1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ tình buồn collection

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi kensaii2004, 04/06/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kensaii2004

    kensaii2004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    1.987
    Đã được thích:
    120
    Thơ tình mùa Xuân, độc hơn nữa là bộ collection 4 bài: Sáng - Trưa - Chiều - Tối của thi sĩ Không Không Biết [:D]

    1. SÁNG

    Sáng nay- xuân mở trang năm mới...
    Khoảnh khắc giao thời của núi sông,
    Ước hẹn tay nhau vào lễ Phật!
    Tình thơm hương khói níu bâng khuâng...

    2. TRƯA

    Cùng nhau đối ẩm Ô Long trà,
    Âm thầm xuân lén tận hồn ta...
    Ướp hương trà ngọt sâu trong máu,
    Khoảnh khắc trời xuân bỗng chói lòa!

    3. CHIỀU

    Gió nhẹ theo mây - chiều cố quận...
    Gò cao đôi bóng khóc người xưa !
    Cô tịch trời xa- lòng khắc khoải,
    Vô thường xin gởi tình xuân đưa!

    4. TỐI

    Nguyệt Lão se duyên chẳng tính ngày ...
    Tình sâu đâu dễ chút thơ ngây ?
    Xuân ấm bên đèn thơ dệt mộng,
    Ngày Xuân một thoáng để lòng say!
  2. Sao_hih

    Sao_hih Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2011
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    hehe thèng này có cái ava mới
  3. kensaii2004

    kensaii2004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    1.987
    Đã được thích:
    120
    Khóc mất khóc mất, sướt mướt quá, chia ly quá. Hôm nào làm 1 quả hoành tráng tứ tuyệt 4 mùa, mỗi mùa lại có sáng- trưa- chiều- tối. Xuân có mai vàng, hạ có phượng đỏ, thu có lá rơi, đông tuyết kéo đến. Tức cảnh sinh tình.
  4. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-ansi-language:#0400; mso-fareast-language:#0400; mso-bidi-language:#0400;}
    Em gửi thơ vào nhớ

    Giữa ngày nắng và mưa

    Gửi ánh cười liếc nhạt

    Giữa chuyện đời vừa qua



    Cuộc đời cũng nực cười

    Xem thế nào cũng được

    Em thả anh đi thế

    Vậy đáng tiếc không anh?

    Mà chợt thành ghen tình?

    Mà chợt thành hậm hực

    Mà chợt thành ấm ức

    Với tình đẹp người ta?



    Em trở thành bà già

    Hụt nhiều lần đám cưới

    Trông em vốn xấu thế

    Nhiều người định cưới sao?



    Nên em phải làm cao

    Cho đỡ buồn vì ế

    Em cứ thích như thế

    Để…ám anh suốt đời.

    Giúp các em gái vui


    Vì đoán đâu trúng đó

    Cười nhiều và đắc ý

    Mới…đỡ già hơn em.=))
  5. kensaii2004

    kensaii2004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    1.987
    Đã được thích:
    120
    CÓ THỂ MỘT NGÀY CHÚNG MÌNH SẼ ... LẠI YÊU

    Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu

    Nhưng không phải yêu nhau,

    ...mà là yêu người khác.

    Anh sẽ nắm tay một người con gái khác

    Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa

    Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa

    Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác...

    Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc

    Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em

    Anh rồi cũng chẳng còn ghen,

    Những chỗ không anh, em diện màu áo mới.

    Tại đường phố đông người

    Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau.


    Có thể một ngày em mặc áo cô dâu

    Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể

    Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ

    Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh...

    Giông bão đi qua ô cửa màu xanh

    em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ

    Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả

    Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.

    Có bao nhiêu sao sáng trên đầu

    Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất

    Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích

    Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa...

    Em nghe lại những bản tình ca

    Vẫn dịu dàng,vẫn thiết tha như thế

    Vẫn say mê như chưa hề cũ

    Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Nhắc tới TTKH là nhắc tới nhà thơ lấy chồng vì phải chống lầy. [:D] Bài Thơ Thứ Nhất, Bài Thơ Cuối Cùng, Hai Sắc Hoa Ty-gôn, Đan Áo Cho Chồng đều mang giọng điệu trách móc anh Sở nào đấy. Ai bảo phụ nữ già thì không có tâm sự?
  6. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Em Kensai post mấy bài kia đi. Biết mỗi bài 2 sắc hoa tygôn, còn lại các bài khác chưa nghe bao giờ.( tại chả quan tâm đến thơ lắm):P. Đọc xong sẽ cho em Kensai biết cảm nhận xem có phải là trách anh Sở nào đó không.
  7. kensaii2004

    kensaii2004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    1.987
    Đã được thích:
    120
    Sở thì kg phải Sở rồi [:P] Tình lỡ thôi chứ kg phải họ Sở.
  8. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Thế phải sửa lại cái bài trước thôi:P.ngồi uống trà,post nghịch linh tinh,thích phết.:))
  9. kensaii2004

    kensaii2004 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/06/2004
    Bài viết:
    1.987
    Đã được thích:
    120
    Posted by Request [:D]

    1. Bài Thơ Thứ Nhất
    TTKH
    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.

    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan âm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xa.

    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.

    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    -- Gió hỡi! Làm sao lạnh rất nhiều ?

    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"Vẫn nhớ em!"

    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
    Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên ?

    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ!

    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    -- "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ!"

    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    Song đời nào dám gập ai về !

    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâu... tôi: một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi!

    2. Đan Áo Cho Chồng
    TTKH
    "Chị ơi ! Nếu chị đã yêu.
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hẳn quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mịt mùng.

    Biết chăng chị ? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.

    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi ! Gió đã sang bờ ly tan...
    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !

    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào ***g nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em ?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời...

    Lòng em khổ lắm chị ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai.
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình !"

    3. Bài Thơ Cuối Cùng
    TTKH
    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ?
    Một mùa thu cũ, một lòng đau...
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em đã câm lời, có nói đâu!

    Đã lỡ, thôi rồi! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khi.
    Trách ai mang cánh "ty-gôn" ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì?

    Chỉ có ba người đã đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...
    Là giết đời nhau đấy, biết không?
    ....Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết dòng dư lệ,
    Là chút dư hương : điệu cuối cùng!

    Từ đây, anh hãy bán thơ anh,
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ! đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.

    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi...
    Buồng nghiêm thờ thẩn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời!
    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôi... chết
    Đêm hỡi! Làm sao tối thế nầy?

    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chẳng làm quên;
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh? anh của em!

    Tôi biết làm sao được hỡi trời?
    Giận anh, không nỡ! Nhớ không thôi!
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt...
    Sợ quá đi, anh... "có một người"!...

    4. Anh Biết Em Đi
    Thái Can
    Anh biết em đi chẳng trở về
    Dăm ngàn liễu khuất với sương che
    Em đừng quay lại nhìn anh nữa:
    Anh biết em đi chẳng trở về.

    Em nhớ làm chi tiếng ái ân
    Đàn xưa đã lỡ khúc dương cầm
    Dây loan chẳng đượm tình âu yếm
    Em nhớ làm chi tiếng ái ân.

    Bên gốc thông già ta lỡ ghi
    Tình ta âu yếm lúc xuân thì.
    Em nên xóa dấu thề non nước
    Bên gốc thông già ta lỡ ghi

    Chẳng phải vì anh, chẳng tại em:
    Hoa thu tàn tạ rụng bên thềm
    Ái ân sớm nở chiều phai rụng:
    Chẳng phải vì anh, chẳng tại em.

    Bể cạn, sao mờ, núi cũng tan,
    Tình kia sao giữ được muôn vàn...
    Em đừng nên giận tình phai lạt
    Bể cạn, sao mờ, núi cũng tan.

    Anh biết em đi chẳng trở về
    Dặm ngàn liễu khuất với sương che
    Em đừng quay lại nhìn anh nữa:
    Anh biết em đi chẳng trở về.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    KHI TÔI CHẾT!


    ...Khi tôi chết thơ tình tôi ở lại
    Hiến dâng đời một nửa bản tình ca
    Thủa tình yêu thánh thiện nét kiêu sa
    Một vương quốc chỉ mình em ngự trị !

    Khi tôi chết ai sẽ là Tô - Thị ?
    ...Ai Vọng Phu.. .ai Thiếu Phụ Nam Sương ?
    Linh hồn ta hoà trong ánh thái dương
    Từng giọt nắng hồn thơ ta rực rỡ .

    Khi tôi chết ngàn sao đêm tan vỡ
    Từng mảnh tình sắc bén cắt tim ta
    Trăm vết thương đâm rách nát thịt da
    Không rướm máu! ...nhưng trào tuôn thác đổ .

    Khi tôi chết tình người cũng dang dở
    Lời ứơc nguyền theo sáp nến chảy loang
    Khói nhang thơm cay mắt ứơt của nàng
    Ta cứ tưởng như nàng đang ..nhỏ lệ !

    Khi tôi chết giáo đừơng đang hành lễ
    Chúa trên cao từ thập gía ngoảnh đầu
    Lời kinh cầu như án lệnh ngàn sau
    Tim hóa kiếp thành tử tù biệt xứ .

    Khi tôi chết xin em yêu tha thứ
    Vi` kiếp này ta đã lỡ yêu em !
    Thủa trinh nguyên tình ái thật êm đềm
    Ta...vắn số...cô phòng em ở lại !

    Khi tôi chết tình ta thành huyền thọai
    Một lâu đài hoang phế giữa mùa Thu
    Trong tình em ta cam nhận ngục tù
    Kẻ tội phạm khước từ xin ân xá !

    Khi tôi chết tim người cũng hóa đá
    Những ân tình xin gửi lại trần gian
    Ta chỉ mang chút hơi ấm của nàng
    Thay hơi thở thiên đàng ta một cõi .

    Khi tôi chết để chuộc lại tội lỗi
    Hóa thân thành sỏi đá dưới chân người
    Cho dù em chỉ bước nhẹ lên thôi
    Sẽ tịnh hóa hồn tôi nơi cõi phúc .

    Khi tôi chết không một tờ di chúc
    Vi` thơ ta chỉ ca ngợi riêng em
    Một tình yêu cô đọng giữa con tim
    Có Nhật Nguyệt hai bên làm chứng giám.

    Khi tôi chết sương mù trời tháng tám
    Chít khăn tang thay tóc đã ngả màu
    Thành phố buồn thao thức suốt đên thâu..
    Để đưa tiễn.. .ta về nơi ..vĩnh cửu...!

    [:D]

    Nếu không xét tới thơ thì có lẽ Rừng Na Uy là một trong những quyển hay nhất viết về cái chết. [​IMG]
  10. DREAMTAKER

    DREAMTAKER Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Buồn buồn lấy bút làm thơ
    Làm xong đọc lại ngã ra ra cười

    =)) =)) =)) =)) =)) =))

Chia sẻ trang này