1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ! mỗi ngày một bài thơ... (Mục lục trang 1)

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi thienthancodonls, 09/10/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    ặ, bỏĂn ặĂi ? Cho hỏằi bài này cỏằĐa tĂc giỏÊ nào thỏ ? Mơnh rỏƠt thưch bài này , ngày trặỏằ>c còn 'ỏằc bĂo Hoa , trong mỏằTt cÂu chuyỏằ?n ngỏn có viỏt bài thặĂ này nhặng không biỏt là cỏằĐa tĂc giỏÊ truyỏằ?n ngỏn 'ó hay là cỏằĐa ai ! ?
  2. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Hihi, đương nhân bất nhượng, trả lời thay fox8x vậy. Bài trên tên là Dại khờ, một trong những bài thơ được giới trẻ biết đến nhiều nhất của Xuân Diệu.
  3. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bác , em quả thật em rất thích bài này ! Nhưng câu cuối của nó là " Không muốn chữa ,không muốn lành thứ độc " thì đúng hơn ,phải không ạ !
  4. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ tôi nhớ cũng là "muốn", nhưng tôi nghĩ "muốn" hay "chịu" không quan trọng lắm, 2 từ này nghĩa tương tự nhau, và đều là âm trắc nên không ảnh hưởng đến luật thơ.
  5. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Câu post chút.
    Câu áp chót (câu thứ 2 từ cuối bài lên): "Rồi bị thương, người ta giữ gươm đao"
    Được annonymous sửa chữa / chuyển vào 04:55 ngày 23/08/2005
  6. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Hic, vẫn còn vài chỗ sai nữa, cái bài trên để chạy chạy khó đọc quá. Để mình post lại cả bài vậy:
    Dại khờ
    (Xuân Diệu)
    Người ta khổ vì thương không phải cách,
    Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người.
    Có kho vàng mà tặng chẳng tuỳ nơi,
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
    Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó,
    Đến khi hay gai nhọn đã vào xương.
    Vì thả lòng không kìm chế dây cương,
    Người ta khổ vì lui không được nữa.
    Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa,
    Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy.
    Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây,
    Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.
    Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
    Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
    Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
    Không muốn chữa, không muốn lành thứ độc.

    Được annonymous sửa chữa / chuyển vào 05:05 ngày 23/08/2005
  7. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Tình như trăng sáng bình minh
    Khi vui lộng lẫy như tình thiên thu
    Bầu trời ảm đạm chiều thu
    Trăm thương ngàn nhớ hận thù ngất ngây
    Tình đầu như thoảng áng mây
    Gió đông nhẹ thổi tung bay phương trời
    Người ơi hãy gắng đợi chờ
    Ngày mai sáng lạng tình thơ vun đầy
    Quê hương bạn hữu còn đây
    Người con gái Bắc hay thay đổi lòng
    Ráng mà dựng lại ước mong
    Ðừng nên đứng mãi bên dòng nước trôi​
  8. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Không biết em có hiểu nhầm ý bác hay là gì không ạ, nhưng mà phải ngược lại chứ. Em thấy người ta ví người con gái Bắc như những cơn mưa dầm rả rích rất đặc trưng của xứ Bắc Kỳ, ngày này qua ngày khác không biết ngớt là gì. Nó trái ngược hẳn với những cơn mưa trong Nam, đến bất chợt nhưng lại cũng tạnh rất nhanh, và con gái miền Nam cũng đỏng đảnh y hệt như vậy.
    ...
    Việt Nam đất nắng chan hòa
    Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh
    Mắt đen cô gái long lanh
    Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung
    ...

    Được annonymous sửa chữa / chuyển vào 09:33 ngày 24/08/2005
  9. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Say bí tỉ vẫn thường hay ..ợ.. nói!
    Tỉnh như ruồi ! Uống nữa , nè ... coi ...
    Nâng ly lên mà mắt đã có mòi
    Ðòi khép lại ... tự tình quen thói !!!
    Xin đừng vẽ dẫu rằng gạch nối
    Xin đừng tô dẫu chỉ màu thường
    Vì cuộc đời vốn chẳng thê lương
    Như tình ái muôn đời hư ảo
    Anh chỉ muốn nhìn em rồi bảo
    Mặc kệ đời ! Hư ảo : điên mê
    Nụ hôn quen ngọt lịm gây tê
    Kẽ tóc đến tim đều rung động !
    Hãy mau yêu , để mình thêm mơ mộng ! ​
  10. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Vừa vào chủ đề "Mùa thu Hà Nội", nên post vài bài thơ về hoa sữa.
    Hoa sữa
    (Nguyễn Phan Hách)
    Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
    Một buổi sớm, em bỗng thành thiếu nữ
    Hôm ấy mùa thu tôi vẫn nhớ
    Hoa sữa thơm ngất ngây quanh hồ
    Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
    Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
    Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
    Vậy mà tan trong sương khói mong manh
    Tại mùa thu, tại em hay tại anh ?
    Tại sang đông không còn hoa sữa ?
    Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
    Tại con **** vàng có cánh biết bay
    Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
    Không phải thời Romeo và Julliet
    Nên chẳng có đứa nào dám chết vì nhau
    Đành lòng thôi mỗi đứa một phương
    Chỉ mùa thu vẫn trọn vẹn nhớ thương
    Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
    Hương của những tình đầu nhắc nhớ
    Có hai người xưa đã yêu nhau

    Hoa sữa
    (Nguyễn Hoàng Sơn)
    Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời
    Nên giật mình trước mùi thơm hoa sữa
    Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở
    Đến vô tri như cũng tỏa hương trời.
    Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
    Hoa hoá vàng và tàn đi rất vội
    Không biết yêu thương mình đấy cũng là tội lỗi
    Yêu thương kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình.
    Sợ người ta không gọi đúng tên mình
    Hoa hiến đến cạn nguồn hương trinh bạch
    Hoa chẳng hiểu đời vô cùng khắc nghiệt
    Người chỉ nhắc tới hoa kia khi nhớ đến hương này.
    Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì
    Lấy vạt áo tôi bọc về hương quý
    Lấy vô nghĩa chờ ru lòng đau vô lý
    Nhưng biết lấy gì khuyên được tình si...

    Hương hoa sữa
    (Phạm Đình Ân)
    Rét đậm, đêm nồng hoa sữa cay
    Rất riêng Hà Nội sắc hương này
    Lượm hương, gói kín vào tâm tưởng
    Để mọi mùa xa thoả ngất ngây.

Chia sẻ trang này