Thơ Đoàn Thị Lam Luyến Xin góp vào Thi ca một phong cách thơ trữ tình, đằm thắm,thơ của Đoàn Thị Lam Luyến ĐÀN BÀ Khi yêu nhau, anh cứ muốn em là ngoại lệ Giống bất cứ ai trên đời là không thể Phải dịu dàng như một khúc dân ca Phải là một Ma-ri Qui-ri hay một En-xa! Anh có thể là Qui-ri hay A-ra-gông Còn em thì vẫn cứ là em Nếu em trở thành nhà bác học Đâu có thì giờ em ngồi hong tóc Và lúc bên anh để tóc toả mùi hương?? Em chẳng thể là En-xa Vì nỗi khát yêu đương Em chỉ muốn là bình thường Cái mọi người đã qua, em lại bắt đầu như thế. Tình yêu tự bao đời, đâu có gì mới mẻ Mới mẻ chỉ bắt đầu từ hai chúng ta thôi! Em sẽ hôn anh với mộc mạc làn môi Như mọi lứa đôi đều hôn nhau như thế. Đôi lúc em muốn thành đứa bé Cho anh vuốt má , xoa đầu Ngày hè, nấu cho anh một bát canh rau, Ngày đông, pha cho anh một tách cà-phê sữa Em sẽ đẻ cho anh một đứa rồi một đứa Để hai chúng mình bồng bế chúng đi chơi? Em chỉ muốn là người đàn bà của chính anh thôi! I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give
NHỮNG CON LỪA THẾ KỶ Những con lừa biết tập Kiều, thuộc nhiều danh ngôn, có cả kho từ hoa mỹ Trái tim bé bỏng nào chẳng thích danh ngôn? Những con lừa, biết hát, biết đàn biết cả những nụ hôn nên chăng và đúng lúc Trái tim bé bỏng ơi chỉ còn nghe em khóc âm vang, sâu thẳm tâm hồn Giữa cuộc đời dằng dặc nỗi cô đơn. Những nụ cười và những chiếc hôn đã biến em thành ốc đảo Ốc đảo của tình yêu quanh năm đầy dông bão Em xa lánh mọi người, xa cách với xung quanh! Những con lừa đã giấu đi bản chất của Râu Xanh, Khoác trên vai mùi thơm của những vòng nguyệt quế, Đã giấu đi những tục tằn trần thế Chỉ phô ra ảo sắc của thiên đường Trái tim bé bỏng thành con nợ của tình thương. Em đắm mình giữa năm tháng mù sương đợi một pho cổ tích Nhưng cuộc đời giống đâu như trang sách Chẳng có Bảy chú lùn và nàng Bạch Tuyết Chẳng có Giăng-Van-Giăng nào với Cô-Dét giữa rừng xanh! Em đã thức tỉnh đâu mà mình nhận ra mình? Vẫn ngủ yên trên tay những con lừa thế kỷ Quầng mắt em vẫn chứa đầy mộng mị Và vầng trán dịu hiền in dấu những phong ba? Những con lừa đang sắp gánh đi xa Chúng lại mang trên mình những câu hát dân ca Những câu danh ngôn và những lời hoa mỹ Những gom góp nghìn đời câu tục ngữ. Lại đến những vùng sa mạc của cô đơn Nơi khao khát nụ cười và những chiếc hôn I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give
PHÉP NHÂN Phép cộng của tình yêu Là khi em hờn dỗi Phép chia của trái tim Khi một lần nông nổi Bên nhau tròn trăm tuổi. Ta vẫn thèm số dư Thời gian dù tiếp nối Tình yêu không phép trừ. Gian khổ hay cách trở Thương nhau thêm bội phần Và với em khi đó Tình yêu là phép nhân! I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give
TRƯỚC MÙA ĐÔNG Anh trở về đột ngột với mùa đông Như trước cơn mưa kiến lại vòng tổ Em đang gặt mùa thu dang dở Nên vẫn cầm giá rét trên tay. Em rất buồn khi trời trở heo may Như giữa khơi xa sợ trời động gió Căn bệnh của tình yêu muôn đời vậy đó Mong lứa tằm phải ăn vội trên nong. Bao năm rồi em giấu nỗi chờ mong Những kỷ niệm xưa nửa hư nửa thực Những kỷ niệm xưa nửa còn nửa mất Cứ trộn bồ hòn với mật ngọt làm ngon. Sự dối lừa dẫu không gọi thành tên Nhưng cứ theo ta nửa hư nửa thật Nhưng cứ bên ta nửa còn nửa mất Thuốc đắng lâu ngày dã tật thành quen. Sao không về khi ngó chửa thành sen Bông gạo ngày xưa chưa thành chăn, thành gối Tình yêu cho ta biết chờ biết đợi Đã hoá rồi áo cưới mới về tay! I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give
CHỒNG CHỊ, CHỒNG EM Xưa thì chị, nay thì em Phải duyên chồng vợ, nối thêm tơ hồng. Được lúa, lúa đã gặt bông Được cải, cải đã chặt ngồng muối dưa. Mặn mà cũng khác ngày xưa Bâng khuâng như chửa bao giờ bén duyên. Gần được ấm, xa được êm Biết thì ruộng hoá cũng nên mùa màng. Cái giần vục phải cái sàng Xui cho hai đứa lỡ làng gặp nhau. Lá bùa từ thưở Mỵ Châu Lá bài Trọng Thuỷ còn đau đến giờ. Tình yêu một mất mười ngờ Khiến cho biển cứ khuất bờ trong nhau. Cái phận trứơc, cái duyên sau Nào ai tính được dài lâu với trời? Khi vui muốn có một người Khi buồn muốn cả đất trời hoà chung. Đã từ hai mảnh tay không Kể chi mẹ ghẻ, con chung, chồng người? Dở dang suốt nửa cuộc đời Bỗng dưng hiện một mặt trời trong nhau. Chị thản nhiên mối tình đầu Thản nhiên em nhận bã trầu về têm. I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give
ĐỪNG YÊU Đừng yêu anh nhé đừng yêu Con tim em đã trai nhiều đắng cay Đừng say anh nhé đừng say Tình kia em đã trót vay bao lần Đừng thân anh nhé đừng thân Oan khiên ai trả khi lầm một phen Đừng quen anh nhé đừng quen Quen bao nhiêu lại ưu phiền bấy nhiêu. Đừng yêu, anh nhé, đừng yêu! I will always ...promise to give you the best of myself...and to ask you no more you can give