1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi FUTURE_HN, 16/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    ..........
    Một ngày Hà Nội mưa
    Mưa trắng trời trắng đất
    Anh lắng nghe trong hương mưa dìu dặt
    Tìm trong mưa mênh mang ánh mắt em
    Có những chiều nằm trên cỏ thật êm
    Một bình nguyên xanh nằm giữa lòng Hà Nội
    Gió bối rối, cỏ bối rối, mây bối rối
    Và em, và tôi
      máu không như những chất lỏng khác, nó luôn ấm. Nuớc hay cái gì đó văng vào mặt đều khó chịu. Máu thì khác. Nó không làm buốt lạnh mà cho cảm giác ấm.Mỗi giọt máu bám vào mặt, vào tay khiến các giác quan bừng tỉnh.hàng triệu tế bào rùng mình theo những giọt máu chảy xuốn từ từ .Lúc đó con thú hoang trong con người tỉnh dậy. Bản năng của một thời ăn thịt sống ngủ yên qua hàng ngàn năm của con nguời trỗi dậy.Cảm giác thèm đuợc xé toang một cơ thể sống, được ngập răng trong máu, đuợc thấy từng dây thần kinh rung lên, run rẩy theo từng tia máu phun ra, theo từng giọt máu chảy xuống quanh kẽ miệng.
  2. _LANVIN_

    _LANVIN_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Hoa Sữa

    Xưa em mỗi buổ học đi về
    Gót son nhẹ bước qua hè phố tôi
    Hồn nhiên chúm chím môi cười
    Thướt tah trong áng chiều rơi bên hồ
    Vô tình cơn gió mộng mơ
    Đem bông sữa trắng đậu hờ tóc em
    Hương tơm toẩ xuống vai mềm
    Thu vàng lóng lánh về trên phố dài
    Hỏi lòng ai có biết ai
    Tháng năm mòn mỏi chiều phai lững lờ
    Sữa hương ngan ngát ven hồ
    Vầng trăng thơ mộng hững hờ buông trôi .

    Phạm Thành Anh .
  3. _LANVIN_

    _LANVIN_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2003
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Đi trong mưa
    Cơn mưa mùa cuối Xuân đổi thay đường phố cũ
    Anh đi lạc lang thang những lối dài trong đêm
    Cây rụng nước rào rào mỗi khi rung ngọn gió
    Hồ lung linh vườn lặng ngủ êm đềm
    Thành phố đã đổi thay từ ngày anh gặp em
    Mọi dấu vết xa xưa bàn tay em đã xoá
    Tình yêu đấy ! tình yêu nhiều phép lạ
    Thoáng chạm tới vật gì là chiếm được cho nhau
    Những ngõ vắng em qua , qua dẫu mới lần đầu
    Em đã xoá trăm lần anh từng qua trước đấy ;
    Chặt hết cây cũ đi , trồng lên toàn cấy mới
    Trong buổi trưa thay đổi cả khu vườn
    Và Hà Nội từ nay có một Hà Nội riiêng
    Của hai đứa - chưá bao điều bí mật
    Tình yêu rất không ngoan không cho người khác biết
    Những dấu rất riêng ghi ở mọi con đường
    Những dấu rất riêng chỉ đọc được cùng em
    Em xa cách anh chẳng còn đọc được
    Như ở nơi lạ lùng , bàn chân anh lạc bước
    Đi trong mưa không biết lối quay về ...

    Bế Kiến Quốc .
  4. Cobalt

    Cobalt Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    630
    Đã được thích:
    0
    Anh có về Hà Nội .
    Tôi hối hả giữa chiều thu Hà Nội
    Qua Chương Dương mát rượi gió sông Hồng
    Những phố cổ rêu phong viền mái ngói
    Đón tôi về với Hàng Bạc , Hàng Bông ...
    Hà Nội dẫu từng ngày biến đổi
    Hồ Gươm xanh - xanh mãi liễu buông xanh
    Người náo nức cùng thu đi rất vội
    Tôi tìm anh _ bông cúc trắng của riêng mình !
    Anh có đón Thu về _ Thu Hà Nội ?
    Sao chiều nay anh chẳng tới Hồ Tây !
    Trời xanh biếc , mặt hồ xanh vời vợi
    Những toà cao soi bóng giữa mây bay !
    Con thuyền nhỏ tay anh chèo bối rối
    Để lòng tôi với Hà Nội xốn xang !
    Thu chậm lại cho tối chờ anh tới
    Anh có về Hà Nội với Thu không ?

    St .
    * Đại từ xung danh đã " bị "đổi .

    Một đêm nhớ, nhớ ra ta...vô hình
  5. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Nơi hẹn cũ
    Nơi hẹn cũ bây giờ em còn nhớ
    Tán cây xanh phủ bóng xuống ven hồ
    Ngõ quanh co trưa vắng lặng như tờ
    Căn nhà gỗ thời gian rong rêu phủ
    Nơi hẹn cũ bây giờ em còn nhớ
    Những ngày mưa bao tháng nắng anh chờ
    Nụ hôn đầu run rẩy uớt đẫm mưa
    Vòng tay ấm, mùa đông êm đềm thở
    Ngõ vẫn vắng, cây vẫn xanh phủ bóng
    Nhà vẫn yên, chiếc ghế cũ vẫn chờ
    Nơi hẹn cũ bây giờ em còn nhớ
    Ngõ vẫn chờ, ta có đợi nhau?
      máu không như những chất lỏng khác, nó luôn ấm. Nuớc hay cái gì đó văng vào mặt đều khó chịu. Máu thì khác. Nó không làm buốt lạnh mà cho cảm giác ấm.Mỗi giọt máu bám vào mặt, vào tay khiến các giác quan bừng tỉnh.hàng triệu tế bào rùng mình theo những giọt máu chảy xuốn từ từ .Lúc đó con thú hoang trong con người tỉnh dậy. Bản năng của một thời ăn thịt sống ngủ yên qua hàng ngàn năm của con nguời trỗi dậy.Cảm giác thèm đuợc xé toang một cơ thể sống, được ngập răng trong máu, đuợc thấy từng dây thần kinh rung lên, run rẩy theo từng tia máu phun ra, theo từng giọt máu chảy xuống quanh kẽ miệng.
  6. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Không đề
    Em viết thư bảo SG đẹp lắm
    Nhưng lạnh lùng và xa lạ làm sao
    Em vào đó từ mùa hè năm trước
    vẫn thấy quê mình trong cả giấc chiem bao....
    quê hương em là Hà Nội của tôi
    thành phố đẹpo và hiền như cổ tích
    cuộc sống đời thưiowfng chen giữa phố tĩnh mịch
    nét reu phong cổ kính của một thời
    Hà Nội ấm êm như một vành nôi
    nuôi ta lớn lê bằng những chùm hoa sấu
    mình cùng nhặt chơi những ngày thơ ấu
    mải vui đừa quên cả nắng trời trưa..
    Hà Nội đẹp cả những lúc trời mưa
    thành phố như huyền ảo qua làn nưóc
    hoa sữa tắm mưa cũng trở nên trắng nuột
    tiếng mình cười tan lẫn tiếng mưa rơi
    xa Quê hương mới thấy thật đơn côi
    nhiều đêm em nhìn mưa Sài gòn mà khóc
    và trong lòng thắc mắc
    biết giờ này có ai nhớ mình không
    xa quê hương em nhớ cả mùa đông
    tháng mười hai chỉ thèm một cơn gió bấc
    chiều Ba mươi Sài gòn nắng vẫn ngập
    chắc giờ này Hà Nội vẫn mưa bay
    Hà Nội ơi từ đó có đổi thay
    hay vẫn đợi bước chân nào trở lại
    xa quê hương nhưng tình yêu còn mãi ....
    (Sưu tầm)
  7. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Có một người bảo kỵ sĩ sao không viết thơ bên này. Tại vì thơ của kỵ sĩ phần lớn là thơ tình và thơ điên. Liên quan đến Hà Nội rất ít. Nhưng thôi, có một liên quan không thể phủ định, đó là thơ của một người Hà Nội. Nên không phải lăn tăn gì nữa, có được không hả các Mod?
      máu không như những chất lỏng khác, nó luôn ấm. Nuớc hay cái gì đó văng vào mặt đều khó chịu. Máu thì khác. Nó không làm buốt lạnh mà cho cảm giác ấm.Mỗi giọt máu bám vào mặt, vào tay khiến các giác quan bừng tỉnh.hàng triệu tế bào rùng mình theo những giọt máu chảy xuốn từ từ .Lúc đó con thú hoang trong con người tỉnh dậy. Bản năng của một thời ăn thịt sống ngủ yên qua hàng ngàn năm của con nguời trỗi dậy.Cảm giác thèm đuợc xé toang một cơ thể sống, được ngập răng trong máu, đuợc thấy từng dây thần kinh rung lên, run rẩy theo từng tia máu phun ra, theo từng giọt máu chảy xuống quanh kẽ miệng.
  8. ky_si_khong_dau_yeuem

    ky_si_khong_dau_yeuem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    2
    Nắng
    Nắng cười cùng anh nhé nắng ơi
    Cho anh thấy con tim vui rộn rã
    Phố thênh thang và miền yêu yên ả
    Nắng cuời cùng anh nhé nắng ơi
    Nắng đừng hờn anh nữa nhé nắng ơi
    Ngày buồn trôi và cô đơn quá đỗi
    Anh dại khờ, trái tim anh nông nổi
    Nắng đừng buồn anh nữa nhé nắng ơi
    Nắng nhìn kìa, thời gian vẫn cứ trôi
    Chiều dần qua, và anh không còn nắng
    Đêm sẽ về trả anh trong tĩnh lặng
    Đếm không gian và chờ nắng, nắng ơi
      máu không như những chất lỏng khác, nó luôn ấm. Nuớc hay cái gì đó văng vào mặt đều khó chịu. Máu thì khác. Nó không làm buốt lạnh mà cho cảm giác ấm.Mỗi giọt máu bám vào mặt, vào tay khiến các giác quan bừng tỉnh.hàng triệu tế bào rùng mình theo những giọt máu chảy xuốn từ từ .Lúc đó con thú hoang trong con người tỉnh dậy. Bản năng của một thời ăn thịt sống ngủ yên qua hàng ngàn năm của con nguời trỗi dậy.Cảm giác thèm đuợc xé toang một cơ thể sống, được ngập răng trong máu, đuợc thấy từng dây thần kinh rung lên, run rẩy theo từng tia máu phun ra, theo từng giọt máu chảy xuống quanh kẽ miệng.
  9. Cobalt

    Cobalt Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    630
    Đã được thích:
    0
    Thương nhớ Thạch Lam

    Hai đứa trẻ
    Lại một chiều ga xép
    Hoàng hôn
    đổ bóng mắt người
    Thương muôn kiếp
    Lần hồi bé mọn
    Bác Sẩm , cụ Thi
    Âm thầm cười khóc
    Phố huyện xào xạc
    Phố huyện lặng câm ...
    Chuyến tàu đêm
    Đúng chín giờ qua phố
    Rộn rực
    Thức
    Giấc mơ xa vời
    Dùi dịu
    Hà Nội ơi ...
    ----------------------------------------------------------------------

    Khoảng lặng
    Ta mỏi mệt
    mà chiều thì đông như thế
    Mắt dậy sóng
    bia chan chan sủi bọt
    Có tiếng huýt sáo
    " Giọt mưa thu " thánh thót
    Giữa ầm ào
    Ta ngã vào
    lặng sâu ...
    ----------------------------------------------------------------------

    Có bao giờ
    Dăt ai về chốn cũ
    Sóng ngói dạt về đây
    Mắt nhớ màu thơ dại
    Cái thuở hương nồng say
    Có lạt lời chung thuỷ
    Lấm tấm cơ may tình
    Khâu duyên mình nhung nhớ
    Nẻo đường đê xinh xinh
    Chớ mang cả băn khoăn
    Gối đầu vào dĩ vãng
    Rười rượi ánh ban đầu
    Dậy sóng lòng lãng đãng
    Có bao giờ tình phai ?

    * Trần Trung .
  10. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài này tớ suýt khóc.

Chia sẻ trang này