1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ riêng viết tặng người ở nơi xa(1 số bài đã post trong mục khác nay viết lại)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi lyhap, 15/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DocDau

    DocDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2005
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    4
    Sơ rượu như sợ cọp.Dzô
    ha ha
    go~ nhieu qua nen quen la đung roai`
    ply nay khoai'' cho*i cong` nhe^?
    thoi^, to* lau lau 8 đot^. xuat^''
    Ra!
  2. kieu_phi_yen

    kieu_phi_yen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2005
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    Bác Lý....
    Bài thơ này đọc rất thích thú nhưng phải hỏi bác vài điều, hi hi . Bác giải thích hộ:
    1. Cái tiêu đề rất mâu thuẫn.. với chính nó. Lý do ?
    2. Câu 1 và 2 nghĩa là gì?
    3. Câu 13, 16 là không gian/ thời gian nào?
    4. Câu 18 - chữ "điều" lá sai chính tả phải không?
    5. Ý nghĩa của 2 câu cuối thì dường như hoàn toàn phản nghịch với tiêu đề càng làm ý chính bị lẫn .
    6. Nói chung là bài thơ rất interesting nhưng Y đọc vẫn cảm thấy chưa hiểu nổi ý của người viết. Khi nào bác huởn thì triển khai chút xíu nhe . Thanks, Y.
    Được kieu_phi_yen sửa chữa / chuyển vào 05:40 ngày 15/04/2006
  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ tui viết cho tui đọc nên người khác đọc nếu có chỗ không hiểu âu cũng là lẽ thường.
    Thật ra vốn nó chẳng có gì hết.Đơn giản là rừng Việt Nam(và cả thế giới nữa) đang bị tàn phá nặng nề do đó tự dưng có chút ý tưởng viết nên bài này
    Chẳng qua là miêu tả sự tàn phá thiên nhiên của con người thội
    5 vòng tròn là 5 vân trên thân 1 cây gỗ-->5 tuổi(cây còn non).
    Tự phản bác,tự biện hô,tự giải thích cho cái gọi là "nhầm tưởng"
    (Có loài cây lấy gỗ nào có "khuôn mặt"đẹp đẽ bao giờ đâu
    Con người sống trong thiên nhiên thì đó là những người anh em cùng cha "bầu trời" và mẹ "đất".Cớ chi huỷ hoại không thương tiếc thế.
    Một cơn mưa thôi cây cối sẽ đâm chồi nảy lộc-->bấu víu vào niềm hy vọng mỏng manh và hầu như không có thực
    2 câu cuối là chút suy nghĩ về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.Thiên nhiên dần chết liệu con người có còn
    P/s:Câu 18 đúng là sai chính tả.Cảm ơn Yến
  4. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Thưở nhỏ má tui thiếu sữa nên khi tui được sinh ra tui phải uống sữa hộp kèm thêm.Sữa bột hồi ấy không phải tràn lan như bây h và tất nhiên cũng không hề rẻ chút nào.Mấy dì tui và ba má tui ai cũng bảo tui từ nhỏ đã khó tính.Chỉ cần 1 tiếng động rất nhỏ cũng đủ đánh thức tui dậy,Đó là hồi tui chưa được 6 tháng tuổi.Nói về cái vụ sữa thì hồi ấy Meiji là loại sữa rất tốt và đắt tiền nhưng hình như tính tiêu xài hoang phí của tui là từ trong bụng mẹ hay sao ấy,tôi nhất định không chịu uống.Thế là phải kiếm 1 loại sữa khác thay thế.Sữa trong nước thì đừng hòng nhé.Mà thị trường sữa ngoại hồi đó có 1 loại sữa mà chỉ cần nhìn giá thôi cũng đủ khiến nhiều người té ngữa.Ừ,"em chã" uống Meiji,em thích Belagon cơ.Giờ được nghe kể lại mới thấy hết trình độ "phá gia chi tử" của mình như thế nào.1 hộp Belagon mất hết nửa chỉ vàng.Từ đó đến khi thôi bú không biết đã uống kèm bao nhiêu hộp như thế.Con trai đầu lòng của cô em gái mà nên mấy dì cưng lắm.Nhưng có một điều rất đặc biệt mà có lẽ mấy dì của tui không biết.Đó là nỗi nhớ món "cà phê sữa" của tui hồi còn bé tí ấy.
    Hồi ấy mỗi lần tui khóc thèm sữa ba tôi liền ẵm tui vào lòng ,hôn tôi.Tui cứ dụi đầu vào nách của ông,cái miệng bé xíu cứ tìm kiếm núm vú.Và cái gọi là "cà phê sữa" ra đời từ đấy.
    Bạn có thể thắc mắc là tại sao khi bé tí như thế chỉ có vài tháng tuổi mà tôi nhận thức được chuyện đó.Tất nhiên 1 phần là do ba má tui kể lại nhưng bạn không biết rằng 1 đứa bé vài tháng tuổi cũng có những kí ức mơ hồ;đặc biệt với người mà nó có ấn tượng.
    Tui cứ day day ngực ông dù rằng làm gì có tí sữa nào.Nhưng vẫn nhớ,vẫn nín khóc.Tui yêu ba tui từ dạo ấy.
    Nếu có ai hỏi tui "Bạn yêu ai nhiều nhất?". Nếu biết nói thì đứa bé vài tháng tuổi ngày ấy và cậu trai 24 tuổi bây h vẫn chung 1lời.
    Dẫu rằng thật sự thì sự quan tâm chăm sóc của các dì và của má tui bao giờ cũng nhiều hơn ông.Tui biết ơn vì điều đó.Tuy vậy,giữa 2 cha con tôi có những thứ tình cảm rất riêng,thật đặc biệt;nó chỉ nằm trong 1 cõi nào đó chỉ 2 người biết.Với tui có thể nó là dấu ấn của những cái tát vì tội trốn học,những lần cùng ông đi trên những con đường làng,những lần nhìn thấy ông cheo leo trên ngọn dừa cao vút hay ánh mắt chứa đựng tình yêu vô bờ.Với tôi ông luôn là thần tượng tuyệt vời nhất.
    Thần tượng
    Tôi thần tượng ba từ khi mới chào đời
    Theo cái cách mà trẻ con hay thể hiện
    Những lời đầu tiên phát ra từ cửa miệng
    Tôi chào ông bằng tiếng khóc vang trời
    Nhìn mẹ và tôi giọt nước mắt ông rơi
    Nước mắt người đàn ông đâu dễ gì chảy
    Và với ông suốt cuộc đời còn lại
    Tôi là niềm hạnh phúc lớn lao
    Con sông Đồng Nai bao mùa lũ dâng trào
    Kéo theo từng đợt sóng
    Giữa bờ sông rộng
    Một chiếc thuyền trôi
    Dưới mắt đứa trẻ 8 tuổi như tôi
    Ba là người thật vĩ đại
    Vẫn tấm áo nâu và chiếc quần vải
    Bụi thị thành khắc khoải nhớ đồng xanh
    Một chút hương cau hương bưởi để dành
    Một mảnh vườn đầy hoa và nắng
    Gió bên sông mát lạnh
    Nhớ bông lúa ngậm sương
    7 năm trôi qua tôi trở lại con đường
    Nơi ngày trước nhà tôi ở đó
    Và xa kia một ngôi trường nho nhỏ
    Mùa nước nào ba cũng cõng tôi đi
    Ngày trở về nước mắt tràn bờ mi
    Hạnh phúc trên đời đôi khi thật đơn giản
    Ba và tôi-Hai người bạn
    Chẳng một lời chỉ siết chặt tay nhau.
    29/08/06

    Được lyhap sửa chữa / chuyển vào 23:50 ngày 01/09/2006
  5. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Đã,đang và sẽ
    Đêm
    Ngồi trên xe máy phóng vù vù
    Hà Nội
    Một người bạn cầm lái
    Con gái-tất nhiên rồi
    Với một chút lãng mạn
    Ta đánh hơi
    Tóc là tóc không phải cỏ thơm
    Nhưng rất thơm
    Nhưng phải chấp nhận thực tế
    Tóc quét vào mặt,mũi và cả miệng nữa
    Đau rát
    Lãng mạn nhưng đau rát
    Và nhớ
    Biên Hoà
    8 năm trước cũng có người con gái như thế này
    Giờ tan trường
    Bằng xe đạp-không phải xe máy như bây giờ
    Kể từ ấy ta cảm nhận rằng
    Ngồi phía sau vẫn tốt hơn
    Tự sướng đến run người
    Thèm được cắn vào lỗ tai nho nhỏ
    Ôm choàng lấy và siết lại
    Đóng khung hình người vào đáy mắt
    Nhốt lại ở đó-nơi ta là vị chúa tể
    Cuối cùng cũng chỉ là sự huyễn hoặc
    Em nhìn ta bằng đôi mắt long lanh tuyệt đẹp
    Ngôi sao trên cao
    Không thể với tới
    Trước cũng vậy
    Sau cũng vậy
    Nhưng hàng đêm ta vẫn ngắm nhìn.
    Biên Hoà 7-9-2006

  6. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Rảnh ngồi nhẩm tính coi làm được bao nhiêu bài rồi.Kiếm lại mấy bài trong những topic khác để bỏ vào đây.Coi như là thơ riêng vậy.Chỉ sợ là quên-đánh mất kí ức như thế thật sự là điều khủng khiếp
    Những vết xước
    Đêm
    Ánh trăng xiên xuống đường
    In hình một người đàn bà
    Hai năm đã qua kể từ khi em trở thành đàn bà
    Loại đàn bà mà không phải là đàn bà
    Em mới 20
    Một cái nghề
    Ai cũng biết
    Nhưng chẳng ai muốn biết
    Mầm bệnh thế kỷ là gì
    Của nhân loại nào phải chỉ riêng em?
    Hai năm trời xa quê
    Vẫn khắc sâu nỗi nhớ
    Một miền quê cây lành trái ngọt
    Một miền quê thẳng cánh cò bay
    Chợt ngày kia cơn mưa lũ tràn về...
    ************************************
    Đêm
    Tiếng rít ầm ầm
    Của những bánh xe
    Nghiến trên mặt lộ
    Cơn mưa nhỏ
    Không ngăn được
    Những anh hùng xa lộ
    Cậu ấm cô chiêu
    Chỉ vài phút thôi
    Để ân hận cả đời
    ***************************
    Đêm
    Dưới gầm cầu
    Co ro
    Hai đứa trẻ
    "-Anh hai ơi,cái gì trên trời?
    -Một cái bánh vàng
    nhưng anh hai không với tới
    Sau này lớn anh lấy về cho em"
    Cọc vé số trong tay
    Vẫn còn đầy
    Trong giấc mơ đứa con gái có cái bánh vàng
    Đó là ngày anh hai nó lớn
    Trong giấc mơ có ngày mai...
    ************************************************
    Đêm
    Lốc cốc,lốc cốc
    Tiếng mì gõ
    Bên đường trông rõ
    Thằng bé con
    Lầm lũi bước đi trên những lối mòn
    Đèn nhà ai vẫn sáng
    -Mẹ ơi con đói
    -Mở tủ lạnh mà lấy đồ ăn
    Rồi im để mẹ xem phim
    "Thằng nhỏ thật đáng thương
    Mới tí tuổi đầu phải tự kiếm sống"
    Hơi ấm từ ngọn đèn kia không đi hết con đường
    *****************************************************
    Đêm
    Bên trong một tòa nhà
    Tiếng nhạc xập xình
    XO,Henessy,Remy,Napoleon
    Tràn lan,thừa mứa
    Những vũ điệu điên cuồng
    Thác loạn
    Thứ tình yêu thời hiện đại được đẩy lên đến tột cùng
    Theo tiếng nhạc
    Toà nhà thật sáng và lộng lẫy
    Còn phía sau
    Người lao công vẫn tiếp tục công việc của mình
    (Cuối tuần thiên hạ đổ ra đường nhiều quá)
    Những giọt mồ hôi dường như to hơn
    Lóng lánh
    Sóng sánh
    Rơi
    Xuống đường
    Và được quét đi cùng rác
    *******************************************************
    Thời gian là chúa tể
    Vẫn thế nó trôi đi
    Nó có thể phán quyêt mọi thứ
    Dù sao cũng chỉ là những vết xước.
  7. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Phóng sinh
    Mở cửa ***g
    Những cánh chim hướng về bầu trời
    Hôm nay thật đẹp
    Chỉ có nắng và gió
    Tự do
    Những cánh chim hối hả bay về rặng núi xa xa
    Ở nơi đó là đại ngàn
    Lặng lẽ và xanh xao
    Muôn đời vẫn thế
    Đại ngàn khua những cánh tay khẳng khiu của mình đón chào những đứa con
    Nhưng vẫn có đứa không về
    Bầu trời là cha
    Đại ngàn là mẹ
    Cao lớn thế,hùng vĩ thế
    Đã có lần đánh mất những đứa con?.
    Những cánh chim hối hả bay về tổ ấm
    Vẫn còn đó những con chim bị nhốt trong ***g
    Từng đoàn người thắp hương và thả chim
    ?oCầu trời phật phù hộ??
    Bên ngoài chùa là nơi mà công đức được trả bằng tiền
    Và những cái ***g đóng khung bầu trời vào đáy mắt?.
    Đó là câu chuyện mà tôi nghe được từ một người xa lạ
    Câu chuyện không đầu không đuôi
    Và hắn bảo tôi
    ?oVẫn còn những điều như thế trên đời
    Thời gian có thể chỉ là vòng tròn hoàn hảo
    Đâu đó trong tương lai ta sẽ gặp lại
    Những cánh chim kia
    Chỉ là nạn nhân
    Không phải cuối cùng?
    Giả dối!
    Tất cả chỉ là giả dối!
  8. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Đạo
    Cuối cùng thì người ta cũng bàn xong
    Cái gọi là hiệp ước tạm thời
    Cuối cùng cũng bị xé
    Từ những cái bắt tay
    Ôm hôn thắm thiết
    Súng sẽ nổ
    Máu lại tiếp tục chảy
    Khi người ta nhân danh "công lý"
    Và gọi "Hạnh phúc là đấu tranh"
    Một dải đất hẹp phất phơ trước gió
    Sẽ là một điều sỉ nhục nếu
    như không lấy được nó
    Chữ "Đạo" vốn được khắc vào tim mỗi người
    Khi ngọn gió chiến tranh thổi qua
    Bây giờ nó thiếu một nét
    Một chấm thôi-có hề gì
    Chỉ là hạt cát nhỏ giữa đại dương.
    Kaluga-2/4/2005
  9. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Không đề :
    1949
    Paolo đã vẽ
    Một con chim câu
    Ông gọi nó là "Hòa bình"
    Cả thế giới gật đầu cái rụp
    Cùng nhau hoan hô.
    Bây giờ
    Con chim câu của Paolo
    Với một bên cánh bị thương
    Khi băng qua vùng lửa
    Nó-con chim câu đó
    Bằng nỗ lực tột cùng
    Bay về tổ
    Phía sau là Thần chết mang hình viên đạn
    Tôi chẳng còn thấy được gì
    Ngoài tờ giấy trắng đang bị vấy bẩn
    Với một giọt mực vô tình rơi vào
    Có người nói
    "Thật là vô dụng
    Một tờ giấy thật sự có ý nghĩa
    Khi chứa chữ viết
    Những câu từ
    Văn hoa và mang đầy tình cãm..."
    Không,không phải thế
    Giọt mực trên tờ giấy trắng
    Tự nó đã có ý nghĩa riêng
    Một khiếm khuyết hoàn hảo.
  10. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    8/3
    Tám tháng ba.Ờ mai là tám tháng ba
    Kí túc xá vẫn im như thóc
    Ba mươi thằng chúi đầu vào máy tính
    Nào thiệp,nào hoa-Những bức thư đầy tình cảm
    Năm nào cũng như năm nào
    Cũng giống họ,ta viết nên những bức thư đầy tình cảm
    Ta gởi thiệp,ta làm thơ,ta tặng hoa.
    Cảm xúc tràn về như cơn lũ
    Ta dẫn nước vào Thi ca.
    Như cánh đồng sau cơn hạn
    Ta say mê viết mọi thứ
    Ôi,Tình Yêu.Ta chờ đã lâu lắm
    Những cô gái ta đã biết mặt
    Cũng có những người chưa biết
    Trân trọng
    Và tôn vinh.
    Ta nghĩ về em
    Cô nữ sinh tuổi tím ngày nào
    Bỗng chốc hóa thành cô giáo
    Ước gì ta làm cậu trò nhỏ
    Ngày ngày quấn quýt bên cô
    Những người con gái ấy
    Ta yêu họ bằng thứ tình cảm nồng nhiệt
    Luôn vẫn thế
    Chẳng thể nào quên
    Những đóa hoa sẽ được trao
    Những cánh thiệp
    hồng lên những đôi má
    sáng cả bầu trời
    Và xanh lại thời gian.
    (bản nháp)
    Chấp bút đề thơ,thả hồn theo sóng
    Hái sao làm chữ,lấy gió làm nghiên
    Mượn ánh trăng hiền viết nên tám chữ
    "Quốc tế phụ nữ!Mừng chị mừng em"

Chia sẻ trang này