kéo vào giới thiệu là ?oTiểu Long Thiếu Lâm học viện?...
    Và chỉ cần lên taxi mà miệng bập bẹ với tài xế ?oShao lin ssu?? là sẽ được chở ngay tới một ?omối? luyện kungfu vô danh hoặc hữu danh nào đó mà ai cũng đoan chắc ?ochính hiệu chân truyền?.
    Thậm chí có ?ocò? còn tuyên bố sẵn sàng bảo kê cho tôi vào chùa tu, nhưng ban đêm có thể ra thị trấn ăn chơi, nhậu nhẹt đàn đúm, vì ?ocò? này bảo thanh niên trai tráng mà ở trong chùa thì hoạn sướng hơn!
    Một anh cò có đôi mắt sắc như dao của Kinh Vô Mệnh rủ rỉ: ?oChỗ tôi không cần phải học chi cho mệt, cứ đến ghi danh và tìm chỗ ăn ở cho thoải mái, tôi sẽ chạy cho tấm bằng chứng nhận đã tu luyện do chính đương kim phương trượng Vĩnh Tín ký và đóng dấu. Nhiều võ sinh từ Mỹ, Pháp sang cũng ?ohọc? theo cách này mà...?.
    Thấy tôi lo ngại, Kinh Vô Mệnh lật bài ngửa, phán ngay: ?oGiấy giả thôi, chỉ tốn có 1.000 tệ, mấy đại sư phụ có tài thánh cũng không biết giả - thật!?. Anh Kim Sơn, người phiên dịch đã có mười năm lăn lộn khắp đất nước Trung Hoa, cho biết: ?oChuyện giả chữ ký và dấu son là chuyện bình thường ở đất nước này, đến tiền mà còn làm giả đến mức ngân hàng còn không phát hiện được!?.
    Ngụy phái hay chân truyền đều khó lòng phân biệt thì tôi còn biết tu học cửa nào đây?
    Còn đang phân vân vì không biết thân phận sẽ trôi về chốn võ lâm nào giữa cái chợ võ ồn ào, náo nhiệt này, may mắn thay tôi lại bắt mối được với một người tự giới thiệu là Mã Hải Phong - thư ký riêng của một cao tăng đang tu tại chùa Thiếu Lâm.
    Phong dáng đậm người, nói nói cười cười và có vẻ thật thà khi ?othành thật khai báo?: ?oTôi đâu biết võ, chỉ học lóm vài chiêu để phòng thân khi đi chợ, học võ mệt lắm, nhưng thầy của tôi chính gốc chân truyền!?.
    Phong gọi taxi và đưa chúng tôi về một căn nhà nhỏ gần con đường cao tốc dẫn lên Thiếu Lâm tự. Căn phòng lạnh đến ghê người, chiếc cửa nhỏ bé được che bằng miếng cao su dày để chắn gió rét, phòng bên ngăn cách bằng một tấm kính tôi thấy có mấy chú nhỏ đầu cạo trọc đang hì hục tập võ mà tôi đoán là các tiểu võ tăng.

    Tổng giáo đầu (bên trái) với lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân tại chùa Thiếu Lâm.
    Ban đầu cứ nghĩ là mình đã bị lừa vào chốn tà phái, nhưng định thần nhìn quanh, với cách bài trí trong phòng, tôi thấy có thể yên tâm phần nào: nhiều bức ảnh treo trên tường là ảnh các vị lãnh đạo cao cấp của Trung Quốc như Giang Trạch Dân, Chu Dung Cơ? chụp chung với các cao tăng, có những tấm trướng ghi thành tích của chủ nhân của nó và cả một dàn thập bát ban võ nghệ thương, đao, chùy, kiếm?
    Mã Hải Phong hỏi tôi chỉ học võ hay cả đạo lẫn võ; nhu cầu ăn, ở, mua sắm trang phục loại nào, có đủ khả năng ở phòng riêng không, thời gian lưu lại tu học là bao nhiêu năm... và ghi chép rất cẩn thận vào sổ tay. Móc điện thoại di động nói chuyện khá lâu, rồi Phong quay sang tôi với gương mặt tươi tỉnh: ?oĐại sư phụ sẽ đến ngay, sẽ trao đổi trực tiếp với anh!?. Chỉ chưa đầy 30 phút, Mã Hải Phong mừng rỡ reo lên: ?oCao tăng đến... Sư phụ đến...!?.
    Một bóng người vén chiếc màn cao su nặng trịch bước vào, bóng tối bao trùm lấy căn phòng bởi tấm thân hộ pháp dễ gần trăm ký choán hết ánh sáng của cánh cửa nhỏ. Tôi bất chợt rùng mình, không phải vì tấm thân hộ pháp mà vì gương mặt con người ấy - gương mặt mà tôi đã gặp đâu đó, rất quen như là mới gặp trong cái thị trấn Đăng Phong nhỏ bé này?
    Cao tăng ngồi đối diện và nhìn tôi rất lâu, ánh mắt nhỏ xíu nhưng đầy uy lực, ánh mắt của người có quyền lực, hỏi lại tôi những câu mà thư ký Mã Hải Phong đã hỏi, rồi lại nhìn tôi rất lâu và phán một câu: ?oNgũ quan của anh rất tốt, anh đến với tôi là do duyên phận, tôi nhận anh làm đệ tử và cho phép gọi tôi là sư phụ!?.
    Tôi cũng bất ngờ mừng vui, không vì lời khen tặng của sư phụ mà chính vì chợt nhớ ra ông chính là nhân vật cao cấp trong giới cao tăng Thiếu Lâm tự: hình ảnh của ông ở ngay trong căn phòng này, chụp chung với các nhà lãnh đạo Giang Trạch Dân, Chu Dung Cơ... Ở khách sạn, khu bán hàng lưu niệm trong thị trấn Tung Sơn hình ảnh của ông cũng được trưng bày khá nhiều trên các tờ ****, tập bưu ảnh? Thậm chí ảnh của sư phụ còn nhiều hơn cả phương trượng đại sư Vĩnh Tín, đương kim trụ trì Thiếu Lâm tự. Ngay cả quyển kỷ yếu Tung Sơn Thiếu Lâm tự võ tăng đoàn mà các cô nhân viên lễ tân khách sạn tặng khách cũng tràn ngập hình ảnh sư phụ?
    Duyên phận của tôi đã bắt đầu từ đây.
    Không để đệ tử đợi lâu, như để chứng minh danh tánh ?ochân truyền đại sư?, sư phụ đưa ngay danh thiếp cho tôi: ?oThích Diên Truyền - tổng giáo đầu võ tăng đoàn Tung Sơn Thiếu Lâm tự?, nhân vật cao cấp sau đại sư trụ trì phương trượng trong 180 cao tăng chùa Thiếu Lâm Tung Sơn!
    Nói theo thư ký Mã Hải Phong thì danh tiếng của ngài cũng giống như Quý Bố, danh tướng đời Tần mà trong giới giang hồ võ lâm vẫn truyền tụng: ?oĐược ngàn lạng vàng không bằng một tiếng ừ của Quý Bố!?. Quý Bố vừa ?oừ? với tôi kia rồi! Tôi như Trương Đan Phong vừa mở được ?ohuyền công yếu quyết? để tìm ra nội công thượng thừa!
    Tổng giáo đầu không vội đi sâu vào việc tu học, ngài phất tay ra lệnh cho tôi theo ngài ra ngoài. Tôi tuân theo, cứ tưởng sư phụ sẽ gọi taxi; nhưng không, sư phụ ?otung chưởng? bấm remote - tiếng ?oót ét? vang lên từ chiếc xe hơi riêng, tự ngài cầm lái và đưa tôi đi về hướng Thiếu Lâm tự...
    Chuyện đời thật trái khoáy, ngày xưa có những hiệp khách đến quỳ lạy dưới mưa sa bão tuyết bảy ngày bảy đêm trước cổng chùa Thiếu Lâm để mong các cao tăng nhận vào làm đệ tử. Nay đệ tử vừa lặn lội từ đất phương nam xa xôi đến đây đã được đích thân sư phụ ưu ái đưa bằng xe hơi riêng lên thẳng nội cung Thiếu Lâm?

  6. thieulam_vietnam

    thieulam_vietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    2.121
    Đã được thích:
    1
    Nội cung Thiếu Lâm tự
    Đường lên Thiếu Lâm tự bây giờ đã là cao tốc sáu làn xe và thay cho các tiểu tăng là hai ba vòng rào bảo vệ thu tiền vé khách thập phương vào vãn cảnh chùa... Trong thiền phòng tiếng máy điều hòa chạy ro ro, có đủ điện thoại và nhà vệ sinh riêng.
    Không còn cảnh xe ngựa lốc cốc từ Đăng Phong lên Tung Sơn như mười năm trước, cũng không thấy các tiểu tăng Thiếu Lâm trầm mình trong tuyết trắng để bảo vệ các pho sách bí quyết nội công, khí công của Tàng Kinh Các như trong truyền thuyết...

    Tàng Kinh Các - nơi lưu giữ những pho võ công bí truyền nghìn năm của Thiếu Lâm tự.
    Hành trình đến chùa Thiếu Lâm
    Chợ Kungfu
    Thiếu Lâm tự được vua Hiếu Văn Đế xây dựng vào năm Thái Hòa thứ 19 đời Bắc Ngụy (năm 495). Lịch sử ngôi chùa này cũng khá truân chuyên và đầy chất giang hồ hiệp khách như trong tiểu thuyết Kim Dung, đã từng là nơi tỷ thí võ nghệ của giới võ lâm và bị tàn phá nhiều lần trong các năm 556, 844, 962; bị cháy đến ba lần vào các năm 612, 1736, 1928; đây cũng là một trong những mục tiêu bị đập phá tàn bạo nhất của tỉnh Hà Nam bởi các hồng vệ binh trong ?ođại *****************? thập niên 1960. Mãi đến cuối thập niên 1970 Thiếu Lâm tự mới được đại trùng tu để có diện mạo như hiện nay.
    Sư phụ Thích Diên Truyền như muốn khẳng định ?othương hiệu? của mình trước kẻ đệ tử hèn mọn phương nam nên khi vào cổng soát vé Thiếu Lâm tự, ngài cố tình... lái xe vào đường ngược chiều. Mấy anh bảo vệ chạy ra nhìn lom lom, sau khi biết đích xác là cao tăng đại sư liền xăng xái lùi vào và cười rất tươi. Ở ngay cổng tam quan chùa, anh bảo vệ cũng phải lùi bước khi ngài đưa khách vào tham quan Thiên Hoàng Cung, Bảo Chánh Điện, Tàng Kinh Các?
    PV Tuổi Trẻ trong vai người tầm sư học võ Thiếu Lâm ngẩn ngơ khi đứng trước Tàng Kinh Các - gian nhà cổ kính mà nghìn năm qua là nơi dòm ngó, đột nhập của bao thần thâu lục lâm (siêu trộm), nơi lưu giữ các pho sách bí truyền nội công, khí công để luyện 72 tuyệt kỹ đều nằm ở đây. Trong lịch sử của giới võ lâm, mỗi khi Tàng Kinh Các bị đột nhập, xâm phạm, dù đó là kẻ thần thâu, hiệp khách hay đó là đấng quân tử, quân vương? đều làm cho giới giang hồ khuấy động, bao cảnh máu đổ đầu rơi vì đã chạm vào nơi đại trọng của các cao tăng Thiếu Lâm tự.
    Tàng Kinh Các vẫn cổ kính như xưa, những chiếc tủ to chứa đựng bí quyết thâm hậu võ công vẫn ẩn mình sau lớp cửa. Một vị cao tăng đi tới đi lui lạnh lùng nhìn kẻ lạ phương nam. Một vị tiểu tăng ngồi co ro bên hữu môn vừa bán ít hàng lưu niệm như xâu chuỗi, tượng Phật, nhang đèn? cho khách thập phương, vừa đọc sách mà theo thư ký Mã Hải Phong thì đó là những võ tăng ?othất sủng? được sư bác đưa ra làm ?odịch vụ?.
    Vị tiểu tăng bán hàng lưu niệm rất khó chịu khi tôi đưa máy ảnh lên chụp, vì đường đường là võ tăng chân truyền trong 180 vị cao tăng chùa Thiếu Lâm ngày đêm tu luyện tuyệt kỹ khí công mà lại bị xem như một người phàm, buôn bán mấy món lặt vặt sao? Thà được lưu danh như Lỗ Trí Thâm, xuất gia núi Ngũ Đài, ăn thịt chó, uống rượu mạnh ngang dọc chốn giang hồ vẫn còn hơn làm ?oông chủ? hiệu dịch vụ Tàng Kinh Các!
    Điện Tây Phương thánh nhân - nơi thờ sư tổ Bồ Đề Đạt Ma. Bức tượng ông đạp cọng lau qua sông Trường Giang được khắc họa quá tinh xảo, có cảm giác như ngài vẫn còn quanh quẩn đâu đây để lo âu trước những thăng trầm của ngôi cổ tự này.
    Dấu ấn đặc biệt, đáng xem nhất trong ngôi cổ tự này là cựu võ đường Thiên Phật tự, nơi có hơn 40 phiến đá nền bị lún sâu, còn in đậm những dấu chân nghìn năm của các thế hệ cao tăng luyện tuyệt kỹ La hán quyền, Mai hoa phong vũ quyền, Bài sơn chưởng, Nhất chỉ thiền công?
    Còn ngoài sân, những cây bồ đề, cây tùng bách vẫn còn những vết lõm trên thân cây là dấu tích của các thế hệ Thiếu Lâm cao tăng luyện Trúc diệp thủ, Thiết tý công, Bao thụ công... Đó là dấu vết không thể chối cãi được của một pho bí truyền về nội công, khí công cao siêu dưới vòm trời võ học trần gian?
    Tiếng cầu kinh râm ran phía dưới điện Thiên Hoàng Cung, sư phụ đã biến mất từ lúc nào. Nhiều tiểu tăng trẻ tuổi từ khu thiền phòng lật đật cầm bát, tô, ca, cà mèn đi nhanh về phía tiếng kinh cầu, thì ra đã đến giờ các cao tăng đi dùng cơm trưa.
    Tò mò muốn biết các cao tăng ăn những gì mà nội công quá thâm hậu, tôi cũng lò dò theo các tiểu tăng đến phòng cơm. Một thân hình hộ pháp trấn ngang trước cửa, xua đuổi như gặp tà, tôi thoáng thấy bóng sư phụ bên trong, ngài đang lim dim tụng kinh nên chẳng can thiệp gì cho tôi vào bên trong được.
    Tiếng tụng kinh lắng dần và bắt đầu tiếng xì xồ, cười nói vui vẻ, những vị sư trẻ bước ra cười rất tươi, người trên tay bát cháo to ụ, người thì cà mèn mì đầy ắp, lại thêm hai, ba cái bánh bao kèm theo.

    Bữa cơm trưa di động của các cao tăng chùa Thiếu Lâm.
    Thư ký Mã Hải Phong cho biết các sư phụ trong chùa Thiếu Lâm chỉ ăn chay và theo kiểu buffet mì, cháo, cơm, bánh bao, trứng luộc? ai thích ăn thứ gì thì tự chọn. Các cao tăng lớn tuổi ăn tại phòng ăn, còn các tiểu tăng thích tự do, thích riêng tư thì mang về thiền phòng.
    Sư phụ tôi xuất hiện, tay ngài cũng cầm một bát cháo to, vừa đi vừa cười. Ngài cũng thuộc loại trẻ tuổi nên mang suất ăn trưa về phòng. Ngài hào phóng bảo thư ký Phong: ?oĐưa đệ tử xuống ăn cơm rồi về phòng riêng của thầy mà ngơi nghỉ, chiều mới bàn việc học?.
    Bụng đói cồn cào, một bát mì to không kém của thầy, dặm thêm hai cái trứng gà luộc mà vẫn còn thòm thèm, nhưng cảm thấy ngại vì xung quanh có khá nhiều người là khách của chùa cùng xuống ăn nên tôi bỏ đũa và líu ríu theo thư ký Phong về khu thiền phòng?
    Tôi không thể hình dung thiền phòng - nơi ăn chốn ở riêng tư của các cao tăng - thuở trước ra sao, nhưng thiền phòng thời nay là tòa nhà hai tầng khá hiện đại. Bước vào cửa là dãy hành lang tối om om với vài chiếc bóng đèn vàng vọt, nhưng vào bên trong thì phòng nào cũng được trang bị máy điều hòa hai chiều nóng - lạnh, máy điện thoại riêng và nhà vệ sinh riêng.
    Bên ngoài cho dù giữa trưa nhưng vẫn là điều khổ ải trần thân vì giá lạnh đối với người phương nam quen nắng ấm quanh năm như tôi. Bước vào phòng của sư phụ quả là diễm phúc, máy sưởi chạy rù rì, chiếc giường nệm êm ru làm đệ tử díu mắt? Sư phụ tổng giáo đầu vừa ăn cháo, vừa viết thư pháp. Thầy viết khá đẹp, trên tường còn treo nhiều bức thư pháp lớn với nhiều nội dung về võ đạo.
    Ăn xong thầy bảo tôi: cứ tự nhiên nghỉ ngơi, thầy có việc phải ra thị trấn độ một giờ sau sẽ quay lại. Thầy đi rồi, thư ký Mã Hải Phong và người phiên dịch nằm lăn quay ra ghế salon mà ngáy. Tôi leo lên chiếc giường của cao tăng định đánh một giấc, nhưng ?ocơ hội nghìn năm? được vào thiền phòng các cao tăng nên lò dò đi tìm hiểu.
    Có lẽ sư phụ tôi là tổng giáo đầu nên trong phòng ngài còn có máy vi tính nối mạng riêng, hai chiếc đại đao và thương to lớn dựng bên tường thuộc thập bát ban võ nghệ (18 món binh khí) của môn phái Thiếu Lâm dùng để luyện tập.
    Trong chiếc tủ đứng của sư phụ có khá nhiều sách và kinh, tràng hạt và nhiều hình ảnh về những chuyến ra hải ngoại của sư phụ. Một khám phá khá thú vị là trong tủ của thầy có khá nhiều thuốc tây trị bệnh thông thường như cảm mạo, đau bụng...
    Cuộc sống của cao tăng Thiếu Lâm tự cũng thật phong phú và khá đời thường. Bên phòng của các cao tăng khác quần áo ?odân sự? phơi phóng khắp nơi, nhiều cao tăng trẻ còn treo vài bộ đồ jean để khi cần có thể dạo phố. Nhiều võ tăng trẻ còn sắm cả dàn máy CD để nghe nhạc nhẹ, nhạc trữ tình.
    Điều đặc biệt hơn là bên ngoài sân trước khu thiền phòng còn có khoảng vài chục chiếc xe hơi đủ loại, đủ kiểu, đủ màu sắc, không chỉ là xe của khách mà đa số là xe hơi riêng của các cao tăng trong chùa...
  7. donghailongvuong

    donghailongvuong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/08/2005
    Bài viết:
    1.547
    Đã được thích:
    1
         Nói đâu xa, gần đây trong Vũng Tàu (Xin lỗi anh Cường) có vụ sư (sư thật chứ ko phải Lê Quốc Hồ) kiện cáo sư cấp trên về chuyện thừa kề hay lạm dụng quĩ công của chùa gì đó. (ko tiện đưa lên đây)     Nói chung ko nên nặng nề quá với mấy vụ Thiếu Lâm Tự bên Tàu,  vì Sư theo trường phái Tiểu thừa (khơme) trong miền Tây Nam Bộ hay bên Thái, Căm họ cũng hay liên hệ thiết thực với đờiMiễn là xã hội (nước sở tại) chấp nhận và nhân dân thấy ổn là được !
  8. cuonglhvt

    cuonglhvt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    5.262
    Đã được thích:
    0
    Nghe cậu trình bày kiến thức về Phật giáo tớ lại nhớ bộ phim Ngọn nến Hoàng cung có cảnh bà Từ Cung "trắc nghiệm" kiến thức PG của bà Mộng Điệp trước khi nhận bà này làm "thứ phi" cho ông Bảo Đại.
    - Ta thấy ở ngoài Bắc Kỳ (sic) sư sãi mặc áo màu nâu. Trong ni thì mặc màu vàng. Con có thể giải thích tại sao được không?
    - Thưa mẹ! Vì ngoài bắc theo Đại Thừa mặc áo nâu, trong Huế theo Tiểu Thừa mặc áo vàng

    Nghe mà sợ... vãi ông viết kịch bản.
  9. hac_hong_huong

    hac_hong_huong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/05/2005
    Bài viết:
    885
    Đã được thích:
    0
    không phải nói xấu nhưng quả thật làm sư thời xưa không biết thế nào chứ sư thời nay khỏi chê.
    Không phải nói xấu có 1 lần em thấy 1 anh sư phụ (trẻ quá nhưng đã lên làm sư ohụ) đèo 1 em đằng sau phóng a còng đàng hoàng,thiếu điều cả phố quay lại nhìn.
    Biết rằng họ cũng là người nhưng khi đã chấp nhận làm sư thì có lẽ họ nên giữ đúng tâm của 1 người đi tu "Tứ đại vai không".
  10. nguoitpnhatrang

    nguoitpnhatrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2005
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Ấy chết, sao lại là tứ đại "vai" không thế cô cô? Chắc cô cô thấy dân Nam Bậu đọc là tứ đại "dzai" không nên cô cô sửa lỗi chính tả "dzai" thành "vai" chứ gì. :)
    Đó là chữ "giai" cô cô ơi, và không phải chữ giai trong "giai gái" đâu nhé. Ặc.

Chia sẻ trang này