1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

thơ tình củm, truyện tình iêu, thư từ cũng thuộc về yêu đương nốt..hihì..vào đây nhé

Chủ đề trong 'Czech' bởi keo_mut5001, 26/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. windy85

    windy85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Mình xin lỗi
    Đó là ngày đầu tiên của năm lớp 10,chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra,nên học song rất sớm.Và tôi gọi điện cho cậu ấy.
    -Cậu đến đón mình được chứ?
    -Được đợi mình 5 phút!
    -Nhanh lên đấy nhé!
    3h chiều,trời khá nóng, tôi đứng chờ dưới bóng cây và phẩy tay liên tục,dù không mát hơn được nhiều nhưng cũng còn hơn là cứ đứng yên.
    5 phút trôi qua, vẫn không thấy cậu ta đâu.Tôi bắt đầu hơi khó chịu,mắt liên tục nhìn đồng hồ.
    10 phút trôi qua,vẫn không thấy cậu ấy đến...chẳng lẽ cậu ấy bị tai nạn?
    15 phút... cuối cùng cậu ấy cũng tới.
    -Sao cậu đến muộn thế?
    Cậu ta không có vẻ gì là ái ngại:
    -Mình xem nốt chương trình TV ấy mà.
    -Cái gì?TV?-Tôi hét lên,đầu cong nóng hơn cả nắng giữa trưa
    -Sao cậu không ăn ,rồi ngủ,rồi tắm đi rồi hãy đến?
    -Mình xin lỗi...
    Đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi,kể từ khi chúng tôi bắt đầu quen biết nhau.
    Cậu ấy học giỏi,rễ thương và rấ tự tin,hiếm khi chịu xin lỗi một cô gái nào.
    Tôi giât lấy cái mũ bảo hiểm ,mà cậu ấy đưa,ngồi lên xe,không nói gì suốt quãng đường về nhà.
    Cậu ấy luôn như thế,không giải thích ,không an ủi,không cãi cọ.Mà đôi với tôi thì có rất nhiều điều không thể "cho qua" được chỉ với một lời xin lỗi.
    Và tôi không hỏi thêm gì nữa mỗi khi cậu ấy xin lỗi.Vì thế tôi có cảm giác rằng "xin lỗi" là một từ cậu ấy dùng chỉ để tôi im miệng lại chứ không phải thực sự cậu ấy biết lỗi và sửa chữa.Bởi vì cậu ấy thường xuyên đến muộn giờ hẹn,không bao giờ sửa được!
    Tôi khóc oà lên khi cậu ây xin lỗi lần thứ 59:
    -Cậu không bao giờ cần nói xin lỗi mình nữa!Nếu cậu không thể sửa được thì đừng để mình cứ cho cậu từ cơ hội này đến cơ hội khác và lần nào cũng hy vọng rằng cậu sẽ thay đổi...
    Cậu ấy nắm tay tôi rất chặt và nói lời xin lỗi thứ 60.
    Ngay cả lúc đó cậu ấy vẫn không có một lời giải thích.Tôi bắt đầu lo lắng rằng hình như cậu ấy rấu tôi điều gì đó.
    ...
    -Cậu dăng gặp chuyện gì phải không?
    -Làm gì có chuyện!
    -Thế thì sao cậu luôn có vẻ không bình thường?
    -Làm gì có chuyện đó!
    -Lúc nào cậu cũng như thế!Không bao giờ mình hiểu được chuyện gì đang xảy ra!
    -Mình xin lỗi...
    -Không muốn nghe một lời xin lỗi nào nữa!
    Tôi hét lên và giập máy.
    Cậu ấy không gọi lại.
    Hoá ra cậu ấy không hề quan tâm đến tôi!Thế mà tôi cứ trông chờ...
    ...Và đó là lần thứ 99 cậu ấy nói xin lỗi...
    Từ ngày hôm đó tôi không gọi điện,cũng không ghé qua nhà cậu ấy nữa.
    Đôi khi điện thoại nhà tôi reo,nhưng tôi nhấc ống nghe thì bên kia không nói gì cả.Tôi đoán là cậu ta gọi ,nhưng mặc kệ,tại sao cậu ấy không chịu nói cơ chứ?
    Một tháng trôi qua,tôi không thể chịu thêm được tình trạng không biết-gì-cả này!Tôi dến trường cậu ấy.
    Tôi ngó vào cửa sổ lớn,nhưng không thấy cậu ấy đâu,
    -Xin lỗi...hôm nay Timmy không đi học à?-Tôi hỏi một cô bạn.
    -Hình như cậu ấy thôi học rồi mà!-Cô bạn nhún vai.
    -Thôi học ?-Tôi tròn mắt-Tại sao?Từ khi nào vậy?
    -Hơn một tháng rồi,mà bạn là bạn của Timmy à?
    -Ah...cảm ơn...
    Hơn một tháng...đã không đi học hơn một tháng...tại sao lại như thế?Tôi lao ngay về nhà.
    Tôi gọi vào máy di độngcủa cậu ấy."Thuê bao hiện không liên lạc được".
    Tôi gọi đến nhà ,nhưng không ai trả lời.
    Sao lại như thế được?Chẳng lẽ cả gia đình đã chuyển đi mà tôi không hề biết gì?
    Dường như cậu ấy đã biết khỏi mặt đất,không để lại một dấu vết nào.
    Tôi không tìm thấy cậu ấy...và khi tôi bắt đầu cuống lên,thì một người bạn gọi diện.Đó là một người bạn của em họ cậu ấy,học cùng lớp với tôi
    -Cậu thế nào,đã biết Timmy vào viện chưa?
    -Vào viện?Chuyện gì vậy?..
    -Trong bệnh viện mà cậu nằm lần trước ấy...phòng số...
    Tôi chạy với tốc độ nhanh nhất có thể tới bệnh viện.
    Cậu ấy nằm trên giường,không nói gì,không cử động.
    -Chuyện gì vậy?Sao không gọi điện cho mình?-Tôi vừa ngồi xuống cạnh giường,vừa khóc oà lên,còn cậu ấy vẫn không trả lời,chỉ nhìn tôi chăm chú như mọi khi-Sao cậu không nói gì hết?
    Tôi nhìn thấy mắt cậu ấy ướt,và dường như cậu ấy dùng hết sức lực có thể để nói:
    -Mình...xin...lỗi..
    Và cậu ấy nhắm mắt lại
    -Này đừng như thế...cậu xin lỗi cái gì chứ?-Tôi khóc lạc cả giọng-Đừng có xin lỗi...mở mắt ra đi...
    Tôi cứ nắm chặt lấy tay áo cậu ấy mà kéo,và không thể ngừng khóc.
    -Tại sao phải xin lỗi?Tại sao cậu không giải thích lời nào?Mình không đời nào tha thứ cho cậu-...đừng có xin lỗi ...cậu mà không mở mắt ra thì mình không bao giờ tha thứ cho cậu nữa đâu...
    Đó là lời xin lỗi thứ 100
    Các bác sỹ và y tá chạy vào phòng,kéo tôi ra ngoài
    Cậu ấy rời khỏi thế giới của tôi...cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với bệnh ung thư máu...
    Nhưng tôi vẫn gặp cậu ấy trong những giấc mơ...và cậu ấy vẫn sống trong tim tôi....
    Khoảng một tháng sau mẹ cậu ấy đến nhà ,đưa cho tôi một chiếc hộp mà cậu ấy gửi lại...trong đó là 100 mảnh giấy,mõi mảnh giấy là một lời giải thích lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi.
    "Lần đầu tiên,mình không cố ý đến muộn đâu,nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà,bỗng nhiên mình thấy chóng mặt quá và không thể đi tiếp được,nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu.Cậu tha thứ cho mình nhé?
    "Lần thứ hai,mình..."
    "Lần thứ ba,mình..."
    "Lần thứ 100"-Đó là mảnh giấy cậu ấy viết từ trước khi tới bệnh viện-"Mình xin lỗi...minh thật sự không muốn để cậu lại một mình trên thế giới này,nhưng có thể đến một lúc nào đó khác...I love you,Timmy." Kèm với mảnh giấy thứ 100 là một bưc ảnh của cậu ấy trong bệnh viện.Trông cậu ấy rất gầy,nhưng nụ cười vẫn sáng bừng như mọi khi.
    Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không ở bên cạnh.
    Timmy,mình xin lỗi...
    Hoa Học Trò(563)
    Được windy85 sửa chữa / chuyển vào 04:28 ngày 28/09/2004
    Được windy85 sửa chữa / chuyển vào 04:30 ngày 28/09/2004
  2. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
    Nhưng em không nghĩ thế
    Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
    Còn vỏ bao kia lại cháy đến trăm lần.
    Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
    Để lóe sáng...
    Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
    Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
    Rồi đa tình phụ bạc như không.
    Nhưng ... em sẵn sàng làm chiếc que
    Dám đốt cháy cả tim diêm bé xíu
    Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo
    Dù kiếp tàn nhưng hiểu đã được yêu.
    Dẫu cho anh có tham đến bao nhiêu
    Và đằng sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
    Không oán hờn đâu vì em tin mình được
    Chứ yêu nhiều bạc phếch có gì đâu.
    Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
    Thì câu ví kia người ơi xin rút lại
    Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái còn mãi
    Mà tình yêu cần đi suốt cuộc đời!
  3. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
    Nhưng em không nghĩ thế
    Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
    Còn vỏ bao kia lại cháy đến trăm lần.
    Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
    Để lóe sáng...
    Rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
    Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
    Rồi đa tình phụ bạc như không.
    Nhưng ... em sẵn sàng làm chiếc que
    Dám đốt cháy cả tim diêm bé xíu
    Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo
    Dù kiếp tàn nhưng hiểu đã được yêu.
    Dẫu cho anh có tham đến bao nhiêu
    Và đằng sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
    Không oán hờn đâu vì em tin mình được
    Chứ yêu nhiều bạc phếch có gì đâu.
    Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
    Thì câu ví kia người ơi xin rút lại
    Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái còn mãi
    Mà tình yêu cần đi suốt cuộc đời!
  4. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Tặng MuaHN
    Xa một tuần có lâu quá không anh
    Sao em thấy ngày cứ dài đến thế.
    Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa
    Ngôi sao em ngân ngấn phía chân trời.
    Ngày xa anh em bỗng hoá đơn côi
    Giờ cũng chẳng vô tình ngang cửa.
    Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
    Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy.
    Hà Nội bồng bềnh trôi theo heo may
    Ánh trăng nhắc về thời mê đắm.
    Thơ em xuống dòng buồn nghiêng dấu lặng
    Nỗi nhớ về anh lấp mãi không đầy.
  5. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Học quên để... nhớ cho nhiều
    Học hờn giận để... cưng chiều đấy thôi.
    Học lẻ loi để... có đôi
    Học ghen là để... cho người thêm yêu.
    Em thì xa vắng bao nhiêu
    Tôi đành học cách nói điều vu vơ.
    Học sắc sảo để... dại khờ
    Học già dặn để... ngây thơ thủa nào.
    Tôi giờ còn lại chiêm bao
    Cố trần tục để... thanh tao kiếp người.
    Mải mê học khóc cho... cười
    Quên hờ hững để cùng người đam mê..
  6. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Học quên để... nhớ cho nhiều
    Học hờn giận để... cưng chiều đấy thôi.
    Học lẻ loi để... có đôi
    Học ghen là để... cho người thêm yêu.
    Em thì xa vắng bao nhiêu
    Tôi đành học cách nói điều vu vơ.
    Học sắc sảo để... dại khờ
    Học già dặn để... ngây thơ thủa nào.
    Tôi giờ còn lại chiêm bao
    Cố trần tục để... thanh tao kiếp người.
    Mải mê học khóc cho... cười
    Quên hờ hững để cùng người đam mê..
  7. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    Ngoài kia trăng sáng vằng vặc trôi
    Lênh đênh cùng mây sao trên trời
    Tiình yêu có khi nào đến vội
    Đi cũng nhanh như mây bỏ trăng tôi?
    Vương vất quanh đây một mảnh thơ
    Như mảnh trăng thu treo hững hờ
    Trăng hững hờ theo mây theo gió
    Làm não lòng ta, não lòng thơ
    Thơ có lỗi gì đâu, lỗi tại ta
    Ta oán đêm kia sao mây mờ
    Hồn ta đơn lẻ, thơ đơn lẻ
    Làm não lòng ta, não lòng thơ....

  8. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    Ngoài kia trăng sáng vằng vặc trôi
    Lênh đênh cùng mây sao trên trời
    Tiình yêu có khi nào đến vội
    Đi cũng nhanh như mây bỏ trăng tôi?
    Vương vất quanh đây một mảnh thơ
    Như mảnh trăng thu treo hững hờ
    Trăng hững hờ theo mây theo gió
    Làm não lòng ta, não lòng thơ
    Thơ có lỗi gì đâu, lỗi tại ta
    Ta oán đêm kia sao mây mờ
    Hồn ta đơn lẻ, thơ đơn lẻ
    Làm não lòng ta, não lòng thơ....

  9. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Hỏi rằng em có yêu anh?
    Thì em cúi mặt làm thinh mỉm cười.
    Hỏi em sao chẳng trả lời?
    Thì em cúi mặt mỉm cười làm thinh.
    Bất thần em hỏi lại anh:
    Có ai cười với kẻ mình không yêu?
  10. theBrick

    theBrick Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Hỏi rằng em có yêu anh?
    Thì em cúi mặt làm thinh mỉm cười.
    Hỏi em sao chẳng trả lời?
    Thì em cúi mặt mỉm cười làm thinh.
    Bất thần em hỏi lại anh:
    Có ai cười với kẻ mình không yêu?

Chia sẻ trang này