1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ riêng viết tặng người ở nơi xa(1 số bài đã post trong mục khác nay viết lại)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi lyhap, 15/11/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Bỏ qua cái vụ "hi vọng" gì gì đấy đi.Đã bảo là huynh trả lời sau cho(đừng nghe những gì cậu Ấn nói)
    Lại ba hoa
    Một lần nữa nó trở lại
    Lần này mang theo những cơn buồn ngủ ngắn
    Và tôi không biết lúc nào nó đủ dài để cho tôi nằm đếm sỏi trên đường
    Nhưng tôi vẫn phải đi
    Không gì khủng khiếp hơn nếu phải đặt lưng xuống giường lúc 8h tối
    7 tiếng ngồi chong mắt trước màn hình vi tính-7 tiếng bất động-đã quá đủ
    Hôm nay Trân gọi đến với một cái hẹn sau bữa tối và hỏi:"Vì sao hôm qua tui thấy ông buồn?"
    (chú thích một chút ở đây là tui phá lệ gọi nàng bằng tên-chứ "người ấy","nàng ấy","cô ấy"...thì chán chết)
    Biết trả lời thế nào
    Hình như bắt đầu cảm thấy xa lạ với mấy cái quán ăn sang trọng cùng với tiếng nhạc xập xình và ánh đèn leo lét khói thuốc lá
    Tiếc là không đủ thời gian cho món gỏi cuốn đầy bụi bên hông công viên Lê Văn Tám
    Có vẻ sự yên tĩnh đang trở lại
    Phải thú nhận rằng 1 một tuần nay tôi đang điên lên với nàng mụi mụi của tôi(mà chắc chắn là ngay khi Hảo đọc câu này tôi sẽ đón nhận một hậu quả đầy bất trắc)
    Kim chỉ số lượng xăng tiêu thụ tụt xuống 2 bậc
    Ngồi một mình ở Brewer gọi 1 ly nước cam,thích thú gọi cho Hảo.
    Nghe giọng em và khoái trá tận hưởng phút nghịch lý hiếm hoi của không gian
    Lại mất tiếp 30 phút cho cái tên chung cư Trần Hưng Đạo-cá rằng có cả chục cái chung cư nằm trên con đường này
    Đánh một vòng lên Q1,Bình Thạnh,Gò vấp,Tân Bình.
    Giờ chắc mấy dì chuẩn bị ngủ
    Còn nhà của Trân thì có trời mới biết chỗ nào
    Cả bé Thảo Vy nữa
    Dẫu sao cũng tự an ủi là mình...có đi qua
    Thành phố về đêm cũng chẳng bớt yên tĩnh được bao nhiêu nhưng cũng thoáng đãng hơn tí chút
    Bắt tốc độ 15 cây để đua cùng xe đạp
    Tôi chợt thấy vui khi bắt gặp vài cặp tình nhân âu yếm
    Hết một tua quanh thành phố,tôi về nhà
    Đặt mình xuống giường,khi những cơn đau đầu khủng khiếp kéo đến,tôi thích thú đón nhận nó(thầm cảm ơn vì nó không phá ngang chút lãng mạn khi đi trên đường)
    Vẫn nét cười ngô nghê muôn thưở;không còn chút vướng bận gì,tôi thiếp đi.
    Sài Gòn 04/11/2006

    Được lyhap sửa chữa / chuyển vào 13:03 ngày 04/11/2006
  2. hieuham

    hieuham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ đọc thấy yêu quá Lyhap ạ.
    Tự dưng liên tưởng đến " Màu thời gian" của Đoàn phú Tứ:
    .......Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh......
  3. hoaxuanca_Trinh

    hoaxuanca_Trinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Ừ, vì khi không còn muốn vùng vẫy trong tuyệt vọng nữa thì con người ta sẽ biết cách tạo hi vọng cho bản thân để tiếp tục sống . Còn sống vì cái gì thì..."hạ hồi phân giải", tuỳ thuộc mục đích mỗi người khác nhau
    Mong bạn luôn giữ được niềm tin!
    Hãy cố vươn vai mà sống Tô son lên môi lạnh lùng Hãy cố yêu người mà sống Lâu rồi đời mình cũng qua
    Được hoaxuanca_Trinh sửa chữa / chuyển vào 10:41 ngày 06/11/2006
  4. hoaxuanca_Trinh

    hoaxuanca_Trinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    150
    Đã được thích:
    0
    Khi thấy ấm lòng vì điều gì đó, tôi nghĩ đấy là khoảnh khắc của Hạnh Phúc.
    Cảm ơn cậu đã trả lời.
    (Say nhé, Always say tình iu )
    Được hoaxuanca_Trinh sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 06/11/2006
  5. nhutran

    nhutran Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    777
    Đã được thích:
    0
    Vậy thì phá lấu vỉa hè và cafe Bông Giấy nhé!
  6. tereda_2010

    tereda_2010 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2004
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Đỉnh !
    Em thích bài này .
    Mới đọc đã thích .Giọng thơ mang hơi hướng , giống giống như là của pác NguyenZz ở TL.
    Bài này pác viết tốt lắm , chúc mừng pác . Em rất thích !( Và cũng tin là nhiều ng thích , những ai chưa thích rồi sẽ thích ) <--- Mình không biết nhậu , mình chỉ biết uống vodka Và mùi vodka thì buồn ...
  7. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Biết thế nào bây h.Có mời là có ăn thôi
    Nhưng chả biết mấy cái chỗ đó là chỗ nào
  8. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Bài ca
    (Nhớ những ngày đầu đông)
    -Này chàng trai,đừng đi vội,lại đây nào ta nói chuyện
    -Ông là ai?
    -Một người bạn
    -Ông ở đâu đấy,tôi không thấy
    -Hãy bật đèn lên và nhìn vào tấm gương cậu sẽ thấy ta
    -Ồ sao mà ông ở trong đó thế?
    -Vậy tại sao cậu ở trong đó?
    -Tôi đang ở bên ngoài mà
    -Thì cũng vậy thôi
    -Hừ,ông chỉ là cái bóng của tôi trong gương-chỉ biết bắt chước,suốt ngày ru rú trong đó
    -Cậu nghĩ ta thế ư?Còn hắn thì sao?
    -Hắn nào?Tôi hỏi
    -Một người bạn-có tiếng nói sau lưng tôi
    Tôi quay lại và thấy bóng mình in trên tường
    Nó-cái bóng ấy đen đúa,lòng khòng-chắc chắn không phải là người để gọi bằng bạn
    -Thế ai là bạn của ngươi?
    -Tất cả - các người
    "Hãy nhìn vào gương chàng trai trẻ,những khi vui"-Cái bóng cất tiếng hát
    "Và mỗi khi cậu buồn hãy nhìn vào gương
    Có ta một người không là bạn-nhìn cậu và lắng nghe"
    "Còn ta nữa suốt đời bên cậu"-Bóng đen trên tường cất giọng hòa theo
    "Thậm chí khi chỉ còn những lóng xương tàn;vẫn có ta hao gầy nằm kề bên"
    "Thế đó chàng trai trẻ ơi!Ở lại và vui cùng chúng ta.
    Ở ngoài kia có còn ai như chúng ta"
    Và tôi hát lên:
    "Xin lỗi nhé,thật tình xin lỗi nhé
    Tôi vẫn phải đi dù chẳng ai bên đời
    Ôi màn đêm xin Người trở lại
    Vì tôi đã lưu lại phút giây này
    Trong đêm tối nụ cười vẫn tròn vẹn
    Tôi bước đi ngoài kia tuyết đã rơi
    Trời về đêm sương khuya thấm ướt áo
    Nếu ngày nào đó tôi không còn gì nữa
    Nàng Gió ơi!Xin ôm chặt lấy tôi!"

    Sài gòn 07/11/2006
    Được lyhap sửa chữa / chuyển vào 13:12 ngày 07/11/2006
  9. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Mỗi câu chuyện của người đi trước là một vốn sống.Đủ để thành thơ
    Đèn đỏ-đèn xanh
    (Câu chuyện hồi 30 năm)
    Gần 8h sáng
    Ngã tư vắng lặng
    Dì tôi lao mình trên chiếc xe đạp
    Chẳng có giờ làm việc nào là 8h cả
    Nghĩa là trễ h làm
    Đèn đỏ-không một bóng người
    Cớ gì không vượt qua
    Mỗi người luôn có một lí do nào đó cho sai phạm của mình
    Rétttttttttttt
    Một hồi còi dài
    Cái lí do "trễ giờ làm" cũng là một lí do
    Xuống nước năn nỉ "ông" công an dứng khuất ở một góc đường
    Đó chắc là một cuộc đối thoại rất dài giữa 2 người
    Luật là luật nhưng cũng có tình cảm-cứ tạm gọi là thế(vì dì đi xe đạp cà tàng chứ không phải mấy cái xe máy đắt tiền gì)
    Ừ thì dù sao cũng cảm thông
    Một lần thôi và hứa không tái phạm
    Dì phóng xe đi tiếp nhưng trong đầu vẫn không quên đếm số lần đèn xanh đã bật
    10 cái.
    Sài gòn 08/11/2006

    Được lyhap sửa chữa / chuyển vào 12:04 ngày 08/11/2006
  10. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua ngồi chơi cờ với S.Hawking.Xem ra ông chả giỏi giang gì môn cờ vua.Ông bảo tôi:"Cậu chỉ tôi phòng thủ Slavơ đi rồi tôi cho cậu xem nghiên cứu mới nhất của tôi".Tất nhiên tôi từ chối một cuộc trao đổi thú vị như thế.Trong thiên văn học khái niệm về lỗ đen là 1 khái niệm tôi rất thích.Và chẳng muốn biết thêm cái gì nữa.Nhưng dù sao cũng phải cảm ơn những bài viết của Hawking-nhất là về thứ lỗ đen có tóc.Bây h thì từ khai cuộc Tây Ban Nha đến ván cờ Ý tôi cũng sẵn lòng.Chắc chắn là Hawking có đọc Shakepeare nhưng có lẽ ông chả biết làm thơ.Tôi thì chút chút.
    15 và 9
    Lỗ đen-sự kì diệu của tạo hóa
    Không!Ý tôi là trên cả tạo hóa
    Hội tụ lại,bóp lại,nén chặt lại để rồi tan biến trong 1 cái hang sâu thăm thẳm
    Ở đó có gì?Chỉ một vành ánh sáng kì bí xung quanh
    Nó thách thức cả vị thần ánh sáng tối cao
    Một đêm sau khi dạy cờ cho Hawking tôi lạc bước trên vành đai sáng ấy
    Thật thích thú khi nhìn thấy ánh sáng cố vẫy vùng giữa cái miệng đen ngòm
    Điên dại và bất lực
    Tôi luôn thấy làm lạ về sự liên hệ của BigBang và lỗ đen mà chả ông hói đầu bạc tóc nào thèm nghĩ đến
    Độ đặc của vật chất-sự hội tụ và co thắt mãnh liệt
    Để rồi vỡ òa
    Một hạt lúa nảy mầm có gì khác
    Có khác chăng là trên bình diện vĩ mô(mà điều này tôi cũng nghi ngờ lắm lắm) Trái đất này,Thái Dương hệ này và khoảng chừng tỉ cái thiên hà khác nữa chào đời từ đó
    Cắn một bông lúa-giữa cánh đồng sáng trăng,tôi cảm nhận sự rát bỏng ở đầu lưỡi và cả nước mắt nóng hổi rơi trên má
    15 tỉ năm nhẹ tênh cho Trái Đất này
    9 tháng khó nhọc cho tôi
    Được sống là điều kì diệu
    Tạo hóa phải cúi đầu
    Còn điều gì thiêng liêng hơn?
    Sài Gòn 10/11/2006

    Được lyhap sửa chữa / chuyển vào 12:19 ngày 12/11/2006

Chia sẻ trang này