1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Pháp - La poésie française

Chủ đề trong 'Pháp (Club de Francais)' bởi Le_Plus_Beau_new, 08/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Le_Plus_Beau_new

    Le_Plus_Beau_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    2.612
    Đã được thích:
    0
    Thơ Pháp - La poésie française

    Chào cả nhà ạ, chẳng là dạo này em đang học về phần poésie nên cũng ngứa chân ngứa tay vào đây làm cái topic để bà con cùng bình thơ chơi, gọi là đem lại chút không khí văn vẻ cho CFT

    Đấy là ý định của em thế, còn muốn post gì thì để mai em mới post đuợc, bây giờ muộn quá rồi . Nếu bác nào có thể bắt đầu được thì cứ việc ạ, n''importe quoi

    Sonnet, Rondeau, Ballade, Vers libres.....c''est à vous !

    (Nếu ai có thêm vài dòng cảm nhận văn chương hoặc có thể dịch thơ được thì càng quý )

    Tiện thể hỏi luôn ở đây có ai có bài thơ tiếng Pháp nào viết theo thể...lục bát không ạ ?

    Beau comme le Soleil
  2. Seine

    Seine Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    236
    Đã được thích:
    0
    ồi, ko ai hưởng ứng văn thơ à, box nhà ta....ấy nhể
    thú thật là em cũng chả biết gì về văn thơ Pháp (chỉ hay đọc mấy cái tiểu thuyết nổi tiếng của mấy ông Huy-gô Ban-zắc các thứ gọi là cho có chút văn minh vào đầu )
    kiến thức thơ duy nhất của em là năm lớp 12 được học Rimbaud thì phải, cái gì mà thơ sonnet rồi mấy khổ mấy khiếc, học chả hiểu gì. Cái em thắc mắc nhiều nhất là sao thơ của Pháp nó gieo vần kiểu gì í nhể, thơ đọc thấy ngang phè mà cũng gọi là thơ (cái này mấy bác hiểu bác đọc thấy chắc chỉ muốn đập cho một cái vì cái tội ko hiểu biết của em ). bác nào hiểu biết thì chỉ em vài chiêu. Em cũng có hay đọc mấy bài thơ của Pháp (thư viện trường suốt ngày dán thơ trên tường). Đọc nội dung thì hay, nhưng em chỉ thắc mắc là sao nó lại là thơ, chả thấy vần vò kiểu gì cả.
    Nhân tiện góp vui một bài thơ em thấy khá hay, đọc từ lâu rồi. Bình luận thì em chịu
    Le désespoir est assis sur un banc
    ------- Jacques Prévert -------
    Dans un square sur un banc
    Il y a un homme qui vous appelle quand on passe
    Il a des binocles un vieux costumes gris
    Il fume un petit ninas il est assis
    Et il vous appelle quand on passe
    Ou simplement il vous fait signe
    Il ne faut pas le regarder
    Il ne faut pas l''écouter
    Il faut passer
    Faire comme si on ne le voyais pas
    Comme si on ne l''entendais pas
    Il faut passer presser le pas
    Si vous le regardez
    Si vous l''écoutez
    Il vous fait signe et rien ni personne
    Ne peut vous empêcher d''aller vous asseoir près de lui
    Alors il vous regarde et sourit
    Et vous souffrez attrocement
    Et l''homme continue de sourire
    Et vous souriez du même sourire
    Exactement
    Plus vous souriez plus vous souffrez
    Atrocement
    Plus vous souffrez plus vous souriez
    Irrémédiablement
    Et vous restez là
    Assis figé
    Souriant sur le banc
    Des enfants jouent tout près de vous
    Des passants passent
    Tranquillement
    Des oiseaux s''envolent
    Quittant un arbre
    Pour un autre
    Et vous restez là
    Sur le banc
    Et vous savez vous savez
    Que jamais plus vous ne jouerez
    Comme ces enfants
    Vous savez que jamais plus vous ne passerez
    Tranquillement
    Comme ces passants
    Que jamais plus vous ne vous envolerez
    Quittant un arbre pour un autre
    Comme ces oiseaux.
    Được seine sửa chữa / chuyển vào 01:59 ngày 10/03/2004

Chia sẻ trang này