1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

+ Thơ & Bút Ký : Để gió cuốn đi ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 08/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sunny_vn

    sunny_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Chiều mưa
    Ngày anh trở lại - một chiều mưa
    Con đường xưa hàng cây run rẩy
    Quán cóc trầm tư tiếng cười ấy
    Kỷ niệm gọi về hơi ấm bàn tay
    Trắng xóa trời thành phố mưa bay
    Những luồng xe trôi đi vội vã
    Lướt qua nhau dòng người xa lạ
    Còn mình anh với biển hoàng hôn
    Sóng nghĩ gì mà lặng lẽ hơn
    Gió trở mình hàng dương xào xạc
    Nghe đâu đây vọng về tiếng hát
    Bản tình ca sôi nổi đầu tiên
    Nghe xa xôi từng bước chân quen
    Anh mắt ai buổi đầu hò hẹn
    Phía trời xa cánh chim lẻ bạn
    Trong tiếng kêu thảng thốt giật mình
  2. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    Cái gạt núơc
    Hôm nay có một nguời bạn ở xa gọi về, tôi biết là ở nơi xa đó chỗ bạn đang mưa vì tôi nghe rõ trong điện thoại tiếng cái gạt núơc trên xe của bạn đang đếm từng nhịp kiên nhẫn 1, 2, 1, 2 .
    Chẳng hiểu sao nó làm tôi nhớ lại một lần lái xe đường truờng ,cách đây khá lâu . Mưa rất to do ảnh huởng của bão, trong xe mọi nguời đều mỏi mệt sau chuyến đi xa đang lơ mơ chìm vào giấc ngủ... Sợ bạn bè thức giấc nên tôi tắt nhạc, lầm lũi lái xe đi trong sự im lặng gần như tuyệt đối, chỉ có cái gạt núơc nọ cùng với âm thanh không biết mệt mỏi do nó phát ra làm bạn với tôi suốt quãng đường dài mấy trăm cây số duới cơn mưa tầm tã.
    Xạch - xạch . Một - hai, một -hai??.
    Còn bây giờ
    Tôi muốn nhắn với nguời bạn của mình , rằng trên con đường bạn đang đi và sẽ đi , tôi chỉ mong mình là cái gạt núơc, để làm gì thì dù tôi không nói ra bạn cũng đã biết rồi?.
    May 10,2007
    Minh Duc (C)
  3. nhu_phong

    nhu_phong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2007
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Đôi khi chợt thèm một cảm giác lậng yên
    Để biết mình vẫn còn tồn tại
    Nhưng ....
    Cuộc đời cứ như cơn lốc xoáy
    Cứ xô đẩy ta về phía bão giông
     


    Ngày qua ngày, tháng tiếp tháng, năm lại nối năm
    Cứ phải chiến đấu, tranh giành
    Công việc, học hành cuốn ta vào lốc xóay
    Không có một phút nghỉ ngơi
    Lắm khi mệt mỏi chán chường
    Muốn tìm một bờ vai để có thể dựa vào nương tựa
    Để được khóc một lần cho quên hết
    Nhưng ai sẽ cho mượn bờ vai
    Ai sẽ đở ta đứng dậy????
     
    Rồi cứ bị cuốn theo cơn lốc đó
    Nơi nào sẽ là nơi ta dừng chân
    Để biết rằng ta không còn đau khổ
    Không còn phải đấu tranh giành giật
    Sẽ được nghĩ ngơi, được sống cho mình....
     
    Ta nghe trong những buồn vui, có cuộc đời lặng lẽ đi qua.Lỡ bước không với tới tình đời, nên đành chạy trốn thương yêu....
     
     
     
     
     
     
  4. nhu_phong

    nhu_phong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2007
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0




    Ph ân th ân





    Dương Anh Xuân
    Người ta có thể
    nhâm nhi tách cà phê
    tợp một ngụm trà
    và bắt đầu ngày mới
    còn tôi
    vật vã khóac cho mình chiếc mặt nạ mỗi ngày...


    Hỉ, nộ, ái, ố
    - tôi không có
    Niềm vu, nỗi khổ
    - tôi không sinh
    có chăng là những kẻ vẽ hình mặt gười
    nhằng nhịt mạch máu đỏ tươi.


    Tôi bỏ soi gương
    bỏ thoa son trát phấn
    tỉ mẩn vẽ từng hình người
    lê đám mặt - nạ - biết - cười - khóc - hờn - giận - nói - năng ....


    Trong cơn ác mộng
    những chiếc mặt - nạ - người - lăn lông lốc bỏ tôi đi
    rền rỉ tôi cầu xin chúng ởa lại
    rồi ngày mai mình sẽ đeo gì
    lên cái - gọi - là - mặt đã từ lâu không biết cả tự nghiến răng ....


    có một ngày tôi thấy mình phân thân
    bần thần xếp thành hàng một
    để mặt - nạ - cuộc - đời lựa chọn .
     
     
    Ta nghe trong những buồn vui, có cuộc đời lặng lẽ đi qua.Lỡ bước không với tới tình đời, nên đành chạy trốn thương yêu....
     
     
     
     
     
     
  5. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    PHÂN BUA
    Khi nào rảnh, anh sẽ yêu em nhé?
    Bấy lâu nay anh bận việc ngập đầu
    Trong mắt anh, em vẫn là cô bé
    Vừa mới qua tuổi bẻ sừng trâu.
    Bạn bè anh người lấy vợ, làm dâu
    Chỉ còn anh là bộn bề bao việc
    Mặc cho Ba Mẹ anh ngày ngày chì chiết
    Anh vẫn chưa có rảnh để yêu ai.
    Em biết không, anh còn nặng nợ làm trai
    Học hành xong anh phải lo báo hiếu
    Tình yêu ư? Anh đâu có thiếu
    Cái thiếu đầu tiên là anh thiếu nợ duyên,
    Cái thiếu thứ hai là anh thiếu tiền
    Anh còn nghèo làm sao lấy vợ?
    Chẳng lẽ hai vợ chồng è đầu trả nợ
    Thế thì còn gì hạnh phúc trăm năm?
    Ba Mẹ anh giờ tuổi đã sang năm
    Hai cụ cũng muốn anh cho ra thằng cháu nội
    Anh chỉ cười: «Có gì đâu mà vội
    Ba Mẹ ráng chờ con đến năm sau? »
    Đã có bao cái Tết qua mau
    Anh vẫn hẹn: «Năm sau Ba Mẹ nhé!»
    Nên em đừng hỏi anh nha cô bé
    Đến bao giờ anh mới chịu? bắt tay yêu?
    Nhiều lúc anh muốn vợ biết bao nhiêu
    Nhưng ngẫm lại mình vẫn còn «non» quá!
    Chỉ mới bị đôi lần? bồ đá
    Thêm vài lần chắc cũng không sao!
    Có người bảo anh chảnh, làm cao
    Thế nào cũng có ngày bị ế
    Anh cũng tính nếu sau này như thế
    Anh vào chùa, cắt tóc tu luôn!
    Chỉ sợ Mẹ Cha lúc ấy thêm buồn
    Đã mất con, mất luôn? thằng cháu nội
    Nên em ơi, xin em đừng vội
    Anh sẽ yêu, khi nào rảnh yêu ngay!
    Chỉ có điều chắc không phải năm nay
    Còn năm nào chỉ có trời mới biết
    Mượn câu thơ gửi em lời tha thiết
    Đợi anh đến khi rảnh! Nha em!
    Saigon, 30/5/2007
  6. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    PHÂN BUA
    Khi nào rảnh, anh sẽ yêu em nhé?
    Bấy lâu nay anh bận việc ngập đầu
    Trong mắt anh, em vẫn là cô bé
    Vừa mới qua tuổi bẻ sừng trâu.
    Bạn bè anh người lấy vợ, làm dâu
    Chỉ còn anh là bộn bề bao việc
    Mặc cho Ba Mẹ anh ngày ngày chì chiết
    Anh vẫn chưa có rảnh để yêu ai.
    Em biết không, anh còn nặng nợ làm trai
    Học hành xong anh phải lo báo hiếu
    Tình yêu ư? Anh đâu có thiếu
    Cái thiếu đầu tiên là anh thiếu nợ duyên,
    Cái thiếu thứ hai là anh thiếu tiền
    Anh còn nghèo làm sao lấy vợ?
    Chẳng lẽ hai vợ chồng è đầu trả nợ
    Thế thì còn gì hạnh phúc trăm năm?
    Ba Mẹ anh giờ tuổi đã sang năm
    Hai cụ cũng muốn anh cho ra thằng cháu nội
    Anh chỉ cười: «Có gì đâu mà vội
    Ba Mẹ ráng chờ con đến năm sau? »
    Đã có bao cái Tết qua mau
    Anh vẫn hẹn: «Năm sau Ba Mẹ nhé!»
    Nên em đừng hỏi anh nha cô bé
    Đến bao giờ anh mới chịu? bắt tay yêu?
    Nhiều lúc anh muốn vợ biết bao nhiêu
    Nhưng ngẫm lại mình vẫn còn «non» quá!
    Chỉ mới bị đôi lần? bồ đá
    Thêm vài lần chắc cũng không sao!
    Có người bảo anh chảnh, làm cao
    Thế nào cũng có ngày bị ế
    Anh cũng tính nếu sau này như thế
    Anh vào chùa, cắt tóc tu luôn!
    Chỉ sợ Mẹ Cha lúc ấy thêm buồn
    Đã mất con, mất luôn? thằng cháu nội
    Nên em ơi, xin em đừng vội
    Anh sẽ yêu, khi nào rảnh yêu ngay!
    Chỉ có điều chắc không phải năm nay
    Còn năm nào chỉ có trời mới biết
    Mượn câu thơ gửi em lời tha thiết
    Đợi anh đến khi rảnh! Nha em!
    Saigon, 30/5/2007
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Hay !
  8. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Hay !
  9. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cảm hứng Trại Ói 2007
    Đầu tháng Sáu Sông Ray vẫy gọi
    7XSG khăn gói lên đường
    Thử sức bền anh dũng kiên cường
    Để cha nội Đồng tha hồ hành xác
    Dẫu biết trước toàn thân phờ phạc
    Bà con ta vẫn hào hứng xung phong
    Các nhóm chung tay đồng sức đồng lòng
    Nhất quyết lần này giành thắng lợi
    Kết quả diễn ra đúng như mong đợi
    Chiều đầu tiên đã mệt mỏi bơ phờ
    Tay chân người nào cũng giảm mỡ, căng cơ
    Đến kéo co mà dây cũng đứt
    Khi nấu ăn thì trăm bề khổ cực
    Kẻ quạt than, người phùng má thổi lò
    Bày thức ăn ai nấy bụng cũng no
    Quá nhiều món cứ như nhà hàng tự chọn
    Nhưng gian nan còn bao thiên trường đoạn
    Nhất là màn cả đám xuống đẩy xe
    Nhễ nhại mồ hôi, miệng lưỡi khò khè
    Ai cũng nhớ chuyến xe "hành khách"
    Cuối cùng cũng vượt qua thử thách
    Trưa ngày 3 hào hứng trở về
    Cùng bắt tay giữ vẹn câu thề
    Hẹn năm sau, mùa hè ta đi tiếp!
    Sông Ray, khi cha nội Đồng đang trao giải trò chơi, 03/6/2007
  10. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cảm hứng Trại Ói 2007
    Đầu tháng Sáu Sông Ray vẫy gọi
    7XSG khăn gói lên đường
    Thử sức bền anh dũng kiên cường
    Để cha nội Đồng tha hồ hành xác
    Dẫu biết trước toàn thân phờ phạc
    Bà con ta vẫn hào hứng xung phong
    Các nhóm chung tay đồng sức đồng lòng
    Nhất quyết lần này giành thắng lợi
    Kết quả diễn ra đúng như mong đợi
    Chiều đầu tiên đã mệt mỏi bơ phờ
    Tay chân người nào cũng giảm mỡ, căng cơ
    Đến kéo co mà dây cũng đứt
    Khi nấu ăn thì trăm bề khổ cực
    Kẻ quạt than, người phùng má thổi lò
    Bày thức ăn ai nấy bụng cũng no
    Quá nhiều món cứ như nhà hàng tự chọn
    Nhưng gian nan còn bao thiên trường đoạn
    Nhất là màn cả đám xuống đẩy xe
    Nhễ nhại mồ hôi, miệng lưỡi khò khè
    Ai cũng nhớ chuyến xe "hành khách"
    Cuối cùng cũng vượt qua thử thách
    Trưa ngày 3 hào hứng trở về
    Cùng bắt tay giữ vẹn câu thề
    Hẹn năm sau, mùa hè ta đi tiếp!
    Sông Ray, khi cha nội Đồng đang trao giải trò chơi, 03/6/2007

Chia sẻ trang này