1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

+ Thơ & Bút Ký : Để gió cuốn đi ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 08/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Phiêu lưu ...
    Chợt thèm nắm một bàn tay
    Để không còn thấy tháng ngày mênh mông
    Tôi đi về phía hư không
    Hóa thành hạt bụi dưới lòng đại dương ...
    9. 2001
    Votrungh@
  2. cassiechit

    cassiechit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/06/2002
    Bài viết:
    4.994
    Đã được thích:
    0
    Bài nào cũng hay hết, nhưng mà... buồn!!!

    You are nobody until somebody loves You
  3. cassiechit

    cassiechit Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/06/2002
    Bài viết:
    4.994
    Đã được thích:
    0
    Bài nào cũng hay hết, nhưng mà... buồn!!!

    You are nobody until somebody loves You
  4. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Sonat mùa thu ...
    Ta bỗng chợt ghét mùa thu đến thế
    Vẩn vơ mưa và gió đến vô tình
    Lá cứ rụng mãi xuống miền ký ức
    Vẩn vơ ta nghe lòng lặng thinh ...
    Chợt muốn về tan ra giữa thác ghềnh
    Bọt trắng xóa cột nước cao hùng vỹ
    Giữa chốn phiêu linh nghe hồn mộng mị
    Âm vang tiếng hú đại ngàn ...
    Tiếng chuông ngân vào một buổi chiều tàn
    Câu kinh khổ nên mái chùa co quắp
    Cánh cửa trăm năm lạnh lùng đóng sập
    Lạ chưa , cõi Phật là đây ?
    Một lần vẫy vùng trong những giấc mơ say
    Đừng tỉnh vội , ngoài kia mưa lạnh lắm
    Bản sonat vẫn vang , sao mặt hồ im ắng
    Thiên nga chết tự bao giờ ...
    Chiều 13.10.2003
    Votrungh@
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Sonat mùa thu ...
    Ta bỗng chợt ghét mùa thu đến thế
    Vẩn vơ mưa và gió đến vô tình
    Lá cứ rụng mãi xuống miền ký ức
    Vẩn vơ ta nghe lòng lặng thinh ...
    Chợt muốn về tan ra giữa thác ghềnh
    Bọt trắng xóa cột nước cao hùng vỹ
    Giữa chốn phiêu linh nghe hồn mộng mị
    Âm vang tiếng hú đại ngàn ...
    Tiếng chuông ngân vào một buổi chiều tàn
    Câu kinh khổ nên mái chùa co quắp
    Cánh cửa trăm năm lạnh lùng đóng sập
    Lạ chưa , cõi Phật là đây ?
    Một lần vẫy vùng trong những giấc mơ say
    Đừng tỉnh vội , ngoài kia mưa lạnh lắm
    Bản sonat vẫn vang , sao mặt hồ im ắng
    Thiên nga chết tự bao giờ ...
    Chiều 13.10.2003
    Votrungh@
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Sinh nhật ...
    Sau những luyến láy trớ trêu của tạo hóa , đối với tôi sinh nhật lần thứ n đã không còn tri kỷ tri âm ...
    Tôi đã muốn được lắng mình lại , cách ly với tất cả , thậm chí muốn chạy trốn thực tại ... dù chỉ dăm bảy tiếng đồng hồ thôi , để được sống với chính mình một lúc lâu lâu trong cái ngày nho nhỏ ấy . Tôi đã hăm hở trước cái giờ phút ấy như một đứa trẻ con ích kỷ chờ đợi một phép mầu xa xôi ...
    Thế mà chỉ mới bắt đầu một ngày những dòng tin nhắn cả lạ lẫn quen đã nhiều đến nỗi phải đôi lần restart lại điện thoại . Rồi những cuộc gọi được và gọi nhỡ từ nhiều nơi , những thiệp mừng qua e-mail . Chà chà , có cả hoa và thiệp sinh nhật từ Mobifone , một trong những công ty mà tôi ghét nhất trên đời ...
    Mẹ loay hoay nấu món bánh canh gà mà tôi thích , ba trịnh trọng mặc bộ đồ đi giảng bài ngày xưa , các em tôi về nhà sớm , cười nói xôn xao . Thằng em út hàng ngày đố thấy mặt mũi đâu thì hôm nay ra vào bưng bê hăm hở ... Trên bàn có hoa , có bánh ... Xin mọi người hãy cứ thế mà vui , nhưng chỉ xin đừng nói những lời chúc tụng ...
    Mấy người bạn nhạc công , ca sỹ sau giờ biểu diễn cũng khệ nệ mua bánh , mua quà mang đến tận nhà , mặt mày hớn hở , mặc ngoài trời mưa gió cứ thảng thốt gào lên ...
    Khuya đêm ấy tôi đã một mình và hát với cây đàn guitar bụi bám lâu rồi , như cái đêm nào tôi ôm đàn say sưa hát nhạc Trịnh cho em nghe qua điện thoại . Mặc ngoài trời cứ thế mà mưa ... Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi - Để một mai vươn hình hài lớn dậy ...
    Sinh nhật lặng lẽ dư âm đến tận hôm sau . Có cả hoa sữa được gửi vào từ Hà Nội , có cả mấy câu thơ của tôi được ai đó viết thật đẹp trên tấm bìa thư pháp ... Ấm áp làm sao ...
    Cũng có khá nhiều người thân thiết đã không chúc mừng như mọi năm . Họ bận bịu , họ lo toan , họ chìm nổi giữa vòng đời cơm áo . Quán xuyến làm sao hết , trọn vẹn làm sao hết khi cuộc sống bây giờ đã và đang nảy sinh quá nhiều quan hệ . Họ đáng thương hơn là đáng trách .
    Đêm khuya như mọi đêm khuya ...khi những à ơi hò hẹn đã tan tôi xách xe đi một vòng quanh phố Sài Gòn . Những chàng thanh niên khắc khổ , những người phụ nữ quê kệch gò mình trên những chiếc xe đạp cà tàng sau một ngày kiếm sống khó khăn , những đứa trẻ tóc tai bờm xờm lăn lóc ngủ dọc vỉa hè , những gã đàn ông ngồi vạ vật bên những cốc bia uống dở trong những quán khuya vàng vọt ánh đèn ...
    Trong số họ chắc chắn có ai đó cũng đang vào sinh nhật .
    Trong số họ , chắc chắn có những người để mừng sinh nhật chỉ cần có một vì sao giản đơn lặng lẽ sáng trên đầu .
    Trong số họ , chắc chắn có không ít những sinh nhật chẳng có bánh kem và nến .
    Trong số họ , chắc chắn có những người đã lâu lắm rồi không được mừng sinh nhật .
    Chợt thấy mình còn may mắn làm sao ...
    Sáng 16.10.2003
    Votrungh@
    Được votrungh sửa chữa / chuyển vào 11:40 ngày 18/10/2003
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Sinh nhật ...
    Sau những luyến láy trớ trêu của tạo hóa , đối với tôi sinh nhật lần thứ n đã không còn tri kỷ tri âm ...
    Tôi đã muốn được lắng mình lại , cách ly với tất cả , thậm chí muốn chạy trốn thực tại ... dù chỉ dăm bảy tiếng đồng hồ thôi , để được sống với chính mình một lúc lâu lâu trong cái ngày nho nhỏ ấy . Tôi đã hăm hở trước cái giờ phút ấy như một đứa trẻ con ích kỷ chờ đợi một phép mầu xa xôi ...
    Thế mà chỉ mới bắt đầu một ngày những dòng tin nhắn cả lạ lẫn quen đã nhiều đến nỗi phải đôi lần restart lại điện thoại . Rồi những cuộc gọi được và gọi nhỡ từ nhiều nơi , những thiệp mừng qua e-mail . Chà chà , có cả hoa và thiệp sinh nhật từ Mobifone , một trong những công ty mà tôi ghét nhất trên đời ...
    Mẹ loay hoay nấu món bánh canh gà mà tôi thích , ba trịnh trọng mặc bộ đồ đi giảng bài ngày xưa , các em tôi về nhà sớm , cười nói xôn xao . Thằng em út hàng ngày đố thấy mặt mũi đâu thì hôm nay ra vào bưng bê hăm hở ... Trên bàn có hoa , có bánh ... Xin mọi người hãy cứ thế mà vui , nhưng chỉ xin đừng nói những lời chúc tụng ...
    Mấy người bạn nhạc công , ca sỹ sau giờ biểu diễn cũng khệ nệ mua bánh , mua quà mang đến tận nhà , mặt mày hớn hở , mặc ngoài trời mưa gió cứ thảng thốt gào lên ...
    Khuya đêm ấy tôi đã một mình và hát với cây đàn guitar bụi bám lâu rồi , như cái đêm nào tôi ôm đàn say sưa hát nhạc Trịnh cho em nghe qua điện thoại . Mặc ngoài trời cứ thế mà mưa ... Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi - Để một mai vươn hình hài lớn dậy ...
    Sinh nhật lặng lẽ dư âm đến tận hôm sau . Có cả hoa sữa được gửi vào từ Hà Nội , có cả mấy câu thơ của tôi được ai đó viết thật đẹp trên tấm bìa thư pháp ... Ấm áp làm sao ...
    Cũng có khá nhiều người thân thiết đã không chúc mừng như mọi năm . Họ bận bịu , họ lo toan , họ chìm nổi giữa vòng đời cơm áo . Quán xuyến làm sao hết , trọn vẹn làm sao hết khi cuộc sống bây giờ đã và đang nảy sinh quá nhiều quan hệ . Họ đáng thương hơn là đáng trách .
    Đêm khuya như mọi đêm khuya ...khi những à ơi hò hẹn đã tan tôi xách xe đi một vòng quanh phố Sài Gòn . Những chàng thanh niên khắc khổ , những người phụ nữ quê kệch gò mình trên những chiếc xe đạp cà tàng sau một ngày kiếm sống khó khăn , những đứa trẻ tóc tai bờm xờm lăn lóc ngủ dọc vỉa hè , những gã đàn ông ngồi vạ vật bên những cốc bia uống dở trong những quán khuya vàng vọt ánh đèn ...
    Trong số họ chắc chắn có ai đó cũng đang vào sinh nhật .
    Trong số họ , chắc chắn có những người để mừng sinh nhật chỉ cần có một vì sao giản đơn lặng lẽ sáng trên đầu .
    Trong số họ , chắc chắn có không ít những sinh nhật chẳng có bánh kem và nến .
    Trong số họ , chắc chắn có những người đã lâu lắm rồi không được mừng sinh nhật .
    Chợt thấy mình còn may mắn làm sao ...
    Sáng 16.10.2003
    Votrungh@
    Được votrungh sửa chữa / chuyển vào 11:40 ngày 18/10/2003
  8. bob43

    bob43 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.980
    Đã được thích:
    0
    Hạnh phúc cho riêng ai mỗi ngày sinh nhật dành riêng cho mình, cũng đã từng vui giữa núi rừng cùng bạn bè cùng trường vào một dịp SN, cũng từng an uống với cả nhà cùng bạn bè, nhưng thèm và muốn hơn là lần một mình lang thang giữa SG vào ngày SN, ko máy pager, ko cell, ko ai biết để chúc mừng mình, bạn ĐH thì chưa biết gì, và cảm giác gì mình cũng không nhớ, cứ lang thang, thấy thứ gì cũng khác ngày thường dù nó rất dỗi bình thường, và lần lặp lại là một năm trước đây, lại một SN lang thang một mình, có cell, có phone nhưng cố tình bỏ lại để được một mình khoảng không gian yên tĩnh, dù rằng người mình mong ko có ở bên và nhưng niềm vui đã từng trao đến mọi người mình không có lại, nhưng chẳng bao giờ nuối tiếc hay buồn, vì SN, không có gì thú vị hơn một mình...man mác....
    Nhưng trong thâm tâm ai cũng mong SN là một ngày thật vui với những lời chúc và những món quà ý nghĩa, cái ý nghĩa dần dần xa khi con người ta ngày càng bị cuốn vào cuộc mưu sinh.....
    Và mộ ngày nữa lại qua đi, một năm nữa qua đi, một khoảnh khắc đời thường.........

    NHẤT CẦN THẾ THƯỢNG VÔ NAN SỰ
    BÁCH NHẪN ĐƯỜNG TRUNG HỮU THÁI HÒA
  9. bob43

    bob43 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.980
    Đã được thích:
    0
    Hạnh phúc cho riêng ai mỗi ngày sinh nhật dành riêng cho mình, cũng đã từng vui giữa núi rừng cùng bạn bè cùng trường vào một dịp SN, cũng từng an uống với cả nhà cùng bạn bè, nhưng thèm và muốn hơn là lần một mình lang thang giữa SG vào ngày SN, ko máy pager, ko cell, ko ai biết để chúc mừng mình, bạn ĐH thì chưa biết gì, và cảm giác gì mình cũng không nhớ, cứ lang thang, thấy thứ gì cũng khác ngày thường dù nó rất dỗi bình thường, và lần lặp lại là một năm trước đây, lại một SN lang thang một mình, có cell, có phone nhưng cố tình bỏ lại để được một mình khoảng không gian yên tĩnh, dù rằng người mình mong ko có ở bên và nhưng niềm vui đã từng trao đến mọi người mình không có lại, nhưng chẳng bao giờ nuối tiếc hay buồn, vì SN, không có gì thú vị hơn một mình...man mác....
    Nhưng trong thâm tâm ai cũng mong SN là một ngày thật vui với những lời chúc và những món quà ý nghĩa, cái ý nghĩa dần dần xa khi con người ta ngày càng bị cuốn vào cuộc mưu sinh.....
    Và mộ ngày nữa lại qua đi, một năm nữa qua đi, một khoảnh khắc đời thường.........

    NHẤT CẦN THẾ THƯỢNG VÔ NAN SỰ
    BÁCH NHẪN ĐƯỜNG TRUNG HỮU THÁI HÒA
  10. gungcayvn

    gungcayvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    3.222
    Đã được thích:
    1
    Cho sinh nhật người tháng Mười, hoa sữa cuối vụ..... Hà Nội buổi cuối thu....


    Và hoa sữa cho người yêu Hà Nội....


    <P> </P>
    Được votrungh sửa chữa / chuyển vào 16:29 ngày 14/11/2003

Chia sẻ trang này