1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

tho Bui Giang

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi QUICK, 30/10/2001.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
    Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
    Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
    Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
    (Mưa Nguồn)

    Người điên ngôn ngữ điệp trùng
    Dở chừng như mộng dở chừng như mê
    Thưa em ngôn ngữ quặt què
    Làm sao nói được nghiệp nghề người điên
    (Thơ Bùi Giáng, Thế Kỷ 1994)


    Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
    Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
    Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
    Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
    (Mưa Nguồn)

    THEO ÁNG MÂY BAY

    Tháng năm dòng nước trôi xa
    Người qua, người sẽ đi qua những người
    Tôi qua ... không một hẹn lời
    Hẹn hò chi bấy, bước dời về đâu ?

    Tặng đời đóa đóa hoa sầu
    Nhớ nhau từ đóa mộng đầu rã đôi
    Giọt nước như giọt mưa rơi
    Mỗi mùa mưa đến tôi ngồi chắp tay

    Mưa về đọng ở hàng mi
    Mắt tôi hồng lệ dựng xây hồng vàng
    Đèo bồng đeo đuổi đa mang
    Đẩy xua u oán, đá vàng hiểu cho

    Đi đi lỡ bước sang đò
    Cuồng ca tuý vũ không dò lênh đênh
    Đi đi suốt kiếp mỏi mềm
    Nhọc nhằn đã lắm còn lênh đênh hoài

    Gịot mưa gõ nhịp dẻo dai
    Hoàng hôn gõ nhánh cửa cài kín bưng
    Đi đi tình mộng vô chừng
    Đăm chiêu vô tận ngại ngùng vỡ toang

    Như tia nắng biếc chiều tàn
    Lửa đời thoi thóp khôn hàn trái tim
    Niềm vui níu nhánh mộng chìm
    Tâm hồn cô độc tâm tình tìm nhau

    Gom từng cơn nắng nhỏ chơi
    Nụ cười hiu hắt phanh phơi nỗi đời
    Nhánh đời gió lộng trùng khơi
    Nhặt lên thả xuống chiều vời vợi bay


    BÙI GIÁNG

    PHUN.G HIẾN

    ...

    Trần gian hỡi ? Tôi về dây sống
    Tôi dã tìm dâu ý nghĩa lầm than
    Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng
    Tôi cúi dầu nhìn mặt dất thấp den

    Tôi chấp nhận trăm lần trong thổn thức
    Tôi bàng hoàng hốt hoan?g những dêm dêm
    Tôi xin chịu cuồng si dể san'g suốt
    Tôi dui mù cho thỏa dạ yêu em

    Tôi tự nguyện sẽ một lòng chung thủy
    Qua những lần buồn tủi vơi dảo diên
    Thân xương máu dã dành là ủy mị
    Thà xin em cùng lên thác xuống ghềnh

    Em dứng mũi , anh chịu sào có vững
    Bàn tay bưng dĩa muối có chấm gừng
    Tôi dã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn
    Hết tâm hồn và hết cả da xương

    Xin yêu , mãi yêu và yêu nhau mãi
    Trần gian ôi ! Can'h **** , can'h chuồn chuồn
    Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
    Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn

    Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
    Còn một dêm còn thở dưới trăng sao
    Thì can'h mộng còn tung lên không ngại
    Níu trời xanh tay vói kiễng chân cao

    Nhưng Em hỡi , trần gian ơi , ta biết
    Sẽ rồi ra vin~h biệt với người thôi
    Ta chết lặng bó tay dầu lắc
    Đài xiêu ôi xuân sắp run.g mất rồi

    Dêm ứa lệ phồng mi hai mắt
    Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô
    Mình hoa rã dầm dià sương theo móc
    Dỡ làm sao những can'h tiếp nhau rơi

    Ta gửi lại dây những lời áo não
    Những lời yêu thương phun.g hiến cho Em
    Rồi ta gục dầu trong trang giấu hão
    Em bảo rằng :

    " Đừng tuyêt von.g nghe không
    Còn trang thơ thắm lại với trời hồng . "

    1962
    BuiGiang



    Mai sau em về

    Em về mấy thế kỷ sau
    Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy chăng
    Ta đi còn gới đôi giòng
    Lá rơi có dội ở trong sương mù !

    Những thương nhớ lạnh bao giờ
    Đường Thu chia ngã chân trời rộng tênh
    Đây phồn hoa của thị thành
    Đây hồn thủy thảo khóc tình ngửa ngang
    Càn khôn xưa của riêng chàng
    Xưa đài vũ trụ thiếp mang riêng mình
    Bây giờ đón bước em xinh
    Sầu đau nhan sắc bất bình ra sao ?


    Quanh Co


    Quanh co phường phố gọi mình
    Sao ngôn ngữ bỗng tự tình qủa nhiên
    Cô đơn chứa đựng đầy miền
    Cảo thơm tiền kiếp qủa nhiên bây giờ .

    BG

    Một buổi trưa

    Một buổi trưa nắng vàng in trên tóc
    Mây trên trời phủ xuống ở trên vai
    Màu phương cảo pha mờ trên nét ngọc
    Bước ngại ngùng nẻo mộng mấy lần sai

    Em có định sẽ cùng ai kể lể
    Một nỗi đời hư huyễn giữa chiêm bao
    Vừng hiu hắt nguyệt hờn mây nhỏ lệ
    Một mùi hương hồng tụ ở nơi nào

    Câu truyện ấy một lần em đã rõ
    Để bây giờ không thể lại phanh phơi
    Đường đi xuống khung đời sương lổ đổ
    Hờn dung nhan em có sợ bên người ?

    Con mắt ấy vì sao em khép lại
    Làn mi kia em thử ngước lên nhìn
    Vòng tay đẹp như cành xuân thơ dại
    Ngón la đà sao chẳng chịu đưa tin

    Một buổi trưa nắng vàng in trên tóc
    Lùa chân mây về ở dưới chân trời
    Bước vội vã một lần ghe gót ngọc
    Giẫm trang đời lá rụng úa thu phai.













    ma(m ma(m
  2. hope

    hope Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/06/2001
    Bài viết:
    182
    Đã được thích:
    0
    toi rat thich ban dich bai Gia tu cua Guillaume Apollinaire do Bui Giang dich. Cac ban co the so sanh:

    Chïm th?ạch tha?o n?ày anh ?đ?ã ng?ắt
    Mïa thu ch?.t r?Ơi xin em nh?ư cho.
    M?-nh sÏ ch?ẳng g??p nhau tr?ên c?Âi th?.
    Huo?ưng th?êi gian ?đ??y chïm th?ạch thao
    Xin nh?ư r?ằng anh v??n ?đ?đi ch?ê
    Ho?àng H?ưng d?zch
    Ta ng?ắt ?đi m?ât chïm hoa th?ạch thao
    Em biet chang mïa thu ?đ?ã ch?.t r?Ơi
    ?Ôi th?êi gian ng?át h?ưuong mïi th?ạch thao
    Em biet chang r?ằng ta v??n ch?ê em!
    Bïi Gi?áng d?zch
    DeepBlue
    Được sửa chữa bởi - hope vào 03/11/2001 10:26

Chia sẻ trang này