1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ tình lãng mạn-Viết ngắn

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi Natalia, 02/08/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Natalia

    Natalia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    0

    THặ ĐặỏằoNG LUỏơT
    ThặĂ Đặỏằng Luỏưt là lỏằ'i thặĂ làm theo qui tỏc mỏằ>i 'ỏãt ra tỏằô thỏằi Đặỏằng. ThặĂ Đặỏằng luỏưt câng gỏằi là thặĂ luỏưt.
    ThặĂ luỏưt là lỏằ'i thặĂ có vỏĐn, có 'ỏằ'i nhau và hỏĂn 'ỏằi mỏằTt chỏằ"ng
    Lỏãn lỏằTi thÂn cò khi quÊng vỏng
    Eo săo mỏãt nặỏằ>c buỏằ.i 'ò 'ông
    MỏằTt duyên hai nỏằÊ Âu 'ành phỏưn
    Nfm nỏng mặỏằi mặa dĂm quỏÊn công
    Cha mỏạ thói 'ỏằi fn ỏằY bỏĂc,
    Có chỏằ"ng hỏằ hỏằng câng nhặ không
    ThặĂ Đặỏằng Luỏưt chỏằĐ yỏu theo mỏằTt qui tỏc sau :
    õ?o NhỏƠt , tam , ngâ - bỏƠt luỏưn õ?o
    õ?o Nhỏằc trong (B) veo
    MỏằTt chiỏc(T) thuyỏằn cÂu(B) bâ tỏằo(T) teo
    Sóng biỏc(T) theo làn(B) hặĂi gỏằÊn(T) tư
    LĂ vàng(B) trặỏằ>c gió(T) khỏẵ 'ặa(B) văo
    TỏĐng mÂy(B) lặĂ lỏằng (T) trỏằi xanh(B) ngỏt
    Ngà trúc(T) quanh co(B) khĂch vỏng(T) teo
    Tỏằa gỏằ'i(T) ôm cỏĐn(B) lÂu chỏng(T) 'ặỏằÊc
    CĂ 'Âu (B) 'ỏằ>p 'ỏằTng (T) dặỏằ>i chÂn(B) băo
    ( Nguyỏằ.n Khuyỏn )
    Nhặng bên cỏĂnh 'ó, ta có thỏằf làm ngặỏằÊc lỏĂi luỏưt này :
    VỏằƠng khâo (T) nào ai(B) chỏng có(T) chi
    Khó khfn(B) phỏÊi lỏằƠy(T) 'ỏn thê(B) nhi
    ĐặỏằÊc thỏằi(B), thÂn thưch(T) chen chÂn(B) 'ỏn
    ThỏƠt thỏ(T), huặĂng lÂn(B) ngoỏÊnh mỏãt(T) 'i
    Thỏằ>t có(T) tanh tao(B), ruỏằ"i mỏằ>i(T) 'ỏưu
    ChỏÊo không(B) mỏưt mỏằĂ(T), kiỏn bò(B) chi ?
    Đỏằi nay(B) nhỏằng trỏằng(T) ngặỏằi nhiỏằu(B) vỏằi bỏƠt cỏằâ bài thặĂ Đuỏằng luỏưt nào câng chỏằ? có 2 cĂch gieo vỏĐn ỏằY 'ỏĐu hay cuỏằ'i cÂu nhặ trên mà thôi.
    Vỏằ>i hai cÂu 3 và 4, ta phỏÊi chú ẵ 'ỏn sỏằ 'ỏằ'i nhau và giao vỏĐn vỏằ>i nhau cho thỏưt chỏãt chỏẵ.
    LỏĂi có nhỏằng cĂch chỏằn vỏĐn rỏƠt 'ỏãc biỏằ?t, sỏẵ làm cho bài thặĂ mang mỏằTt sỏc thĂi lỏĂ, mỏĂnh mỏẵ. Đó là cĂc vỏĐn cuỏằ'i nhỏằng cÂu 1, 2, 3, 4, 6, 8 'iỏằu là vỏĐn trỏc.
    õ?Ư..Vành mÂm sôi 'ỏằ õ?othỏng LỏĂcõ?
    Nghâ mơnh ti tiỏằ?n, không 'ài cĂc
    Vfn chặặĂng chỏng phỏÊi bỏằÊm măo quào,
    Danh lỏằÊi không ra cĂc cóc rĂc....
    ( trưch bài "TỏĂ HặặĂng 'ỏÊng" cỏằĐa Hỏằc LỏĂc )
    Đỏằf hiỏằfu rà hặĂn cĂch gieo vỏĐn trong thặĂ Đặỏằng Luỏưt
    [​IMG]
  2. Natalia

    Natalia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    0
    Ngoài ra, còn những loại thơ khá phổ biến với quy tắc giống như thể Đường Luật.
    Ngũ ngôn tám câu bốn vần :
    Tuổi mới non sông cũ
    Người xưa vận hội nay
    Trải bao cơn nóng rét
    Đeo mãi cái râu mày
    Tháng năm mòn con mắt
    Năm năm bấm đốt tay
    Trẻ thơ khôn lớn mãi
    Tuổi tác vẫn còn đây
    ( Năm mới, Bùi Ưu Thiên )
    Thơ tứ tuyệt : là lối thơ 4 câu, hoặc hai vần hay cả bốn câu đối nhau, hay hai câu trên đối nhau, hay hai câu dưới đối nhau. Hay cả 4 câu đều đối nhau.
    Ba vần không đối nhau
    Cảnh mặt nước
    Bốn mùa cảnh vắng teo
    Một vùng nước trong veo
    Phấp phới thuyền ai đó
    Xa xa một mái chèo
    ( Nguyễn Khuyến )
    Hai vần, hai câu trên đối nhau
    Đời người
    Người hết danh không hết
    Đời người việc vẫn còn
    Tội gì lo tính quẩn,
    Lập những cuộc con con
    (không nhớ tên tác giả)
    Ba vần, hai câu dưới đối nhau
    Viếng Bạn
    Ta cùng bác quen nhau đã lâu
    Khi thơ lưng túi, rượu lưng bầu
    Trời đất yêu ta, ta ở lại
    Non sông nhớ bác, bác đi đâu ?
    ( Bùi Ưu Thiên )
    Hai vần, bốn câu đối nhau
    Tự thán
    Mê quá nên quên dại
    Tỉnh dậy mới biết say
    Gần đèn cũng sáng mắt
    Xa dao không đứt tay
    ( không nhớ tên tác giả )
    ******************************
    Thơ Tràng Thiên : là thơ làm nhiều câu, phần nhiều theo lối cổ phong( đã nói ở phần trên ) nhưng theo luật cũng được. Khi nào gặp những chuyện bao la, phải nói nhiều mới hết ý thì nên dùng theo lối này :
    Như :
    Phong Cảnh Kiếp Bạc
    Trời Nam riêng một cõi doanh bồng
    Sơn thủy thiên nhiên cảnh lạ lùng
    Bắc đẩu Nam tào chia tả hữu
    Huyền đăng trăm ngọn đá chông vông
    Mấy vùng cổ thụ bóng sầm uất
    Một dãy ca phong thế trập trùng
    Bãi cỏ se sè hình luỡi kiếm
    Nuớc trong leo lẻo một dòng thông
    Ráng toả chiều hôm chim ríu rít
    Mây tuôn ban tối khói mịt mùng
    Phong cảnh bốn mặt đẹp như vẽ
    Một toà lâu đài cao sát không
    Rèm ngọc sáng choang mây núi bắc
    Gác hoa bóng lộn sóng chiều đông
    Đại vương khi nhàn rê phuợng trúc
    Theo sau một vài đứa tiểu đồng
    Thủng thỉnh cuộc cờ khi gió mát
    Thung dung ngâm vịnh lúc trăng trong
    Nghĩ mình hứng thú vui ngày sót
    Ngắm cảnh non sông thoả tấc lòng
    Tuổi già cảnh thú công danh trọn
    Than ôi ! Đại vương thật anh hùng
    ( Phan Kế Bính )
    [​IMG]
  3. Natalia

    Natalia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    0
    Thơ Yết Hậu
    Là thơ làm câu sau cùng chỉ dùng một tiếng, như tiếng kêu.
    Anh nghiện rượu
    Sống ở nhân gian đánh chén nhè
    Thác về âm phủ giắt kè kè
    Diêm Vương phán hỏi : mang gì đó ?
    Be !
    ( Chiêu Lý tức Phạm Huy Hổ )
    *****************************
    CÁC BIẾN THỂ CỦA THƠ
    Những lối văn vần như minh, trâm, tán, từ-khúc, đều là lối văn vần, tuy tên đặt ra khác nhau, song đều bởi cổ thi mà ra, cho nên gọi là biến thể của thơ.
    Minh
    Là bài văn đối nhau hay không đối nhau. Khắc vào vật gì hay viết để ghi nhớ một chuyện gì đó. Làm bao nhiêu cũng được, cốt nhất là lời đặt cho gọn, rút, cứng rắn.
    Mấy câu được đặt ở cuối tấm bia đá cũng gọi là minh
    Bài minh tu thân
    Người xấu chớ nên nói
    Mình hay chớ nên khen
    Làm ơn chớ nên nhớ
    Chịu ơn chớ nên quên
    Lời khen không đủ mến
    Chỉ lấy đức làm nền
    ( Bia đá )
    Trâm
    nghĩa là răn, là bài thơ dùng để khuyên răn người. Lối văn này cũng giống như minh
    Bài trâm cẩn ngôn
    Lòng người phát động
    Bởi nói mà ra
    Lòng chớ nóng nảy
    Trước giữ khoan hoà
    Cái máy đầu lưỡi
    Nên hay nên vạ
    Lành dữ nhục vinh
    Bởi tự đó cả
    (Phan Kế Bính )
    Tán
    nghĩa là khen. Dùng để khen ngợi một ai đó, hay mình tự làm cho mình.
    Bài tán tự thán
    Lấy ngu làm khôn
    Lấy vụng làm khéo
    Vào đâu cũng hợp
    Không tròn không méo
    Biết mình đỡ lo
    Nhường người khỏi hận
    Tị được ganh hơn
    Không bằng yên phận
    (Bùi Ưu Thiên )
    [​IMG]
  4. Natalia

    Natalia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    0
    Có đôi lúc Anh nhớ về Em
    Hình dung ra nét nguyệt sau rèm
    Nhớ buổi đầu quen nhau gặp gỡ:
    Thơ thẩn chờ điểm hẹn đêm đêm.
    Giây phút đó là trái tim nóng
    Rạo rực lòng như Suối, Thác chảy
    Ngát hương Tình giữa mùa hoa Xuân
    Như luân vũ xoay vòng quanh mãi...
    Mùa Tình Yêu chan chứa dạt dào
    Đi bên Em quên hết niềm đau
    Sóng mằt Tình long lanh yêu quá !
    Lạc vào chồn Thiên Đường của nhau.
    Cảnh vẫn thế vẫn vậy có khác.
    Bao nhiêu lần Anh thường lang thang
    Nay sao lạ ? Nghe dường biến đỗi ?
    Đẹp lạ lùng khi Anh bên Nàng.
    Trời hiu quạnh bỗng thành sằc thằm
    Hoa dọc lề nhoẽn miệng hỏi thăm
    Cây quanh đường luôn tay chào đón
    Đêm nhẹ nhàng lẻn vào trong tâm
    Bức TRanh Tình không ai sơn phết
    Sao lạ thường muôn ánh huy hoàng ?
    Có phải chăng Tình Yêu là thế ?
    Khi đến rồi, quên kiếp trần gian.......

    [​IMG]
  5. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Mình không có năng khiếu viết thơ, nhưng lại rất yêu thơ nên hôm nay xin mạng phép viết lại mấy bài thơ tình ngắn của nhiều tác giả để mọi người cùng thưởng thức, không biết như vậy có phạm luật không ?
    ĐỐI THOẠI
    Em chờ anh
    tặng em
    nụ hôn đầu đời
    _ Anh không thể
    _ Tại sao ?
    _ Vì tôi yêu lần cuối,
    lâu rồi !
  6. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    TƯỞNG TƯỢNG TA THẤT TÌNH
    Cứ tưởng tượng ta thất tình đi nhé
    Để tìm vui trong hương vị bùi ngùi
    Để bớt lạnh giữa triệu người đông ngẹt
    Tự nhủ mình cũng đã một lần yêu
    Cứ tưởng tượng ta thất tình đi nhé
    Có cớ buồn, có cớ để lang thang
    Tự cho phép mình say đi ngất ngưởng
    Khóc hồn nhiên không biết ngượng là gì
    Cứ tưởng tượng ta thất tình đi nhé
    Dẫu chẳng ai tin ta yêu đã bao giờ
    Dẫu lý trí vẫn biết mình ...tưởng tượng
    Dẫu mọi người thương hại, cứ lặng thinh
    Cứ tưởng tượng ta thất tình đi nhé
    Để nỗi buồn có chỗ để dừng chân
    Để nước mắt sâu trong lòng được chảy
    Để trái tim có dịp đập nhịp tình.
  7. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Gương mặt nàng đâu phải là trăng
    Đôi mắt nàng không hạt sen huyền
    Và cánh tay không là ngọc thạch
    Nàng chỉ là xương thịt làm nên
    Các nhà thơ chỉ là dối trá
    Nhưng ta yêu nàng, dối trá ta tin
    __________________________________________
    THƠ VIẾT Ở BIỂN
    Anh xa em
    Trăng cũng lẻ, mặt trời cũng lẻ
    Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
    Vắng cánh buồm một chùt đã cô đơn
    Gió không phải roi mà quất núi phải mòn
    Em không phải chiều mà nhuộm anh đến tím
    Sóng chẳng đi đến đâu ...
    nếu không đưa em đến
    Dù sóng đã làm anh
    nghiêng ngả
    vì em.
    Trái tim e ngại là trái tim kiêu hãnh nhất
    Tình rụt rè là tình mãi thuỷ chung
    Kiêu hãnh là dang cô đơn đến tận cùng
    Không bí ẩn mới là diều khó hiểu
    ___________________________________
    Em đã đứng dưới ngôi nhà tàn cháy
    Dãu mong manh vẫn hy vọng mong manh
    Lần lượt người túa ra ùa chạy
    Hốt hoảng tìm sao chẳng thấy bóng anh
    Ngọn lửa tắt và lòng em cũng tắt
    Vẩn vơ bay vài sợi khói lượn lờ
    Thôi đã hết đớn đau trào trên mắt
    Bước chân đi mà như thực như mơ
    Người đã khuất nõi kinh hoàng chấm dứt
    Hết lo toan tất bật chuyện cuộc đời
    Người ở lại tim tê trong lòng ngực
    Đớn đau này biết đến lúc nào vơi
    ( Đợt cháy toà nhà Trung tâm thương mại quốc tế ITC )
    Có thể chẳng là trăm năm
    Có thể chỉ là thoáng chốc
    Có thể không duyên tơ tóc
    Có thể chút nợ muộn màng
    Cám ơn đường đời thênh thang
    Đã cho chúng mình gặp gỡ
    Cám ơn nụ cười rạng rỡ
    Những ngày rất nhớ bên nhau
    _______________________________________
    Tại sao chiếc lá thì xanh mà nắng lại vàng thế ?
    Mặt trăng ban đem sao mặt trời lại mọc vào sớm mai ?
    Cùng một nhịp chân sao con đường lúc ngắn lúc dài ?
    Cùng một tình yêu sao trái tim mỗi người mỗi khác ?
    Cầm trên tay một nỗi mùa xơ xác
    Em tự hỏi mình những điều ngớ ngẩn của nhân gian
    Ký ức vẫn gõ mãi điệp khúc lòng hoang mang
    Em lại hỏi : làm sao cho quên lãng ?
    Ánh mắt ấy sao từng quá dịu dàng
    Vòng tay ấy sao nhẹ nhàng che chở
    Đôi môi ấy từng thốt ngàn lời nhớ
    Cuối cùng sao tim ấy lại dối gian ?
  8. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Có những lúc trên đường đời tấp nập
    Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
    Mắt lơ đãng không ngờ đang để mất
    Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu
    ____________________________________
    Cơn mưa chiều bất chợt
    Nhường mũ cho em về
    Chiếc khăn tay làm nón anh che
    Mà ấm cả mái đầu bụi gió
    Mưa Sài Gòn trên thềm trước ngỏ
    Bước em về rón rén guốc chiều khuya
    Anh đứng bên ngoài hàng dậu thưa
    Hoa cúc dại vàng hơn hoa giấy
    Hoa giấy đỏ như tình mình thơ dại
    Lưng chừng chiều buông rơi ...hoàng hôn
    Có hạt mưa ai vướng lại trong hồn !
  9. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    Có phải em mang trong áo bay
    Hai phần gió thổi một phần mây
    Hay là em gói mây trong áo
    Và thổi cho làn mây trắng bay ?
    _______________________________
    Bữa ấy qua dèo mưa đột ngột
    Nép mình bên đá họ nhìn nhau
    Phép chi biến cả hai thành đá
    Chuyện tình thôi hết chuyện thương đau
    ___________________________
    Con thuyền
    đi qua dòng sông
    để lại
    con sóng nhỏ
    Mặt trời
    đi qua ô cửa nhỏ
    để lại
    ánh hoàng hôn
    Đêm tối
    đi qua nhanh
    để lại
    suy tư trên vầng trán
    Anh
    đi qua đời em
    để lai
    sa mạc buon_ngựa_chạy_đến_tàn _hơ
    EM CÓ HIỂU
    Em thường tự hào là người thông minh
    Những ngóc ngách tâm hồn tôi em bảo em thấu hiểu
    Em đâu biết nhiều lần tôi giật thót
    Yêu em rồi gan ruột giấu vào đâu ?
    Mỗi tâm hồn đều có chỗ nông sâu
    Đâu dễ phơi bày dẫu với người thân thiết
    Có những nỗi niềm không cách chi chia sẻ
    Tôi vẫn dành trong hồn mình một góc vắng cô đơn
    Góc cô đơn tôi muốn giữ riêng mình
    Ở đó tôi là tôi rõ nhất
    Em hiểu hết tôi e mình đánh mất
    Chút riêng tư sót lại của mình
    Trong tình yêu xin đừng quá thông minh
    Với Đàn ông đó là Điều ... sợ nhất
    Bớt chút thông minh sẽ bớt nhiều dằn vặt
    Không biết điều này em có hiểu hay không ?
  10. daubep

    daubep Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/10/2002
    Bài viết:
    269
    Đã được thích:
    0
    NẾU
    Nếu yêu em, anh đừng tặng hoa hồng
    (Dẫu nghi thức ấy gần như bắt buộc )
    Vì em sợ nụ hồng báo trước
    Sự chóng tàn với gai nhọn đau thương
    Nếu yêu em, xin anh đừng buồn
    Em sẽ tránh mặt những cuộc vui cùng bè bạn
    Anh có hiểu điều em đang khao khát
    Chỉ một chút dịu dàng làm nước mắt rưng rưng
    Nếu yêu em, anh sẽ không chịu nổi tính vô chừng
    Khi buổi sáng có những niềm vui bất chợt
    Để hoàng hôn lại buồn muốn khóc
    Em một mình cảm nhận hết cô đơn
    Nếu yêu em, xin anh chớ giận hờn
    Em có nguyên tắc sống và những điều không thể
    Đừng trách em quá khắt khe
    Tình yêu cũng cần luật lệ
    Và nếu yêu em, anh đừng vội hẹn thề
    Bởi ngày nay ta không thể viết tiếp Romeo Và Juliet
    Cũng chẳng có quyền đem cái chết
    Biến tình yêu thành chuyện tang thương
    Em chỉ muốn cùng anh đi chung một con đường
    Không chấp nhận một dấu chân nào khác
    Để hương tình yêu trọn đời không pha tạp
    Không có hoa hồng _ chỉ hương tóc em bay

Chia sẻ trang này