1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Phan Đức Dũng xin ra mắt bạn đọc

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi proche01, 20/11/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Đề nghị Đức Dũng về tra từ điển tiếng Việt xem "răng" mà mắc vào "lưới đời" thì có nhai được cơm không, bạn nhé!
    Bài Đánh rơi này của bạn, ý tưởng hay đấy, nhưng cũng muốn bạn, nếu có thể, xem lại hai điều rất dễ gây khó hiểu cho người thẩm thơ:
    1. Bí ẩn hoá hành vi: "Ta uống linh hồn vào nhau".
    Tại sao lại "uống linh hồn"? (Theo kinh thánh, ác quỷ thường khát linh hồn lắm. Con người thì thường khát tâm hồn...)
    Còn nữa, "uống" là đưa vào mình. "Vào nhau" là xâm nhập hoặc đưa vào người khác."Uống linh hồn vào nhau" là thế nào hả bạn? Vào mình, hay vào người khác? Cái này là sự cách tân ngữ nghĩa của Đức Dũng chăng? Bạn giải thích cho mình nha!

    2. "Đồng xu hoá" "ta" và "em":
    Ở trên bạn đã sử dụng từ "leng keng" để diễn tả âm thanh đồng xu rơi xuống nền đất lạnh, nảy lên khô khốc. Rất đạt cho đồng xu!
    Chính vì thế, khi ở dưới bạn cũng dùng từ này, không khỏi khiến người đọc liên tưởng đến nghĩa trên... Ta và em bị rơi, chạm đất, nảy lên và kêu "leng keng" - khá mới! Mới thật!
    Ngoài ra, việc "em đánh rơi ta" và "ta đánh rơi em" cũng gây thắc mắc: phải chăng "ta" và "em" đang đấu vật? Phải chăng trong lúc vật lộn đó, một trong hai người bị "đánh rơi" vì nặng quá? Con gái thời này quả là bon chen! Cũng muốn đòi hỏi bình quyền, cũng muốn xách "ta" như xách gà. Quả là quá đáng! Lại còn đánh rơi nữa chứ!
    Kêu "leng keng"!
    ...
    Vài điều thắc mắc cho vui, nhân mấy ngày nghỉ... Nếu hiểu sai (do trình độ cảm thơ của tôi còn kém cỏi lắm), bạn Dũng thông cảm nhé!
    Chúc bạn có những ngày lễ thật vui!
  2. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Gợi ý cho Dũng suy nghĩ lại nhé:
    "Da trắng": danh từ, có thêm tính từ bổ nghĩa chỉ (tả) màu sắc.
    "Vỗ": động từ, gợi thanh.
    "Bì bạch": vừa là từ Hán Việt có nghĩa "da trắng", vừa là tính từ, tượng thanh, mô tả âm thanh khi vỗ vào da.
    Cố lên nhé bạn!
  3. proche01

    proche01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2008
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    thưa maybe u mến yêu thương da diết đến liên miên trong những thẩm thơ hiền thục mà thúc dục của tận cùng tân trí nghiã trong bài " Đánh rơi"
    xin giải thích ngọn nghĩa và gốc nghĩa để bạn cùng những độc giả thắc mắc được lật nửa tâm hồn còn lại trong bài thơ
    " Đánh rơi"
    1. "Đánh rơi " không phải là đánh nhau, đánh vật . Vì thế bạn hình tếu tượng hóa trái để cho vui sao . Đây chỉ là vô tình tuột mất nhau trong đường đời đa sắc xước.
    2.. "Uống linh hồn vào nhau". Tức nói lên nguồn sống của hai người. Không thể thiếu nhau, luôn "thèm khát".
    Từ "thèm khát" đã được nhân giới sự dụng khá nhiều vì thế tình yêu cảm thành tượng ý "uống" "ăn" linh hồn" ko phải là Dracula nữa. Nó đã được thừa nhận quá ngôn ý nhân gian. Đừng cắt nó trở nên lì biến thế.!
    Bài thơ "Đánh rơi" là sự xuyên xuốt của tất cả âm ý nghĩa. Đạt cảm giác chuyển biến cò cưa đầy vết nham nhở của 3 cảm thái "em" "ta" và "đời" .
    "Đời" được cắt thành nhiều bản qua các kỉ niệm đời sắc xước.
    Được dùng nét vẽ đơn giản giúp bạn đọc nhẹ nhàng hơn trong quá trình đón nhận vào trái tim nâng trí tưởng tượng lên dào dạt và vấn đạt.
    Thơ Phan Đức Dũng trong phái Tân Tâm Thức là những chiều đại trí bất phàm, chiếu đạt nhân sinh đầy đủ nhất trong sự lang bạt khó chịu của mùa tưởng tượng. Cuối cùng được điêu khắc tinh tế nhờ con chữ đơn giản và ý đa trong chiều cảm.
    Thân gửi maybe u chúc một mùa giải tỏa để tỏa hồn vào thế giới thơ Tân Tâm Thức - Phan Đức Dũng
  4. proche01

    proche01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2008
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    Tâng lặng
    Bắt chước cậu bé
    tâng cầu
    trên ngõ hẻm
    Tôi tâng lặng vào đêm
    Gió luồn mình vào môi
    răng rít lên giận dỗi
    Tôi luồn tình vào đơn côi
    Đang bị giam
    bằng vô cảm
    Chính tôi
    đá thật mạnh
    Lực trôi vào lặng
    hút và hụt
    Cậu bé ngừng tâng cầu trên ngõ hẻm
    Tôi ngừng
    mà lặng
    vẫn vào đêm
    Tác giả Phan Đức Dũng
    Nguồn: Tập thơ "Đi tìm nghệ thuật"
  5. lanha82

    lanha82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/02/2009
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    câu này thật ấn tượng
  6. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Có một điểm mà tôi rất cảm phục và rất thích ở bạn Đức Dũng, đó là niềm tin yêu hết sức trong sáng và chân thành đối với bản thân mình!
    Đối với những người đang khủng hoảng niềm tin thì đây là điều hết sức quý giá và cần phải được học hỏi!
    Tôi cũng biết bạn yêu thơ.
    Yêu và hiểu nhiều hơn nữa nhé bạn!
  7. proche01

    proche01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2008
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    @lahan82: ấn tượng !
    @ maybe u: hiểu hơn!
    Thanks!
  8. proche01

    proche01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2008
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    Mùa yêu

    Chiều đú đởn theo vết chân xưa cũ
    Lỡ đi vào lối ngõ của du côn
    Em chạm khắc những linh hồn phi lý
    Vệt đắng dài, ta uốn cả tinh khôn

    Thà làm kẻ vô tình hơn ân nghĩa
    Bởi mùa sau có ai đợi mùa sau
    Sàng nhau nhé giữa bao nhiêu vĩ đại
    Lọc qua rồi chỉ còn lại cỏn con

    Tình vô cùng ai dám biết gì hơn
    Bao trầm thế người chờ nơi vô vọng
    Khi cảm giác một mùa thương trông ngóng
    Phố chiều xưa lại dịch bước về nhau

    Gió chỉ đến khi tìm mùa hờn rỗi
    Em chỉ đi khi hoa vô hồn thôi
    Liều làm chi khi tình còn e ngại
    Ép làm chi khi tất cả van nài

    Ta đeo quá khứ bước vào kỉ niệm nhau
    Hiện tại chỉ là sự phũ phàng không dám nói
    Còn chi nữa chiều thâm sâu dáp tối
    Chuyện mùa thương đói hạnh phúc chập chờn

    Ta ghét nhau giận cả buổi ban mai
    Sự tinh khiết người vẽ thành vẩn đục
    Giấc mơ sao cứ chập chờn thổn thức
    Ta vén mùa xưa vẫn cháy đôi mắt buồn

    Em chần chừ trước vụng dại chia ly
    Anh xâm thực những điều hoang tưởng
    Dải tình yêu vào muôn vàn đại chướng
    Có bao giờ anh nén được mùa thương

    Em nghếch hướng chỉ về phương xa ấy
    Chuyện mùa yêu anh cứ mãi dõi nhìn
    Thì thầm khẽ gửi vào nơi gió rẽ
    Lá vàng bung điểm thêm nét yêu thương

    Có cảm giác nào dần dà tới nhớ mong
    Để anh tìm được cơn ngông dẫn dụ
    Nhớ về em biết bao giờ cho đủ
    Bút danh nào nổi tẩy cả hư không

    Ta dìm nhau biết bao nhiêu vay trả
    Nợ một đời dồn mãi lại ngàn sau
    Gầm rú mãi nơi sóng tình lăn xả
    Ta tìm nhau quệt bóng chiều phai nhau

    Câu hỏi nào đánh đố nỗi đau tôi

    Cố khép lại phố mùa yêu vụng dại

    Dí dỏm nụ cười di tản những cách xa

    Dị bản nào đòi dịch mã tình ta

    Di tích buồn minh chứng mãi ngàn năm

    Thôi huých lòng để dịch nỗi nhớ mong !

    Tác giả Phan Đức Dũng
    Bút danh Tâm Bão

    Thông tin liên hệ mua bản quyền bài thơ "Mùa yêu":
    Email: phan_duc_dung@yahoo.com
    Tel: 0978900936

    Nguồn:
    http://diendan.thotre.com/index.php?showtopic=14147
    http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?ID=2935&Page=5#forumreply52268
    http://vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=484432
    http://blog.360.yahoo.com/blog-S4q9Yp8labPwcBHE31aEfcXj2DWxneHaWTEtDpc-?cq=1
    Được proche01 sửa chữa / chuyển vào 15:18 ngày 04/05/2009
  9. proche01

    proche01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2008
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    Chẳng viết nổi
    Chẳng viết nổi một bài thơ
    Tôi buồn đốt lửa giữa trưa nắng hè
    Chẳng viết nổi một bài vè
    Tôi buồn bắt đại mấy con ve sầu
    Chẳng viết nổi mọi nỗi sầu
    Tôi buồn cười khểnh thật lâu giữa đường
    Chẳng viết nổi giống ngày thường
    Bởi hôm nay nắng mà dường như mưa
    Phan Đức Dũng
  10. luonnoiloiyeu

    luonnoiloiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    1.138
    Đã được thích:
    0
    Câu cuối đầy ấn tưuọng, rất giống tâm trạng của bạn tôi làm ở Cục Khí tượng thủy văn. Đoán thời tiết (nhất là đang có bão số 1) là khó khăn nhất!

Chia sẻ trang này