1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ cho dân toán!!!!

Chủ đề trong 'Toán học' bởi home_nguoikechuyen, 20/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. decacvn

    decacvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    này bác home_nguoikechuyen
    ơi sao lại cắt nhau theo một đường thế hở bác theo toán là sai đấy bác à
    thanhhai
    Được decacvn sửa chữa / chuyển vào 16:30 ngày 08/11/2002
  2. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Hai chúng ta như hai tập hợp lồi
    Chẳng giới hạn nào để cho nhau ngăn cách
    Nhưng làm sao anh qua Siêu phẳng tách
    Bởi lòng em chưa dành được cho anh
    Anh đi tìm nón vô hạn cho mình
    Nhưng mọi hướng tận cùng đều bị chặn
    Anh đi tìm không gian con vô tận
    Nhưng không gian nào chứa được đủ mắt em ?
    Rồi mỗi ngày tại nối với mỗi đêm
    Cuộc đời như những tập lồi đa diện
    Nơi mong ước với tâm hồn cộng tuyến
    Mọi con đường đều từ một trái tim.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  3. decacvn

    decacvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    hay hay bác tiếp đi bác
    thanhhai
  4. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Cop lại của HongDanh:
    KHÔNG GIAN TUYẾN TÍNH
    (trích trong tập Nha Trang thời lãng mạn)
    Mời em vào không gian vectơ
    Ta khảo sát với số chiều hữu hạn
    Nhưng tình yêu có bao giờ giới hạn
    Dẫu chỉ là tổ hợp của đời nhau
    Tình lạc vào ma trận thương đau
    Tìm hạnh phúc bên kia bờ nghịch đảo
    Và định thức như một trời giông bão
    Lấp đời nhau những ẩn số vô tình
    Ta tặng em vô số phương trình
    Em muốn khóc vì hình như vô nghiệm
    Có lẽ ta lỡ quên điều kiện
    Ma trận nào suy biến, hạng khác nhau
    Thôi đành hẹn lại ngày sau
    Ta gặp gỡ trong một không gian khác.
    Phạm Hồng Danh
    1989
    GIẢI TÍCH
    (trích trong tập Nha Trang thời lãng mạn)
    Ta lang thang trên dãy số buồn thiu
    Lòng khao khát một lần hội tụ
    Sao lại quên điều kiện cần và đủ
    Giới hạn nào xa tít đến vô cùng.
    Em phân kỳ về phương ấy mênh mông
    Ta cố định e bé bỏng
    Để hàm số suốt một miền biến động
    Liên tục rồi lại gián đoạn em ơi.
    Khả vi chưa sao gia số nghẹn lời
    Muốn tiếp tuyến lại hóa thành tiệm cận
    Đành tìm nhau trong lớp hàm bị chận
    Lấy tích phân trên diện tích mặt cầu
    Khả tích rồi sẽ hội tụ về đâu
    Càng suy rộng càng vô cùng nỗi nhớ
    Và tháng ngày bỗng thành chuỗi số
    Sự phân kỳ -định mệnh thương đau.
    Tiêu chuẩn nào hội tụ cùng nhau
    Cứ so sánh cứ bước qua giới hạn
    Để Cauchy lắc đầu ngao ngán
    Leibnitz buồn đan dấu với thời gian.
    Chuỗi lũy thừa hay gánh nặng đa mang
    Miền hội tụ tìm chi cho mệt
    Tính tổng mãi cũng về cõi chết
    Dừng lại đây cực trị của thiên đường.
    Phạm Hồng Danh
    1989

    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
  5. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Cuộc sống như Không gian Ô mê ga.
    Những tiên đề không bao giờ đi hết
    Xác suất niềm vui có mấy ai tính được
    Giữa một trường dằn vặt nỗi riêng mình.
    Biến cố trong lòng, phép thử trái tim
    Tay đã chai mà sao hoài trống rỗng
    Kết cục rồi đôi mắt tìm hạnh phúc
    Cũng chẳng nhìn được chốn thực để tin
    Tình bạn sao như một biến ngẫu nhiên
    Khi chia tay khỏi nhóm vành thân thuộc
    Giới hạn trung tâm đã lạc loài định luật
    Rồi những năm trôi, rồi những cuộc đời
    Quy luật nào phân phối nỗi đơn côi?
    Người có quá nhiều, kẻ không hề biết
    Mỗi đêm buồn cộng thêm vào tần suất
    Có ai làm gì để chuẩn hoá lòng mình ?
    Đem hoà tâm hồn vào ánh bình minh
    Và hồi quy vào trái tim biết khóc
    Hệ số nào tương quan tình cô độc
    Với rạc rời những chuỗi thời gian
    Khi mọi con đường hội tụ giữa không gian
    Là nơi có một điều Không thể có.

    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  6. decacvn

    decacvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2002
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    NGHIỆM DUY NHẤT LÀ ...EM!
    Đưòng tới tim em là đường định hướng
    Dù uốn nhiều như đồ thị hàm sin
    Anh mải mê tìm theo toạ độ trái tim
    Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó
    Đôi mắt em chứa bao ẩn số
    Mà hàng mi nhẹ mở góc anpha
    Tóc em dài như dãy số đi xa
    Môi hội tụ một nụ hoa bối dối ?
    Ôi anh ngốc !...Yêu sao lời em nói !
    Sinh nhật em anh tặng trái "tròn xoay"
    Đêm noel, "hình chóp cụt" trên tay
    Anh hoá cây thông ,dâng trọn em thổn thức...
    Mãi mãi em ơi!
    Phương trình cuộc đời dù chưa giải được
    Nhưng anh tin rằng :
    Nghiệm duy nhất là em...
    EM!
    thanhhai
    Được decacvn sửa chữa / chuyển vào 12:36 ngày 19/11/2002
  7. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Thơ tình bên trang toán
    (thầy giáo Lê Thống Nhất)
    Ba đường trung tuyến đồng quy
    Hai ta không hiểu lẽ gì lại xa?
    Khó như bài toán Phecma
    Anh làm anh chẳng tìm ra nổi mình!
    Chia ba một góc tội tình
    Xin em đừng sẽ trái tim dại khờ
    Đường thẳng thì mỏng như tơ
    Tình ta nhiều lúc lại như kén tằm
    Đường tròn nhìn rõ hơn trăng
    Nhìn em chẳng thấy , vẫn nằm trong mây
    Trục kia bao số lấp đầy
    Giữa hai ta chỉ mưa bay kín trời
    ơle cầu bắc 7 nơi
    Anh xin 1 chiếc đừng rơi giữa lòng
    Điểm dừng làm đẹp đưòng cong
    Em xa anh liệu có nhớ anh ?
    Hàm kia đồng biến rất nhanh
    Bến anh vò võ bao canh đợi đò...
    Góc kia có mấy độ đo
    Tim yêu ai dễ mà dò nông sâu
    Lang thang bài toán ba mầu
    Trong anh tìm mãi một câu giã từ
    Số ảo mà vẫn thực ư?
    Nhìn ra cứ ngỡ em vừa thoáng qua
    Xoay tròn Rubic trong ta
    Tình yêu không biết hiện ra mặt nào?
    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
    Được home_nguoikechuyen sửa chữa / chuyển vào 16:28 ngày 20/12/2002
  8. vietbh

    vietbh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    359
    Đã được thích:
    0
    Hôm nọ ông Thầy bụng phệ của tớ thay vì giảng chứng minh đã pho to tặng mỗi người một bản của một bài thơ(ông ta cũng sưu tầm thôi). Góp vui cùng các bạn.
    Scooping the Loop Snooper
    an elementary proof of the undecidability of the halting problem
    No program can say what another will do.
    Now, I won't just assert that, I'll prove it to you:
    I will prove that although you might work til you drop,
    you can't predict whether a program will stop.
    Imagine we have a procedure called P
    that will snoop in the source code of programs to see
    there aren't infinite loops that go round and around;
    and P prints the word "Fine!" if no looping is found.
    You feed in your code, and the input it needs,
    and then P takes them both and it studies and reads
    and computes whether things will all end as the should
    (as opposed to going loopy the way that they could).
    Well, the truth is that P cannot possibly be,
    because if you wrote it and gave it to me,
    I could use it to set up a logical bind
    that would shatter your reason and scramble your mind.
    Here's the trick I would use - and it's simple to do.
    I'd define a procedure - we'll name the thing Q -
    that would take and program and call P (of course!)
    to tell if it looped, by reading the source;
    And if so, Q would simply print "Loop!" and then stop;
    but if no, Q would go right back to the top,
    and start off again, looping endlessly back,
    til the universe dies and is frozen and black.
    And this program called Q wouldn't stay on the shelf;
    I would run it, and (fiendishly) feed it itself.
    What behaviour results when I do this with Q?
    When it reads its own source, just what will it do?
    If P warns of loops, Q will print "Loop!" and quit;
    yet P is supposed to speak truly of it.
    So if Q's going to quit, then P should say, "Fine!" -
    which will make Q go back to its very first line!
    No matter what P would have done, Q will scoop it:
    Q uses P's output to make P look stupid.
    If P gets things right then it lies in its tooth;
    and if it speaks falsely, it's telling the truth!
    I've created a paradox, neat as can be -
    and simply by using your putative P.
    When you assumed P you stepped into a snare;
    Your assumptions have led you right into my lair.
    So, how to escape from this logical mess?
    I don't have to tell you; I'm sure you can guess.
    By reductio, there cannot possibly be
    a procedure that acts like the mythical P.
    You can never discover mechanical means
    for predicting the acts of computing machines.
    It's something that cannot be done. So we users
    must find our own bugs; our computers are losers!
    by Geoffrey K. Pullum
    Stevenson College
    University of California
    Santa Cruz, CA 95064
    From Mathematics magazine VOL73. No. 4, Oct 2000 319-320

    Goose
    [/size=4
  9. quy_kiem_sau_VN

    quy_kiem_sau_VN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    373
    Đã được thích:
    0
    Ai làm ơn dịch giùm bài thơ của vietbh ra tiếng việt đi, ngoại ngữ tui dở lém.

    Hà Nội - Sài Gòn
  10. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Trời ơi!!!!Vietbh ơi!!!Phải bằng bản tiếng việt chứ??Sao lại để trống trơn tiếng anh thế này
    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.

Chia sẻ trang này