1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ của hội cún 82

Chủ đề trong '1982 - Hội cún Hà Nội' bởi viwase, 05/12/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cunyeuanh

    cunyeuanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2008
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    1
    Đám cưới

    Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay
    Ta mới thật sự hiểu hết ý nghĩa của hai chữ sum vầy!

    Tất cả những gì chúng ta tìm kiếm trong cuộc đời hóa ra chỉ là một con người
    Vào thời khắc sinh ra chúng ta đã thuộc về người khác
    Có đi qua bao hạnh phúc hay đớn đau cũng không cần biết
    Vì sẽ đến một ngày có một người nắm chặt lấy tay ta…

    Có một người trao cho ta chiếc chìa khóa mở cánh cửa một ngôi nhà
    Có một người trao cho ta chiếc nhẫn để đo niềm tin của lòng chung thủy
    Có một người trao cho ta nụ hôn và duy nhất một ý nghĩ
    - Đừng yêu ai khác nữa được không?

    Đừng nhớ về quá khứ ngay cả khi nó đẹp như một cánh hoa hồng
    Đừng mang những vết thương bám bụi lên ngón tay đã duỗi thẳng
    Đừng đi qua những con đường mà mùa đông đã dài ra vĩnh viễn
    Đừng cô đơn và đừng khóc mướt
    Dù dông gió có nhiều đến bao nhiêu?

    Rồi sẽ đến một ngày có người ôm lấy ta và hỏi về tình yêu
    Là bước đi bên cạnh nhau mặc gió mưa đầy ắp
    Một người choàng tay lặng yên và một người mở lòng ra mà khóc
    Giây phút của tổn thương chỉ là giây phút khởi đầu cho đời sống
    mang chuỗi ngày dài thứ tha…

    Chúng ta tìm thấy nhau bởi vì điểm cuối của hạnh phúc không phải là xót xa
    Nhìn vào một tia nắng thay vì âu lo trước bầu trời u ám
    Đắng cay nào cũng có thể xé đi trên nền yêu thương như một tờ giấy nháp
    Bình yên như cách của chiếc lá đâm chồi dù biết đến ngày rơi xuống đất
    Mỗi ngày nhận về những giọt sương…

    Khi ta chọn dừng lại để biết như thế nào là sự chia sẻ nhớ nhung
    Có người đợi ta cùng ăn những bữa cơm đã nguội
    Có người chỉ ngủ yên khi cánh tay ta nằm yên dưới làn tóc rối
    Có người đặt đôi tai vào ngực trái ta rồi nói
    - đừng để ai khác chạm vào nữa được không?

    Đôi khi một vì sao sáng lên là bởi vì cần chúng ta nhìn thấy như một chứng nhân
    Một cơn mưa đi qua là bởi vì chúng ta vừa ra phố
    Một chiếc xích đu được làm ra là bởi vì chúng ta sẽ đến và ngồi xuống đó
    Một quãng đời không chút niềm tin nào nhờ vả
    Là bởi vì quãng đời ấy chưa có được nhau!

    Ngày chúng ta sinh ra
    Phải chăng cũng là ngày yêu thương kia bắt đầu?

    Góp một bài thớ st cho hội nhà cún. Thơ cũng là một thời đam mê, mộng mơ của tớ...
  2. duycank

    duycank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2009
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Đôi tay nằm thẳng cẳng
    đếm ngược quyển thời gian
    đông qua thấy thu tàn
    bứt lá tình rụng hết...
    .
    ... Đã mấy mùa ly biệt
    gió lần lữa chuyển màu
    đám cỏ chạy đuổi nhau
    hối cơn giông nặng hạt...
    .
    Ngày...tháng...năm... nhút nhát
    Chạy qua những trang lòng
    Màu nối màu đợi mong
    Chữ như người trò chuyện
    .
    Thì thầm lời ước nguyện
    Thì thầm nỗi nhớ nhung
    Khe khẽ màu yêu thương
    Buồn quanh co chảy xiết
    .
    Này là hoa cánh thiệp
    Này là lá mùa khô
    Này là đôi dòng thơ
    Này.., này.., thêm mơ nữa...
    .
    Dồn dập từng nỗi nhớ
    Lèn ký ức chặt nhừ
    Gói hết cả tương tư
    Cho từng đêm đếm ngược...
  3. duycank

    duycank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2009
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Hôm xưa, hồi học cấp 3, mình có một nàng thơ, có một bài của bạn làm mình nhớ mãi tới tận giờ. Nội dung của bài ấy như sau:
    NGHÉN

    Trong cơn mơ đêm qua
    ...
    Em thấy mình cồn cào nhịp thở

    Hổn hển giữa con đường

    Giữa Cái_Em_Nửa_Mùa_Chạng_Vạng



    Ôi! Em

    Những ngón tay thật dài

    Miên man

    Mơn trớn

    Cơn_khát_đời

    Trong từng miếng nuốt nước bọt


    Ôi! Em

    Người đàn bà nghén

    Thèm ngấu nghiến tận cùng chua chát

    Quả xanh cuộc đời!


    Còn rất nhiều bài khác rất hay, khiến nỗi mình phải thuộc lòng. Nhưng chỉ có bài này khiến mình cảm thấy nhớ nhất. Mỗi lần nhắc đến bạn ấy mình lại nghĩ tới (xin lỗi) người phụ nữ trong bài thơ trên. Có cảm giác như bạn ấy đang nghén, nhưng chắc chắn là không phải, vì bài thơ mang một ý nghĩa khác, một ý nghĩa thai nghén 18 năm cuộc đời, để rồi cứ thế mà nôn nao, mà khao khát. Thậm chí, tới bây giờ mình vẫn có cảm tưởng chưa sinh ra, mà vẫn thai nghén cái khao khát cuồng nhiệt ở trong lòng. Không thể nói ra thành lời, mình đành dí dỏm trêu lại cô bạn ấy như sau:
    Trâu nái có con
    Trâu đực chạy vòng tròn: Nghé ọ!

    Đứng trước cửa phòng khán hộ
    Rạo rực biết mình sắp làm cha
    Bồn chồn đi lại đi qua
    Ước gì mình là người sinh nở!

    Ầu ơ ví dặm câu thơ
    Bố khen akay giỏi
    Bố ru akay ngủ
    Ầu ơ!
    Mẹ đi gánh gạo phương xa
    Bố không có tí, không là mẹ ngoan!

    Cẩu trệ lớn khôn
    Bố thấy mình hãnh diện
    Bố thấy mình trưởng thành già dặn
    Chút yêu thương, chút nhọc nhằn, chút chăm bẵm, là đây
    Cha thương con như trái núi đầy
    Khổ lao chăm vạn, công dầy xới vun
    Nhọc nhằn chẳng phụ sớm hôm
    Bao nhiêu mong ước, bao nhiêu kì vọng, để DỒN cho LẠI xanh xuân

Chia sẻ trang này