1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ đương đại- một góc nhìn

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi 2910, 29/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Sợ cái gì?! vớ vỉn thật!!! đọc, phản ứng luôn. Thích nói thích, không ưng cái bụng cũng cứ nói, để tớ còn lôi bài khác ra. Ghét nhất kiểu đọc xong cứ im im, chả ai biết đường nào mà chiều
  2. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Vũ Thị Huyền
    Sinh ra từ thành phố biển , trong chị thơ là độ miễn dịch với phố phường , ta nhìn thấy nét chân phương mộc mạc rất Quê trong thơ chị . Có thể đây không phải là những bài tiêu biểu của chị , nhưng cũng có gì đó nói được tâm trạng và tâm sự của một người gắn bó đời mình với vùng ven , với chất quê ...nhẹ nhàng và dịu dàng khác hẳn với sự sôi nổi , mạnh mẽ của mình , thơ chị như câu hát ngày xưa , như món quà quê mỗi lần chợ phiên về .
    Hoa cải ngồng trong mưa
    Đến -thì - nước dâng
    Đến -thì -hoa nở
    Đến - thì - là người đàn bà trăm năm
    nước dâng
    dìm chết bờ
    Làm người đàn bà
    đìm chết thời con gái
    Như ngồng hoa cải
    cạn dần vàng sắc theo mưa
    Sang sông
    Người phải luỵ đò
    Luỵ bến ngang mười tám tuổi
    Ta luỵ dòng sông cho ta bến mới .....
    NHư hoa trong mưa
    Ra ngồng trong mưa
    hoa - vì -Hạt
    mà nở bung nở rục .......
    Cứ đến bến sông
    Tuổi hai mươi
    Đêm mơ thấy mình bà nội
    Nhai trầu đỏ lợt hàm răng
    (Sáng ra nghĩ cười thầm
    Nhìn giàn trầu không xanh lá )
    Đời có một lần hai mươi tuổi
    Không mơ thấy mình mặc áo cưới
    Mơ thấy mình hoài thai
    Dòng sông trăng đỏ ối
    Mơ làm cây hai mươi tuổi
    Chồi tơ mọc khắp thân mình
    Lá già đang rớt cành
    Lá nõn lên ngơ ngác
    Những giấc mơ dài như câu hát
    Trên con đường dẫn đến bến sông
    Không có bến dừng
    Nước chảy dòng Tam bạc
    Nhưng !
    Đến bến sông gà gáy sáng .....
    Chợ quê
    Chợ quê buôn bán nhà quê
    Quai thao nón thúng tìm về với nhau
    Lá trầu nhớ dại buồng cau
    chõng tre thương áo sòng nâu vắt rào
    bún lá chan với ốc ao
    Hoa chanh ngõ trước thơm vào vườn sau
    bán đi những thứ dãi dầu
    Đem về trăng rắc sáng đầu ngọn tre
    Mẹ còn gánh lúa trên đê
    Cha còn bắt ếch đi về trong mưa
    Chợ còn xôn xao ngày xưa
    Ta còn lặn lội trong mơ tìm về .
  3. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Hết chua thì ngọt ...
    Thận trọng một lần là chưa đủ
    Mười lần
    vẫn chưa đủ
    khôn ngoan
    Lá của trời hết xanh thì vàng
    Quả của đời hết chua thì ngọt ...
    Đây bến trăng
    tóc xoã
    tràn mặt nước
    Ta soi vào lại ngọt thơ ngây
    Mỗi gốc cây là hổ, báo, nai cầy
    Hãy thận trọng khi tìm cây trú mát
    Có thể nữa, một nghìn năm ánh sáng
    Một vì sao sẽ rơi trúng đầu ta
    Cứ thận trọng đi cả với thiên hà
    Thêm một lần vẫn là chưa đủ ...
    Đêm bí ẩn từng mầm cây ấp ủ
    Thì cây đã biết nói điều gì ...
    Nhưng mà bí ẩn trong đêm tối
    Thêm một lần thận trọng nữa đi.
    Bớt một thơ ngây - thêm lần sắc sảo
    Bớt một dại khờ - lầm lỗi mai sau
    Càng yêu nhau lại càng thận trọng
    Dưới tán xanh của lá trên đầu.
  4. 2910

    2910 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    366
    Đã được thích:
    0
    Có một Vũ Thị Huyền viết lục bát như thế này đọc có nét hơn, bác VTA ạ:
    CHỢ GIẦU
    Chợ giầu em chẳng bán cau
    Biết đâu vôi thắm vào nhau thế nào
    Lá giầu liếc một nhát dao
    Nhát dao chết cá dưới ao lông mày
    Mua em một tệp giầu cay
    Là bao nhiêu lá thế này hở em
    Tay giầu anh bóc ra xem
    Cỏ xanh biêng biếc mây chen hồng hồng
    Xin làm một quệt vôi cong
    Lá giầu thắm lại giữa lòng tháng Giêng
    QUÊ CẢM
    Mo cau gõ cạch vào chiều
    Thôn đê cõng những cánh diều đứng lên
    Nắng như gái goá sau rèm
    Dõi bờ dâm bụt sâu kèn cuốn chăn
    Tơ hồng bông thả mành mành
    Che đôi chim nhẩy trên cành xoan non
    Bờ ao vẽ những cánh chuồn
    Rủ tầm xuân nhập vào hồn cỏ may
    Trăng già đụng nhẹ vào mây
    Vỡ ra một mảnh quê đầy trăng non.
    Bác VTA xem nếu có chọn thì cũng phải lọc ra một tí chứ, còn không cứ tương cả lên trên này cho anh em thưởng thức. Mấy bài bác post trên làm em suýt lầm lạc hết cả. Mong bác giới thiệu tiếp giọng khác nữa đi.
  5. urby

    urby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/11/2003
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Thơ NGUYỄN HỮU HỒNG MINH của hơn mười năm trước
    KHÚC HÀNH TIỄN BẠN
    Bạn về ta đóng cửa ngủ
    Âm thầm không tiếp một ai
    Nửa đêm nhìn ra cửa sổ
    Nghe thơm dìu dịu hoa nhài
    Bạn về câu thơ quên viết
    Lấy ai tri kỷ tương phùng
    Bá Nha, Tử Kỳ thuở trước
    Tiếng đàn còn biết nghe chung
    Bạn về chiều cong ngọn cỏ
    Giọt sương nặng trĩu gian san
    Tỉnh xa, hề, ai quẩy gánh
    Dặm dài, hề, có nguy nan
    Bạn về trước sau vắng ngắt
    Ta như ẩn sĩ rừng già
    Đập bàn dăm câu vọng cổ
    Quăng đàn cười như Kinh Kha
    Bạn về ta theo xuôi xứ
    Ngông nghênh ly biệt một thời
    Ở ai lòng ta lòng bạn
    Cho tình tan tác đôi nơi
    À thôi bạn về bạn nhé
    Ta sầu mong hết đêm nay
    Bao giờ gặp nhau bạn nhỉ
    Chung chiêng quả đất tròn quay
    Cuộc đời nếu không có bạn
    Lấy ai lặng lẽ nơi này.
    Thủ Đức - 1993
    GIỌT NHỚ
    Nguyễn Hữu Hồng Minh
    Bạn để rơi vào tôi giọt nhớ
    Nó lăn rồi loan
    Tôi lau đi và ngỡ
    Nó dính vào tim tôi vẹn toàn
    Lung linh tiếng bạn cười trong suốt
    Mắt xanh như màu yêu
    Xa bạn lòng tôi có được
    Hoàng hôn lênh loang buổi chiều
    Bởi vì thế tôi luôn có
    Bạn ?"
    chiếc lá rơi
    Bạn ?"
    giọt nhớ giọt thương trên đầu ngọn cỏ
    Tôi khô đi dưới mặt trời
    CON GÁI TỚI KÝ TÚC XÁ
    Con gái tới ký túc xá
    Bị các chàng trai đọc hoài
    Họ kêu gọi nhau í ới
    Xỏ quần mặc áo ra coi
    Cô bé này trông xinh thật
    Mặt sao phúc hậu và hiền
    Thằng con trai nào tốt phúc
    Quen một em đẹp như tiên
    Cái nơ thắt sau bím tóc
    Eo ơi dễ thương quá chừng
    Giá tay được đụng một cái
    Em muốn gì anh cũng chung
    Con gái tới ký túc xá
    Leo lên lầu trăm bậc thang
    Quay lưng chưa đầy chớp mắt
    Bao nhiêu gã trai xếp hàng
    Con gái tới ký túc xá
    Gởi xe, trình chứng minh thư
    Ra về để lại cái nguýt
    Dài như?không thèm giã từ
    Đời sinh viên là như thế
    Em đừng ngại đến thăm nhau
    Bọn anh ồn ào xí xọn
    Nhưng chả làm gì em đâu
    Con gái tới ký túc xá
    Ra về tim có an toàn?
    Giờ anh mỗi thằng một góc
    Mơ hoài?ôi!cặp mắt ngoan.
    1/1994
  6. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Ké tạm Lãnh Út 1 bài thơ mới làm.
    Nhân dịp xem "Ngưu Lang-Chức Nữ" cảm giác rất thích nhân vật Hỷ Thước(Đường Ninh đóng).Từ đó đâm ra thích Đường Ninh luôn.Đó là ngòai lề.Và đúng ra chẳng có gì nếu không tự dưng "tức cảnh sinh...thơ";đáng lẽ viết ra 1 topic nhưng thế thì tốn đất(có mỗi 1 bài hà).Nghĩ đi nghĩ lại đành phải nhờ vả tí vậy.Coi như cũng là quà tặng chị em phụ nữ lần nữa.Góp ý dùm luôn.Coi coi cánh đàn ông thường thế này không?
    ?oHiển Nhi,Hiển Nhi
    Ta gọi,ta gào,ta thét
    Chỉ thấy bốn bề vang vọng tên em"
    Em-cô chim Hỷ Thước nhỏ nhắn
    Ta ví mình như Bĩ Can thưở ấy
    Ôm em trong vòng tay
    Em mỏng manh.em yếu đuối
    Trắng ngần
    Viên ngọc em tặng ta.
    Tất cả những gì quí nhất
    Tình yêu đầu luôn thế
    Long lanh,long lanh
    Đã nghìn năm,em đợi đã nghìn năm
    Lâu đài cát cả đời em ấp ủ
    Công đức kia chẳng thể nào có đủ
    Hóa ngọn mây hồng,anh che nửa vầng trăng
    Con đường tình yêu không thể có thù hằn
    Vì nó là con đường mà em đã chọn
    Bĩ Can ơi,Hiển Nhi đã trao trọn
    Chút tình đầu dù có phải hi sinh
    Dù Bĩ Can có vô tình
    Chỉ xin một lần làm bến đỗ
    Để thuyền tạm dừng chân
    Em-cô chim Hỷ Thước nhỏ nhắn
    Vội đến,vội bay.
    Trời mùa hè nhưng sao lòng ta lạnh
    Hỷ Thước của ta,em ở phương nao
    Ta chỉ thấy một giọt máu đào
    Ta chợt thèm phút giây ngày ấy
    Ôm chặt em vào lòng và giữ mãi trong vòng tay
    Và thấy em trong một phút cau mày
    ?oBuông em ra đi,em ngạt thở đó?
    Để tình yêu ta luôn phân chia rõ
    Bĩ Can này chỉ yêu mỗi Hiển Nhi.
  7. nhutran

    nhutran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    hi, lyhap làm thơ, thích nhỉ. Cũng trong sáng phết, hì hì. Viết tiếp đi bạn, làm hẳn một topic thơ lyhap đi! cái xứ lạnh lẽo bên ấy chắc có nhiều thứ để nói.
  8. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hì,thơ tôi làm chỉ để anh em đọc.Có cái xấu gì thì đóng cửa bảo nhau.Như Trân xui tôi chơi nguyên 1 topic,thì mặt mũi để đâu nữa.Bàn dân thiên hạ xem chắc cười thúi ruột.
    Thơ thẩn cái nỗi gì.Ngồi xem cũng được.
    Mà này tôi làm thơ cũng được 2 bài rồi đấy chứ(không tính thơ viết tặng người yêu).Một bài ở "Những bài thơ riêng của Hòang Thị",còn bài nữa thì mới tặng mấy bà nhân ngày 8/3 còn gì.
    Cố gom đủ chục bài cho hoàn hảo.
    Bài "Những vết xước" này Trân xem chưa?
    Đêm
    Ánh trăng xiên xuống đường
    In hình một người đàn bà
    Hai năm đã qua kể từ khi em trở thành đàn bà
    Loại đàn bà mà không phải là đàn bà
    Em mới 20
    Một cái nghề
    Ai cũng biết
    Nhưng chẳng ai muốn biết
    Mầm bệnh thế kỷ là gì
    Của nhân loại nào phải chỉ riêng em?
    Hai năm trời xa quê
    Vẫn khắc sâu nỗi nhớ
    Một miền quê cây lành trái ngọt
    Một miền quê thẳng cánh cò bay
    Chợt ngày kia cơn mưa lũ tràn về...
    ************************************
    Đêm
    Tiếng rít ầm ầm
    Của những bánh xe
    Nghiến trên mặt lộ
    Cơn mưa nhỏ
    Không ngăn được
    Những anh hùng xa lộ
    Cậu ấm cô chiêu
    Chỉ vài phút thôi
    Để ân hận cả đời
    ***************************
    Đêm
    Dưới gầm cầu
    Co ro
    Hai đứa trẻ
    "-Anh hai ơi,cái gì trên trời?
    -Một cái bánh vàng
    nhưng anh hai không với tới
    Sau này lớn anh lấy về cho em"
    Cọc vé số trong tay
    Vẫn còn đầy
    Trong giấc mơ đứa con gái có cái bánh vàng
    Đó là ngày anh hai nó lớn
    Trong giấc mơ có ngày mai...
    ************************************************
    Đêm
    Lốc cốc,lốc cốc
    Tiếng mì gõ
    Bên đường trông rõ
    Thằng bé con
    Lầm lũi bước đi trên những lối mòn
    Đèn nhà ai vẫn sáng
    -Mẹ ơi con đói
    -Mở tủ lạnh mà lấy đồ ăn
    Rồi im để mẹ xem phim
    "Thằng nhỏ thật đáng thương
    Mới tí tuổi đầu phải tự kiếm sống"
    Hơi ấm từ ngọn đèn kia không đi hết con đường
    *****************************************************
    Đêm
    Bên trong một tòa nhà
    Tiếng nhạc xập xình
    XO,Henessy,Remy,Napoleon
    Tràn lan,thừa mứa
    Những vũ điệu điên cuồng
    Thác loạn
    Thứ tình yêu thời hiện đại được đẩy lên đến tột cùng
    Theo tiếng nhạc
    Toà nhà thật sáng và lộng lẫy
    Còn phía sau
    Người lao công vẫn tiếp tục công việc của mình
    (Cuối tuần thiên hạ đổ ra đường nhiều quá)
    Những giọt mồ hôi dường như to hơn
    Lóng lánh
    Sóng sánh
    Rơi
    Xuống đường
    Và được quét đi cùng rác
    *******************************************************
    Thời gian là chúa tể
    Vẫn thế nó trôi đi
    Nó có thể phán quyêt mọi thứ
    Dù sao cũng chỉ là những vết xước.
    Kaluga,20.12.2004.
    P/s:Nhắng quá Lãnh Út nhỉ.Thông cảm tí.Giờ thì biến đây.

  9. nhutran

    nhutran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    Ừ thì là những vết xước, nhưng cũng đau chứ. Đọc thơ bạn, cảm động với một tấm lòng.
    Tuổi thơ của lyhap trải qua ở đâu nhỉ? Thơ bạn lấp loáng một góc quê dịu dàng.
  10. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Tuổi thơ tôi ư?Nằm trong những trang sách.Ngày ngày với 4 bức tường,ngoài việc học ở trường ra chẳng đi đâu cả.Có chăng làm bạn với cái tivi,cái đài radio,với tranh ảnh,sách báo.Chấm hết.Bởi vậy khi có 1 dịp nào đó đi chơi xa tôi thường cố gắng ghi nhớ hết những cảnh vật,những hình ảnh bên ngoài.Không phải tôi không thể ra ngoài chơi,nhưng có lẽ tôi thích như thế.Một mình đôi khi cũng hay.

Chia sẻ trang này