1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ ở vườn nhà (phần 2)

Chủ đề trong 'Văn học' bởi em_hat_hay_lam, 26/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0

    Quán bia Đức ở Hội An
    P/S: Lão già Egoist nằm yên ở nhá. Cấm cung. Tao sắp về!
  2. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Bó tay với các ông các bà Văn Học.
    (Tranh thủ xì pam phát. Hy vọng bác tequila còn nhớ những gì đã PM và không lấy làm khó chịu. )
  3. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Bó tay với các ông các bà Văn Học.
    (Tranh thủ xì pam phát. Hy vọng bác tequila còn nhớ những gì đã PM và không lấy làm khó chịu. )
  4. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Chiều
    Một buổi chiều?
    Một buổi chiều?
    Nắng đâu vàng như mọi hôm vẫn thế
    Lá xà cừ trải rộng lối đi
    Quẩn quanh những ý nghĩ
    Thoáng đến rồi lại đi
    Một buổi chiều
    Một buổi chiều
    Bắt gặp ngày xưa ấy
    Mà sao thấy? khác xưa
    Giữ lòng không xao động
    Sóng ơi sóng vỗ đến bao giờ?
    Một buổi chiều
    Em nhặt lại tiếng cười, tiếng khóc
    Nhặt lại cả những ưu tư mơ mộng
    Gom hết vào xâu chuỗi kỷ niệm xa
    Bốn mùa không hối hả
    Mà sao em hối hả chiều nay
    (Phải chăng chiều sắp qua)
  5. Snickers

    Snickers Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/06/2002
    Bài viết:
    694
    Đã được thích:
    0
    Chiều
    Một buổi chiều?
    Một buổi chiều?
    Nắng đâu vàng như mọi hôm vẫn thế
    Lá xà cừ trải rộng lối đi
    Quẩn quanh những ý nghĩ
    Thoáng đến rồi lại đi
    Một buổi chiều
    Một buổi chiều
    Bắt gặp ngày xưa ấy
    Mà sao thấy? khác xưa
    Giữ lòng không xao động
    Sóng ơi sóng vỗ đến bao giờ?
    Một buổi chiều
    Em nhặt lại tiếng cười, tiếng khóc
    Nhặt lại cả những ưu tư mơ mộng
    Gom hết vào xâu chuỗi kỷ niệm xa
    Bốn mùa không hối hả
    Mà sao em hối hả chiều nay
    (Phải chăng chiều sắp qua)
  6. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    một buổi chiều
    một buổi chiều
    nắng đổ bùng vào phòng
    mồ hôi chảy ròng ròng
    đứng dậy đi lòng vòng
    thấy ghét
    cái mùa hè ướt nhoẹt
    cái áo vừa mới mặc
    tự dưng thèm cái rét
    của que kem
    @Gem: ê bạn hiền, mày lại tơ tưởg ngày xưa hả? keke, trời nắng nôi này hãy từ chối những cuộc mời "ra quán cafe với anh ko" đi nhé, đi
  7. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    một buổi chiều
    một buổi chiều
    nắng đổ bùng vào phòng
    mồ hôi chảy ròng ròng
    đứng dậy đi lòng vòng
    thấy ghét
    cái mùa hè ướt nhoẹt
    cái áo vừa mới mặc
    tự dưng thèm cái rét
    của que kem
    @Gem: ê bạn hiền, mày lại tơ tưởg ngày xưa hả? keke, trời nắng nôi này hãy từ chối những cuộc mời "ra quán cafe với anh ko" đi nhé, đi
  8. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Hehe, topic thơ sắp thành đuổi hình bắt chữ rồi
    Tớ theo. Đố các bác biết, tớ là đứa nào
  9. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Hehe, topic thơ sắp thành đuổi hình bắt chữ rồi
    Tớ theo. Đố các bác biết, tớ là đứa nào
  10. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa có Lý Bạch, ngày nay có Lý Bờ (cái tên này nghe quen quen như kiểu thi sĩ Đây Xờ Lý Bờ của box VH). Câu chuyện nhỏ này lý giải vì sao thơ ca lại đi kèm với bản vẽ kiến trúc.
    ****
    Một hôm thi hào Lý Bờ ngồi bên hồ đợi giờ cơm tối, mắt nhìn ra xa xăm làm thơ. Chàng làm khoảng dăm bài, chưa kể vài bài làm hỏng, rồi đứng dậy ngâm nga, lấy làm ngạc nhiên tại sao con người lại có thể sáng tác ra những lời thơ kỳ diệu nhường ấy. Bỗng, chàng nhận thấy cái thằng ăn mày rách rưới đang chống cằm nghe thơ chàng đọc. Thằng này chàng lạ gì, đấy là thằng Tề Cu, thỉnh thoảng chàng vẫn giả dạng ăn mày đi cùng nó kiếm tiền uống rượu. Thằng Tề Cu có một nhược điểm là cực ngu về khoản thưởng thức thơ ca. Nhưng chính vì nó ngu thế nên đọc thơ cho nó nghe mới thú, chứ đọc cho bọn biết thơ ca thì chúng nó sẽ đá cả thi sĩ lẫn thơ xuống hồ.
    Chàng đọc to bài mới nhất cho Tề Cu nghe, đại khái có một đoạn thế này:
    đêm biển màu vàng
    mắt ai xa xăm
    môI run xa xăm
    lòng bay cao cao
    - Thế nào, mày thấy thơ tao thế nào? Lý Bờ hồ hởi hỏi.
    - Thế cái mày vừa đọc là thơ đấy à.
    - Thơ chứ còn gì nữa.
    - Ừ, công nhận, nghe cũng giống giống thơ thật.
    - Không phải là giống giống, mà là rất giống. Đồ ngu! - Lý Bờ bắt đầu nóng. - Bố cái loại chả biết thơ ca gì cả.
    - Ừ, thực ra tao cũng chưa rõ lắm, như thế nào thì là một bài thơ.
    Hình như ngày xưa Lý Bạch ngòai thơ còn biết vẽ tranh đánh kiếm. Ngày nay thì Lý Bờ ngoài thơ, còn biết uống cafe và vẽ nhà cửa.
    Lý Bờ lúc ấy chậm rãi nói:
    - Tề Cu, mày là thằng ăn mày, không có nhà cửa để ngủ nghỉ nên chắc là thích nhà cửa, thôi thì tao dùng nhà cửa để giải thích thế nào là thơ nhé.
    - OK
    - Rồi, thế những gì gộp lại thì thành ra một cái nhà.
    - Gạch, tường, ngói, sàn, cầu thang,... ghép lại với nhau thì thành ra nhà.
    - Chính xác. Nhưng cái đống đấy ghép lại với nhau có ra nhà ngay được không.?
    - Không, phải có kiến trúc sư thiết kế cho nó hợp lý.
    - Chính xác. Ví như tao làm nghề kiến trúc sư, ngày ngày vẽ cách ghép tường với sàn, thành ra những cái nhà hoàn chỉnh. Vẽ làm sao để mỗi nhà có hai ba tầng đẹp mắt, mà đảm bảo mỗi tầng ít nhất một toa lét.
    - Ờ, rồi sao nữa.
    - Đấy, thơ cũng như thế. Phải có từ ngữ, phải có dòng này dòng kia, phải có vần điệu. Một bài thơ phải hội tụ đủ những cái đó. Hiểu không?
    - Hiểu rồi. Thế thì đoạn thơ vừa rồi của mày lếu hay.
    - Sao không hay.
    - Tại vì chỉ có hai câu giữa là có vần với nhau xa xăm - xa xăm. Như thế là tầng hai và tầng ba có toa lét, tầng một và tầng bốn thiếu toa lét. Thiết kế thơ gì mà ngu thế.
    - Bố cái loại đần độn. Định nghĩa chung là thế nhưng thơ ca thì nó ảo diệu biến hóa phá cách chứ.
    - Phá cách gì thì phá cách, tao thấy nhà mà thiếu toa lét thì ở không ra cái gì!
    Lý Bờ tức lắm nhưng cũng đành mềm mỏng, nhất thời làm sao khai sáng được cho thằng ngu dốt như Tề Cu. Chàng bèn nói.
    - Bên cạnh giá trị sử dụng, nhà còn có vẻ đẹp của kiến trúc. Thơ cũng thế, bên cạnh việc đọc lên có vần nghe lọt tai, còn phải có vẻ đẹp của hình ảnh.
    - Tao chưa thấy có hình ảnh gì.
    - Thế thì tao cho mày xem bản vẽ nhà của tao, cái nhà này đem lại cảm hứng cho tao sáng tác bài thơ vừa rồi. Mày xem đi sẽ hiểu thơ tao.
    Tề Cu thán phục cầm lấy bức vẽ nhà của Lý Bờ, nhìn ngắm hồi lâu. Nhìn qua nhìn lại, rồi tặc lưỡi.
    - Nhưng mà tao thấy vẫn không ổn.
    - Sao không ổn?
    - Màu sắc trong bài thơ khác với màu của cái nhà.
    - Khác chỗ nào?
    - "Đêm biển màu vàng" thì rõ ràng là ứng với sắc vàng của cái nhà rồi. "Mắt ai xa xăm" thì ứng với màu đen của đêm. Nhưng còn...
    - Còn gì?
    - "Môi ai xa xăm" thì phải ứng với màu tươi đỏ chứ. Tại sao trong hình nhà lại là màu nâu xỉn????
    Lý Bờ ngửa mặt lên trời mà than thầm trước sự ngu xuẩn của thằng Tề Cu. Đoạn chàng quay sang thét vào tai thằng Tề Cu:
    - Môi này có phải là môi gái đâu mà đòi đỏ. Đấy là môi tao, phải màu nâu xỉn chứ!!!!!
    Đoạn Lý Bờ bỏ đi, đau xót vô cùng, với lại cũng đến giờ cơm rồi. Đời này liệu có ai hiểu thơ chàng hay không!!!
    Được Tequila sửa chữa / chuyển vào 06:39 ngày 30/04/2005

Chia sẻ trang này