1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thiếu nữ đánh cờ vây - một tình yêu lạ lùng và vô vọng

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Backytocngan, 19/03/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Backytocngan

    Backytocngan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2006
    Bài viết:
    2.643
    Đã được thích:
    0
    Thiếu nữ đánh cờ vây - một tình yêu lạ lùng và vô vọng

    Mình đã nghe về truyện này từ lâu lắm rồi mà mấy hôm nay mới có dịp đọc.
    Nếu chưa từng nghe giới thiệu về nó, có lẽ cảm xúc sẽ vẹn nguyên hơn.
    Truyện này do một tác giả trẻ viết (Khi viết truyện Sơn Táp mới tầm trong ngoài 30, vẫn được coi là trẻ), lại viết không phải bằng tiếng Trung quốc nhưng lấy bối cảnh Trung quốc. Có lẽ thế nên mình thấy cái đặc sắc riêng của truyện Trung quốc hầu như không có trong truyện này.
    Truyện có đủ tình yêu, ***, chém giết máu me, nhưng vẫn cứ nhàn nhạt thế nào, ngoại trừ tình yêu. Có thể vì tác giả không có vốn sống, phải lấy từ sách vở mang vào, nên các tình tiết không có hồn do đó không gây ấn tượng.
    Cả cái tình yêu trong truyện, đến tận những trang cuối cùng mình mới tìm thấy cảm xúc.
    Cả hai nhân vật chính đều không có tên. Cô thiếu nữ suy nghĩ như một thiếu nữ cuối thế kỷ 20 vậy. Còn chàng trai người Nhật thì được tác giả xây dựng có vẻ chắc tay, rất thu hút.
    Nhưng lý do cho những ván cờ vây - nguyên cớ xô đẩy 2 con người xa lạc lại với nhau có vẻ không thực tế. Một sĩ quan Nhật chiều nào cũng đi chơi cờ với một thiếu nữ địa phương, với lý do là hoạt động tình báo, ròng rã như thế, không cần báo cáo kết quả với ai cả. Khó tin quá, nhất là trong thời điểm ly loạn như Mãn châu thuở ấy.
    Tình yêu trong truyện - tinh tế và đẹp, da diết một nỗi vô vọng không cùng.
    Mình sẽ quay lại với tình yêu này ngày mai, bây giờ thì đã hết thời gian
  2. bettypop

    bettypop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    874
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu lạ lùng thật.Có vẻ như chỉ có ông Nhật yêu cô bé ,còn cô bé thì không.Có thể đến phút cuối khi đau đớn tuyệt vọng người ta tìm đến 1 cái phao trong tâm tưởng để mà hi vọng.Có lúc mình đau khổ mình cũng nghĩ về ai đó,có thể là người mình chẳng có tình cảm trước đây.Nhưng lúc đó suy nghĩ rất dịu dàng,rất nồng ấm...
  3. saiyan_vegeta

    saiyan_vegeta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    1.322
    Đã được thích:
    0
    ặ hay nhỏằY, tỏằ'i qua câng vỏằôa 'ỏằc, 'ỏằc nỏằưa chỏằông rỏằ"i quyỏt sỏẵ ko 'ỏằc tiỏp nỏằa. Rômê ô & Juliât te thỏằi hiỏằ?n 'ỏĂi à, ngÂy thặĂ chỏÊ ra ngÂy thặĂ, hỏằ"n nhiên chỏng ra hỏằ"n nhiên, lỏằc lài chỏng ra lỏằc lài, nhặ dỏằY hặĂi.
    Được saiyan_vegeta sửa chữa / chuyển vào 21:30 ngày 25/03/2007
  4. fangdi

    fangdi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    2.371
    Đã được thích:
    0
    Tôn trỏằng ẵ kiỏn cỏằĐa bỏĂn.Nhặng theo mơnh thỏƠy,'Ây là mỏằTt tĂc phỏâm 'ặỏằÊc 'ỏƠy chỏằâ.
  5. linkvespa

    linkvespa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2006
    Bài viết:
    3.714
    Đã được thích:
    0
    một câu chuyện bình thường ....
  6. hcmly2000

    hcmly2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ bạn nên đọc lại "thiếu nữ đánh cờ vây " (shan sa)
  7. saiyan_vegeta

    saiyan_vegeta Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    1.322
    Đã được thích:
    0
    Sao, đọc lại sẽ thấy nó hay hơn à. Nghe khủng bố nhỉ. Hay ý kiến của bạn là chân lí tuyệt đối
  8. datrang

    datrang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    256
    Đã được thích:
    0
    Nói chung, TNĐCV là một cuốn sách không khó đọc. Nhưng cho dù có ai đó nói rằng đây là một câu chuyện bình thường, thì chắc bạn cũng muốn đọc tiếp nó khi bạn đã đọc tới trang thứ 20. Một câu chuyện không có gì quá mới lạ với những đề tài quen thuộc, tình yêu, chiến tranh, vấn đề giải phóng phụ nữ, sự thay đổi trong ý thức cá nhân trong những thập kỷ đầu của thế kỉ XX. Không có gì đặc biệt cả.
    Có lẽ nó hấp dẫn là vì nó có một cách viết khá lãng mạn, cho dù nó có rất nhiều câu miêu tả rất dữ dội. Lối kể chuyện thay đổi người phát ngôn, gắn kết những điều trong hiện tại và quá khứ. Nó cũng hấp dẫn vì nó nói lên tâm lý của những người trẻ tuổi, cái thời mà người ta có thể điên cuồng vì lý tưởng, có thể lao vào tình yêu như điên dại, có thể bắn chết người mình yêu rồi tự tử... Nhưng cũng cái tuổi ấy, người ta lại cũng có thể đầy ưu tư, phiền muộn và đổ vỡ.
    Và vì thế, sẽ có người rất thích, và sẽ có người cho rằng nó hoàn toàn bình (tầm) thường
    Nếu cho điểm, chắc tôi cho TNDCV 7,5/10. Tôi thích người đàn ông Nhật trong đó.
  9. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Tớ thích nội tâm chuyển liên tục không ngừng của nhân vật nam.
    Một câu chuyện kết thúc có hậu mà cũng không có hậu, nhưng chết là khởi điểm bắt đầu cho một thời kì mới
  10. hcmly2000

    hcmly2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    bạn có vẻ hơi quá khích.......Sự thực thì lí thuyết chỉ là màu xám còn cây đời thì mãi mãi xanh tươi.........

Chia sẻ trang này