1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ sưu tầm

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi ckhaiphong, 21/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Thơ sưu tầm

    10 năm

    (Phạm Dũng Hà)


    Có những lúc thấy mình hệt đứa trẻ thơ
    ngơ ngẩn buồn giơ hai bàn tay tập đếm,

    Này một,
    Này hai,
    Này những ngày tháng nhớ...
    Chợt giật mình khi nhìn chiều về ngang khung cửa
    Tưởng mới hôm qua...
    10 năm đã xa rồi!

    Này là vệt son in dấu làn môi
    10 năm trên áo anh chưa một lần phai nhạt
    Anh lại tìm bóng mình trong chiều nắng tắt
    Chỉ thấy nỗi cô đơn quay về giữa ban mai

    Này một,
    Này hai...
    Này những mảnh gương thần tiên đã vỡ
    Em ném vào hư vô,
    anh đặt trong tận cùng nỗi nhớ...
    10 năm!
  2. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Gửi người phụ nữ
    Hỡi người phụ nữ,
    nếu có nghìn đàn ông yêu em
    em có biết trong nghìn người ấy,
    có Raxun Gamzatốp nữa mà.
    ***
    Còn nếu như chỉ có,
    trăm đàn ông yêu em,
    em hãy nhớ trong số trăm người đó,
    Nhất định Razxun Gamzatốp có tên.
    ***
    Còn nếu như yêu em.
    Ðàn ông chỉ còn một chục,
    thì Raxun Gamzatốp,
    đứng thứ bảy hay tám trong hàng.
    ***
    Nếu đàn ông chỉ còn lại một người yêu em,
    tôi xin thề - người đó không ai khác,
    ngoài Raxun Gamzatốp, em ơi.
    ***
    Còn nếu em đi cô đơn buồn tủi trên đời,
    không ai yêu em nữa,
    thì có nghĩa ở một nơi nào đó.
    trên núi cao, Gamzatốp chết rồi...
    Rasyl Gamsatop (Nga)
    (Đoàn Minh Tuấn dịch)

    Được ckhaiphong sửa chữa / chuyển vào 17:55 ngày 21/01/2008
  3. lengkengMIH

    lengkengMIH Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Th¸ng ch¹p
    T?ng MÌo
    Xu©n mai 21.01.2008
    Th¸ng ch¹p vÒ trªn bµn tay con g¸i
    M­êi ngãn xinh t­¬i to¶ h¬i Êm ng­êi
    Mïa ®«ng nµy sao dzu dµng ®Õn thÕ !
    Cø thÊy em lµ ®?y ¾p tiÕng c­êi.
    Th¸ng ch¹p vÒ se l¹nh con phè quen
    RÐt nµng B©n ch­a xa ®? nhí chång
    Ta vÉn ®i vÒ b-nh yªn con phè
    DÉu ch¼ng thÊy em còng thÊy Êm lYng.
    Råi sau nµy em vÒ víi ng­êi ta
    SÏ ch¼ng biÕt mét nçi niÒm th¸ng ch¹p
    Em vÉn xinh t­¬i chê mïa n¾ng míi
    Em vÉn vui c­êi, ch~ ta buån th«i...!
    Xin lµm h¬i Êm vç vÒ th¸ng ch¹p
    Xin thêi gian ®Ó ta ®õng c« ®éc
    Xin lµm bµi th¬ mét l?n em ®äc
    Xin lµm mét ng­êi gi÷a nh÷ng b©ng khu©ng...!
  4. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
    Chữ như ri,mần răng đọc chừ?
  5. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Hình Như Em Quên
    Em vẫn tìm ra em
    tôi vẫn tìm ra tôi
    thế mà mình mất nhau rồi đấy
    nỗi buồn như lửa cháy
    chập chùng lá đỏ giữa mùa thu
    hình như em đã quên những ngày xưa
    bài romance lạc nhịp
    mà nỗi niềm thì chưa nói hết

    Lối cỏ xưa hoa cúc vàng rũ chết
    hình như em quên !
    tôi vẫn đợi ngày mặt trời toả nắng
    trong mắt em
    thắp cho tôi mùa hạ cũ
    chào lần nữa những con đường
    còn trầm hương nỗi nhớ
    Tôi - vẫn là người đi ngược thời gian
    bến sông xưa mịt mùng xa lắc

    Bài romance đã khác
    tấu khúc của mưa
    điệu nhạc buồn thao thức
    này khúc hát cho ngày mai sẽ cũ
    này tiếng khóc thương mùa trăng đã vỡ
    hình như em quên !

    Em vẫn tìm ra em
    tôi tìm thấy bóng mình giữa cuộc đời ngơ ngác
    giữa mùa thu và cơn mưa dài nặng hạt
    đợi chờ những note nhạc rơi
    bài romance đã cũ

    hình như em quên !
    (Quên mất tên tác giả)
  6. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Lăn Trầm Nỗi Nhớ
    Cao Thoại Châu
    Tôi nhớ người cho hết mùa đông
    Mùa của loài chim đi trốn tuyết
    Không thấy lạnh vì cơn gió bấc
    Mà tê lòng vì cái rét bên trong
    Hết mùa đông tôi ngồi đợi
    Loài chim về, trả lại phương Nam
    Một chút ấm trên cành sai trái
    Nặng bằng nỗi nhớ của tôi không ?
    Tôi nhớ người và tôi hiểu mùa đông
    Của xa cách không có kỳ có han
    Và bởi thế tôi thành lúng túng
    Cả tâm hồn, ê ẩm cả tay chân
    Mùa xuân trong mắt người ấm áp
    Tóc người thơm ngát cuộc đời xanh
    Tình yêu đâu phải là cổ tích
    Kể một lần rồi lãng quên luôn
    Nhớ thương người sông nước trẻ thêm hơn
    Không vội vã tìm đường ra biển
    Qua mỗi bến nhận thêm lời hò hẹn
    Cảm lòng đời, gợn sóng lăn tăn
    Tôi vẫn biết, giả như người cũng biết
    Mùa xuân không đoàn tụ thực bao giờ
    Mưa rắc bụi cũng đủ làm cho ướt
    Những cuộc tình và nỗi nhớ thương xa
  7. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Thơ Anh và Đời Em
    Viễn Phương
    Đêm mịt mù... em bán tình yêu
    Sương... Cỏ ướt hay lệ em tràn ướt cỏ
    Tiếng ân ái lả lơi chìm trong gió
    Nhưng tình yêu... em có biết bao giờ!
    Anh suốt đời mê mải việc làm thơ
    Thơ anh viết, chữ ngọt ngào trong sáng
    Anh những tưởng nhởn nhơ con **** trắng
    Giương cánh xinh là hương sắc đến cho đời
    Nhưng bão gầm, vũ trụ cũng đầy vơi!
    Cánh **** mỏng bài thơ sao mỏng quá?!
    Như chiếc lá qua bến bờ xa lạ
    Muốn chở che nhưng gió dập sóng dồị
    Anh thương em bán hương sắc cho đời
    Đời trả lại đắng cay và tủi nhục.
    Thơ anh viết những dòng xanh bất lực
    Gởi cho em và để khóc cho mình. ..
  8. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Chia Tay
    Thôi đừng buồn anh nữa
    Có những khi lòng bất chợt hoang vu
    Anh nhìn xuyên em cái nhìn lạ lắm
    Cái nhìn rêu rong, mọt mối, ơ thờ...
    Thôi đừng buồn anh nữa
    Đôi khi tình yêu chỉ còn như một thói quen
    Anh có em như ngàn năm đã có
    Và mất em như từng đã không em!
    Thôi đừng buồn anh nữa
    Sáu mặt tường kia vẫn thế lâu rồi
    Anh trút khỏi lòng từng đêm hoảng sợ
    Một cái giật mình giờ cũng hiếm hoi!
    Thôi đừng buồn anh nữa
    Những đến và đi, những mất và còn...
    Anh ngồi đợi chiếc bóng mình trên vách
    Rồi đến một ngày nó cũng sẽ theo em!
    quên tên tác giả mất rồi!
  9. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Bàn tay
    Trần Kiêu Bạc
    Khi bàn tay không còn nắm bàn tay
    Dẫu đứng kề nhau cũng xa vạn dặm
    Tay còn trong tay là tình còn ấm
    Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu
    Một bàn tay mòn mỏi đợi - mong - chờ
    Bàn tay khác rã rời xa - khuất - biệt
    Đâu ai hiểu tay còn nhớ tay da diết
    Như biển xanh mãi nhớ sóng bạc đầu
    Không phải từ xưa không đến ngàn sau
    Từ lúc nào tình yêu lên tiếng gọi
    Tay lặng im gởi nhau ngàn lời nói
    Một chút vỗ về, tay gom hết yêu đương
    Những tình nhân trên ngã rẻ đoạn trường
    Cái nhớ sau cùng là bàn tay vẫy
    Bàn tay này trong nhớ nhung, vẫn thấy
    Cái vẫy đau lòng của bàn tay kia
    Có bàn tay nào ấm trọn đêm mưa
    Cũng không bàn tay lạnh hoài trong nắng
    Những người yêu nhau mong tình mãi sáng
    Nhớ nhau hoài ấm lạnh những bàn tay
  10. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Răng chừ anh mới tới
    Trần-Công Anh-Dũng
    Tửu bất túy nhơn, nhơn tự túy.
    Hoa bất mê nhơn, nhơn tự mê.
    Không phải rượu,
    không phải hoa,
    một chắc cô gái Huế;
    mới tưởng tượng thôi,
    đã lảo đảo ... quên về!
    Tui đâu có đi thi.
    Cũng đâu phải học trò xứ Quảng.
    Tui là kẻ quen nòi phiêu lãng;
    điếm cỏ, cầu sương
    ngày tháng lai rai.
    Em ở mô năm bảy mốt bảy hai?
    Cứ tới hè là tui tuông ra Huế.
    Tui vô duyên, chỉ gặp toàn các "mệ".
    Em nghỉ hè, chú mạ bắt cấm cung?
    Ông Trời ... Thừa Thiên
    cắc cớ vô cùng!
    Chưa cho gặp
    đã bắt nửa đời xa cách!
    Ba mươi mấy năm rồi
    bỗng chiều ni,
    đất khách
    Em yêu kiều từ trong mộng bước ra.
    Tui ngất ngây,
    đâu bởi rượu, bởi hoa;
    mà bởi câu:
    "răng chừ anh mới tới?"

Chia sẻ trang này