1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ! mỗi ngày một bài thơ... (Mục lục trang 1)

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi thienthancodonls, 09/10/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0


     
    [​IMG]




    Nước Nga
    (Sưu tầm )
    Tiếng hát vươn qua núi đồi và thảo nguyênChạy doc theo con đường mùa đông vắng vẻNhững cuốn sách mở từng trang rất nhẹĐể một nước Nga đâu đó hiện về
    Ai đã từng được ngheNhững câu truyện của một thời khắc nghiệtHẳn nhớ tới một Xevaxtopon tháng chạpMột sông Đông êm đềm đầy máu và tình yêuHay tưởng như một hình bóng yêu kiềuBước bên bạn dưới bình minh mưa đẹp như tranh vẽHoặc là đang tủi hờn hát khẽMột bài hát GruziChàng ký sĩ lướt trên thảm cỏ nội xanh rìHát vang lên một câu ca CôdắcVó ngựa tung bay, xác kẻ thù tan nátĐưa chàng về bên bếp lửa với u già, để nhớ một NhinaỞ nới đấy tôi thấy một nước Nga
    Ở nơi đấy tôi yêu một hồn NgaDaghestan của tôi tràn đầy lãng mạnLòng yêu nước vượt lên trên mất mátBông hoa nhỏ bỏ quên man mác một tình yêuChàng và nàng đi giữa một buổi chiềuMột buổi chiều ngoại ô Maxcơva mê say lắmĐể ngày mai đi đến những miền xa thẳmLàm nên những cánh đồng giữa thảo nguyên đại bàng cất cánh tung bayVà em ơi, chẳng biết em có hayMột nước Nga đã có những người sống và những người đã chếtMột nước Nga vươn mình không mỏi mệtĐi qua chiến tranh và vùng lên trong mất mát đau thươngEm còn nhớ một người lính trở về từ chiến trườngĐể làm một trong những người sinh viên sôi nổiHay cống hiến đến phút cuối cùng của cuộc sống cho xã hộiĐể làm nên những nông trang trên mảnh đất vỡ hoangCòn rất nhiều người lính đã ngã xuống, làm nên vô vàn những nghĩa trang
    Và em ơi, chắc em đã biếtAnh chưa từng đặt chân tới nước NgaAnh đến đó mỗi ngày qua trang sáchDẫu biết rằng nước Nga ấy đã xaVà anh nghe cả những bài caRừng bạch dương, đôi bờ - thiêng nga đùa theo sóngBản hành khúc Kachiusa cháy bỏngVẻ êm đềm một chiều ngoại ô MaxcơvaAnh đã từng đam mê một Lep TonxtoiCái chất cổ điền vô cùng mạnh mẽNhững đêm trắng, anh cùng Dotoiepxki khắc khoảiHay sống với Solokhop bên dòng nước sông Đông xa xôiNhững vần thơ Puskin mấp máy trên môiCho anh tình yêu và tự do trong khát vọngAnh tìm thấy Pautôpxki trong cuộc sốngBông hồng vàng góp lại từ đáy của đời thườngAnh đi cùng Aimatop trên đườngChiếc xe là Gunxarư và con đường là thảo nguyên rộng lớnBức thư đầu tiên anh viết cho em có "một trò đùa"của ShekhopAnh tưởng em là Onga, còn anh là Epghenhi cô đơn
    Nếu em là Onga, anh sẽ là Epghenhi OnheghinEm là Acxinhia, anh sẽ là Grigori đấyEm mà là Natasa, anh đành làm Andrey Bonkonski vậyAnh sẽ là Puskin để gửi "lời tự thú" tới em(Tất nhiên lúc ấy em sẽ là Alexandra Ivanovna Oxipova)

    Được tereda_2010 sửa chữa / chuyển vào 02:32 ngày 17/03/2006
  2. ac/dc

    ac/dc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Hehe dạo này bác Amateo quay trở lại, mình cũng đú đởn :D.
    Cuộc tình đầu lặng lẽ đi qua
    Để lại trong tim vài ba vết xước
    Cuộc tình thứ hai dùng dằng rồi cũng bước
    Xát muối vào những vết thương xưa
    Anh thương em
    Em của cuộc tình thứ 3 thứ 4
    Hay là của thứ 5 gì đó
    Chẳng có cho em đâu
    Một trái tim nguyên lành ko sứt sẹo
    Một tình yêu ko chứa nhiều dục vọng
    Anh của bây giờ
    Giả dối giận hờn và giả dối yêu thương
    Anh của bây giờ nhạt nhẽo với yêu đương
    Cong lưỡi giả từng lời gian dối thật
    Rồi từng đêm trái tim xưa đã mất
    Chợt trở về dằn vặt với anh nay.
  3. Sleeping_Sun

    Sleeping_Sun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2005
    Bài viết:
    3.147
    Đã được thích:
    1

    Có giây phút nào bình yên hơn như thế
    Ở bên nhau và mình cùng lặng lẽ
    Mỉm cười
    Có khoảnh khắc nào khó quên như thế
    Nhìn vào mắt nhau và mình cùng lặng lẽ
    Yêu nhau
    Khi trời cao cũng thấu hiểu những nỗi đau
    Xa xót cho đôi mắt buồn nhỏ lệ
    Giá buốt trong tim niềm hạnh phúc vô bờ
    Em ngơ ngác mỉm cười và đi tiếp.......
  4. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước anh hỏi em về bài thơ , em cũng đã nói rồi . Hôm nay nói lại + nói thêm !
    Cái câu nghe ổn nhất trong bài là : " Cong lưỡi giả từng lời gian dối thật "
    Giống như đợt trước anh kể về cái phim Hàn Quốc ( em không nhớ tên ) . Phim ấy có 1 cảnh trời mưa , hai người cùng ngồi trong xe oto và nhìn nhau qua cửa kính , hai chiếc xe đi lướt qua nhau . Anh gọi cảnh đấy bằng từ " kinh điển " , nói là : Cho dù phim có dở đến bao nhiêu đi chăng nữa chỉ cần có cảnh ấy là cũng cứu vãn được rồi .
    Thì cái câu thơ trên của anh cũng thế !
    Nghĩa là đọc lên khiến người ta phải để ý . Cũng có thể là nó đáng đồng tiền bát gạo như cái cảnh phim kia . Hoặc cái cảm giác ấy cũng có thể như là 1 người chán ăn , đang nhai cơm 1 cách vô thức tự nhiên nhai phải 1 hạt sạt to đùng Người ta có thể mẻ răng nhưng cảm giác không còn đều đều và mờ nhạt như những lần nhai cơm trước !
    Nói thì nói thế thôi , nhưng mà như thế là cũng okei rồi . Anh nói em là "thịt đông" , và cũng bảo rằng sống ở đây lâu cảm xúc con người ta đông cứng lại . Nhung hoá ra là không phải là như thế . Chỉ có điều cảm xúc không phải là cái mỏ lộ thiên ....
    Giải thích về cái câu hỏi ĐỒNG HỒ :
    Cái gì nó già cỗi nhất : cái đồng hồ , vì nó cảm nhận được thời gian rõ rệt nhất , thường trực nhất .Thì cái nơi mà em nói đến trong bài cũng già cỗi rồi
    Thực ra thì qua trang sách , người ta thấy trong đấy 1 nền văn học cổ thụ - nhắc đến quá nhiều cái tên và quá nhiều nhân vật với những nét tính cách đặc trưng . Và thời gian qua đi thì người ta vẫn đang đọc nó đấy thôi !
  5. Sleeping_Sun

    Sleeping_Sun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2005
    Bài viết:
    3.147
    Đã được thích:
    1
    Kỷ niệm

    (Puskin )
    Một chút tên tôi đối với nàng
    Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan
    Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng
    Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn
    Ngày nào đó trên mặt trăng kỷ niệm
    Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
    Giống như hình phác trên mộ chí
    Nét ngoằn ngèo một thứ tiếng xa xăm
    Tên cũ từ lâu bị lãng quên
    Chẳng còn gợi lại được cho em
    Tình xưa êm ái và trong trắng
    Trước mối tình ai mới dấy lên
    Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn
    Em thầm thì hãy gọi tên lên
    Và hãy tin: còn đây một kỷ niêm
    Em vẫn còn sống giữa một trái tim
    1830

    Được Sleeping_Sun sửa chữa / chuyển vào 09:05 ngày 27/03/2006
  6. Ruhe

    Ruhe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
  7. booatoa

    booatoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    *****************
    Ký túc xá những đên mưa rơi
    Tôi ôm đàn hát cùng con nhái
    Con nhái hát hay nên bạn bè nó nhảy
    Còn bài hát tôi buồn, lũ bạn nằm co
    Tôi hát về những ngày ăn sáng hơi no
    Hát về những đêm học bài không dám ngủ
    Loạng troạng trong đên tưởng mình thi trúng tủ
    Mở mắt rồi mấy thấy lo lo
    Tôi là thằng bờm không có cái quạt mo
    Không thèm nắm xôi nhưng hoa cả mắt
    Trên đường về quê thăm mẹ
    Màng túi viêm đau thắt cả tâm hồn..........
    some where..... KTX
  8. ac/dc

    ac/dc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    122
    Đã được thích:
    0
    Hehe đùa đòi tiếp, lần này cưa sừng làm nghé :D.
    Em à anh chẳng biết yêu đâu
    Lỡ phải lòng nhau rồi dạy anh nhiều em nhé
    Hãy dạy anh khi nào ôm thật khẽ
    Để thiên hạ thấy kìa hai đứa nó yêu nhau
    Hay dạy anh hôn một nụ hôn sâu
    Như cái thằng Reht mà em hằng thần tượng
    Anh trẻ con làm sao anh biết được
    Mấy cái trò người lớn hay chơi
    Em à anh chỉ biết em thôi!!
    Đừng chê anh ngù ngờ quá thế
    Anh sẽ học nhanh mà anh sẽ làm tất cả
    Tất cả mọi điều tất cả vì em.
  9. huong_be

    huong_be Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2005
    Bài viết:
    2.330
    Đã được thích:
    0
    Thơ Mồ Côi
    Em đâu rồi, Thơ lăn lóc mồ côi
    Tội Thơ quá vì tôi mà nên tội
    Em đâu rồi, những vần thơ mòn mỏi
    Đừng dỗi hờn Thơ, xin giận tôi.
    Thơ bối rối bởi vì lòng vô định
    Thơ nồng say vì người viết si tình
    Em hồn nhiên cho Thơ vần ngộ nghĩnh
    Thức, ngủ, tỉnh, mơ... Thơ kể chuyện chúng mình !
    Tôi bịn rịn nên Thơ tràn quyến luyến
    Yêu cuồng điên nên Thơ rực than hồng
    Tình bất tử nên Thơ thành vĩnh viễn
    Tôi tương tư làm Thơ cũng đau lòng
    Thơ mơ mộng hồn tôi giàu tưởng tượng
    Xây tương lai, Thơ ước vọng lâu dài
    Hồn trầm ngâm cho Thơ nhiều mặc tưởng
    Tim tôi đau, Thơ tôi ứa lệ hoài​
  10. v123

    v123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    This poem was nominated poem of 2005., written by an African kid, amazing thought .,...........
    " When I born, I Black,
    When I grow up, I Black,
    When I go in Sun, I Black,
    When I scared, I Black,
    When I sick, I Black,
    And when I die, I still black...
    And you White fellow,
    When you born, you pink,
    When you grow up, you White,
    When you go in Sun, you Red,
    When you cold, you blue,
    When you scared, you yellow,
    When you sick, you Green,
    And when you die, you Gray...
    And you call me colored???.(fwded)

Chia sẻ trang này