Thơ Lưu Quang Vũ Mọi người thường chỉ biết Lưu Quang Vũ là một nhà viết kịch nổi tiếng mà ít người biết thơ Lưu Quang Vũ. Là con gái mà nhiều khi thấy thơ Lưu Quang Vũ như nói hộ lòng mình, nhưng nếu con trai đọc chắc còn thấy gần gũi và cảm thông lắm. Hôm nay post lên đây mấy bài , mong mọi người sẽ yêu thơ Lưu Quang Vũ như sushi đã yêu..... TRUNG HOA Gió bấc thổi từ phía xa Bên kia núi cao sừng sững Trung Hoa. Trung Hoa của tuổi thơ Tiếng ngựa hí đêm khuya Đoàn xe Chiến Quốc đi trong tuyết Não bạt thanh la xủng xoẻng Dữ tợn mà sầu thương. Bờ sông trắng hoa dương Chia ly buồn đứt ruột Dậm chân hát mà từ biệt Đường thi vằng vặc? ào ạt Hoàng Hà Quán nuí đêm hàn rợu nóng Vạt áo xanh giang hồ Những mắt xếch Võ Tòng Những đầm sâu Thuỷ Hử Ngời đi như nước đông trong cỏ Sáng suốt mà tối tăm Uyên thâm mà nhẹ dạ Tin ngay mọi đIều, dám làm tất cả Cái người Tàu kỳ lạ Ngồi dầm củ cải giữa đêm khuya?. Lòng kiên nhẫn của người Trải ra trên mặt đất ở bất cứ nơi nào có khói Trung Hoa Nét bút vờn như cánh hạc vút qua Lóng lánh tay ngà rợu đỏ Bể thịt rừng xương Kiệt Trụ Những hôn quân bạo chúa Những hoàng hậu hồ tinh Những anh gàn và những triết nhân Hái rau vi, mơ giấc bướm Trung Hoa Tây Thi, Trung Hoa Lý Bạch. Trung Hoa đói rách Xác người chết trận trắng xương phơi Trung Hoa tuổi thơ tôi Đâu phải chỉ bầy ngựa dữ Đêm lửa đuốc Chi Lăng Gò Đống Đa vùi xác vạn quân Thanh Nhng Mã Viện, Liễu Thăng, Sầm Nghi Đống? Không ngăn nổi lòng tôI yêu bác Võ Tòng Cố cung xa bao đảo lộn kinh hoàng Như sóng xanh không ngừng một phút Dưới liễu xanh, lũ quỉ đổi thay màu Trong chiêng trống, tiếng loa gào thét Chín trăm triệu người ồn ào mà nín lặng Trung Hoa muốn gì Nhân dân đi về đâu? Đêm nay Trang sách tuổi thơ đưa tôi gặp lại Gian nhà nhở ven thành Vách lủng lẳng cỏ khô, lá thuốc Một người đầu trọc áo bông đen khuy vải cũ sờn Một người không râu lừng lững ngồi im Giữa hũ lọ, mực tàu, chăn rách Chồng sách dầy, đĩa đèn dầu leo lắt Tuyết rơi trắng xoá ngoài thềm Ông Tư Mã Thiên Một mình ngồi thức Ông Tư Mã Thiên mắt nhìn sáng quắc Hiểu đời hiểu nước hiểu dân mình Một ông Tư Mã Thiên Ngàn ông Tư Mã Thiên Muôn ngòi bút uy nghiêm Đang ghi sâu mọi việc ?oHồn bạo chúa nghiến răng trong bụi cát Mọi ngai vàng, theo lửa hoá tro than?? Trung Hoa khổng lồ, Trung Hoa đau thương Mai tan hết mây mù mưa xám Trung Hoa Võ Tòng Trung Hoa Lý Bạch Lại là Trung Hoa từ tuổi nhỏ ta yêu?.. ]size=4][pink] Bed of roses
Anh đã mất chi anh đã được gì PhI ch¨ng anh ®· mÊt giÊc m §· mÊt tiÕng ve vµ nh÷ng mïa da chÝn Anh ®· mÊt c m©y qua l?Yng giÕng C tiÕng gµ h?Zm nói c cn ma? MÊt nh÷ng tiÕng rung m hå mµ biÕt gäi ngêi ®i MÊt niÒm tin vµo chiÕc thuyÒn buåm tr¾ng MÊt ®om ®ãm ®??m s©u mÊt nô cêi phè v¾ng MÊt bµi th trao tay nhá em c??m Giê l¹nh tanh anh kh«ng c?Yn xao ®éng n÷a Kh«ng nçi buån kh«ng cay ®¾ng kh«ng niÒm vui Khæ ®au h«m nay kh«ng nh khæ cò Nçi lo ©u còng kh¸c h¼n xa råi Anh ®· cho nhiÒu, anh ®· phI l·ng quªn Ngêi ta chª anh nhiÒu lu luyÕn qu¸ Anh g¾ng gîng nghe theo anh vøt bá Bao di?-u k?- ch©n thùc thuéc vÒ anh MÊt h¹nh phóc råi , nhng anh c??n chi h¹nh phóc Hai tiÕng xa vêi, hiÓu râ ngh?oa tõ l©u õ th?- ngÈn ng anh ®µnh nh?<n thÕ Giät l?- trong kh«ng tñi hæ g?- ®©u Anh ch¼ng mang cho ®êi nh÷ng ti?-c vui o nh Nçi buån ch©n thµnh ®êi ch¼ng nh?<n hay sao? C¸i bay thî nÒ sinh ra ®Ó dùng x©y Anh sinh gi÷a ngµy lo ©u bÒ bén Bµn tay phi trång, ®«i vai phI g¸nh Anh cã ng¹i chi anh ®· hiÓu råi Anh vÉn c?Yn nguyªn c¸i tinh chÊt cña ®êi Anh ®· ®îc v??ng tr¸n cao, ®îc c¸i nh?-n trÝ tu?- §îc rÌn ®I nh luèng ®Êt ®îc cµy Anh ®· khæ ®au, khæ ®au dµi hn sè tuæi VÉn trong lµnh khi em ®Õn c??m tay. DÉu ch¼ng lÊy vÒ tÊt c cho anh Em vÉn nh s«ng réng tèt lµnh Em mµ ngän giã chiÒu nøc në Em mµ ngµy xa run rÈy c l?Yng anh Em ®· tíi gi÷a ma d??m n¾ng löa DÉu anh mÊt nhµ ga ªm ®?'p ®ã VÉn c?Yn con tµu chuyÓn b¸nh ®i xa Anh ®· mÊt ng«i sao trªn m¸i nhµ Anh vÉn c?Yn ng«i sao ngoµi cöa sæ Vµ nÕu mÊt em råi anh vÉn c?Yn ®«I m¾t cña em. ]size=4][pink] Bed of roses
Anh đã mất chi anh đã được gì PhI ch¨ng anh ®· mÊt giÊc m §· mÊt tiÕng ve vµ nh÷ng mïa da chÝn Anh ®· mÊt c m©y qua l?Yng giÕng C tiÕng gµ h?Zm nói c cn ma? MÊt nh÷ng tiÕng rung m hå mµ biÕt gäi ngêi ®i MÊt niÒm tin vµo chiÕc thuyÒn buåm tr¾ng MÊt ®om ®ãm ®??m s©u mÊt nô cêi phè v¾ng MÊt bµi th trao tay nhá em c??m Giê l¹nh tanh anh kh«ng c?Yn xao ®éng n÷a Kh«ng nçi buån kh«ng cay ®¾ng kh«ng niÒm vui Khæ ®au h«m nay kh«ng nh khæ cò Nçi lo ©u còng kh¸c h¼n xa råi Anh ®· cho nhiÒu, anh ®· phI l·ng quªn Ngêi ta chª anh nhiÒu lu luyÕn qu¸ Anh g¾ng gîng nghe theo anh vøt bá Bao di?-u k?- ch©n thùc thuéc vÒ anh MÊt h¹nh phóc råi , nhng anh c??n chi h¹nh phóc Hai tiÕng xa vêi, hiÓu râ ngh?oa tõ l©u õ th?- ngÈn ng anh ®µnh nh? ]size=4][pink] Bed of roses You don't have to be here for me to feel close to you ... but I wish you were Nana Được sửa chữa bởi - Nanayeudau vào 17/02/2002 17:24
Kho qua , Paste di paste lai van khong duoc bai tho, mong moi nguoi ko vi the ma thay tho bot hay nhe! XIn gioi thieu lai tac pham hoan chinh ANH ĐÃ MẤT CHI ANH ĐÃ ĐƯỢC GÌ ( Lưu Quang Vũ) Phải chăng anh đã mất giấc mơ Đã mất tiếng ve và những mùa dưa chín Anh đã mất cả mây qua lòng giếng Cả tiếng gà hẻm núi cả cơn mưa? Mất những tiếng rung mơ hồ mà biết gọi người đi Mất niềm tin vào chiếc thuyền buồm trắng Mất đom đóm đầm sâu mất nụ cười phố vắng Mất bài thơ trao tay nhỏ em cầm Giờ lạnh tanh anh không còn xao động nữa Không nỗi buồn không cay đắng không niềm vui Khổ đau hôm nay không như khổ cũ Nỗi lo âu cũng khác hẳn xưa rồi Anh đã cho nhiều, anh đã phải lãng quên Người ta chê anh nhiều lưu luyến quá Anh gắng gượng nghe theo anh vứt bỏ Bao diệu kì chân thực thuộc về anh Mất hạnh phúc rồi ư, nhưng anh cần chi hạnh phúc Hai tiếng xa vời, hiểu rõ nghĩa từ lâu ừ thì ngẩn ngơ anh đành nhận thế Giọt lệ trong không tủi hổ gì đâu Anh chẳng mang cho đời những tiệc vui ảo ảnh Nỗi buồn chân thành đời chẳng nhận hay sao? Cái bay thợ nề sinh ra để dựng xây Anh sinh giữa ngày lo âu bề bộn Bàn tay phải trồng, đôi vai phảI gánh Anh có ngại chi anh đã hiểu rồi Anh vẫn còn nguyên cái tinh chất của đời Anh đã được vầng trán cao, được cái nhìn trí tuệ Được rèn đI như luống đất được cày Anh đã khổ đau, khổ đau dài hơn số tuổi Vẫn trong lành khi em đến cầm tay. Dẫu chẳng lấy về tất cả cho anh Em vẫn như sông rộng tốt lành Em mà ngọn gió chiều nức nở Em mà ngày xưa run rẩy cả lòng anh Em đã tới giữa mưa dầm nắng lửa Dẫu anh mất nhà ga êm đẹp đó Vẫn còn con tàu chuyển bánh đi xa Anh đã mất ngôi sao trên mái nhà Anh vẫn còn ngôi sao ngoài cửa sổ Và nếu mất em rồi anh vẫn còn đôI mắt của em. ]size=4][pink] Bed of roses
Tớ yêu cả XQ-LQV, cả thơ và cuộc đời của họ. XQ : Một người phụ nữ vừa vô cùng nữ tính, vừa vô cùng mạnh mẽ. LQV: Một người vô cùng dũng cảm và dám đương đầu ( những vở kịch của LQV trong thời điểm nó ra đời đã là những lời tuyên chiến với những ấu trĩ trong XH, đến bây giờ vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ), và trong thơ thì lại vô cùng dịu dàng. Tớ thấy tình yêu của XQ & LQV thật tuyệt vời, như thể họ sinh ra chỉ để dành cho nhau, để cùng thăng hoa trong cuộc sống và sự nghiệp...Thơ LQV tớ rất yêu bài " Lá thu ", đúng như bạn sushi nói, trong nhiều câu thơ của LQV ta thấy tâm trạng của chính mình. LÁ THU Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa Hạt mưa rơi đen trên ô kính vỡ Ngón tay dài trong bóng tối run run Lá đầu thu xao xác bên đường Trời chuyển gió sắp quay cuồng bão lớn Điều tôi nói phải chăng là quá muộn Em u buồn em có nhận hay không Em gầy như hoa huệ trắng xanh Ngọn lửa nhỏ giữa hai vực thẳm Em tê dại, em âm thầm kiêu hãnh Em cô đơn như biển lạ lùng ơi. Đi tìm nhau suốt đời Sao bây giờ mới gặp Khi mặt đất mênh mông đầy biến loạn Khi bước chân lầm lạc Khi con người giết nhau Những lá thư không biết gửi về đâu Những hải cảng không có tàu cập bến Quen thất vọng, tôi hồ nghi mọi chuyện Tìm trong mắt em náo động những chân trời. Ngõ phố dài hôm ấy mưa rơi Đá xa vắng trên mặt đường ướt lạnh Tóc em rối và áo em đỏ thắm Những bức tranh nổi gió ở trên tường Hoa cúc vàng - nỗi nhớ của hoàng hôn Những dãy phố - những con thuyền phiêu bạt Những người con gái con trai im lặng Mắt mở to trong nắng thẳm mong chờ. Thế giới xanh xao những sự thực gầy gò Em đã đập vỡ ra từng mảnh Giấu sôi sục trong những đường nét lạnh Em đi tìm thế giới của riêng em Tình yêu và nỗi khổ của riêng em Niềm tin lớn giữa cuộc đời vô lý Nghĩ về em bao buổi chiểu lặng lẽ Tìm trong em bao khát vọng không ngờ Môi tôi run những lời nói dại khờ Em ẩn hiện sao còn xa lạ thế Tôi ảo tưởng quá nhiều ư ? Có lẽ Em cần gì gió lốc của đời tôi. Mai em đi, mùa hạ cũng qua rồi Tôi ở lại một mình trên phố vắng Hoa cúc rối chiều xuân nào tôi đến Chẳng gặp em, chỉ màu hoa vàng rực Đêm nay về đốt lửa hồn tôi. Đêm phòng không tiếng nổ vỡ khắp trời Thời đau khổ chung quanh đều đổ nát Nỗi cô độc đen ngòm như miệng vực TÔI MUỐN ĐI TỚI ĐÍCH CÙNG EM TÔI PHẢI ĐI TỚI ĐÍCH CÙNG EM. Lòng tôi như buổi sớm vẫn nguyên lành Em nhận lấy, em đừng e ngại mãi Tôi tan nát, tôi kinh hoàng sợ hãi Em cô đơn rồ dại của tôi ơi! 1972 LADY_IN_RED82
Nhiều khi thấy yêu thơ LQV cũng là cái dở bởi cứ tưởng người đàn ông của mình cũng nhiều tâm trạng, cũng dằn vặt đớn đau như thế. Có khi lại cứ tưởng những câu đấy là người mình yêu đang nói riêng cho mình. Nhưng hoá ra cuộc đời tầm thường hơn thế nhiều quá, thất vọng thì lại tìm đến thơ LQV để tìm sự chia xẻ, lại cứ tưởng đấy là những tiếng lòng mình.... ]size=4][pink] Bed of roses
Thực ra thơ LQV không cuốn hút, tứ thơ cũng không thật lạ mà chủ yếu hay ở câu. Có những câu đọc thấy mình cũng run rẩy.. Thật đáng tiếc là sách giáo khoa đã bỏ lỡ mất nhiều bài thơ viết về đất nước rất hay của LQV, ví dụ như mấy câu này " Ai phiêu dạt nơi chân trời góc bể Có gọi thầm tiếng Việt giữa đêm khuya? Ai ở phía kia cầm súng khác Cùng tôi trong tiếng Việt quay về..." ( Tiếng Việt) ]size=4][pink] Bed of roses