1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ - Giữa lòng Cuộc Sống

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi pikachungo, 04/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Một đêm mưa ở phố
    Những cơn mưa rơi lúc đêm
    Ru thành phố của em yên giấc
    Chiếc lá cong queo trôi về miền kí ức
    Nằm đau
    Phố trở mình sau ngày nắng hanh hao
    Kỉ niệm khô cằn trở về tựa cửa
    Hàng cây bên đường
    Tưng bừng vũ điệu
    Mưa?
    Vài ô cửa vẫn còn ánh đèn
    Hiu hắt trên những tầng cao ngủ gật
    Bỏ lại sau lưng những ồn ào, tất bật
    Những buồn vui của một ngày hè
    Đêm
    Trôi dần về phía những cơn mưa
    Tinh mơ hóa tiếng gà gọi nắng
    Trương Trọng Nghĩa
  2. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Một đêm mưa ở phố
    Những cơn mưa rơi lúc đêm
    Ru thành phố của em yên giấc
    Chiếc lá cong queo trôi về miền kí ức
    Nằm đau
    Phố trở mình sau ngày nắng hanh hao
    Kỉ niệm khô cằn trở về tựa cửa
    Hàng cây bên đường
    Tưng bừng vũ điệu
    Mưa?
    Vài ô cửa vẫn còn ánh đèn
    Hiu hắt trên những tầng cao ngủ gật
    Bỏ lại sau lưng những ồn ào, tất bật
    Những buồn vui của một ngày hè
    Đêm
    Trôi dần về phía những cơn mưa
    Tinh mơ hóa tiếng gà gọi nắng
    Trương Trọng Nghĩa
  3. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đêm cuối
    Giọt sương rơi như tiếng thì thầm
    Vọng một lời người không nói
    Cánh **** đêm vụt ngang bối rối
    Bay về đâu
    Đêm quá sâu đêm chẳng có bến bờ
    Những con thuyền run rẩy hóa giấc mơ
    Cánh **** tím thẫm mơ hồ
    Đậu xuống mắt em
    Người im lặng lâu rồi
    Người chẳng nói đâu em
    Lời giọt sương thoảng từng đêm vụn vỡ
    Bài hát kể về một câu chuyện cổ
    Mà bao đêm cổ tích đã chết vùi
    Khúc Blue tango nhảy múa chơi vơi
    Xanh như ánh trăng rồ dại như cơn bão
    Người con gái bước đi tay cầm quả táo
    Vũ điệu xoay những ánh cầu vồng
    Em chờ đợi điều gì hay không
    Mà những cơn mơ thắp cánh buồm đỏ thắm
    Cây nến cháy trên những giọt nước mắt
    Và cánh **** bay lên
    Từ lá rụng đáy hồ?
    MẠC VI
  4. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đêm cuối
    Giọt sương rơi như tiếng thì thầm
    Vọng một lời người không nói
    Cánh **** đêm vụt ngang bối rối
    Bay về đâu
    Đêm quá sâu đêm chẳng có bến bờ
    Những con thuyền run rẩy hóa giấc mơ
    Cánh **** tím thẫm mơ hồ
    Đậu xuống mắt em
    Người im lặng lâu rồi
    Người chẳng nói đâu em
    Lời giọt sương thoảng từng đêm vụn vỡ
    Bài hát kể về một câu chuyện cổ
    Mà bao đêm cổ tích đã chết vùi
    Khúc Blue tango nhảy múa chơi vơi
    Xanh như ánh trăng rồ dại như cơn bão
    Người con gái bước đi tay cầm quả táo
    Vũ điệu xoay những ánh cầu vồng
    Em chờ đợi điều gì hay không
    Mà những cơn mơ thắp cánh buồm đỏ thắm
    Cây nến cháy trên những giọt nước mắt
    Và cánh **** bay lên
    Từ lá rụng đáy hồ?
    MẠC VI
  5. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đã 3 năm rồi không nghe lại đĩa Nhật thực. Chiều nay lang thang lại vớ phải Vi Thùy Linh. Câu chữ vẫn còn xoáy vào lòng.
    Sự im lặng
    Vi Thùy Linh
    Tôi đã nói với người đàn ông đầu tiên tôi yêu:
    ?oEm có thể chết nếu bị anh phản bội??
    Khi bị phản bội
    Tôi giằng chiếc nhẫn anh tặng khỏi tay mình
    ?Người đàn ông thứ hai dịu dàng và trong suốt
    Tôi thiếu nữ bé nhỏ rón rén bước vườn yêu
    Sửng sốt và ngưỡng vọng?
    Bỗng nhiên
    Anh thay đổi!!!
    ??..
    Cố giấu những tấm ảnh, quà tặng của họ trong góc kín căn phòng, tôi bắt đầu xe lửa mải miết, gầm lên tự trấn an, át đi trong tiếng thở đuổi theo mình, phía những cơ thể đầy ham muốn.
    Tôi biết thân thể mình đang khô đi khi xe lửa không còn đường ray để chạy
    Trước biển đêm
    Đôi mắt thảng thốt tìm câu trả lời phía đám mây màu tóc:
    ?oCon người sẽ còn bất hạnh vì sự thông minh và cả tin?(?)
    Nhưng tại sao tại sao tại sao
    Tôi lại cố rướn mắt đau đáu con đường đã qua
    Tôi lại cố tìm Tôi, được một lần nữa thơ ngây, trong chiều cao im lặng.
  6. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đã 3 năm rồi không nghe lại đĩa Nhật thực. Chiều nay lang thang lại vớ phải Vi Thùy Linh. Câu chữ vẫn còn xoáy vào lòng.
    Sự im lặng
    Vi Thùy Linh
    Tôi đã nói với người đàn ông đầu tiên tôi yêu:
    ?oEm có thể chết nếu bị anh phản bội??
    Khi bị phản bội
    Tôi giằng chiếc nhẫn anh tặng khỏi tay mình
    ?Người đàn ông thứ hai dịu dàng và trong suốt
    Tôi thiếu nữ bé nhỏ rón rén bước vườn yêu
    Sửng sốt và ngưỡng vọng?
    Bỗng nhiên
    Anh thay đổi!!!
    ??..
    Cố giấu những tấm ảnh, quà tặng của họ trong góc kín căn phòng, tôi bắt đầu xe lửa mải miết, gầm lên tự trấn an, át đi trong tiếng thở đuổi theo mình, phía những cơ thể đầy ham muốn.
    Tôi biết thân thể mình đang khô đi khi xe lửa không còn đường ray để chạy
    Trước biển đêm
    Đôi mắt thảng thốt tìm câu trả lời phía đám mây màu tóc:
    ?oCon người sẽ còn bất hạnh vì sự thông minh và cả tin?(?)
    Nhưng tại sao tại sao tại sao
    Tôi lại cố rướn mắt đau đáu con đường đã qua
    Tôi lại cố tìm Tôi, được một lần nữa thơ ngây, trong chiều cao im lặng.
  7. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Người Dệt Tầm Gai
    Vi Thùy Linh
    Chúng mình ở hai miền
    Ngày nào em cũng khóc...
    Anh yêu của em
    Em yêu anh cuồng điên
    Yêu đến tan cả em
    Ào tung ký ức
    Ngày dài hơn mùa
    Em mong mỏi
    Em ( có lúc) như một tội đồ nông nổi
    ...Em nghe thấy nhịp cánh êm ái ân
    Một làn gió thổi sương thao thác
    Đêm run theo tiếng nấc
    Về đi anh!
    Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi anh
    Đưa em vào giấc ngủ nồng nàn, quên đi những
    đêm chập chờn trĩu nặng
    Ngày nối ngày bằng hy vọng
    Em là người dệt tầm gai...
    Em nhẫn nại chắt chiu từng niềm vui
    Nhưng lại gặp rất nhiều nỗi khổ
    Truân chuyên đè lên thanh thản
    Ôi, sự trái ngược - những sợi tầm gai!
    Không kỳ vọng những điều lớn lao
    Em lặng lẽ dệt hạnh phúc từ những nỗi buồn - những
    sợi tầm gai - không ai nhìn thấy
    Gai tầm gai đâm em đau đớn
    Em chờ anh mãi...
    Tưởng chừng không vượt nổi cái lạnh, em đã
    khóc trên hai bàn tay trầy xước
    Những giọt tâm hồn thấm xước mười ngón
    tay rớm máu
    Ngay cả khi anh làm em buồn thảng thốt
    Em vẫn hướng về anh bằng tình yêu trọn
    vẹn của mình.
    Dệt tầm gai đến bao giờ?
    Mỗi ngày dài hơn một mùa
    Dệt tầm gai đến bao giờ?
    Về đi anh,
    Cài then những ngón tay trầy xước của em
    bằng Anh.
  8. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Người Dệt Tầm Gai
    Vi Thùy Linh
    Chúng mình ở hai miền
    Ngày nào em cũng khóc...
    Anh yêu của em
    Em yêu anh cuồng điên
    Yêu đến tan cả em
    Ào tung ký ức
    Ngày dài hơn mùa
    Em mong mỏi
    Em ( có lúc) như một tội đồ nông nổi
    ...Em nghe thấy nhịp cánh êm ái ân
    Một làn gió thổi sương thao thác
    Đêm run theo tiếng nấc
    Về đi anh!
    Cài then tiếng khóc của em bằng đôi môi anh
    Đưa em vào giấc ngủ nồng nàn, quên đi những
    đêm chập chờn trĩu nặng
    Ngày nối ngày bằng hy vọng
    Em là người dệt tầm gai...
    Em nhẫn nại chắt chiu từng niềm vui
    Nhưng lại gặp rất nhiều nỗi khổ
    Truân chuyên đè lên thanh thản
    Ôi, sự trái ngược - những sợi tầm gai!
    Không kỳ vọng những điều lớn lao
    Em lặng lẽ dệt hạnh phúc từ những nỗi buồn - những
    sợi tầm gai - không ai nhìn thấy
    Gai tầm gai đâm em đau đớn
    Em chờ anh mãi...
    Tưởng chừng không vượt nổi cái lạnh, em đã
    khóc trên hai bàn tay trầy xước
    Những giọt tâm hồn thấm xước mười ngón
    tay rớm máu
    Ngay cả khi anh làm em buồn thảng thốt
    Em vẫn hướng về anh bằng tình yêu trọn
    vẹn của mình.
    Dệt tầm gai đến bao giờ?
    Mỗi ngày dài hơn một mùa
    Dệt tầm gai đến bao giờ?
    Về đi anh,
    Cài then những ngón tay trầy xước của em
    bằng Anh.
  9. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0

    Cái gì trước biển cũng mỏng manh
    Lời yêu thương mỏng manh trước gió
    Những dấu chân tan vào sóng vỗ
    Nụ hôn nhạt nhoà trước biêng biếc trùng khơi
    Có thể rồi anh sẽ xa em
    Lời tạ từ cũng mỏng manh vô cớ
    Biển muôn đời vẫn thế
    Sao tình yêu lại chông chênh?
    Sao khát vọng cuộc đời vẫn cứ lênh đênh
    Như con thuyền giữa chập chùng bão tố
    Cánh buồm giong, cánh buồm giong tơi tả
    Mà bến xưa xao xác phương trời
    Trước biển mênh mông trước biển tình đời
    Em rất sợ những gì là khoảng khắc
    Hững hờ vòng tay, hững hờ ánh mắt
    Để lũ sóng bạc đầu ngạo nghễ trước tình yêu
    Để cát vàng chế nhạo với trời cao
    Anh đã trót ở bên kia bờ ly biệt
    Để biển chiều nay tím màu da diết
    Em trách thầm mỏng manh ơi mỏng manh
    sưu tầm
    Bạn nào biết tựa điền thêm giúp Nhi nhé.
  10. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0

    Cái gì trước biển cũng mỏng manh
    Lời yêu thương mỏng manh trước gió
    Những dấu chân tan vào sóng vỗ
    Nụ hôn nhạt nhoà trước biêng biếc trùng khơi
    Có thể rồi anh sẽ xa em
    Lời tạ từ cũng mỏng manh vô cớ
    Biển muôn đời vẫn thế
    Sao tình yêu lại chông chênh?
    Sao khát vọng cuộc đời vẫn cứ lênh đênh
    Như con thuyền giữa chập chùng bão tố
    Cánh buồm giong, cánh buồm giong tơi tả
    Mà bến xưa xao xác phương trời
    Trước biển mênh mông trước biển tình đời
    Em rất sợ những gì là khoảng khắc
    Hững hờ vòng tay, hững hờ ánh mắt
    Để lũ sóng bạc đầu ngạo nghễ trước tình yêu
    Để cát vàng chế nhạo với trời cao
    Anh đã trót ở bên kia bờ ly biệt
    Để biển chiều nay tím màu da diết
    Em trách thầm mỏng manh ơi mỏng manh
    sưu tầm
    Bạn nào biết tựa điền thêm giúp Nhi nhé.

Chia sẻ trang này