1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Lưu Quang Vũ

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi arien, 13/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Thơ Lưu Quang Vũ

    Nơi ấy
    Lưu Quang Vũ


    Ở nơi ấy có đồi mua tím

    Có con đư­ờng đất mịn mát chân đi

    Ở nơi ấy có một rừng bư­ởi chín

    Có người em bé nhỏ ngóng ta về


    Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ

    Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu

    Rơm khô ủ những quả hồng chín đỏ

    Ngọn gió chiều, hoa nở trắng như­ mư­a.


    Ở nơi ấy, suối thành sông mùa lũ

    Xuyên qua rừng, ngập ­ớt cả bờ lau

    Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa

    S­ương mịt mù trước cửa, thấy em đâu


    Gư­ơng mặt ấy, nụ cư­ời bên lửa thắm

    Quả doi rừng trong nón để phần nhau

    Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng

    Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu


    Hoa chẳng sớm và trái không quá muộn

    Xuân không nhanh và đông chẳng kéo dài

    Mỗi khóm lá một h­ương rừng bí mật

    Nắng dong vàng thung lũng tiếng ong bay


    Tôi đã đi bao đư­ờng xa tít tắp

    Bao mùa đông mùa hạ đã trôi qua

    Bao cửa bể, xóm thôn, thành phố rộng

    Một vùng quê nơi ấy ngỡ phai nhoà


    Nếu em biết những gì tôi đã sống

    Những buồn vui tôi đã có trong đời

    Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm

    Buổi cùng em kiếm củi ven đồi?


    Ng­ười ta bảo: Cả em giờ cũng khác

    Đã con bồng, con dắt, nhớ chi tôi...

    Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm

    Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.





    Từ biệt

    Thôi nhé em đi
    Như một cánh chim bay mất
    Phòng anh chẳng có gì ăn được
    Chim bay về những mái nhà vui

    Nghĩa gì đâu kỷ niệm tháng năm dài
    Lời thương mến nhớ lại thành chua chát
    Lòng ta cạn hay tại đời quá hẹp
    Nghĩ cho cùng nào dám trách chi em

    Những ngày qua không thể dễ nguôi quên
    Em lạc đến đời anh tia nắng rọi
    Anh thủa ấy lòng thơm trang giấy mới
    Mối tình đầu tóc dại tuổi mười lăm

    Anh làm sao quên được những con đường
    Lá vàng rơi trên cỏ
    Nhớ vai em chập chờn hoa gạo đỏ
    Nhớ vầng trăng xẻ nửa lúc xa xôi
    Nhớ lời yêu trong những lá thư dài
    Sao em muốn anh quên nhanh chóng thế
    Anh cũng lạ cho mình xe cát bể
    Chắp đời em vào với cánh buồm anh
    Anh giặt áo cho em anh dọn bếp sửa buồng
    Lúc em vắng anh thường ngồi tựa cửa
    Anh cứ nghĩ thưng nhau là tất cả
    Nhưng em cười khi anh chẳng thể vui
    Hai ta không đi một ngả đường dài
    Không chung khổ đau không cùng nhịp thở
    Những gì em cần anh chẳng có
    Em không màng những ngọn gió anh trao
    Chiếc cốc tan không thể khác đâu em
    Anh nào muốn nói những lời độc ác
    Như dao cắt lòng anh như giấy nát
    Phố ngoài kia ngột ngạt những toa tàu
    Tiếng bán mua tiếng cãi chửi ồn ào
    Những nhà cửa nhỏ nhoi những mặt người bụi bẩn

    Cánh chim vàng lạc đến đỉnh rừng hoang
    Nay trở lại với cỏ mềm quả ngọt
    Hãy ra đi sung sướng
    Thật ra mà nói chẳng có gì để nói
    Giã từ
    1972



    Hoa vàng ở lại

    Mưa thu ướt đẫm cánh hoa vàng
    Gió lục địa tràn về như bão
    Gió phiêu bạt phập phồng nếp áo
    Mây đầy trời đất lạnh sáng mênh mông

    Những cánh đồng hoa cúc mọc rưng rưng
    Chùm nắng lạ tươi vàng trên cỏ dại
    Trăng ngả xuống cho hoa mềm thức dậy
    Những bức tường lẩy bẩy bóng hoa lên

    Em trở về đêm lạnh áo em đen
    Gian phòng nhỏ một bình hoa ướt sũng
    Em đã ngủ anh ngồi im lặng
    Cái màu hoa ám ảnh suốt đêm dài

    Ở ngoài kia thành phố mưa bay
    Bùn lầy lội những ngả đường khuya khoắt
    Mưa và gió ầm ào trên mặt đất
    Hai chúng mình bên cạnh một loài hoa

    Sắc hoa vàng những miền đất ta qua
    Biển và cát của một thời trẻ dại
    Những làng vắng màu hoa trên cát cháy
    Con sóng đêm vàng chói cánh tay nâu

    ?oQuả chuông vàng rung ở cuối rừng sâu?
    Bài hát ấy bây giờ ai hát lại
    Khói nghi ngút suốt mùa hè bom dội
    Một chùm hoa bên suối báo vào thu

    Một chùm hoa hái vội đặt trên mồ
    Thằng bạn cũ nơi đỉnh đèo nằm lại
    Đêm nay gọi tìm nhau trong đất tối
    Mắt to vàng nóng bỏng giữa đài hoa

    Đã qua đi thời say đắm mong chờ
    Vẫn còn đó một màu hoa gay gắt
    Cái màu hoa cô độc
    Nở âm thầm trong giá buốt heo may

    Em của năm nào em của hôm nay
    Em đang thở hay hoa vàng đang thở
    Gương mặt của tình yêu và nỗi khổ
    Phương xa nào đến ở cùng tôi

    Cái người trai đêm vắng lặng im ngồi
    Cốc rượu đắng cùng hoa chuốc lửa
    Tưới rượu xuống hoa vàng lả tả
    Thấy chập chờn sao mọc nắng dâng lên

    Cháy bên mình không một phút nguôi yên
    Tình đã hẹn đời không thể khác
    Chỉ e nữa lòng em rồi cũng nhạt
    Quên hoa vàng ở lại những đêm mưa.




    Hoa tigôn
    Tặng Giang

    Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say
    Nay già lão được chính quyền sủng ái
    Lưng còng xuống quên cả lời mình nói
    Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng

    Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn
    Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục
    Nay thủ trưởng một văn phòng lớn
    Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin

    Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng
    Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt
    Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thủa trước
    Cụt hai chân từ mặt trận lê về

    Chỉ lũ chim xưa vẫn đập cánh bên hè
    Hoa tigôn đẫm nước
    Hoa tigôn của TTKH
    Bài thơ thời đi học nhớ không em
    Bài thơ đắng cay tuy điệu mà buồn
    Nay đọc lại chẳng còn rơi nước mắt
    Hoa tigôn như trái tim vỡ nát
    Chết âm thầm dưới những bước chân quen.






    Ở đảo xa xôi...tôi ước sao
    Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.
  2. Kenzo-girl

    Kenzo-girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2003
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    Hé..Mấy bài này hay quá...Kenzo trước đây cũng hay lẩm bẩm thơ Lưu Quang Vũ lắm..Nhưng lâu ngày ko luyện,bây giờ rơi rụng hết..Ko thể nhớ được trọn vẹn 1 bài nào..
    Thôi vợ chồng ở cùng 1 nhà cũng được..Cho phép Kenzo post vào đây 1 bài của Xuân Quỳnh nhé...Bài này Kenzo rất thích,mặc dù khi đọc thì ko hay,vì ko biết cách diễn cảm..Nhưng bố Kenzo mê bài này lắm,thỉnh thoảng lại bảo "Con gái dạo này ko đọc bài Sóng nữa à?"... Tại ngày xưa ở nhà thỉnh thoảng hứng lên chẳng ai bảo lại gào bài này ầm ĩ...
    Sóng
    Sôi nổi và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sóng không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể
    Ôi con sóng ngày xưa
    Và ngày sau vẫn thế
    Nỗi khát vọng tình yêu
    Bồi hồi trong ngực trẻ
    Trước muôn trùng sóng bể
    Em nghĩ về anh,em
    Em nghĩ về biển lớn
    Từ nơi nào sóng lên
    Sóng bắt đầu từ gió
    Gió bắt đầu từ đâu
    Em cũng không biết nữa
    Khi nào ta yêu nhau
    Con sóng dưới lòng sâu
    Con sóng trên mặt nước
    Ôi con sóng nhớ bờ
    Ngày đêm không ngủ được
    Lòng em nhớ tới anh
    Cả trong mơ còn thức
    Dẫu xuôi về phương Bắc
    Dẫu ngược về phương Nam
    Nơi nào em cũng nghĩ
    Hướng về anh một phương
    Ở ngoài kia đại dương
    Trăm ngàn con sóng đó
    Con nào chẳng tới bờ
    Dù muôn vời cách trở

    Cuộc đời tuy dài thế
    Năm tháng vẫn đi qua
    Như biển kia dẫu rộng
    Mây vẫn bay về xa

    Làm sao được tan ra
    Thành trăm con sóng nhỏ
    Giữa biển lớn tình yêu
    Để ngàn năm còn vỗ..
  3. Zaliv

    Zaliv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2003
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Đây cũng là một bài thơ của ông viết vào năm 1976
    Và anh tồn tại
    Giữa bao la đường sá của con người
    Thành phố rộng, hồ xa, chiều nổi gió
    Ngày chóng tắt, cây vườn mau đổ lá
    Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài
    Chỉ một người ở lại với anh thôi
    Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi
    Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới
    Anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương
    Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn
    Anh lạc bước, em đưa anh trở lại
    Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi
    Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh
    Khi những điều giả dối vây quanh
    Bàn tay ấy chở che và gìn giữ
    Biết ơn em, em từ miền gió cát
    Về với anh, bông cúc nhỏ hoa vàng
    Anh thành người có ích cũng nhờ em
    Anh biết sống vững vàng không sợ hãi
    Như người làm vườn, như người dệt vải
    Ngày của đời thường thành ngày - ở - bên - em
    Anh biết tình yêu không phải vô biên
    Như tia nắng, chúng mình không sống mãi
    Như câu thơ, chắc gì ai đọc lại
    Ai biết ngày mai sẽ có những gì
    Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi
    Giữa thế giới mong manh nhiều biến đổi
    "Anh yêu em và anh tồn tại".
    Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng
    Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương
    Em ở đấy, đời chẳng còn đáng ngại
    Em ở đấy, bàn tay tin cậy
    Bàn tay luôn đỏ lên vì giặt giũ mỗi ngày
    Đôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa
    Ngọn đèn sáng rụt rè trên cửa sổ
    Đã quen lắm, anh vẫn còn bỡ ngỡ
    Gọi tên em, môi vẫn lạ lùng sao.

    Linov
  4. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    To Kenzo:
    Tôi cũng rất thích thơ của Xuân Quỳnh,nhất là bài : Thơ tình cho bạn trẻ. Còn đây là một bài cũng về Sóng của Nguyễn Thụy Kha, xin được gửi cho Kenzo.
    Bài học từ sóng
    Phải như sóng bơi cùng em nắng lóa
    Mới biết có em trong biển khó nhường bao
    Phải như sóng dám đập đầu vào đá
    Mới biết yêu em đau đớn làm sao
    Phải như sóng dầm mình chìm biển cả
    Mới biết môi hôn muối mặn thật lâu
    Phải như sóng thoắt lật thuyền ngay đó
    Mới biết yêu em phải liều lĩnh đến đâu
    Phải như sóng bạc đầu thương nhớ
    Mới biết yêu em đến dại cuồng cho xứng với đại dương và mây cao
    Nguyễn Thụy Kha

    <P><STRONG>Ở đảo xa xôi...tôi ước sao</STRONG></P>
    <P><STRONG>Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.</STRONG></P>
    Được Arien sửa chữa / chuyển vào 21:19 ngày 15/09/2003
  5. Zaliv

    Zaliv Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/09/2003
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Tôi xin thêm một bài nữa của Luu quang Vũ:
    Tiếng Việt
    Tiếng Việt gọi trong hoàng hôn khói sẫm
    Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
    Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm
    Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre.
    Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng
    Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya
    Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng
    Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê.
    Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa
    Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi
    Tiếng mưa dội ào ào trên mái cọ
    Nón ai xa thăm thẳm ở bên trời.
    "Đá cheo leo trâu trèo trâu trượt"
    Đi mòn đàng dứt cỏ đợi người thương
    Đây muối mặn gừng cay lòng khế xót
    Ta như chim trong tiếng Việt như rừng.
    Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
    Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
    Ôi tiếng Việt như đất cày, như lụa
    óng tre ngà và mềm mại như tơ.
    Tiếng tha thiết nói thường nghe như hát
    Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh
    Như gió nước không thể nào nắm bắt
    Dấu huyền trầm, dấu ngã chênh vênh.
    Dấu hỏi dựng suốt ngàn đời lửa cháy
    Một tiếng vườn rợp bóng lá cành vươn
    Nghe mát lịm ở đầu môi tiếng suối
    Tiếng heo may gợi nhớ những con đường.
    Một đảo nhỏ xa xôi ngoài biển rộng
    Vẫn tiếng làng tiếng nước của riêng ta
    Tiếng chẳng mất khi Loa thành đã mất
    Nàng Mỵ Châu quỳ xuống lạy cha già
    Tiếng thao thức lòng trai ôm ngọc sáng
    Dưới cát vùi sóng dập chẳng hề nguôi
    Tiếng tủi cực kẻ ăn cầu ngủ quán
    Thành Nguyễn Du vằng vặc nỗi thương đời.
    ... Buồm lộng sóng xô, mai về trúc nhớ
    Phá cũi ***g vời vợi cánh chim bay
    Tiếng nghẹn ngào như đời mẹ đắng cay
    Tiếng trong trẻo như hồn dân tộc Việt.
    Mỗi sớm dậy nghe bốn bề thân thiết
    Người qua đường chung tiếng Việt cùng tôi
    Như vị muối chung lòng biển mặn
    Như dòng sông thương mến chảy muôn đời.
    Ai thuở trước nói những lời thứ nhất
    Còn thô sơ như mảnh đá thay rìu
    Điều anh nói hôm nay, chiều sẽ tắt
    Ai người sau nói tiếp những lời yêu?
    Ai phiêu bạt nơi chân trời góc biển
    Có gọi thầm tiếng Việt mỗi đêm khuya
    Ai ở phía bên kia cầm súng khác
    Cùng tôi trong tiếng Việt quay về.
    Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợ
    Quên nỗi mình quên áo mặc cơm ăn
    Trời xanh quá, môi tôi hồi hộp quá
    Tiếng Việt ơi, tiếng Việt ân tình.

    Linov
  6. KLI

    KLI Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Có một topic cũ về thơ Lưu Quang Vũ để các bạn tham khảo :
    http://www.ttvnol.com/forum/t_24779/?0.2777025
    To Kenzo_girl : Hình như câu đầu tiên trong bài Sóng là :
    Dữ dội và dịu êm
    ...
    Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
    Những phố dài xao xác hơi may
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
    ...

    Được KLI sửa chữa / chuyển vào 11:41 ngày 16/09/2003
  7. Kenzo-girl

    Kenzo-girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2003
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    Hì,xin lỗi KLI nhé...Lâu quá nên Kenzo quên mất đấy...Rời xa sách bút rồi,bây giờ đầu toàn những thứ bậy bạ..Bạn nhắc Kenzo cũng nhớ ra đúng nó là "dữ dội" chứ ko phải là "sôi nổi"...Mà Avatar của bạn là tranh NTCG đúng ko nhỉ?Nhìn quen quen...
    To Arien:Cám ơn nhé..Bài thơ hay quá...Mà bạn thích thơ Xuân Quỳnh,có thể tìm giúp Kenzo 1 bài,ko nhớ tên,lâu quá rồi,hình như là "Thơ tình cuối mùa thu" hay gì ý nhỉ?Nó có 1 đoạn thế này,chỉ nhớ được mỗi 4 câu:
    Tình ta như hàng cây
    Đã qua ngày bão tố
    Tình ta như dòng sông
    Đã yên ngày thác lũ...
  8. KLI

    KLI Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ này của Xuân Quỳnh được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc rất hay

    Thơ tình cuối mùa thu
    Cuối trời mây trắng bay
    Lá vàng thưa thớt quá
    Phải chZng lá về rừng
    Mùa thu đi cùng lá
    Mùa thu ra biển cả
    Theo dòng nước mênh mang
    Mùa thu và hoa cúc
    Chỉ còn anh và em
    Chỉ còn anh và em
    Là của mùa thu cũ
    Chợt làn gió heo may
    Thổi về xao động cả
    Lối đi quen bỗng lạ
    Cỏ lật theo chiều mây
    Đêm về sương ướt má
    Hơi lạnh qua bàn tay
    Tình ta như hàng cây
    Đã bao mùa gió bão
    Tình ta như dòng sông
    Đã yên ngày thác lũ.
    Thời gian như là gió
    Mùa đi cùng tháng nZm
    Tuổi theo mùa đi mãi
    Chỉ còn anh và em
    Chỉ còn anh và em
    Cùng tình yêu ở lại...
    Kìa bao người yêu mới
    Đi qua cùng heo may.
    _Xuân Quỳnh _
    Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
    Những phố dài xao xác hơi may
    Người ra đi đầu không ngoảnh lại
    Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
    ...
  9. Kenzo-girl

    Kenzo-girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2003
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    Đúng bài này rồi..hay quá...Cám ơn bạn KLI nhé..
  10. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Kỷ niệm 15 năm ngày mất Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh (29/8/1988 ?" 29/8/2003):
    Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh và mùa hè định mệnh.
    - Mùa hè năm 1988 là mùa hè cuối cùng của Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh. Đó là khoảng thời gian mà Lưu Quang Vũ làm việc hối hả, với năng suất phi thường, la?m việc như biết mình sắp bị giời bắt đi. Đó cũng là mùa hè Xuân Quỳnh phải nằm viện, trái tim nhỏ bé của chị nặng trĩu những dự cảm ưu phiền... Chúng tôi xin giới thiệu nhưfng chi tiết chưa nhiê?u ngươ?i biết vê? nhưfng nga?y cuối cu?ng cu?a anh chị. Ba?i viết do nha? báo Lưu Quang Định, em ruột cu?a Lưu Quang Vuf gư?i riêng cho VietNamNet.

    Chỉ trong vòng 8 năm kể từ khi bước vào sân khấu - năm 1980 với vở ?oSống mãi tuổi 17? - cho đến khi nằm xuống, Lưu Quang Vũ đã viết hơn 50 vở kịch, hầu hết đã được dàn dựng. Đó là còn chưa kể hàng trăm bài thơ, truyện ngắn, bài báo... Người ta vẫn thường hỏi Lưu Quang Vũ lấy đâu ra thời gian, năng lượng để hoàn thành một khối lượng công việc đồ sộ như vậy trong một thời gian ngắn như vậy? Ngay cả bạn bè, đồng nghiệp, ngay cả những người thân trong gia đình nhiều lúc cũng không trả lời nổi câu hỏi đó.
    Đặc biệt, trong năm cuối cùng, mùa hè cuối cùng của đời mình, Lưu Quang Vũ làm việc hối hả hơn bao giờ hết. Sau khi Lưu Quang Vũ mất, trên bàn làm việc của anh vẫn còn để một mảnh giấy nhỏ, trong đó anh ghi: ?oCông việc phải làm từ tháng 8 tới tháng 12 (1988)?, với tên 8 vở kịch, một tập thơ cùng một số công việc khác. Cho đến khi mất, nghĩa là chỉ trong vòng một tháng kể từ khi viết mảnh giấy, anh đã kịp thực hiện và đưa lên sàn diễn trọn vẹn 3 vở: Trái tim trong trắng (đoàn Kịch Hải Phòng và Đoàn Chèo Hà nam Ninh dựng), Lời thề thứ chín (Đoàn kịch nói Tổng cục Chính trị dựng 1988), Điều không thể mất (Nhà hát Tuổi trẻ, Đoàn Kịch Quân khu II dựng 1988). Vở thứ tư - Chim sâm cầm không chết ?" đã viết xong cảnh cuối, Đoàn kịch Hải Phòng đã nhận dàn dựng. Và nếu như không ra đi đột ngột thì rất có thể Lưu Quang Vũ đã có cơ hội ?ohoàn thành kế hoạch năm?, viết nốt 4 vở còn lại: Bồ câu biển, Trà hoa nữ, Thủ tục làm người sống... Cũng trong năm 1988, ngoài mấy vở trên, anh còn viết một loạt vở nữa như Đôi đũa kim giao (Đoàn ca múa Hà Nam Ninh dựng), Ông không phải bố tôi (có 4 đoàn dựng), Linh hồn của đá (Đoàn Chèo Hải Phòng dựng), Bệnh sĩ (Nhà hát kịch Trung ương dựng)...

    Ở đảo xa xôi...tôi ước sao
    Có một ngày người....thương tôi....sẽ đến.

Chia sẻ trang này