Thơ gửi người đi... Gió Em là gió Tôi chợt nhận ra. em là gió Ào ạt đến, ào ạt đi Tôi chẳng giữ được gì. Hẳn cuộc đời Phải thấy tôi điên dại lắm! Đứng giữa trời Đòi giữ gió lại riêng tôi Em đã vụt đi qua Bỏ lại tôi Một cõi lòng xơ xác quá Nhận được gì, ngoài mất mát thương đau Nỗi lòng người ở lại-Hà Nội: 06/01/2004 Giang_mtcn@yahoo.com Được bruceleejkd sửa chữa / chuyển vào 13:14 ngày 08/01/2004
Xin Lỗi! Chỉ bằng một câu Em xin lỗi! Em muốn đi mà không vướng bận gì Nghìn lần không, vạn lần không Chẳng bao giờ anh nhận cả Nếu nhận rồi em sẽ bảo Vậy là xong! Hà Nội: 08/01/2004 Giang_mtcn@yahoo.com Được bruceleejkd sửa chữa / chuyển vào 13:15 ngày 08/01/2004
Nói dối Nếu em nói em vẫn yêu anh Anh chỉ hiểu rằng em đang nói dối Bởi tình yêu có bao giời là vậy Mang đau thương bỏ lại nửa cuộc đời Hà Nôi: 08/01/2004 Giang_mtcn@yahoo.com Được bruceleejkd sửa chữa / chuyển vào 13:15 ngày 08/01/2004
May bai nay nghe cung đuoc day, dung'' tam trang phết. Nhung thui, quên hết đi. Người ta có nhớ mình đâu mà mình còn đau khổ làm gì. Coi nhue một giấc mơ đẹp, đến rồi đi. Be happy!!! Dòi còn dài mà.