Thơ Phan Huyền Thư Em đọc của các bác bên Thăng Long......... DI MỘNG Anh có mũi tẹt tóc đen da vàng sao anh không lý lịch đồng bào của tôi "liên bang-hiệp chủng" Bốn biển và năm châu anh chị ở đâu các cháu con tôi ở đâu ai Hồng ai Lạc Đồng bào của tôi đồng bào dị mộng lọt sàng lòng có xuống nia... Đồng sàng (Mộng sẵn sàng sợ nia không sẵn) Đồng bào của tôi tha hương chữ "S" dị bào đầu tư tình kiến thiết quê đồng bào di mộng ở đâu thì về... thì về... thì về.... 19.8.98 TÔI ĐI TRÊN ĐƯỜNG ĐẦY BỤI, THÀNH PHỐ CỦA TÔI Những cô nàng chân cong váy ngắn lóe xóe tiếng địa phương những nàng nhâm nhi văn chương khen nhau cố hớp giọng thị thành Tôi đi trên đường đầy rơm đồng quê đang cựa quậy thôn nữ quần jean giày da làm sao để cầy cấy trai làng ngày đêm vỉa hè đợi việc chầu chực một tương lai đô thị hóa nông thôn xe dream phóng thẳng vào thế kỷ hai mốt Tôi đi hàng cây xanh những nhà thơ uống bia và chửi tục chị lao công người Hà Nội gốc lăng lẽ quét đường Tôi đi tiếng còi hú dẹp đường xe đi họp lao như tia chớp để lại đằng sau phố xá nườm nượp người người chẳng hiểu mình sẽ về đâu Tôi đi những thằng bé lau nhau chạy long đường bán vé số đánh giày, "tử vi" và "kết quả" thành phố của tôi mọi người sống và biết kết quả từng ngày "Kết quả đây!" một nghìn đồng một mẩu giấy Mua đi kết quả để sống tiếp ngày mai... 25.4.98 MEN THEO MÙA HẠ Men theo mùa hạ Trăng non cong nỗi thượng tuần Lòe loẹt a-dua hoa dại học đòi ven ray ga xép Trên nóc toa tàu bỏ quên Mùi nắng ngủ mê mệt Vì lý tưởng du dương bất tử con dế thất tình vấp phải giọt sương Chiến binh Thạch sùng tặc lưỡi uống đêm mơ giấc mơ mỏng tang cánh muỗi Giăng mắc niềm tin con nhện cái ôm bọc trứng bão hòa Uống nhầm phải giấc mơ Thạc sùng gỗ của tôi đêm qua nức nở Tự dắt mình men theo mùa hạ Tìm một lối đi thu. 7.99 HÈ LỖI HẸN Bầy chim trốn rét đã về em không tới hoa gạo đỏ đau nắng đợi chim chiều gọi đôi Hè lỗi hẹn em gái đã có chồng thơ anh lang thang Internet Bầy chim trốn rét đã về ngậm tơ vàng óng nhưng hè lỗi hẹn bỏ đi. 4.99 BUỔI SÁNG Nhặt trên gối sợi tóc ngắt lại kỷ niệm một nhánh đen Giường chiếu thênh thang Tiếng chim gì không rõ thưa thớt trong mưa FeelingBlues* nghe thật quá Chẳng thấy mặt trời Nhiều khi đơn độc muốn thức dậy ở cõi khác hình dung một nụ cười đưa sợi tóc lên ngậm miệng cũng đỡ nhớ niềm vui. 12.6.97 * Dùng trong âm nhạc NẰM NGHIÊNG Nằm nghiêng ở trần thương kiếp nàng Bân ngón tay rỉ máu nằm nghiêng khe cửa ùa ra một dòng ấm cô đơn nằm nghiêng cùng sương triền đê bốn bề nước lũ Nằm nghiêng lạnh hơi lạnh cũ ngoài đường khô tiếng ngáy nằm nghiêng mùa đông nằm nghiêng trên thảm gió mùa nằm nghiêng nứt nẻ khoé môi đã lâu không vồ vập răng lưỡi Nằm nghiêng xứ sở bốn mùa nhiệt đới, tự dưng nhói đau sau lần áo lót có đệm mút dày nằm nghiêng về đây 14.12.00 người ta làm sao tưởng tượng được, nếu chưa bao giờ sống thật.
đọc thì nhớ đến VTL. Thương thay cho VTL vì PHT thì được khen vì tài còn VTL thì bị chê vì tài ~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~* Vì sự trong sáng của tiếng Việt thân thương => Click here
Hai phong cách thơ khác nhau đấy chứ , tài hay không thì thời gian sẽ công nhận người ta làm sao tưởng tượng được, nếu chưa bao giờ sống thật.