1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Pushkin

Chủ đề trong '1981 - Hội Gà Sài Gòn' bởi Tao_lao, 16/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    :::Du Tử Lê :::
    Vì Em Tôi Đã Làm Sa Di
    thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em
    kinh kệ nghìn pho có một tên
    viết hoa một chữ không ai hiểu
    Phật bảo: kinh mà không phải kinh
    thế giới vì em sẽ dịu hiền
    biển đời phút chốc bỗng bình yên
    cánh chim tịch mịch miền vô niệm
    vô chấp, em ngồi như Quan Âm
    ba nghìn thế giới quy về đây
    vóc ốm em đi. Ngón cũng gầy
    thấy trong Địa Tạng em và mẹ
    Tam Bảo theo tôi: có dáng người
    muông thú vì em ở với rừng
    tôi vì em ở với thi ca
    thấy nhau là một đâu còn ngã
    thân chẳng riêng thì tâm nào riêng?
    phá chấp. Như Lai ở dưới trần
    hiện thân Bồ Tát cứu nhân gian
    cây oan khuất vẫn nghìn tay vẫy
    tôi vẫn nhìn em là chân kinh
    xuống tóc. Theo em khép cửa đời
    vào thiền để chỉ thấy viền môi
    yêu nhau ai bảo tâm không trụ?
    quên hết. Nhìn nhau. Nhất quán rồi.
    vì em tôi biến thành sơn tự
    mái đỏ tường rêu. Hoa hổ ngươi
    tình tôi là thảm xin em bước
    rất khẽ mà nghe đất nhớ trời
    nước mắt em trên chánh điện tình
    nở hoa siêu độ hoá tâm kinh
    đêm đêm tôi nhớ bàn tay cũ
    và thấy trong kinh đủ bóng, hình
    vì em tôi đã làm Sa Di
    không đi nên ý vẫn quay về
    bế quan toạ thị. Tôi và vách
    em tụng kinh gì? Cho nghe đi
    hôn em Bồ Tát. Chuông kinh hãi
    rung hoảng vì tôi? hay cả em?
    Khúc Hạnh Tuyền Núi Sông
    chẻ đôi sông núi : đêm bưng mặt
    mưa quấn khăn vào sâu ấu thơ
    chẻ đôi thân thế: mù tăm tích
    ta nghĩa trang nào chôn cất nhau
    chẻ đôi tâm thất: kênh, mương cạn
    hương tóc truy tầm vai thất tung
    tưởng ai oan khuất vừa quay gót
    xương , thịt đời sau , máu rất buồn
    chẻ đôi cơn gió: cây ly, biệt
    tim chấn thương cùng môi tháng , năm
    phạt ngang ký ức rừng tha thiết
    dòng sông trăm năm bỗng mất nguồn
    ( 1993)
    Chẳng Chiến Chinh Mà Cũng Lẻ Đôi
    Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
    Chim về góc biển . Bóng ra khơi
    Lòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnh
    Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi
    Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
    Buổi chiều chăn gối thiếu hơi ai
    Em đi để lại hồn thơ dại
    Tôi vó câu buồn sâu sớm mai
    Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
    Em còn gương lược dấu đường ngôi
    Nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn
    Và khoảng trời xanh đến rợn người
    Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
    Bàn tay dư mấy ngón chia phôi
    (Tặng nhau chín ngón không đeo nhẫn)
    Và những tàn phai đầy tuổi tôi
    Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời
    Như trời nhớ đất (rất xa xôi)
    Nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợi
    Thư nhớ hồi âm - Lệ nhớ môi
    Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn
    Nói gì kiếp khác với đời sau
    Đôi khi nghe ấm trên da thịt
    Như thể ai đi mới trở về
    Bước Chậm Qua Đời
    Người đã thế ta còn chi tiếc nữa,
    Tình còn chi mà ta phải điên cuồng.
    Ta giận ta không thể lấy lại hồn,
    Không thể chuộc lại tình đã hiến.
    Không thể bỉ khinh người ta ca tụng,
    Không thể bôi nhọ chính mặt ta hôn.
    Tình ta đẹp nên suốt đời quý báu,
    Hồn như trời nên biển rộng bao la,
    Người có thể một phút giây bán rẻ,
    Nhưng riêng ta lòng mãi mãi tôn thờ.
    Trước bội bạc ta trở thành man dã,
    Móng điên cuồng, nanh vuốt muốn giương ra
    Thương cho ta không thể giết được người
    Mà quay lại cào mặt ta rướm máu.
    Ôi đau đớn đã nhận chìm ta xuống .
    Như con chim ủ kín vết thương mình,
    Lần cuối cùng ta nói với nhân gian,
    Ta đắm đuối nên suốt đời ta khổ.
    Ta vụng tính nên cuối cùng thua lỗ,
    Đành trở về ngủ dưới mái hiên mưa.
    Đành trở về cùng với hạt sương sa,
    Dưới hiên lạnh thấy hồn ai co quắp.
    Người cũng chỉ như trăm ngàn kẻ khác.
    Sầu hai vai ta bước chậm qua đời!
  2. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Hôm nay nghe bài này của Langton Hughes thấy hay quá. Mênh mông vô tận, cổ xưa vô chừng, hào hùng giống tộc.Khỗ nỗi , ngồi diễn ra tiếng Việt hoài mà nghe cứ tréo ngoe. Không đọc thơ nữa, tâm hồn chai sạn như đá.
    The Negro Speaks of Rivers
    Langston Hughes

    I''ve known rivers:
    I''ve known rivers ancient as the world and older than the
    flow of human blood in human veins.
    My soul has grown deep like the rivers.
    I bathed in the Euphrates when dawns were young.
    I built my hut near the Congo and it lulled me to sleep.
    I looked upon the Nile and raised the pyramids above it.
    I heard the singing of the Mississippi when Abe Lincoln
    went down to New Orleans, and I''ve seen its muddy
    bosom turn all golden in the sunset.
    I''ve known rivers:
    Ancient, dusky rivers.
    My soul has grown deep like the rivers.
    Nghe chính giọng đọc của Hughes tại đây:
    http://www.poets.org/poems/poems.cfm?45442B7C000C07030C71
  3. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Hôm nay nghe bài này của Langton Hughes thấy hay quá. Mênh mông vô tận, cổ xưa vô chừng, hào hùng giống tộc.Khỗ nỗi , ngồi diễn ra tiếng Việt hoài mà nghe cứ tréo ngoe. Không đọc thơ nữa, tâm hồn chai sạn như đá.
    The Negro Speaks of Rivers
    Langston Hughes

    I''ve known rivers:
    I''ve known rivers ancient as the world and older than the
    flow of human blood in human veins.
    My soul has grown deep like the rivers.
    I bathed in the Euphrates when dawns were young.
    I built my hut near the Congo and it lulled me to sleep.
    I looked upon the Nile and raised the pyramids above it.
    I heard the singing of the Mississippi when Abe Lincoln
    went down to New Orleans, and I''ve seen its muddy
    bosom turn all golden in the sunset.
    I''ve known rivers:
    Ancient, dusky rivers.
    My soul has grown deep like the rivers.
    Nghe chính giọng đọc của Hughes tại đây:
    http://www.poets.org/poems/poems.cfm?45442B7C000C07030C71
  4. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    To the fírst love,
    It has been five years since we were parted. Long enough to heal the scars,even deep and wounded ones. Reading this poem remind me you even though I have never seen you again.
    George Gordon, Lord Byron
    When We Two Parted
    When we two parted
    In silence and tears,
    Half broken-hearted
    To sever for years,
    Pale grew thy cheek and cold,
    Colder thy kiss;
    Truly that hour foretold
    Sorrow to this.

    The dew of the morning
    Sunk chill on my brow?"
    It felt like the warning
    Of what I feel now.
    Thy vows are all broken,
    And light is thy fame;
    I hear thy name spoken,
    And share in its shame.
    They name thee before me,
    A knell to mine ear;
    A shudder comes o''er me?"
    Why wert thou so dear?
    They know not I knew thee,
    Who knew thee too well:?"
    Long, long shall I rue thee,
    Too deeply to tell.
    In secret we met?"
    In silence I grieve
    That thy heart could forget,
    Thy spirit deceive.
    If I should meet thee
    After long years,
    How should I greet thee??"
    With silence and tears.
  5. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    To the fírst love,
    It has been five years since we were parted. Long enough to heal the scars,even deep and wounded ones. Reading this poem remind me you even though I have never seen you again.
    George Gordon, Lord Byron
    When We Two Parted
    When we two parted
    In silence and tears,
    Half broken-hearted
    To sever for years,
    Pale grew thy cheek and cold,
    Colder thy kiss;
    Truly that hour foretold
    Sorrow to this.

    The dew of the morning
    Sunk chill on my brow?"
    It felt like the warning
    Of what I feel now.
    Thy vows are all broken,
    And light is thy fame;
    I hear thy name spoken,
    And share in its shame.
    They name thee before me,
    A knell to mine ear;
    A shudder comes o''er me?"
    Why wert thou so dear?
    They know not I knew thee,
    Who knew thee too well:?"
    Long, long shall I rue thee,
    Too deeply to tell.
    In secret we met?"
    In silence I grieve
    That thy heart could forget,
    Thy spirit deceive.
    If I should meet thee
    After long years,
    How should I greet thee??"
    With silence and tears.
  6. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Christina Georgina Rossetti
    Echo
    Come to me in the silence of the night;
    Come in the speaking silence of a dream;
    Come with soft rounded cheeks and eyes as bright
    As sunlight on a stream;
    Come back in tears,
    O memory of hope, love of finished years.
    O dream how sweet, too sweet, too bitter-sweet,
    Whose wakening should have been in Paradise,
    Where souls brim-full of love abide and meet;
    Where thirsting longing eyes
    Watch the slow door
    That opening, letting in, lets out no more.
    Yet come to me in dreams, that I may live
    My very life again though cold in death;
    Come back to me in dreams, that I may give
    Pulse for pulse, breath for breath:
    Speak low, lean low,
    As long ago, my love, how long ago.
  7. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Christina Georgina Rossetti
    Echo
    Come to me in the silence of the night;
    Come in the speaking silence of a dream;
    Come with soft rounded cheeks and eyes as bright
    As sunlight on a stream;
    Come back in tears,
    O memory of hope, love of finished years.
    O dream how sweet, too sweet, too bitter-sweet,
    Whose wakening should have been in Paradise,
    Where souls brim-full of love abide and meet;
    Where thirsting longing eyes
    Watch the slow door
    That opening, letting in, lets out no more.
    Yet come to me in dreams, that I may live
    My very life again though cold in death;
    Come back to me in dreams, that I may give
    Pulse for pulse, breath for breath:
    Speak low, lean low,
    As long ago, my love, how long ago.
  8. augustmoon

    augustmoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Mưa
    - Giang Tuấn Đạt -
    Chỉ còn lại cơn mưa
    Ngang qua chiều mùa hạ
    Đã từ biệt nhau chưa
    Sao em đi vội vã?
    Cũng là cơn mưa này
    Ngày xưa mình gặp gỡ
    Bây giờ chỉ còn đây
    Những nỗi buồn rất cũ.
    Ngỡ chỉ là giọt nước
    Thoảng rồi sẽ qua mau
    Nhưng ai mà biết được
    Tạnh rồi mới thấy đau.
    Giá mà tôi có thể
    Ước những gì ngày xưa
    Chỉ ồn ào thoáng chốc
    Giống như là cơn mưa.
  9. augustmoon

    augustmoon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Mưa
    - Giang Tuấn Đạt -
    Chỉ còn lại cơn mưa
    Ngang qua chiều mùa hạ
    Đã từ biệt nhau chưa
    Sao em đi vội vã?
    Cũng là cơn mưa này
    Ngày xưa mình gặp gỡ
    Bây giờ chỉ còn đây
    Những nỗi buồn rất cũ.
    Ngỡ chỉ là giọt nước
    Thoảng rồi sẽ qua mau
    Nhưng ai mà biết được
    Tạnh rồi mới thấy đau.
    Giá mà tôi có thể
    Ước những gì ngày xưa
    Chỉ ồn ào thoáng chốc
    Giống như là cơn mưa.
  10. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    ''Đã từ biệt nhau chưa/ sao em đi vội vã'' cứ như hờn, như trách, ngỡ ngàng không tin. Từ ngỡ ngàng đến hồi tưởng ''Cũng là cơn mưa này/ ngày xưa mình gặp gỡ'' , thế mà ''giờ này chỉ còn đây/ một nỗi buồn rất cũ'' hay ''chỉ còn một cơn mưa''. Mưa bây giờ đã khác mưa ngày xưa: ngày xưa có mưa có em, bây giờ có mưa và chỉ có nỗi buồn. Một sử chuyển động tâm tưởng tinh tế.
    Chỉ tiếc là đoạn kế cuối hơi sáo, đoạn cuối thì ý thơ...nhảm. Đáng tiếc.
    Đọc bài thơ dễ thương +mấy hôm nay nghe và nhớ mấy câu nhạc tình:
    Yêu nhau trong thơ ngây
    Đắm say cùng mơ mộng
    Ngỡ lòng không biến động
    Rồi mất nhau nào hay.

Chia sẻ trang này