1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ quán Hạ Long!

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hạ Long' bởi wnb, 20/09/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. wnb

    wnb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    492
    Đã được thích:
    0
    Lâu lâu không thấy Topic này nổi lên trang 1, hôm nay tự nhiên thấy với bao nhiêu là thơ hay... Mùa thu, những tâm hồn hừng hực nóng lửa mùa hè đã nhường chỗ cho một mùa thu dịu dàng và sâu lắng... Những bài thờ thật hay, những tứ thơ thật tuyệt vời... Mang tâm hồn người hoà quyện cùng sắc thu...
  2. Sukidayo

    Sukidayo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0

    Loanh quanh cho những nhớ thương
    gungcayvn
    Em loanh quanh trong những nhớ thương
    Kiếm tìm em
    Tìm anh...
    Hay điều gì chẳng rõ
    Phía ngoài kia giọt mưa đang oà vỡ
    Trên những ô cửa kính không màu
    Em loanh quanh không biết sẽ về đâu
    Những bước chân có điều gì ngăn lại
    Không đến được phía cuối con đường
    Nơi anh đứng đợi
    Chỉ có những lặng im
    Em loanh quanh lạc lối kiếm tìm
    Hạnh phúc mong manh
    Hay những điều hư ảo?
    Sao lòng em dông bão
    Khi ngoài kia nắng đẹp biết bao nhiêu?
    Em loanh quanh giữa ghét và yêu
    Cố quên anh, em biết mình đang nhớ
    Có tiếng bước chân ngập ngừng ô cửa
    Ngỡ anh về...
    Sao có bóng người vội vã bước ra đi?

  3. Sukidayo

    Sukidayo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    241
    Đã được thích:
    0
    Sau một bài ngọt ngào, cho tý chua chua... xem nào:
    Nếu 1 mai anh yêu người khác
    Em mỉm cười, định mệnh phải không anh ?
    Không có anh em yêu thằng khác
    Luật giang hồ ko cho phép cô đơn

  4. women_killer_888

    women_killer_888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Bác Kiếm xuất hiện không hoành tị nào! Đàn em ngại, chả dám tiếp chiêu nữa!
    Tranh thủ post bài thơ, gửi tặng cho những em anh đã yêu, đang yêu, và sẽ yêu!!
    Mùa lá rụng
    Tác giả: Ônga Bécgôn ​
    

    Mùa thu ở Mátxcơva người ta thường treo những tấm biển trên các đại lộ, với dòng chữ: "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
    Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
    Mátxcơva lại thu rồi!
    Bao khu vườn như lửa chói sáng ngời
    Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ,
    Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
    Nhắc ai di ngang, dù đầy đủ lứa đôi
    Nhắc cả những ai dù cô độc trong đời:
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
    Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
    Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
    Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
    Khẽ rung lên bên khung cửa sáng đèn.
    Ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình,
    Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng:
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
    Nếu không có gì ao ước trong tôi
    Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
    Anh từng ở nơi đâu, từng là người thân nhất
    Sao phút này làm bạn cũng không?
    Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
    Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
    Anh - con người không vui, con người bất hạnh
    Con người đi cô độc quá trên đời!
    Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
    Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
    Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
    Cơn mưa rơi thầm thĩ lúc chia ly.
    Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
    Mưa rẫy trong ánh trời lấp loá...
    Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngã,
    Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!...
    Tôi ra ra, lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với một mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
    Tôi không biết nói cùng anh đến hết
    Nhưng bây giờ con phải nói gì thêm!
    Cái ngỏ con đã tràn ngập màu đêm
    Những tấm biển dọc đường càng trống trãi
    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!"​
    Thơ Ônga Bécgôn - Bằng Việt dịch
  5. women_killer_888

    women_killer_888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Bác Kiếm xuất hiện không hoành tị nào! Đàn em ngại, chả dám tiếp chiêu nữa!
    Tranh thủ post bài thơ, gửi tặng cho những em anh đã yêu, đang yêu, và sẽ yêu!!
    Mùa lá rụng
    Tác giả: Ônga Bécgôn ​
    
    [​IMG]

    Mùa thu ở Mátxcơva người ta thường treo những tấm biển trên các đại lộ, với dòng chữ: "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng"
    Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả.
    Mátxcơva lại thu rồi!
    Bao khu vườn như lửa chói sáng ngời
    Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ,
    Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
    Nhắc ai di ngang, dù đầy đủ lứa đôi
    Nhắc cả những ai dù cô độc trong đời:
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
    Ôi trái tim tôi, trái tim của một mình tôi
    Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
    Buổi chiều kéo lang thang mưa giá
    Khẽ rung lên bên khung cửa sáng đèn.
    Ở đây tôi cần ai, khi xuôi ngược một mình,
    Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi vui sướng:
    "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!"
    Nếu không có gì ao ước trong tôi
    Thì có nghĩa chẳng còn gì để mất!
    Anh từng ở nơi đâu, từng là người thân nhất
    Sao phút này làm bạn cũng không?
    Tôi chẳng hiểu vì sao, cứ ngùi ngẫm trong lòng
    Rằng tôi đã phải xa anh vĩnh viễn...
    Anh - con người không vui, con người bất hạnh
    Con người đi cô độc quá trên đời!
    Thiếu cẩn trọng chăng? Hay chỉ đáng nực cười?
    Thôi hãy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
    Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
    Cơn mưa rơi thầm thĩ lúc chia ly.
    Mưa tối rầm nhưng ấm áp nhường kia
    Mưa rẫy trong ánh trời lấp loá...
    Anh hãy cố vui lên, con đường hai ngã,
    Tìm hạnh phúc yên lành trong ấm áp cơn mưa!...
    Tôi ra ra, lòng lặng lẽ như xưa
    Một mình với một mình thôi, không cần ai tiễn biệt.
    Tôi không biết nói cùng anh đến hết
    Nhưng bây giờ con phải nói gì thêm!
    Cái ngỏ con đã tràn ngập màu đêm
    Những tấm biển dọc đường càng trống trãi
    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!"​
    Thơ Ônga Bécgôn - Bằng Việt dịch
  6. women_killer_888

    women_killer_888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Đừng đụng vào mùa cây lá rụng
    Những đàn sếu bay qua sương mù và khói toả
    Trên Maxcơva lại đã thu rồi
    Bao con đường như khói lửa chói ngời
    Vòm lá trải ánh sẫm vàng rực rỡ
    Những tấm biển dọc theo đại lộ
    Nhắc những ai đang đầy đủ lứa đôi
    Nhắc nhưng ai cô độc trên đời
    Tránh đừng đụng vào cây mùa lá rụng

    Ngoại tôi yêu văn học Nga, yêu thơ Olga Berggolts, và yêu những đêm trắng ở Leningrad dù chỉ là trong tưởng tượng. Ngoại luôn nhớ về ông, và cả bác Cả đang phiêu bạt đâu đó trên đất nước Nga mêng mông sau cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình? Vì chuyện này, ngoại ốm liệt giường mất mấy tháng
    Gần như đều đặn, ngày nào, hai bà cháu cũng mở cổng ra đường đi dạo. Cổng nhà có hai then, then dưới và then trên. Ngày còn nhỏ tôi và nội hay chơi trò cài then. Tôi cài then dưới ngoại cài then trên.
    Bây giờ mỗi khi lặp lại trò chơi cũ, tôi lại cài then trên, ngoại cài then dưới. Rồi chúng tôi bước đi, theo nhịp đi chậm chạp của ngoại. Mùa thay lá, hai vỉa hè xao xác lá rơi. Một lần có ai đó buột miệng nhắc đến bác cả, ngoại đang vui chợt buồn trĩu xuống. Chiều ấy, khi hai bà cháu đi dạo với nhau, ngoại lẩm bẩm: "Luỵ tình là khổ lắm con! không nghĩ được đến người khác, chỉ đau nỗi đau của riêng mình sẽ còn khổ hơn nữa!". Nhưng, cứ nghĩ đến người khác nhiều như ngoại còn khổ hơn nhiều.
    Có hôm gặp một cụ bà ăn xin, ngoại dừng lại hỏi chuyện. Toàn những chuyện gỉ chuyện gi mà lâu lắm, đứng từ xa chỉ thấy hai dáng còng còng, gật gù, gật gù, rồi hai người năn nắn tay nhau. Lần đi dạo ấy, khi về, mặt ngoại buồn hẳn đi. Bữa tối dọn ra, ngoại ăn mấy miếng rồi bỏ đó đi nằm sớm. Tôi hỏi nhưng ngoại lặng thinh không nói. Có những điều sâu kín trong tâm hồn ngoại mà một con nhóc 11 tuổi như tôi dẫu được là đứa cháu ngoại cưng nhất vẫn không tài nào hiểu được.
    Một ngày tháng tư, ngoại đang chọn mua những bông hoa loa kèn trắng bên đường. Chợt thấy cô bán hoa vội vàng lên xe guồng thật nhanh trong khi ngoại chưa kịp trả tiền. Nhìn lại đã thấy chiếc xe của đội tự quản trờ tới. Ngoại đứng đó với bó hoa loa kèn nặng trĩu trên tay. Mấy ngày sau, hai bà cháu nán lại đoạn đường đó lâu hơn, đợi cô bán hàng quay lại để trả tiền hoa nhưng không thấy đâu. Mấy ngày ấy, ngoại cũng có vẻ buồn.
    Một hôm, ngoại bảo: "Trong cuộc sống, có nhiều người tủi cực lắm con ạ. Nếu không làm được gì giúp cho họ, thì ít nhất hãy cảm thông với họ, chứ đừng làm điều gì xấu cho họ nghe con. Cũng như những tán cây kia, sắp rụng lá rồi, con đừng lay làm gì."
    Ngoại tôi đã ra đi trong một đêm lá rụng, tâm trí vẫn canh cánh niềm thương nhiều người, cả thân lẫn sơ, cả những người ngoại chỉ mới gặp một lần. Mỗi lần mở cổng, tôi vẫn chờ ai đó mở then trên, rồi chợt nhận ra chỉ còn mình tôi mà thôi. Ngoài đường, bọn trẻ vẫn hay chơi trò níu vào thân cây rung cho lá vàng rơi xuống như mưa, rồi cười khanh khách. Riêng tôi, mỗi khi đi qua những hàng cây mùa thay lá, vẫn nhớ lời ngoại nhắc. "Đừng đụng vào cây mùa lá rụng
  7. women_killer_888

    women_killer_888 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Hai bài thơ tình của Olga Berggolts ​
    Olga Berggolts để lại rất nhiều bài thơ tình, nhưng có lẽ hai bài thơ về mùa thu của bà là tuyệt sắc nhất. Hai bài thơ mùa thu của bà không chỉ đẹp về ngôn ngữ, sâu sắc về nội dung mà nó còn hết sức đậm đà nữ tính.
    Bài thơ ?oMùa lá rụng?, Olga Berggolts làm năm 1938, khi mới 28 tuổi. Bài thơ được làm trong bối cảnh mùa thu của Moskva, thành phố nơi người yêu của bà đang sống.
    Mùa thu Moskva có gì lạ. Chúng ta hãy nghe Olga Berggolts tả lại:
    Những đàn sếu bay qua, sương mù và khói tỏa
    Trên Mạc Tư Khoa lại đã thu rồi
    Những khu vườn như lửa cháy sáng ngời
    Vòm lá sẵm, ánh vằng lên rực rỡ
    Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
    Nhắc những ai đi ngang, dù đầy đủ lứa đôi,
    Nhắc cả những ai cô độc trên đời
    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng"

    Olga Berggolts lên thăm người yêu, nhưng cũng là cuộc gặp gỡ cuối cùng khi tình yêu tan vỡ, để rồi một mình ra ga trong những tiếng mưa rơi. Nhưng rất lạ, những cơn mưa mùa thu thường lạnh buốt, cũng như tình yêu khi tan vỡ thường làm người ta tuyệt vọng. Nhưng Olga Berggolts đã đủ nghị lực để nhìn thấy cái ấm áp của cơn mưa, cũng như nhìn thấy cuộc đời vẫn tiếp tục, dù tình yêu tan vỡ
    Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
    Cơn mưa thầm thì trong lúc chia tay
    Mưa chan hòa, mưa ấm áp nhường nào
    Mưa run rẩy trong ánh chiều nhấp nhóang
    Anh hãy vui lên dẫu con đường hai ngả
    Tìm hạnh phúc bình yên trong ấm áp cơn mưa...

    Mùa thu Moskva rất lạ, trên khắp những đường phố có cây xanh, người ta gắn những tấm biển nhỏ: đừng động vào cây mùa lá rụng. Người Nga cũng rất hay dùng câu thành ngữ: ?ođừng rắc muối lên những vết thương lòng?. Phải chăng cái mong manh như lá mùa thu đã dậy cho con người bài học biết bao dung, tha thứ và yêu thương?
    "Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng"
    Nhắc suốt đương cũng chỉ bấy nhiêu thôi...

    Bài ?oMùa hè rớt? Olga Berggolts ấp ủ trong suốt 4 năm từ năm 1956, đến năm 1960 mới hòan thành, khi đó bà đã 50 tuổi, đúng là cái tuổi của ?omùa hè rớt?, cái tuổi để biết nhẫn nhịn và quý trọng tình yêu hơn.
    Có một mùa trong sáng diệu kỳ
    Sức nóng êm ru, mầu trời không chói
    Mùa hè rớt cho những người yếu đuối
    Cứ ngỡ ngàng như trời mới vào xuân
    Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
    Se sẽ như không, nhẹ nhàng phơ phất
    Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
    Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu
    Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
    Tất cả thấm trên cánh đồng lặng sẫm
    Hạnh phúc được yêu đã ít hơn xưa
    Ghen tuông dù chua chát cũng thưa hơn...
    Đấy, Olga Berggol đã diễn tả mùa hè rớt như vậy đó: vừa dịu dàng, vừa rực rỡ vừa nhẫn nại chịu đựng. Mùa thu là lúc người ta tận hưởng thành quả của cả mùa hè và mùa xuân vất vả lao động. Mùa thu dậy cho con người biết quý trọng những hạnh phúc đơn sơ mà mình có được: những bông hoa cuối cùng, những tia nắng ấm cuối cùng, một bầu trời xanh hiếm muộn ló ra, cũng như người ta bỗng cảm thấy thật hối tiếc khi nghĩ về một cuộc tình đẹp đẽ tan vỡ thời tuổi trẻ.
    Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
    Tôi tiếp nhận người, vì người sâu sắc quá
    Nhưng vẫn nhớ, trời ơi tôi vẫn nhớ
    Tình yêu ơi, người đang ở phương nào?
    Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
    Tôi biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt
    Nhưng chỉ đến bây giờ tôi mới biết
    Yêu thương, giận hờn, tha thứ, chia tay...
    Người ta thường nghĩ, mùa thu là mùa của chia ly, mùa của tàn tạ và có cảm giác sợ mùa thu. Nhưng Olga Berggolts chỉ cho chúng ta thấy một thông điệp hòan tòan khác của thiên nhiên: ?oHãy biết quý trọng tất cả những gì chúng ta đang có. Hạnh phúc cũng mong manh như lá thu, hãy nâng niu khi nó còn ở trên cành?.
    St
  8. nguyenducphong

    nguyenducphong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Những con tàu ngày một đúng giờ hơn.
    Đưa người đi đón người về mãi mãi.
    Riêng có con tàu chưa một lần trở lại.
    Là con tàu ngày ấy tiễn em đi!
  9. HellAngel

    HellAngel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2002
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Tay em vừa trắng lại vừa tròn
    Đêm qua ai gối mà mòn cả lông
  10. phuongngocmai

    phuongngocmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2005
    Bài viết:
    1.251
    Đã được thích:
    0
    Chiều nay vô tình tìm thấy một bài thơ trong cuốn sổ tay của cô bạn.
    Những câu thơ đơn giản,mộc mạc thôi mà ý nghĩa đến bất ngờ.
    Không biết ở trong trường hợp như vậy liệu mình có can đảm và sự tự kìm chế đến mức như vậy không?
    Nuốt cho nước mắt chảy ngược vào trong lòng......
    ĐỪNG NHÉ TRÁI TIM
    Đừng khóc nữa trái tim
    Tôi van xin người đấy
    Cứ coi như chẳng thấy
    Anh bên người chiều nay
    Đừng nói lời không hay
    Khi anh vừa gõ cửa
    Hãy cứ vui như thể
    Chẳng có gì xảy ra
    Đừng dò hỏi vu vơ
    Chớ gần xa này nọ...
    Tình anh không chung thuỷ
    Chẳng xứng với người đâu
    Đừng tự mình làm đau
    Vì một người không đáng
    Hãy lặng lẽ rời xa
    Dù lòng còn thương mến......
    Rồi tình yêu sẽ đến
    Nay mai trong cuộc đời.......

Chia sẻ trang này