1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

+ Thơ & Bút Ký : Để gió cuốn đi ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 08/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Phiê?n bác @votrungh cho em spam mấy khúc nhé!
    __________________________
    1.
    Xin cha?o nhau giưfa con đươ?ng
    Mu?a xuân phía trước miên trươ?ng phía sau.
    ( Bu?i Giáng)
    Vậy la? ma?nh giấy ghi họ tên nhưfng vị thuộc Cư?u Huyê?n Thất Tô? cu?a do?ng họ kia đaf hóa va?ng sạch gọn. Mấy con quạ xu? lông ta? tơi sau cơn ướt sufng khói nhang khef rú lên nghe rợn rợn, hi?nh như nó ba?o, sắp có thêm một tơ? rơi na?o đó sef được hóa va?ng.
    Tôi vơ? rót va?o trơ?i một chén mực ta?u, vef tha?nh con đươ?ng cong qua thơ?i gian, níu lại nhưfng sợi bạc trên đâ?u cu?a cha tôi. Mu?a xuân ru? nhau rúc va?o một miên trươ?ng na?o đấy ma? ngay ca? kí ức cu?a một ngươ?i lính cufng chập chơ?n nhưfng di a?nh không gian. Mu?a xuân che?o con thuyê?n mây trắng đi qua hai bơ? thế ki? vâfn cho?ng cha?ng súng đạn, cho?ng cha?nh áo cơm va? cho?ng cha?nh thêm nhưfng ăn năn. Mẹ tôi thi? vâfn tâ?n mâ?n môfi khi mu?a xuân sắp hết, mơ? tu? lấy nhưfng huân huy chương cu?a cha ngô?i lau dưới gốc cây che?...tôi sơ ý đô? lộn bi?nh mực ta?u va?o bi?nh nước mẹ tôi đang ngô?i lau rư?a....
    2.
    Đư?ng ô?n a?o thế nưfa biê?n ơi
    Biê?n cứ vậy ta la?m sao chịu nô?i!
    Va? đá, nếu la? ngươ?i, đá ơi, đư?ng nói...
    Tất ca? nhưfng gi? ta trao biê?n chiê?u nay.
    ( Nguyêfn Minh Khiêm)
    Rất nhiê?u nhưfng con ruô?i bay nha?o xuống chôf một con cá nho? chết ươn nă?m phơi bụng giưfa bơ? cát trắng. Rất nhiê?u nhưfng ngươ?i va? ngươ?i nha?y nha?o xuống biê?n giơfn nô nhau. Phía xa xa, dafy núi thơ? Thâ?n Độc Cước cho?ng chơ một đám mây xô?m xoă?m như chô?i xê?. Tôi tho? thư? chân mi?nh xuống cát, cát dạt ra hai bên rô?i hiện ra một lôf hoắm như vết thương. Cái con sóng chă?ng biết một tí tẹo ý thức na?o, nó u?a va?o cuốn lấy chân tôi rô?i cuốn luôn ca? cái vết thương kia. Tôi giật mi?nh bư?ng thức nhưfng hi?nh dung vê? nga?y xưa bên em trong một lâ?n biê?n vơf o?a đê? nhập giao trơ?i đất, biê?n cufng ô?n a?o như thế na?y nhưng vui hơn vi? buô?i ấy chi? có ruô?i ma? không có ngươ?i.
  2. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Phiê?n bác @votrungh cho em spam mấy khúc nhé!
    __________________________
    1.
    Xin cha?o nhau giưfa con đươ?ng
    Mu?a xuân phía trước miên trươ?ng phía sau.
    ( Bu?i Giáng)
    Vậy la? ma?nh giấy ghi họ tên nhưfng vị thuộc Cư?u Huyê?n Thất Tô? cu?a do?ng họ kia đaf hóa va?ng sạch gọn. Mấy con quạ xu? lông ta? tơi sau cơn ướt sufng khói nhang khef rú lên nghe rợn rợn, hi?nh như nó ba?o, sắp có thêm một tơ? rơi na?o đó sef được hóa va?ng.
    Tôi vơ? rót va?o trơ?i một chén mực ta?u, vef tha?nh con đươ?ng cong qua thơ?i gian, níu lại nhưfng sợi bạc trên đâ?u cu?a cha tôi. Mu?a xuân ru? nhau rúc va?o một miên trươ?ng na?o đấy ma? ngay ca? kí ức cu?a một ngươ?i lính cufng chập chơ?n nhưfng di a?nh không gian. Mu?a xuân che?o con thuyê?n mây trắng đi qua hai bơ? thế ki? vâfn cho?ng cha?ng súng đạn, cho?ng cha?nh áo cơm va? cho?ng cha?nh thêm nhưfng ăn năn. Mẹ tôi thi? vâfn tâ?n mâ?n môfi khi mu?a xuân sắp hết, mơ? tu? lấy nhưfng huân huy chương cu?a cha ngô?i lau dưới gốc cây che?...tôi sơ ý đô? lộn bi?nh mực ta?u va?o bi?nh nước mẹ tôi đang ngô?i lau rư?a....
    2.
    Đư?ng ô?n a?o thế nưfa biê?n ơi
    Biê?n cứ vậy ta la?m sao chịu nô?i!
    Va? đá, nếu la? ngươ?i, đá ơi, đư?ng nói...
    Tất ca? nhưfng gi? ta trao biê?n chiê?u nay.
    ( Nguyêfn Minh Khiêm)
    Rất nhiê?u nhưfng con ruô?i bay nha?o xuống chôf một con cá nho? chết ươn nă?m phơi bụng giưfa bơ? cát trắng. Rất nhiê?u nhưfng ngươ?i va? ngươ?i nha?y nha?o xuống biê?n giơfn nô nhau. Phía xa xa, dafy núi thơ? Thâ?n Độc Cước cho?ng chơ một đám mây xô?m xoă?m như chô?i xê?. Tôi tho? thư? chân mi?nh xuống cát, cát dạt ra hai bên rô?i hiện ra một lôf hoắm như vết thương. Cái con sóng chă?ng biết một tí tẹo ý thức na?o, nó u?a va?o cuốn lấy chân tôi rô?i cuốn luôn ca? cái vết thương kia. Tôi giật mi?nh bư?ng thức nhưfng hi?nh dung vê? nga?y xưa bên em trong một lâ?n biê?n vơf o?a đê? nhập giao trơ?i đất, biê?n cufng ô?n a?o như thế na?y nhưng vui hơn vi? buô?i ấy chi? có ruô?i ma? không có ngươ?i.
  3. snp

    snp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    ĐOẢN KHÚC KHÔNG TÊN
    Mai anh ra đi...
    Xung quanh em chỉ còn vụn vỡ
    Những khoảng không ngập tràn nỗi nhớ
    Quyện vào tim...những vết cắt vô hình...
  4. snp

    snp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    ĐOẢN KHÚC KHÔNG TÊN
    Mai anh ra đi...
    Xung quanh em chỉ còn vụn vỡ
    Những khoảng không ngập tràn nỗi nhớ
    Quyện vào tim...những vết cắt vô hình...
  5. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Gửi người đến sau
    Người xưa ơi,
    Em có lỗi lớn quá. Em đã làm cho mọi người hiểu lầm về anh, hiểu lầm về những gì đáng trân trọng và quý giá giữa hai chúng mình.
    Người xưa ơi,
    Liệu giờ hối hận có kịp không? Làm sao em có thể thanh minh, làm sao em có thể giải thích.
    Hôm nọ em đã rất nóng mặt khi biết được rằng một người bạn mà em rất quý đã hiểu lầm chuyện tình của chúng ta, vu oan giáng hoạ cho người xưa. Em, một con bé bình thường rất kín đáo đã tâm sự hết với bạn. Tâm sự xong thấy lòng mình nhẹ nhõm. Nhẹ nhõm kô phải là do giải toả được mà nhẹ nhõm là vì thêm 1 người nữa hiểu người xưa, ngoài em.
    Em yêu lắm, người thứ hai cùng tên, cùng một chút tính.
    Em yêu lắm Hà Nội, kỷ niệm, tình yêu, niềm tin, hy vọng.
    Em yêu lắm một người cũng muốn vào Sài Gòn lập nghiệp mà vì gia đình mà kô thể đi.
    Em yêu lắm một kẻ lãng mạn mà ngố
    Em yêu lắm một kẻ nhiệt tình mà thờ ơ
    Hôm qua người xưa bảo lâu lắm rồi mới đọc sách trở lại được, em vui lắm. Vậy là người xưa lại bắt đầu có chí tiến thủ rồi. Cố lên nhé. Lần này không phải là 200 USD tiền vé từ Hà Nội vào Sài Gòn và ngược lại nữa mà ... dành cho chính người xưa ... cho người con gái đến sau em được hạnh phúc.
    Hạnh phúc em xin dành cho người;
    Khổ đau em xin gánh chịu.
    Vậy mà đâu phải ai cũng hiểu em đâu,... một người con gái Hà Nội.
    Họ, thậm chí còn lấy cái từ "con gái Hà Nội" ra để xỉa xói em, ra để hành hạ em, ra để khiến em thấy nhục nhã.
    Nhưng em kiên cường người xưa ạ, vì em sống, như người xưa biết và hiểu: cho người và mãi cho người, chỉ nhận về mình những phần bé nhỏ.
    Thế mà ...
    Đúng không ?
    Người xưa hỡi ...
    29/03/05
  6. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Gửi người đến sau
    Người xưa ơi,
    Em có lỗi lớn quá. Em đã làm cho mọi người hiểu lầm về anh, hiểu lầm về những gì đáng trân trọng và quý giá giữa hai chúng mình.
    Người xưa ơi,
    Liệu giờ hối hận có kịp không? Làm sao em có thể thanh minh, làm sao em có thể giải thích.
    Hôm nọ em đã rất nóng mặt khi biết được rằng một người bạn mà em rất quý đã hiểu lầm chuyện tình của chúng ta, vu oan giáng hoạ cho người xưa. Em, một con bé bình thường rất kín đáo đã tâm sự hết với bạn. Tâm sự xong thấy lòng mình nhẹ nhõm. Nhẹ nhõm kô phải là do giải toả được mà nhẹ nhõm là vì thêm 1 người nữa hiểu người xưa, ngoài em.
    Em yêu lắm, người thứ hai cùng tên, cùng một chút tính.
    Em yêu lắm Hà Nội, kỷ niệm, tình yêu, niềm tin, hy vọng.
    Em yêu lắm một người cũng muốn vào Sài Gòn lập nghiệp mà vì gia đình mà kô thể đi.
    Em yêu lắm một kẻ lãng mạn mà ngố
    Em yêu lắm một kẻ nhiệt tình mà thờ ơ
    Hôm qua người xưa bảo lâu lắm rồi mới đọc sách trở lại được, em vui lắm. Vậy là người xưa lại bắt đầu có chí tiến thủ rồi. Cố lên nhé. Lần này không phải là 200 USD tiền vé từ Hà Nội vào Sài Gòn và ngược lại nữa mà ... dành cho chính người xưa ... cho người con gái đến sau em được hạnh phúc.
    Hạnh phúc em xin dành cho người;
    Khổ đau em xin gánh chịu.
    Vậy mà đâu phải ai cũng hiểu em đâu,... một người con gái Hà Nội.
    Họ, thậm chí còn lấy cái từ "con gái Hà Nội" ra để xỉa xói em, ra để hành hạ em, ra để khiến em thấy nhục nhã.
    Nhưng em kiên cường người xưa ạ, vì em sống, như người xưa biết và hiểu: cho người và mãi cho người, chỉ nhận về mình những phần bé nhỏ.
    Thế mà ...
    Đúng không ?
    Người xưa hỡi ...
    29/03/05
  7. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Gửi người đến trước
    Đã 4 năm rồi kể từ ngày ấy, SN em anh mới gọi điện đúng ngày. Tại sao anh lại thế? Đó là do anh vô tình quên hay cố tình quên? Anh muốn em quên anh. Anh muốn, ... muốn để cho những mất mát, đổ vỡ đừng khuấy động lại trong em. Muốn rằng em thật vui trọn vẹn trong ngày đó.
    Vậy nhưng...
    Anh ạ, thế là anh có hiểu em? Thế là anh có thật sự đã từng yêu em? Em sẽ chẳng thể vui đâu khi mà SN thiếu anh, dẫu rằng chúng ta giờ đã là bạn, đã là anh trai và em gái, điều em ước nhưng dường như anh hứa mà không làm...
    Rồi năm nay, nghe tin anh sắp cưới vợ rồi, anh lại gọi. Anh lại như ngày xưa, trêu em, chọc em, mà sao em không thấy xúc động nữa rồi, chỉ là, ... chỉ là một chút, một chút ... cái gì đó ... lâng lâng, ... rất nhanh, rất thoáng qua, ... bất chợt như con gió nhẹ mà thôi.
    -------
    Gửi người đến sau
    Anh lại giống họ rồi. Trước SN thì nhớ lắm. Đến đúng SN thì quên chăng? Phải chăng? Cùng tên, cùng tính cách thì sẽ cũng hành động?
    Năm nay họ gọi cho em. Còn anh thì ... câm lặng. Lịch sử lặp lại. Vết xe đổ oằn.
    Nhưng em đã mạnh mẽ hơn, kinh nghiệm hơn, lý trí hơn rồi anh ạ. Em kô còn thật sự xót xa nữa, mà là những gì, ... những gì, ... chả biết là gì nữa. Một cái cảm giác ngóng, trông, đợi.
    Mất mát, đau khổ, buồn tủi đã ngày một nhiều làm cho em cũng chai lì trước nó. Em cứng rắn hơn và không còn biết khóc. Và ... lại viết nhiều hơn.
    Bởi anh, chả bởi cái người đến trước, em mới viết những dòng này? Đã sang ngày 24 rồi anh ạ. Ngày 24 ấy, một ngày mới rồi. Liệu mọi lời chúc có là ý nghĩa.
    Meet the parents chắc chắn anh phải tìm cho em nhé. Em muốn, cần, phải xem. Để ... rút kinh nghiệm ấy mà.
    Chúc anh ngủ ngon nhé, người xưa.
    24/03/2005
  8. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Gửi người đến trước
    Đã 4 năm rồi kể từ ngày ấy, SN em anh mới gọi điện đúng ngày. Tại sao anh lại thế? Đó là do anh vô tình quên hay cố tình quên? Anh muốn em quên anh. Anh muốn, ... muốn để cho những mất mát, đổ vỡ đừng khuấy động lại trong em. Muốn rằng em thật vui trọn vẹn trong ngày đó.
    Vậy nhưng...
    Anh ạ, thế là anh có hiểu em? Thế là anh có thật sự đã từng yêu em? Em sẽ chẳng thể vui đâu khi mà SN thiếu anh, dẫu rằng chúng ta giờ đã là bạn, đã là anh trai và em gái, điều em ước nhưng dường như anh hứa mà không làm...
    Rồi năm nay, nghe tin anh sắp cưới vợ rồi, anh lại gọi. Anh lại như ngày xưa, trêu em, chọc em, mà sao em không thấy xúc động nữa rồi, chỉ là, ... chỉ là một chút, một chút ... cái gì đó ... lâng lâng, ... rất nhanh, rất thoáng qua, ... bất chợt như con gió nhẹ mà thôi.
    -------
    Gửi người đến sau
    Anh lại giống họ rồi. Trước SN thì nhớ lắm. Đến đúng SN thì quên chăng? Phải chăng? Cùng tên, cùng tính cách thì sẽ cũng hành động?
    Năm nay họ gọi cho em. Còn anh thì ... câm lặng. Lịch sử lặp lại. Vết xe đổ oằn.
    Nhưng em đã mạnh mẽ hơn, kinh nghiệm hơn, lý trí hơn rồi anh ạ. Em kô còn thật sự xót xa nữa, mà là những gì, ... những gì, ... chả biết là gì nữa. Một cái cảm giác ngóng, trông, đợi.
    Mất mát, đau khổ, buồn tủi đã ngày một nhiều làm cho em cũng chai lì trước nó. Em cứng rắn hơn và không còn biết khóc. Và ... lại viết nhiều hơn.
    Bởi anh, chả bởi cái người đến trước, em mới viết những dòng này? Đã sang ngày 24 rồi anh ạ. Ngày 24 ấy, một ngày mới rồi. Liệu mọi lời chúc có là ý nghĩa.
    Meet the parents chắc chắn anh phải tìm cho em nhé. Em muốn, cần, phải xem. Để ... rút kinh nghiệm ấy mà.
    Chúc anh ngủ ngon nhé, người xưa.
    24/03/2005
  9. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Rét tháng ba bà già chết cóng
    Nắng tháng ba chó già lè lưỡi"

    Hai ba này, hai ba năm trước ... em ra đời. Hôm qua anh gửi em bức thư, bảo rằng: Hà Nội thời điểm này đúng là thời tiết khắc nghiệt thật; vậy mà hai ba năm trước có một cô bé đã chào đời, vào tháng ba này ấy; cô bé ấy có sở thích đa dạng như tính cách và tính cách thì đa dạng như thời tiết vậy.
    Ừ, là em, là em đấy.
    Mỉa mai mà Nhân ái
    Ác miệng mà Yêu thương
    Cay độc mà Ấm nồng
    Đã bao người bị thế
    Giận lúc đầu
    Mà hiểu lúc sau
    Em đâu muốn
    Được lòng trước
    Mất lòng sau
    Mà thà rằng
    Ngược lại
    Em, nóng lạnh thất thường
    Như rét mướt tháng ba (của em)
    Như nắng già tháng bảy (của anh)
    Nhưng anh ạ
    Tháng ba cũng nắng chảy
    Tháng bảy chả rét đâu
    Hãy hiểu em anh ơi
    Lòng em không muốn thế
    Yêu lắm, cắn nhau đau
    Anh nhớ câu này chứ
    Hãy cứ vui như thế
    Như cái ngày xa xưa
    Em mỉa mai châm chọc
    Anh vui vẻ đón chờ
    Em phải là em chứ
    Thế thì anh mới yêu
    Chứ cứ giả mình dối
    Anh sẽ chẳng yêu đâu
    Tháng ba, nắng cháy
    Tháng ba, rét mướt
    Là tháng em sinh
    Có ở trên đời
    Hãy hiểu lòng em
    Hãy hiểu tính em
    Em có thể sửa
    Nhưng ...
    Lại không là em
    Hà Nội đêm qua lạnh lắm phải không anh?
    Ra ngoài đường nghe điện thoại của em
    Liệu tình anh có chợt thức dậy
    Ba tháng trước mình bên nhau
    ...
    Chao, nhanh thật đấy
    Em đang nghe Perhaps love này
    Ừ, có lẽ chúng mình ...
    Có lẽ ...
    Chỉ là ...
    Perhaps love,
    Phải không anh?
    Hôm qua em buồn quá
    Nhưng chẳng phải nhớ anh đâu
    Mà là ... vì một người đau
    Người mà em yêu quý
    Không biết ở mức nào
    Nhưng mà em rất quý
    Em coi như người thân
    Em coi như ruột thịt
    Nhưng em làm họ đau
    Còn day dứt nào hơn
    Còn đau khổ nào bằng
    Em tự hỏi lòng mình
    Liệu em đã làm sai?
    Sai? Sai ư?
    Anh chả trả lời
    Chỉ im lặng
    Lắng nghe
    Điều em nói
    Và cười
    Và trêu
    Và ... nhạt nhẽo
    Và ... thế nhé, thế nhé, ...
    Be be
    Như tiếng kêu con vật
    Là khắc tứ hành xung
    Vật cầm tinh của em
    Hôm qua em buồn lắm
    Sáng dậy lúc ba giờ
    Để mong viết cho xong
    Nhưng lại không viết được
    Đã thế lại đột ngột
    Bao tai biến dồn đập
    Đến với chính lòng em
    Anh hỏi em:
    Sao sáng nay,
    Gọi điện sớm thế
    7h, anh đang ngủ
    Không nghe được đâu em
    Em chả trả lời
    Tối, em lại gọi
    Nói
    Với anh
    Linh tinh
    Lang tang
    Anh cười đùa
    Anh thảo mai
    Nhưng em tin
    Là anh hiểu
    Những ngổn ngang
    Những bức bối
    Lòng em
    Anh hỏi em
    Viết đến đâu rồi?
    Sắp xong chưa?
    Đi Pháp thế nào?
    Có vui không?
    Em bảo rằng
    Chả cảm giác gì
    Nước Pháp thật xa vời
    Ngày xưa thế
    Và bây giờ cũng thế
    Còn viết
    Mới chương hai
    Còn hai phần nữa
    Vậy bao giờ nộp?
    Ngày mai rồi?
    Ôi, em tôi
    Anh thốt lên như thế
    Sao em, lại thế
    Anh bảo em
    Nông nổi
    Nhiệt tình
    Đồng bóng
    Xốc nổi trẻ con
    Ừ, tại vì đó
    Là những lúc
    Em muốn là em
    Sống hết mình
    Sống nhiệt tình
    Dont care xung quanh
    Dont care áp lực
    Bởi
    Chỉ bởi
    Em tin
    (hay em ngộ nhận)
    Rằng em đang nói
    Với những người hiểu em
    Với những người thương em
    Với những người
    không bao giờ
    verse điều em nói
    Em buồn
    Nhưng em không giận
    Em buồn
    Nhưng em không hối hận
    Em buồn
    Em gọi cho anh
    Em buồn
    Em đi uống cafe với người ấy
    Em buồn
    Em viết thế này đây
    Em buồn
    Em buồn
    Em buồn
    Nhưng rồi em sẽ học.
    Chuông điện thoại reng rồi.
    Vậy là em lại vỡ kế hoạch
    10 sáng sẽ xong 2.1
    Nhưng mà
    Em giải toả
    Những bức xúc
    Những ngổn ngang
    Hà Nội của em mùa này lạnh mà anh
    Em vẫn lạnh lùng
    Hà Nội của em mùa này nóng mà anh
    Em vẫn ấm nồng
    Mình hãy sống
    Vì một tương lai
    Nhân hậu và yêu thương anh nhé
    Mọi lỗi lầm
    Xin anh
    Hãy thứ tha
    Xin anh
    Hãy bỏ qua
    Tất cả chỉ là
    "Yêu nhau lắm,
    cắn nhau đau"
    Mà anh.
    Hà Nội, tháng ba, sao xót xa, sau buồn tủi
    Ngày em sinh
    không nắng
    không mưa
    Mà sao
    Em long đong
    Lận đận
    Em xốc nổi
    bốc đồng
    ngày em sinh
    ngày em sinh
    ngày em sinh
    tháng ba
    hai ba ấy
    hai ba năm rồi
    hai ba ngày này
    hai ba
    hai và ba
    ba và hai
    hai con số
    nhỏ quá
    bé quá
    yếu ớt quá
    Em muốn
    một vòng tay
    Em muốn
    một bờ vai
    Em muốn
    một cái nắm nhẹ
    Em muốn
    một cái ôm nhẹ
    Em lại không muốn
    khóc
    cái mà người ta
    vẫn cho là giải pháp tốt nhất
    Bởi em không thể
    Bởi em cố mà không thể

    Nước mắt
    đã chảy vào trong
    Ngày mai
    Concurrence của em
    sẽ phải nộp
    Ngày hôm nay
    Em phải làm việc
    Cật lực
    Hết sức
    không ngủ
    ít ăn
    Dồn lực
    Và trí
    Để khỏi phụ anh
    phụ người em kính trọng
    phụ lòng cha mẹ
    phụ tấm chân tình của bè bạn
    Và khỏi ...
    phụ em.
    Rét tháng ba bà già chết cóng
    Nắng tháng ba chó già lè lưỡi.

    Anh nhớ nghe anh!!!
  10. Constancy

    Constancy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Rét tháng ba bà già chết cóng
    Nắng tháng ba chó già lè lưỡi"

    Hai ba này, hai ba năm trước ... em ra đời. Hôm qua anh gửi em bức thư, bảo rằng: Hà Nội thời điểm này đúng là thời tiết khắc nghiệt thật; vậy mà hai ba năm trước có một cô bé đã chào đời, vào tháng ba này ấy; cô bé ấy có sở thích đa dạng như tính cách và tính cách thì đa dạng như thời tiết vậy.
    Ừ, là em, là em đấy.
    Mỉa mai mà Nhân ái
    Ác miệng mà Yêu thương
    Cay độc mà Ấm nồng
    Đã bao người bị thế
    Giận lúc đầu
    Mà hiểu lúc sau
    Em đâu muốn
    Được lòng trước
    Mất lòng sau
    Mà thà rằng
    Ngược lại
    Em, nóng lạnh thất thường
    Như rét mướt tháng ba (của em)
    Như nắng già tháng bảy (của anh)
    Nhưng anh ạ
    Tháng ba cũng nắng chảy
    Tháng bảy chả rét đâu
    Hãy hiểu em anh ơi
    Lòng em không muốn thế
    Yêu lắm, cắn nhau đau
    Anh nhớ câu này chứ
    Hãy cứ vui như thế
    Như cái ngày xa xưa
    Em mỉa mai châm chọc
    Anh vui vẻ đón chờ
    Em phải là em chứ
    Thế thì anh mới yêu
    Chứ cứ giả mình dối
    Anh sẽ chẳng yêu đâu
    Tháng ba, nắng cháy
    Tháng ba, rét mướt
    Là tháng em sinh
    Có ở trên đời
    Hãy hiểu lòng em
    Hãy hiểu tính em
    Em có thể sửa
    Nhưng ...
    Lại không là em
    Hà Nội đêm qua lạnh lắm phải không anh?
    Ra ngoài đường nghe điện thoại của em
    Liệu tình anh có chợt thức dậy
    Ba tháng trước mình bên nhau
    ...
    Chao, nhanh thật đấy
    Em đang nghe Perhaps love này
    Ừ, có lẽ chúng mình ...
    Có lẽ ...
    Chỉ là ...
    Perhaps love,
    Phải không anh?
    Hôm qua em buồn quá
    Nhưng chẳng phải nhớ anh đâu
    Mà là ... vì một người đau
    Người mà em yêu quý
    Không biết ở mức nào
    Nhưng mà em rất quý
    Em coi như người thân
    Em coi như ruột thịt
    Nhưng em làm họ đau
    Còn day dứt nào hơn
    Còn đau khổ nào bằng
    Em tự hỏi lòng mình
    Liệu em đã làm sai?
    Sai? Sai ư?
    Anh chả trả lời
    Chỉ im lặng
    Lắng nghe
    Điều em nói
    Và cười
    Và trêu
    Và ... nhạt nhẽo
    Và ... thế nhé, thế nhé, ...
    Be be
    Như tiếng kêu con vật
    Là khắc tứ hành xung
    Vật cầm tinh của em
    Hôm qua em buồn lắm
    Sáng dậy lúc ba giờ
    Để mong viết cho xong
    Nhưng lại không viết được
    Đã thế lại đột ngột
    Bao tai biến dồn đập
    Đến với chính lòng em
    Anh hỏi em:
    Sao sáng nay,
    Gọi điện sớm thế
    7h, anh đang ngủ
    Không nghe được đâu em
    Em chả trả lời
    Tối, em lại gọi
    Nói
    Với anh
    Linh tinh
    Lang tang
    Anh cười đùa
    Anh thảo mai
    Nhưng em tin
    Là anh hiểu
    Những ngổn ngang
    Những bức bối
    Lòng em
    Anh hỏi em
    Viết đến đâu rồi?
    Sắp xong chưa?
    Đi Pháp thế nào?
    Có vui không?
    Em bảo rằng
    Chả cảm giác gì
    Nước Pháp thật xa vời
    Ngày xưa thế
    Và bây giờ cũng thế
    Còn viết
    Mới chương hai
    Còn hai phần nữa
    Vậy bao giờ nộp?
    Ngày mai rồi?
    Ôi, em tôi
    Anh thốt lên như thế
    Sao em, lại thế
    Anh bảo em
    Nông nổi
    Nhiệt tình
    Đồng bóng
    Xốc nổi trẻ con
    Ừ, tại vì đó
    Là những lúc
    Em muốn là em
    Sống hết mình
    Sống nhiệt tình
    Dont care xung quanh
    Dont care áp lực
    Bởi
    Chỉ bởi
    Em tin
    (hay em ngộ nhận)
    Rằng em đang nói
    Với những người hiểu em
    Với những người thương em
    Với những người
    không bao giờ
    verse điều em nói
    Em buồn
    Nhưng em không giận
    Em buồn
    Nhưng em không hối hận
    Em buồn
    Em gọi cho anh
    Em buồn
    Em đi uống cafe với người ấy
    Em buồn
    Em viết thế này đây
    Em buồn
    Em buồn
    Em buồn
    Nhưng rồi em sẽ học.
    Chuông điện thoại reng rồi.
    Vậy là em lại vỡ kế hoạch
    10 sáng sẽ xong 2.1
    Nhưng mà
    Em giải toả
    Những bức xúc
    Những ngổn ngang
    Hà Nội của em mùa này lạnh mà anh
    Em vẫn lạnh lùng
    Hà Nội của em mùa này nóng mà anh
    Em vẫn ấm nồng
    Mình hãy sống
    Vì một tương lai
    Nhân hậu và yêu thương anh nhé
    Mọi lỗi lầm
    Xin anh
    Hãy thứ tha
    Xin anh
    Hãy bỏ qua
    Tất cả chỉ là
    "Yêu nhau lắm,
    cắn nhau đau"
    Mà anh.
    Hà Nội, tháng ba, sao xót xa, sau buồn tủi
    Ngày em sinh
    không nắng
    không mưa
    Mà sao
    Em long đong
    Lận đận
    Em xốc nổi
    bốc đồng
    ngày em sinh
    ngày em sinh
    ngày em sinh
    tháng ba
    hai ba ấy
    hai ba năm rồi
    hai ba ngày này
    hai ba
    hai và ba
    ba và hai
    hai con số
    nhỏ quá
    bé quá
    yếu ớt quá
    Em muốn
    một vòng tay
    Em muốn
    một bờ vai
    Em muốn
    một cái nắm nhẹ
    Em muốn
    một cái ôm nhẹ
    Em lại không muốn
    khóc
    cái mà người ta
    vẫn cho là giải pháp tốt nhất
    Bởi em không thể
    Bởi em cố mà không thể

    Nước mắt
    đã chảy vào trong
    Ngày mai
    Concurrence của em
    sẽ phải nộp
    Ngày hôm nay
    Em phải làm việc
    Cật lực
    Hết sức
    không ngủ
    ít ăn
    Dồn lực
    Và trí
    Để khỏi phụ anh
    phụ người em kính trọng
    phụ lòng cha mẹ
    phụ tấm chân tình của bè bạn
    Và khỏi ...
    phụ em.
    Rét tháng ba bà già chết cóng
    Nắng tháng ba chó già lè lưỡi.

    Anh nhớ nghe anh!!!

Chia sẻ trang này