1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ sưu tầm

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi ckhaiphong, 21/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huongnhu4

    huongnhu4 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/10/2007
    Bài viết:
    3.988
    Đã được thích:
    61
  2. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Tặng một người xa, quên mất tên rồi..........
    Bài tạ lỗi cùng người
    Nguyễn Tất Nhiên

    1.
    năm năm trời ... ta làm tên quái đản
    cầu danh trên nước mắt của người tình
    năm năm trời có nhục có vinh
    có chua, chát, ngọt, bùi, cay, đắng ...
    có hai mái đầu chia nhau thù oán
    có thằng ta trút nạn xuốn vai em!
    năm năm trời ... có một tên Duyên
    ta ca tụng, rồi chính ta bôi lọ
    tình ta đẹp nhưng tính ta còn nít nhỏ
    nên lỗi lầm đã đục màu sông
    nếu em còn thương mến tuổi mười lăm
    xin nuốt hận mĩm môi cười xí xóa
    hồn ta đẹp nhưng đời ta thảm quá
    nên tị hiềm nhen nhúm giữa ngây thơ
    nếu em còn chút đỉnh mộng mơ
    xin rộng lượng thứ dung người lỡ dại!
    năm năm trời ... ta là tên chiến bại
    tìm mưu thâm hạ thủ đê hèn
    và lần nào ta lén lút đâm em
    bằng những ngọn dao mù lòng quáng dạ
    Duyên oàn oại cũng là Duyên sáng giá
    bởi trước đây ta đã tự đâm mình!
    năm năm trời ... đeo đuổi hư danh
    ta mấy kiếp vẫn là ta mắc nợ
    mình hậu thế cách chi mà gặp gỡ
    bởi vì ta không dễ được đầu thai!
    nếu được đầu thai, không dễ được làm người!
    (dù chỉ làm người trên đất ... mọi!)
    2.
    ta háo thắng nên tưởng mình cứng cỏi
    tưởng đâu mình can đảm giết tình yêu
    tưởng đâu mình Quan Đế tuyệt đường siêu
    giờ ngã ngựa, tiểu nhân như ... Tào Tháo
    ta háo thắng nên thành người trâng tráo
    bị đời khinh lại giở giọng khinh đời!
    kỷ niệm đầu thơm ngát cả đôi môi
    ta nông nỗi đưa tay cầm chén máu!
    3.
    năm năm trời ... có tình giông nghĩa bão
    có con sông chờ cuốn kẻ quên bờ
    có trăm ngàn cánh lá trúc đào khô
    rơi rụng trước sân nhà em thổn thức
    Duyên kiêu hãnh cũng là Duyên chết giấc!
    sau năm năm ... hồn chắc cũng lạnh mồ (?)
    ta ngày nay, tạ lỗi một bài thơ
    em hãy ráng thuộc lòng ... cho trẻ lại!
  3. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Bài Thấm Mệt Đầu Tiên

    Tình mới lớn phải không em rất thích ?
    Cách tập tành nào cũng thật dễ thương
    Thuở đầu đời chú bé soi gương
    Và mê mải dĩ nhiên làm lạ
    Tình mới lớn phải không em rất lạ ?
    Cách tập tành nào cũng ngượng như nhau
    Thuở đầu đời chú bé ôm phao
    Và nhút nhát, dĩ nhiên ngộp nước
    Tôi có cánh buồm tấp về ký ức
    Em có chỗ ngồi quên lãng như mây
    Dù cát bụi có nhiều phen dấy loạn
    Cũng yên nằm mang phân bón cho cây
    Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
    (Những ích kỷ nảy sinh sau lần thảm bại !)
    Tuổi mười lăm giữa con trai, con gái
    Đã rõ ràng ai khờ khạo hơn ai
    Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
    (Những ích kỷ nảy sinh sau lần nhục nhã !)
    Em có một đời rong xanh mơ đá
    Tôi có ngàn năm say khướt hận thù !
    Tình mới lớn phải không em rất mỏng ?
    Cách tập tành nào cũng dễ hư hao
    Thuở đầu đời cầm đũa thấp cao
    Và nâng chén, dĩ nhiên, đổ vỡ
    Khi mỏi mòn nghe đời mình trắc trở
    Hơn lúc nào tôi quá đỗi thương tôi !
    Nguyễn Tất Nhiên
  4. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
    Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
    Cùng ra đi như định luật Trời dành
    Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
    Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
    Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
    Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
    Em hãy đứng trước gương làm dáng
    Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
    Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
    Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
    Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
    Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
    Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
    Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
    Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
    Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
    Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
    Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
    Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
    Người thì không bắt bóng được bao giờ
    Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.
  5. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Trúc đào
    Trời nào đã tạnh cơn mưa
    Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn
    Nhà người tôi quyết không sang
    Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng
    Quên người - nhất quyết tôi quên
    Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào.
    Chiều xưa có ngọn trúc đào
    Mùa thu lá rụng bay vào sân em
    Mùa thu lá rụng êm đềm
    Như cô với cậu cười duyên dại khờ
    Bởi vì hai đứa ngây thơ
    Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn
    Thế rồi trăng sáng lung linh
    Em mười sáu tuổi giận hờn vu vơ
    Sang năm mười bảy không ngờ
    Tình tôi nít nhỏ nằm mơ cũng thừa
    Tôi mười bảy tuổi buồn chưa
    Đầu niên học mới dầm mưa cả ngày...
    Chiều nay ngang cổng nhà ai
    Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào
    Nhưng mà không hiểu vì sao
    Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười ?
    Nguyễn Tất Nhiên
  6. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    1978 ở Việt Nam
    Phu thê nếu phải nợ rồi
    Thì tôi đâu ngại ngỏ lời yêu em
    Như con chim mới tập chuyền
    Bâng khuâng gấm luạ thánh hiền em ra
    Mặt trời rực rỡ phương xa
    Ở đây hạnh phúc chỉ là đau thương
    Những đôi mắt ngó lườm lườm
    Những nanh vuốt thú ẩn trong dáng người
    Cách gì tôi nhủ khuyên tôi
    Sống cho ra vẻ cần đời, trang nghiêm
    Sống không khinh lũ thấp hèn
    Thế nên từ đó cơn điên xé đời
    Cách gì tôi nhủ khuyên tôi
    Sống không dữ dội, sống nguôi hận thù
    (Tôi duy tâm, rất nhân từ
    Thế nhưng thời đại suy tư đã... tàn!)
    Phu thê nếu đã buộc ràng
    Thì xin nhẫn nhục cưu mang vợ chồng
    Tôi, quanh năm sống hoang đàng
    Cũng xin nhỏ lệ hoàn lương khóc tình!
    Nguyễn Tất Nhiên
  7. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Đám đông
    Nguyễn Tất Nhiên
    1.
    cô Bắc Kỳ nho nhỏ
    tóc "demi-garcon"
    chiều vui thương đón gió
    có thương thầm anh không ?
    cô Bắc Kỳ nho nhỏ
    tóc "demi-garc,on"
    cười ngày thơ hết nụ
    tình cờ thấy anh trông
    khi không đường nín gió
    bụi hết thời bay rong
    khi không đường nín gió
    anh lấy gì lang thang ?
    cô Bắc Kỳ nho nhỏ
    tóc "demi-garcon"
    chiều đạp xe vô chợ
    mắt như trời bao dung
    anh vì mê mãi ngó
    nên quên thù đám đông!
    2.
    đời chia muôn nhánh khổ
    anh tận gốc gian nan
    cửa chùa tuy rộng mở
    tà đạo khó nương thân
    anh đành xưng quỉ sứ
    lãnh đủ ngọn dao trần!
    qua giáo đường kiếm Chúa
    xin được làm chiên ngoan
    Chúa cười run thánh giá
    bảo: đầu ngươi có sừng!
    đời chia muôn nhánh khổ
    anh tận gốc gian nan
    cô Bắc Kỳ nho nhỏ
    mắt như trời bao dung
    hãy nhìn anh thật rõ
    trước khi nhìn đám đông
    hãy nhìn sâu chút nữa
    trước khi vào đám đông!
  8. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Đôi mắt nào linh hiển
    Nguyễn Tất Nhiên
    Mùa đông đã về rồi đó nhỏ
    Đồng bằng miền nam trở trời trái gió
    Anh chợt nghe hồn thánh thót tiếng chuông
    Vừa đủ hồi sinh miền giáo đường buồn
    Mùa đông đã về rồi đó nhỏ
    Anh mặc áo len quấn khăn quàng cổ
    Bồng ẵm tim mình đi lễ tình yêu
    Đồng bằng miền nam dù chẳng lạnh bao nhiêu
    Nhưng cũng phải ra cái điều rét mướt
    Làm chiên ngoan, cả đời, tôn vinh hạnh phúc
    Cả đời tin sự thật có, thiên đàng
    Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian
    Bóng tôi ngã hướng thâm cùng đời sống khó
    Mùa đông đã về rồi đó nhỏ
    Phúc âm mừng ngân vọng được bao lâu ?
    Tôi cả tin, nên rất dễ nghi ngờ
    Tôi vụng tính, nên vẫn thường do dự
    Tình chảy xiết qua đời như, thác lũ
    Tội thân tôi bầm dập, mủn, như bùn
    Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian
    Có soi thấu tận cùng miền u uẩn ?
    Đôi mắt nào sáng như trời quang đãng
    Hay ân cần chuyên chở lụy phiền tôi
    Chẳng bao giờ thần thánh chịu hở môi
    Tôi cũng thế nên sầu say lúy túy
    Tôi cũng thế nên hờn cao ngất núi
    Chờ em qua, rồi, để qua luôn ...
    Đôi mắt nào của Chúa ở trần gian
    Hãy phán đoán tâm hồn tôi, thánh thiện
    Đôi mắt nào tuyệt vời linh hiển
    Hãy tò mò thêm chút nữa, tình tôi !
    Chẳng bao giờ thần thánh chịu lià ngôi
    Tôi cũng thế nên tượng hình rêu phủ
    Tôi cũng thế nên xương tàn cốt rũ
    Nơi miếu đền hoang rợn cánh dơi bay
    (Hãy một lần định bụng đến thăm tôi
    Thần thánh cô đơn rất sã(n sàng đãi ngộ !)
    Mùa đông đã về rồi đó nhỏ
    Anh lặng mình thấm thía tiếng chuông
    Làm cây thông già đứng lặng hưởng mù sương
    Còn bao nhiêu đèn và bao nhiêu nến
    Hãy một lần mang ra thắp hết
    Hãy một lần khôi phục lại, niềm vui
    Đôi mắt nào của Chúa ở lòng tôi
    Nhỏ ơi, ơi nhỏ, và nhỏ ơi ...
  9. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Đông khúc
    Nguyễn Tất Nhiên
    Tình đã theo em về dĩ vãng
    Buồn tôi như lá thẩn thờ bay
    Ví dù lá rụng đầy thu ướt
    Lá cũng xin đừng bận gót aị.
    Tình đã theo em về dĩ vãng
    Buồn tôi như bóng lặng lờ in
    Ví dù bóng đẳng đeo nghìn thuở
    Bóng cũng xin người cứ ... thản nhiên
    Tình đã theo em về dĩ vãng
    Buồn tôi như bụi khắp không gian
    Ví dù bụi ố hoen màu trắng
    Bụi cũng xin đừng vương mắt xanh
    Tình đã theo em về dĩ vãng
    Buồn tôi như lịch nhẩn nha rơi
    Mỗi ngày thiên hạ nhuần tay xé
    Lịch mới, như tờ-thương-nhớ-tôi

  10. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Bài đầu năm tình yêu
    Nguyễn Tất Nhiên
    nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    đầu tháng giêng tây anh đã tết ngày tình
    đầu tháng giêng tây anh đã xênh xang mới mẻ
    óng ả linh hồn, ríu rít nhịp tim
    nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    linh hồn anh từ đó ướp trầm hương
    linh hồn anh, từ đó, ngạt ngào thơm
    máu, như nước hoa chan đời lễ lạc
    máu, như gió lành chảy qua ruộng đồng bát ngát
    chở chuyên mùi lúa chín quanh năm
    như sông hiền chia chín ngả: cửu long giang
    ôm ấp phù sa, lẫy lừng sức sống
    tình, đã mở ra một bầu trời nạm ngọc
    linh hồn anh, từ đó, khảm muôn sao
    nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    thơ học trò anh thách thức thời gian
    có luật đào thải khắt khe, có kẻ cùng thời ghen tị
    hãy duyên dáng nở nụ cười âu yếm nhẹ
    hạt răng đều chới với đứa ngồi trông
    thơ học trò anh gieo vần tuyệt kỹ
    thơ học trò, anh thổi ấm gió tàn đông
    cho ai mang vào trường khoe với bạn: của anh Nhiên ?
    nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    mười ngón tay gầy anh có cách chi không
    nhặt cả bóng cả hình chàng thi sĩ
    lẫn cái tài hoa, trao gọn giữa tròng đen
    Nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    linh hồn anh, từ đó, bỗng ham vui
    linh hồn anh, từ đó, mãi mê chơi
    thượng đế nếu hỏi tại sao, anh sẽ trả lời mạnh dạn:
    thiên đàng của ngài là an bình, thanh thản
    ngài nên đem phủ dụ những bà cả ông già
    nắng xuân nào long lanh trong mắt bé
    đầu tháng giêng tây anh đã tết ngày tình
    đầu tháng giêng tây anh đã xênh xang mới mẻ
    quên hết phận người, hiện tại, việt nam ?

Chia sẻ trang này