1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ PHÙNG QUÁN

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi TraiTimSoiDa, 21/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Thơ PHÙNG QUÁN

    Xin mượn lời của Hoàng Phủ Ngọc Tường để giới thiệu về thơ PHÙNG QUÁN..
    " Thơ Phùng Quán không fải là nét sơn thuỷ của mỹ học thời cổ và cũng không phải là chút hư danh mà người đời thèm muốn.Thơ Phùng Quán là chiếc gậy đi đường nhằm giúp con người vượt qua những trở lực trên con đường đi đến lý tưởng, là cái lõi bê tông vững chắc giúp con người bền tâm vững chí giữa mọi phong ba bão táp để từ đó hướng tới những mục tiêu kiên định không bao giờ bị mất phương hướng.
  2. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    TỰ BẠCH
    ( Trích )
    Ngày tôi lên đường
    Cứu nước cứu nhà
    Tôi chẳng được như bao nhiêu anh em đồng chí
    Có mẹ gấp áo quần
    Em gái nắm cơm
    Có cha cầm tay dặn dò: Con cố gắng...
    Có người yêu đưa tiễn một quãng đường...
    Ngày tôi lên đường cứu nước cứu nhà
    Tiễn đưa tôi
    Chỉ có sóng nước sông Hương dềnh cao chạm bờ cỏ
    Trăng hạ huyền như một lưỡi gươm cong
    Trăng, sóng thương tôi, đưa một quãng đường......
    Tôi phải trốn trên cây
    Tôi phải lặn xuống nước
    Chúng dồn tôi đến trường học lớn nhất thế gian
    Trường của những kẻ mất tự do, mất nhà, mất nước !
    Từ đó trong bóng tối ẩn nấp
    Tôi chỉ còn ngủ một mắt
    Tôi chỉ còn thức một mắt,
    Mắt kia tôi nhìn Huế - của - tôi !
    Không phải Huế thật đâu
    Chỉ một quầng sáng đỏ
    Treo phía chân trời hiu hắt bụi mưa...
    Nhưng tôi biết dưới quầng sáng đó
    Là dốc Nam Giao, là cầu Bạch Hổ
    Là bến đò Trường Súng tôi thường qua
    Là con đường từ Ngục - Giàng - Xây đến Trung Bộ Phủ
    Mẹ tôi thường dắt tôi
    Đi từ quê nội lên quê ngoại
    Là mái nhà tôi xế cổng tam hoà
    Mảnh sân nhỏ xanh một dàn hoa lý
    Gốc cau già soi vại nước mưa.....
    ....
    Được TraiTimSoiDa sửa chữa / chuyển vào 08:47 ngày 21/05/2004
  3. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Hôn
    Trời đã sinh ra em
    Để mà xinh mà đẹp
    Trời đã sinh ra anh
    Để yêu em tha thiết !
    Khi người ta yêu nhau
    Hôn nhau trong say đắm
    Còn anh, anh yêu em
    Anh phải đi ra trận !
    Yêu nhau ai không muốn
    Gần nhau và hôn nhau
    Nhưng anh, anh không muốn
    Hôn em trong tủi sầu !
    Em ơi rất có thể
    Anh chết giữa chiến trường
    Đôi môi tươi đạn xé
    Chưa bao giờ được hôn !
    Nhưng dù chết em ơi
    Yêu em anh không thể
    Hôn em bằng đôi môi
    Của một người nô lệ !
  4. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Hoa Sen
    "Trong đầm gì đẹp bằng sen
    Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
    Nhị vàng bông trắng lá xanh
    Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn "

    Mặc cho câu ca được cả nước lưu truyền
    Và đời vẫn tin là ca ngợi phẩm chất của sen.
    Nhưng tôi không thể nào tin được
    Câu ca này gốc gác tự nhân dân
    Bởi câu ca sặc mùi phản trắc
    Của những phường bội nghĩa vong ân !
    Vốn con cái của giai cấp cùng khổ
    Chúng chòi lên cuộc đời quyền lực vàng son
    Nghĩ đến cha mẹ chúng xấu hổ
    Chúng mưu toan giấu che từ bỏ
    Nói xa gần chúng mượn chuyện sen
    ....Nhị vàng bông trắng lá xanh
    Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn

    Tất cả là trong cái chữ " gần "
    Chỉ một chữ mà ta thất gan thấu ruột
    Những manh tâm bội nghĩa vong ân.
    Bùn với sen đâu phải chuyện gần ?
    Chính là sen mọc lên từ trong đó
    Gốc của sen là thăm thẳm bùn đen
    Nhị vàng, bông trắng, lá xanh...
    Tất cả, tất cả, tất cả !...
    Là do bùn hôi nuôi dưỡng
    Ngay cả hương thanh khiết ta đặt lên bàn thờ cúng
    Cũng là xương thịt của bùn tanh !
    Như nhân dân
    Gian truân, thầm lặng, vô danh
    Đã sinh ra vĩ nhân, anh hùng, nghệ sĩ...
    Nhân danh bùn
    Nhân danh sen
    Tôi đề nghị:
    Đuổi câu phản trắc này khỏi kho báu dân gian !
    Được TraiTimSoiDa sửa chữa / chuyển vào 09:39 ngày 21/05/2004
  5. Soi_Dong_Hoang_new

    Soi_Dong_Hoang_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Đọc Hoàng Phủ Ngọc Tường, rồi đọc bài này của Phùng Quán , rồi ngẫm nghĩ, mới thấy thấm thía vì sao người ta gọi Phùng Quán là một gương mặt tiêu biểu của nền thơ ca thế kỷ 20.
  6. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Chống Tham Ô Lãng Phí
    Tôi đã đi qua
    Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt
    Tôi đã gặp
    Những bà mẹ quấn giẻ rách
    Da đen như củi cháy giữa rừng
    Kéo dây thép gai tay máu ròng ròng
    Bởi đồn giặc, trồng ngô trỉa lúa...
    Tôi đã đi qua
    Những xóm làng vùng Kiến An, Hồng Quảng
    Nước biển dâng cao ướp muối các cánh đồng
    Hai mùa rồi, lúa không có một bông
    Phân người toàn vỏ khoai tím đỏ;
    Tôi đã gặp
    Những em thơ còm cõi
    Lên năm lên sáu tuổi đầu
    Cơm thòm thèm độn cám và rau
    Mới tháng ba đã ngóng mau ra Tết !
    Để được ăn no có thịt
    Một ngày...một ngày...
    Tôi đã đi giữa Hà Nội
    Những đêm mưa lất phất
    Đường mùa đông nước nhọn tựa dao găm
    Chị em công nhân đổ thùng
    Run lẩy bẩy chui hầm xí tối
    Vác những thùng phân...
    Thuê một vạn một thùng
    Mấy ai dám vác ?
    Các chị suốt đêm quần quật
    Sáng ngày vừa đủ nuôi con...
    Một triệu bài thơ không nói hết nhọc nhằn
    Của nhân dân lao động
    Đang buộc bụng, thắt lưng để sống
    Để dựng xây, kiến thiết nước nhà
    Để yêu thương, nuôi nấng chúng ta
    Vì lẽ đó
    Tôi quyết tâm từ bỏ
    Những vườn thơ đầy **** đầy hoa
    Những vần thơ trang kim vàng mã
    dán lên quân trang đẫm mồ hôi và máu tươi Cách Mạng !
    Như công nhân
    Tôi quyết đúc thơ thành đạn
    Bắn vào tim những kẻ làm càn
    Vào lũ người tiêu máu của dân
    Như tiêu giấy bạc giả !
    Các đồng chí ơi
    Tôi không nói quá
    Về Nam Đinh mà xem
    " Đài xem lễ " họ cao hứng dựng lên
    Nửa chừng bỏ dở
    Mười một triệu đồng dầm mưa giãi gió
    Mồ hôi máu đỏ mốc rêu
    Những con chó sói quan liêu
    Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng !
    Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng
    Nhớ " Đài xem lễ " tôi xót bao nhiêu
    Đất nước đêm nay không đếm hết người nghèo
    Thiếu cơm thiếu áo...
    Bọn tham ô, lãng phí, quan liêu
    Đảng đã phê bình trên báo
    Còn bao tên chưa ai biết ai hay?
    Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gầy...
    Chúng nảy nòi, sinh sôi như dòi bọ !
    Khắp đất nước đâu đâu chẳng có !
    Đến một ngày Đảng muốn phê bình tất cả
    E phải nghìn số báo Nhân dân !
    Tôi đã dự những phiên toà xử tội
    Những con chuột mặc áo quần bộ đội
    Đục cơm khoét áo chúng ta
    Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ
    Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói
    Những mẹ già, em trai, em gái...
    Còng lưng rỏ mát lấn vành đai !
    Trung ương Đảng ơi !
    Lũ chuột mặt người chưa hết.
    Đảng cần phải lập những đội quân trừ diệt
    Có tôi !
    Đi trong hàng ngũ tiên phong
  7. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Đất
    " Ai yêu đất bằng tất cả cuộc đời mình
    Sẽ được nghe đất hát..."
    Câu nói của người già quê tôi
    Trước tôi vẫn chưa hiểu
    Nhưng vẫn lắng sâu vào tiềm thức
    Giờ bỗng hiện ra trước mắt tôi
    Như một trang sách lớn
    Viết về tình yêu xứ sở quê hương...
    Đất ơi !
    Con nguyên yêu Người với tất cả máu xương
    Với tất cả cuộc đời con mười bảy tuổi !
    Con vui sao !
    Khi nghĩ tới gương mặt Người
    Đã rửa sạch hết máu và bùn
    Tươi vui, chói lọi...
    Người sẽ hát cho thế hệ mai sau
    Về thế giới đại đồng Cộng Sản
    Mà thế hệ chúng con hôm nay
    Không tiếc máu để sửa soạn cho lời ca..
  8. kienn79

    kienn79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    119
    Đã được thích:
    0
    Đây là một chủ đề hết sức nhạy cảm. Thơ trong topic này nói đến chính trị. Đề nghị mọi người lưu ý, tránh đi quá các nguyên tắc của diễn đàn: PHI CHÍNH TRỊ ! KHÔNG BÀN CÁC VẤN ĐỀ LIÊN QUAN ĐẾN ĐẢNG, NHÀ NƯỚC. Cũng mong các mod lưu tâm đến topic này.
    Mong mọi người thông cảm và hợp tác, vì lợi ích của Thi ca - sân chơi chung của chúng ta.
    Thân ái,
  9. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Tại sao lại thế nhỉ...Thơ của PHÙNG QUÁN được giới văn nghệ sĩ đánh giá cao, tài năng thơ của ông là ko thể phủ nhận...Có chăng là ông đã viết quá thật, quá thẳng thắn ....Bạn nói vậy quá bằng mình mượn Thi ca để tuyên truyền à...Mình chỉ muốn thơ hay mọi người cùng đọc, cùng chia sẻ..Thân
  10. TraiTimSoiDa

    TraiTimSoiDa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2004
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    Đói
    Trong trăm nghìn nỗi đói
    Tôi nếm trải cả rồi
    Tôi chỉ kinh khiếp nhất
    Là nỗi đói tình người

Chia sẻ trang này