1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Pushkin

Chủ đề trong '1981 - Hội Gà Sài Gòn' bởi Tao_lao, 16/04/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Thơ Pushkin

    Mấy bữa nay đọc thơ Pushkin thấy có vài bài hay nên gửi lên mọi người đọc cho vui. Bài đầu tiên hén:

    Wintry Road
    By Pushkin (

    Slow, the moon, embraced by shadow,
    Climbs the hilly the clouds night
    And upon the cheerless meadow
    Sadly pourls its pallid light.


    Down the road, as white and eerie
    As the wintry, boundless lea,
    Runs my trokia, and the weary
    Sleigh-bell jangles drowsily.


    In the driver 's song unending
    Much there is that speaks to me,
    Now a plaint, the spirit rending,
    Now a reckless gaiety . . .


    All around is snow, and nothing,
    Not a light to cheer the eye;
    Road-posts rush to meet me, nodding
    As they pass, indifferenr, by.


    But, mu Nina, on the morrow,
    By the fire 's unsteady laze,
    I will drown my gloom, my sorrow
    And my dulless in your gaze.


    Let the clock, its passage charted,
    Mark the measured pace of time-
    You and I will not be parted
    By its ringing midnight chime.


    Sad I am... The night encloses
    Field and wood ... The moon looms wan ...
    In his seat the driver dozes,
    Through the snow the road drags on.

    1826.
    Người dịch: Irina Zheleznova.


    Trích từ Tuyển tập Alexander Pushkin, tập 1 (phần thơ), người soạn hổng biết (tên tiếng Nga mà,đọc bó tay luôn)( Alexander Pushkin :selected works in two volumes, Volume 1 Poetry).

    Bài trên được dịch theo thể tứ tuyệt Tây Ban Nha (Spanish Quatrain). Mỗi khổ thơ có 4 dòng, vần được gieo là vần chân (gieo ở cuối câu) như sau câu 1 vần với câu 3,câu 2 vần với câu 4 (hay gọi tắt là abab, và đó là những chỗ mà tui đánh dấu).

    Nếu mà anh chị em nào có thơ Pushkin bằng tiếng Việt thì gửi lên để mọi người cùng đọc và so sánh nhé. Ai siêng thì dịch hay viết vài dòng cảm nhận để mọi người cùng thưởng thức hén. Xin cảm ơn và chúc vui.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain

    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..


    Được tao_lao sửa chữa / chuyển vào 23:03 ngày 16/04/2003
  2. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Mình thì thích thơ O.B , có lẽ nó nhẹ nhàng .
    Post thơ khác nhé TKKH
    Hai Sắc Hoa Ti Gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    ____________________________________________________________
    Đan Áo Cho Chồng
    "Chị ơi! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
    Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lông nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...
    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!"
    _________________________________________________________
    Bài Thơ Thứ Nhất
    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xạ
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ?
    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !"
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt lòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?
    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"
    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám găp ai về!
    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!
    ___________________________________________
    Bài Thơ Cuối Cùng
    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ ?
    Một mùa thu cũ, một lòng đaụ..
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em dã câm lời, có nói đâu !
    Đã lỡ, thôi rồi ! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khị
    Trách ai mang cánh "ty-gôn" ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì ?
    Chỉ có ba người đã đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...
    Là giết đời nhau đấy, biết không ?
    ....Dưới dàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết dòng dư lệ,
    Là chút dư hương : điệu cuối cùng !
    Từ đây, anh hãy bán thơ anh,
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ ! đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơị..
    Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời !
    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôị..chết
    Đêm hỡi ! làm sao tối thế nầy ?
    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên;
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh ? anh của em !
    Tôi biết làm sao được hỡi trời ?
    Giận anh, không nỡ ! Nhớ không thôi !
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt...
    Sợ quá đi, anh..."có một người" !...
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  3. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Mình thì thích thơ O.B , có lẽ nó nhẹ nhàng .
    Post thơ khác nhé TKKH
    Hai Sắc Hoa Ti Gôn
    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
    Tôi chờ người đến với yêu đương
    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong
    Và phương trời thẳm mờ sương cát
    Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng
    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui
    Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly
    Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chẳng biến suy
    Đâu biết lần đi một lỡ làng
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương
    Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
    Từ đấy thu rồi, thu lại thu
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    Ái ân lạt lẻo của chồng tôi
    Mà từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim bóng một người
    Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
    Và đỏ như màu máu thắm pha
    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
    Người ấy sang sông đứng ngóng đò
    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
    Trời ơi, người ấy có buồn không?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
    ____________________________________________________________
    Đan Áo Cho Chồng
    "Chị ơi! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.
    Biết chăng chị? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào lông nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...
    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!"
    _________________________________________________________
    Bài Thơ Thứ Nhất
    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.
    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xạ
    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.
    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ?
    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !"
    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt lòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?
    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !
    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"
    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám găp ai về!
    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!
    ___________________________________________
    Bài Thơ Cuối Cùng
    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ ?
    Một mùa thu cũ, một lòng đaụ..
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em dã câm lời, có nói đâu !
    Đã lỡ, thôi rồi ! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khị
    Trách ai mang cánh "ty-gôn" ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì ?
    Chỉ có ba người đã đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...
    Là giết đời nhau đấy, biết không ?
    ....Dưới dàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết dòng dư lệ,
    Là chút dư hương : điệu cuối cùng !
    Từ đây, anh hãy bán thơ anh,
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ ! đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơị..
    Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời !
    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôị..chết
    Đêm hỡi ! làm sao tối thế nầy ?
    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên;
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh ? anh của em !
    Tôi biết làm sao được hỡi trời ?
    Giận anh, không nỡ ! Nhớ không thôi !
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt...
    Sợ quá đi, anh..."có một người" !...
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  4. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Màu máu Tigôn
    Thâm tâm
    Người ta trả lại cánh hoa tàn
    Thôi thế duyên tình cũng dở dang
    Màu máu tigôn đà biến sắc
    Tìm người yêu cũ phủ màu tang
    Kh ơi !Người yêu của tôi ơi!
    Nào ngờ em giết chết một đời
    Dưới mồ đau khổ anh ghi nhớ
    Hình bóng em hoài mãi thế thôi.
    Quên làm sao được thuở ban đầu
    Một cánh tigôn dạ khắc sầu
    Một cánh hoa xưa màu hy vọng
    Nay còn dư ảnh trái tim đau.
    Anh biết làm sao được hỡi trời
    Dứt tình bao nỡ.......nhớ không thôi
    Thôi ,em hãy giữ cành hoa úa
    Kỉ niệm ngàn năm một cuộc đời.........
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  5. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Màu máu Tigôn
    Thâm tâm
    Người ta trả lại cánh hoa tàn
    Thôi thế duyên tình cũng dở dang
    Màu máu tigôn đà biến sắc
    Tìm người yêu cũ phủ màu tang
    Kh ơi !Người yêu của tôi ơi!
    Nào ngờ em giết chết một đời
    Dưới mồ đau khổ anh ghi nhớ
    Hình bóng em hoài mãi thế thôi.
    Quên làm sao được thuở ban đầu
    Một cánh tigôn dạ khắc sầu
    Một cánh hoa xưa màu hy vọng
    Nay còn dư ảnh trái tim đau.
    Anh biết làm sao được hỡi trời
    Dứt tình bao nỡ.......nhớ không thôi
    Thôi ,em hãy giữ cành hoa úa
    Kỉ niệm ngàn năm một cuộc đời.........
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  6. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    4 bài của T.T.Kh đúng là quá hay (dù là tôi chẳng phải thích lắm bài lục bát Đan áo cho chồng). Về T.T.Kh thì có thêm mấy bài liên quan: Bài thơ Vườn Thanh của Nguyễn Bính (cái vụ giành giật ai là người yêu ấy mà), bài viết về thân phận phũ nữ qua thơ T.T.Kh đăng trên tạp chí tia sáng.
    http://216.157.131.194/tho/tho.asp?id=680&dang=ver&cochu=10
    http://www.chantroi.net/ (địa chỉ mới của tia sáng)
    Một số địa chỉ đọc thơ Việt:
    http://dactrung.com (đặc biệt có một số tác giả miền Nam trước 1975 như Nguyên Sa, Du Tử Lê, Đinh Hùng, Nguyễn Tất Nhiên, Tô Thuỳ Yên, Thanh Tâm Tuyền )
    http://vhvn.com/vhvn.html (đặc biệt với văn học cổ và thơ Đường)
    http://www.digital-info.com/luanhoan/00lh.htm (bộ sưu tập khá phong phú của ông Luân Hoán)
    www.talawas.org (nhiều bài viết về bình thơ )
    Gửi Quick: thơ nước ngoài thì tôi biết rất ít,chỉ mới bắt đầu đọc trong thời gian gần đây. Do vốn ngoại ngữ hạn chế nên chỉ đọc được thơ tiếng Anh, và các bản dịch tiếng Anh. Nếu được thì Quick giới thiệu một số tác giả thơ nước ngoài nhé. Xin cảm ơn.
    Định làm một chủ đề về thơ Pushkin nhưng có lẽ với tình hình diễn đàn mình thì có lẽ nên chuyện qua chủ đề thơ luôn cho rồi. Hổng biết là làm sao để đổi tên chủ đề nhỉ? Nhờ mọi người giúp giùm. Xin cảm ơn.
    Ai có hứng với thơ dịch thì gửi lên vài bài nhé. Khi rãnh rỗi thì tôi cũng hay lên mạng đọc thơ,thấy bài nào hay thì dịch lại. Công việc kể ra cũng thú (từ hồi tập tành dịch thì mới phát hiện ra là tiếng Việt của tôi rất tồi, dù là trước đó đã học qua môn Tiếng Việt thực hành ở Việt Nam,năm thứ 2 chứ đâu phải chơi). Sẵn gửi bài này (do người khác dịch) mà tôi rất thích để mọi người đọc cho vui (hồi trước bên chỗ box Kinh Tế).
    ".....Vài dòng tàm xàm Go đọc cho vui hén. Nhắc đến quê, tôi lại nhớ đến bài "tĩnh dạ tư" của Lý Bạch. Đời tôi có lẽ là đời tha hương,chỉ sống lang thang cầu thực: từ làng lên huyện,từ huyện lên tỉnh,từ tỉnh lên thành phố,từ thành phố..đi bụi đời ..tiếp tục......Bài thơ này có lẽ đã bị tui ghi tâm khắc cốt, cứ lảm nhảm hoài...Mỗi tháng cứ đến những đêm trăng tôi lại ngồi thẩn thờ,vu vơ tưởng nhớ những ngày tháng quá khứ (hồi cái thời còn tử tế ấy mà,chứ bây giờ thì ở không thì chơi điện tử với làm mấy cái xàm không hè) nhưng cũng nhắc vậy cho nghe thấy lãng mạn. Xa hết thảy bạn bè,gia đình nên chỉ mong những đêm trăng như thế thì người ở quê,ở cố hương cũng có lúc bỏ qua vài ba giây ngắm trăng và thật vui nếu họ có chút gì đấy tưởng nhớ đến mình. Thui,lại lan man chuyện không hay. Nào,mời mọi người đọc thơ nào.
    Tĩnh dạ tư
    Sàng tiền minh nguyệt quang,
    Nghi thị địa thượng sương.
    Cử đầu vọng minh nguyệt,
    Đê đầu tư cố hương.

    Một bản dịch theo trí nhớ củ chuối của tui (hổng nhớ tên dịch giả):
    Đầu giường ánh trăng rọi,
    Ngỡ mặt đất phủ sương.
    Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,
    Cúi đầu nhớ quê hương.

    Bản dịch lục bát của ông Trần Trọng Kim:
    Đầu giường chợt thấy bóng trăng,
    Mờ mờ trên đất , ngỡ rằng sương sa.
    Ngửng đầu trong vẻ gương nga,
    Cúi đầu luống những nhớ nhà băn khoăn.

    Bản dịch tiếng anh của ông Arthur Cooper (Anh,1973) trong bài tựa Thơ Lí Bạch từ quyển Những bài thơ tuyệt tác của Phương Đông:
    Before my bed there is bright moonlight
    So that it seems like frost on the ground:
    Lifting my head I watch the bright moon,
    Lowering my head I dream that I?Tm home.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
  7. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    4 bài của T.T.Kh đúng là quá hay (dù là tôi chẳng phải thích lắm bài lục bát Đan áo cho chồng). Về T.T.Kh thì có thêm mấy bài liên quan: Bài thơ Vườn Thanh của Nguyễn Bính (cái vụ giành giật ai là người yêu ấy mà), bài viết về thân phận phũ nữ qua thơ T.T.Kh đăng trên tạp chí tia sáng.
    http://216.157.131.194/tho/tho.asp?id=680&dang=ver&cochu=10
    http://www.chantroi.net/ (địa chỉ mới của tia sáng)
    Một số địa chỉ đọc thơ Việt:
    http://dactrung.com (đặc biệt có một số tác giả miền Nam trước 1975 như Nguyên Sa, Du Tử Lê, Đinh Hùng, Nguyễn Tất Nhiên, Tô Thuỳ Yên, Thanh Tâm Tuyền )
    http://vhvn.com/vhvn.html (đặc biệt với văn học cổ và thơ Đường)
    http://www.digital-info.com/luanhoan/00lh.htm (bộ sưu tập khá phong phú của ông Luân Hoán)
    www.talawas.org (nhiều bài viết về bình thơ )
    Gửi Quick: thơ nước ngoài thì tôi biết rất ít,chỉ mới bắt đầu đọc trong thời gian gần đây. Do vốn ngoại ngữ hạn chế nên chỉ đọc được thơ tiếng Anh, và các bản dịch tiếng Anh. Nếu được thì Quick giới thiệu một số tác giả thơ nước ngoài nhé. Xin cảm ơn.
    Định làm một chủ đề về thơ Pushkin nhưng có lẽ với tình hình diễn đàn mình thì có lẽ nên chuyện qua chủ đề thơ luôn cho rồi. Hổng biết là làm sao để đổi tên chủ đề nhỉ? Nhờ mọi người giúp giùm. Xin cảm ơn.
    Ai có hứng với thơ dịch thì gửi lên vài bài nhé. Khi rãnh rỗi thì tôi cũng hay lên mạng đọc thơ,thấy bài nào hay thì dịch lại. Công việc kể ra cũng thú (từ hồi tập tành dịch thì mới phát hiện ra là tiếng Việt của tôi rất tồi, dù là trước đó đã học qua môn Tiếng Việt thực hành ở Việt Nam,năm thứ 2 chứ đâu phải chơi). Sẵn gửi bài này (do người khác dịch) mà tôi rất thích để mọi người đọc cho vui (hồi trước bên chỗ box Kinh Tế).
    ".....Vài dòng tàm xàm Go đọc cho vui hén. Nhắc đến quê, tôi lại nhớ đến bài "tĩnh dạ tư" của Lý Bạch. Đời tôi có lẽ là đời tha hương,chỉ sống lang thang cầu thực: từ làng lên huyện,từ huyện lên tỉnh,từ tỉnh lên thành phố,từ thành phố..đi bụi đời ..tiếp tục......Bài thơ này có lẽ đã bị tui ghi tâm khắc cốt, cứ lảm nhảm hoài...Mỗi tháng cứ đến những đêm trăng tôi lại ngồi thẩn thờ,vu vơ tưởng nhớ những ngày tháng quá khứ (hồi cái thời còn tử tế ấy mà,chứ bây giờ thì ở không thì chơi điện tử với làm mấy cái xàm không hè) nhưng cũng nhắc vậy cho nghe thấy lãng mạn. Xa hết thảy bạn bè,gia đình nên chỉ mong những đêm trăng như thế thì người ở quê,ở cố hương cũng có lúc bỏ qua vài ba giây ngắm trăng và thật vui nếu họ có chút gì đấy tưởng nhớ đến mình. Thui,lại lan man chuyện không hay. Nào,mời mọi người đọc thơ nào.
    Tĩnh dạ tư
    Sàng tiền minh nguyệt quang,
    Nghi thị địa thượng sương.
    Cử đầu vọng minh nguyệt,
    Đê đầu tư cố hương.

    Một bản dịch theo trí nhớ củ chuối của tui (hổng nhớ tên dịch giả):
    Đầu giường ánh trăng rọi,
    Ngỡ mặt đất phủ sương.
    Ngẩng đầu nhìn trăng sáng,
    Cúi đầu nhớ quê hương.

    Bản dịch lục bát của ông Trần Trọng Kim:
    Đầu giường chợt thấy bóng trăng,
    Mờ mờ trên đất , ngỡ rằng sương sa.
    Ngửng đầu trong vẻ gương nga,
    Cúi đầu luống những nhớ nhà băn khoăn.

    Bản dịch tiếng anh của ông Arthur Cooper (Anh,1973) trong bài tựa Thơ Lí Bạch từ quyển Những bài thơ tuyệt tác của Phương Đông:
    Before my bed there is bright moonlight
    So that it seems like frost on the ground:
    Lifting my head I watch the bright moon,
    Lowering my head I dream that I?Tm home.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
  8. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Tớ không có rành tiếng Anh lắm, có mí bài của O.B nè
    "Not Till the Silver.."
    1949
    Not till the silver nor the golden wed
    I will proceed to live with you, my friend.
    But we have had the iron one before ?"
    It?Td gone through flames of the ferocious war.
    This love I hold all golden weds above:
    Like in the iron, I am still in love.
    The Hope
    1949
    I still have a hope to come back to my life
    Just having waked up at the morn, good enough, ?"
    At early, light one ?" all in crystal-clear dew ?"
    Where boughs are set in the brilliant hue,
    Where lakes of sundew in the thickets lie spread,
    Reflecting the cloud?Ts alacritous tread,
    And I, gently linking with my youthful face,
    Behold a droplet as a wonder and grace,
    And run tears of joy, and so easy to feel,
    To see all the distance so far as I will?
    And I?Tm still believe that this good early morning
    Of coolness and glow will come back to me ?"
    To me ?" to the bagger in joyless wise roaming,
    Dared not to be happy, to sob and appeal.
    To the Song
    1951
    Wake as you want, but wake in me from sleep ?"
    In cold, and numb and bottomless a deep.
    I do not dream to say a single word,
    But give a sign that you are in this world.
    Not for a long, but only for a flash.
    If not in verse ?" in sighs or cries of flesh.
    Only your sigh or moan of complaint,
    Only your chains?T incomprehensive chant.
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  9. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Tớ không có rành tiếng Anh lắm, có mí bài của O.B nè
    "Not Till the Silver.."
    1949
    Not till the silver nor the golden wed
    I will proceed to live with you, my friend.
    But we have had the iron one before ?"
    It?Td gone through flames of the ferocious war.
    This love I hold all golden weds above:
    Like in the iron, I am still in love.
    The Hope
    1949
    I still have a hope to come back to my life
    Just having waked up at the morn, good enough, ?"
    At early, light one ?" all in crystal-clear dew ?"
    Where boughs are set in the brilliant hue,
    Where lakes of sundew in the thickets lie spread,
    Reflecting the cloud?Ts alacritous tread,
    And I, gently linking with my youthful face,
    Behold a droplet as a wonder and grace,
    And run tears of joy, and so easy to feel,
    To see all the distance so far as I will?
    And I?Tm still believe that this good early morning
    Of coolness and glow will come back to me ?"
    To me ?" to the bagger in joyless wise roaming,
    Dared not to be happy, to sob and appeal.
    To the Song
    1951
    Wake as you want, but wake in me from sleep ?"
    In cold, and numb and bottomless a deep.
    I do not dream to say a single word,
    But give a sign that you are in this world.
    Not for a long, but only for a flash.
    If not in verse ?" in sighs or cries of flesh.
    Only your sigh or moan of complaint,
    Only your chains?T incomprehensive chant.
    Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.
  10. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Tạm dịch tặng Quick nhé
    Dẫu chẳng đến đám cưới bạc...
    Dẫu chẳng đến đám cưới bạc hay vàng
    Anh vẫn bên em đến hết cuộc đời
    Em ơi! đám cưới sắt chúng mình đã có
    Đã qua lửa chiến tranh hung ác, bạo tàn
    Hơn tất cả đám cưới vàng cộng lại
    Tình yêu mình như sắt đá chẳng lay.
    Để tôn vinh tình yêu vĩnh cữu, người tây dùng đám cưới vàng,đám cưới bạc. Nhưng tâm tình bằng tiếng Việt kiểu này nghe cái vụ đám cưới vàng bạc này thấy hơi trớt trớt. Có lẽ nên sữa lại là :anh sẽ yêu em cho đến răng long đầu bạc hay dữ dội hơn nữa là răng rụng đầu trọc nghe có lí hơn.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..

Chia sẻ trang này