1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ tình và thơ đời của ngưoikinhbacyeumuathu

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi nguoikinhbacyeumuathu, 11/01/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    GIẤU ĐÊM
    Nghệ sĩ già giấu đêm trong chén rượu
    Nhuận bút thơ không đủ trả tiền son phấn
    Vơi đầy...chuếnh choáng...
    Vợ trẻ bỏ theo trai...
    Người mẹ nghèo giấu đêm trong tiếng thở dài
    Osin!
    Nhục nhằn kiếp giẻ lau
    Ném đi ném lại khắp nhà
    Ca sĩ ngôi sao giấu đêm trong những bó hoa
    "Hiến thân cho nghệ thuật"
    15 triệu cát sê một show
    Mọi giá trị bị đảo lộn cả
    Chị bánh mì giấu đêm trong lời rao hối hả
    Mì nóng đê...ê...ê...
    Mấy gã du côn ăn quỵt
    Đêm dài lê thê...
    Chú bé đánh giầy giấu đêm trong bộ đồ nghề
    Gặp thằng nghiện đang ngồi say thuốc
    Đánh giầy...ầy...?
    Bộp...Cút ****** đi...
    -NNH-
  2. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    ĐỢI
    Gió đợi tóc thề lang thang qua phố
    Dương cầm đêm thao thức khúc giao mùa
    Em 23 mà như nàng Ngố
    Sân nhà loang loáng bóng mưa
    Tay đợi đôi tay thừa một bàn tay
    Sao chỉ thấy tay mình quen thuộc
    Sao chi thấy quen cầm điếu thuốc
    Mà không cầm nhỏ nhắn búp măng non...?
    Trăng đợi ai mà mãi không tròn
    Anh thiếu em cả đời trăng khuyết
    Xuân đã sang mà cỏ cây vương tuyết
    Hay anh lạc vào miền-đất -không -anh?
    Biển đợi ai muôn kiếp dát màu xanh
    Gọi hoàng hôn hải âu bay liệng
    Đôi tình nhân gọi nhau cả hai cùng lên tiếng
    Anh gọi tên em chỉ sóng dội vào bờ
    Thu đợi ai vẽ mặt phố thẫn thờ
    Lát con đường bằng màu vàng của lá
    Chao yêu đương vào bờ vai rất lạ
    Đoá hồng rộn ràng đón Valentin
    [
    Anh đợi gì ... đông đặc màu đen
    Tự ru mình giữa cái cười mếu máo
    Tự đưa chân ra sân ga giông bão
    Khuya chập chờn... sỏi đá cũng say men
    Anh đợi gì vòng tay không em
    Nắng đã bạc màu sang ngày tháng khác
    Bụi trần vai anh hồn nhiên vẫn hát
    Niệm khúc buồn trước mỗi hoàng hôn...
    -NNH-
    Đọc xong bài thơ này của mình mình lại thấy hình như đã gặp nó ở đâu ấy?Kỳ lạ thật! Hay là mình đạo thơ của ai?Nhiều lúc có những sự việc hôm nay mới diễn ra nhưng mình có cảm giác đã từng gặp nó ở đâu rồi???
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 19:35 ngày 14/02/2005
  3. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    ĐỢI
    Gió đợi tóc thề lang thang qua phố
    Dương cầm đêm thao thức khúc giao mùa
    Em 23 mà như nàng Ngố
    Sân nhà loang loáng bóng mưa
    Tay đợi đôi tay thừa một bàn tay
    Sao chỉ thấy tay mình quen thuộc
    Sao chi thấy quen cầm điếu thuốc
    Mà không cầm nhỏ nhắn búp măng non...?
    Trăng đợi ai mà mãi không tròn
    Anh thiếu em cả đời trăng khuyết
    Xuân đã sang mà cỏ cây vương tuyết
    Hay anh lạc vào miền-đất -không -anh?
    Biển đợi ai muôn kiếp dát màu xanh
    Gọi hoàng hôn hải âu bay liệng
    Đôi tình nhân gọi nhau cả hai cùng lên tiếng
    Anh gọi tên em chỉ sóng dội vào bờ
    Thu đợi ai vẽ mặt phố thẫn thờ
    Lát con đường bằng màu vàng của lá
    Chao yêu đương vào bờ vai rất lạ
    Đoá hồng rộn ràng đón Valentin
    [
    Anh đợi gì ... đông đặc màu đen
    Tự ru mình giữa cái cười mếu máo
    Tự đưa chân ra sân ga giông bão
    Khuya chập chờn... sỏi đá cũng say men
    Anh đợi gì vòng tay không em
    Nắng đã bạc màu sang ngày tháng khác
    Bụi trần vai anh hồn nhiên vẫn hát
    Niệm khúc buồn trước mỗi hoàng hôn...
    -NNH-
    Đọc xong bài thơ này của mình mình lại thấy hình như đã gặp nó ở đâu ấy?Kỳ lạ thật! Hay là mình đạo thơ của ai?Nhiều lúc có những sự việc hôm nay mới diễn ra nhưng mình có cảm giác đã từng gặp nó ở đâu rồi???
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 19:35 ngày 14/02/2005
  4. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    TỎ TÌNH
    Anh sẽ chẳng tỏ tình với ai nữa đâu em
    Vì anh sợ vẫn như bao lần trước
    Đoá hồng vẹn nguyên mà bỗng nhiên vụn nát
    Chẳng phải do em mà cũng chẳng do anh
    Anh sẽ chẳng tỏ tình khi chân bước quá nhanh
    Vội vã quên cả những lời mình đã nói
    Anh đa tình, anh đa mang, anh gian dối
    Ừ cũng tại gió thôi ,lỡ vương vãi tóc thề
    Anh sẽ chẳng tỏ tình khi anh vẫn đang mê
    Vì anh biết mê rồi sẽ tỉnh
    Cuộc đời còn rất nhiều điều suy tính
    Lẽ đâu thân trai chỉ quanh quẩn đàn bà?
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì anh sợ lại ba hoa
    Lại ngồi thiền hàng đêm bên một nàng con gái
    Lại biến mình thành thằng hề khờ dại
    Vất vả lượm lặt chuyện cười cốt để em vui
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì anh mới ngoài 20
    Mà thế gian này có nhiều giai nhân lắm
    Biết đâu sau này anh ngồi trên cả đống đô la mà bất cứ giai nhân nào cũng ước ao cầm, nắm
    Thì có khó gì để chọn lấy trăm cô?
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì con người anh rất thô
    Không lãng mạn, ga lăng như những người con trai khác
    Mà anh lại nóng tính, vũ phu, chuyên đi bắt nạt
    Những kẻ dưới cơ, hèn yếu hơn mình
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì con người anh rất kinh
    Có khi cả tháng trời quên mình không tắm
    Có khi cả năm trời áo quần cứ thay ra mặc lại không giặt nên xác thân hôi hám
    Có nhiều khi anh quên cả họ tên mình
    Thế thôi em! Anh sẽ chẳng tỏ tình
    Vì anh sợ bất cứ người con gái nào dính vào anh sẽ khổ
    Và yêu em nên anh không mong một niềm tin rạn vỡ
    Trái tim em trong sáng như pha lê
    Thế thôi em!anh lại đi về
    Một bóng, một hình, một nồi, một bát...
    Một con đường tiếng một người ca hát
    Thơ thẩn thẫn thờ ai cũng tưởng người điên...
    Vì chẳng bao giờ anh tìm được cõi bình yên...
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 11:03 ngày 16/02/2005
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 11:05 ngày 16/02/2005
  5. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    TỎ TÌNH
    Anh sẽ chẳng tỏ tình với ai nữa đâu em
    Vì anh sợ vẫn như bao lần trước
    Đoá hồng vẹn nguyên mà bỗng nhiên vụn nát
    Chẳng phải do em mà cũng chẳng do anh
    Anh sẽ chẳng tỏ tình khi chân bước quá nhanh
    Vội vã quên cả những lời mình đã nói
    Anh đa tình, anh đa mang, anh gian dối
    Ừ cũng tại gió thôi ,lỡ vương vãi tóc thề
    Anh sẽ chẳng tỏ tình khi anh vẫn đang mê
    Vì anh biết mê rồi sẽ tỉnh
    Cuộc đời còn rất nhiều điều suy tính
    Lẽ đâu thân trai chỉ quanh quẩn đàn bà?
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì anh sợ lại ba hoa
    Lại ngồi thiền hàng đêm bên một nàng con gái
    Lại biến mình thành thằng hề khờ dại
    Vất vả lượm lặt chuyện cười cốt để em vui
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì anh mới ngoài 20
    Mà thế gian này có nhiều giai nhân lắm
    Biết đâu sau này anh ngồi trên cả đống đô la mà bất cứ giai nhân nào cũng ước ao cầm, nắm
    Thì có khó gì để chọn lấy trăm cô?
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì con người anh rất thô
    Không lãng mạn, ga lăng như những người con trai khác
    Mà anh lại nóng tính, vũ phu, chuyên đi bắt nạt
    Những kẻ dưới cơ, hèn yếu hơn mình
    Anh sẽ chẳng tỏ tình vì con người anh rất kinh
    Có khi cả tháng trời quên mình không tắm
    Có khi cả năm trời áo quần cứ thay ra mặc lại không giặt nên xác thân hôi hám
    Có nhiều khi anh quên cả họ tên mình
    Thế thôi em! Anh sẽ chẳng tỏ tình
    Vì anh sợ bất cứ người con gái nào dính vào anh sẽ khổ
    Và yêu em nên anh không mong một niềm tin rạn vỡ
    Trái tim em trong sáng như pha lê
    Thế thôi em!anh lại đi về
    Một bóng, một hình, một nồi, một bát...
    Một con đường tiếng một người ca hát
    Thơ thẩn thẫn thờ ai cũng tưởng người điên...
    Vì chẳng bao giờ anh tìm được cõi bình yên...
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 11:03 ngày 16/02/2005
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 11:05 ngày 16/02/2005
  6. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    ANH THẬT DẠI KHỜ
    Anh thật dại khờ khi nói quên em
    Sau lưng anh chuyến tàu cuối cùng đón Tình Yêu đã chạy
    Mang theo cả sân ga bốc cháy
    Của niềm tin không thể tới thiên đàng
    Anh thật dại khờ khi lỡ treo nhớ thương
    Vào trong cái hòm đặt tên là" Định Mệnh"
    Nhớ thương chết ở một nơi hẻo lánh
    Mà chẳng bao giờ bước chân em qua
    Anh thật dại khờ khi ví cuộc tình mình đẹp như hoa
    Em biết đấy có hoa nào thắm mãi?
    Bão táp mưa sa làm cánh hoa rơi vãi
    Như máu tươi tim anh tung toé lúc em đi
    Anh thật dại khờ khi lỡ nói chia ly
    Vì tưởng đâu quên một cuộc tình là đơn giản
    Vì tưởng đâu em cũng như món bê thui, gà rán,...
    Ăn xong, lại đổi món khác dễ dàng...
    Anh thật dại khờ khi đặt em ngang hàng
    Với những gì được coi là vật chất
    Vàng, đô la,...có thể lấy lại khi đã mất
    Nhưng trái tim em anh vĩnh viễn phải xa lìa
    Ôi! Sao anh lại dại khờ và ngu ngốc thế kia?
    Tự dứt bỏ điều thiêng liêng nhất
    Danh vọng ư? Tiền tài ư? Cũng vùi chôn xuống ba thước đất
    Chỉ có Tình Yêu, Tình Yêu là bất tử trên đời
    Một nấm mồ, một nấm mồ sẽ là ngôi nhà của anh thôi!
    Và em- không phải người đàn bà mặc áo xô đang ngồi khóc
    Và em- không phải người mẹ hay từng đêm kể cho các con nghe về tình yêu đẹp đẽ với người cha sau khi cha chúng mất
    Và em- không phải người vợ goá thường tâm sự cùng nấm mồ từ hoàng hôn đến hết đêm mới trở về
    ÔI! Sao anh lại dại khờ và ngu ngốc thế kia?
    Tự đầy đoạ mình vào bóng đêm và ngục tối
    Tự đầy đoạ mình vào muộn sầu và tiếc nuối
    Tự cướp đi sự sống của chính mình
    Hồn chết rồi chẳng còn nữa tươi xanh
    Nội tạng ai bóp nát, tứ chi anh ai chặt
    Thịt xương ai dóc khiến toàn thân đau thắt
    Chỉ còn đôi mắt đau đáu đỏ ngầu nhìn phía xa xăm
    Nơi chuyến tàu cuối cùng đón Tình Yêu đã chạy ...
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 15:20 ngày 18/02/2005
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 15:24 ngày 18/02/2005
  7. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    ANH THẬT DẠI KHỜ
    Anh thật dại khờ khi nói quên em
    Sau lưng anh chuyến tàu cuối cùng đón Tình Yêu đã chạy
    Mang theo cả sân ga bốc cháy
    Của niềm tin không thể tới thiên đàng
    Anh thật dại khờ khi lỡ treo nhớ thương
    Vào trong cái hòm đặt tên là" Định Mệnh"
    Nhớ thương chết ở một nơi hẻo lánh
    Mà chẳng bao giờ bước chân em qua
    Anh thật dại khờ khi ví cuộc tình mình đẹp như hoa
    Em biết đấy có hoa nào thắm mãi?
    Bão táp mưa sa làm cánh hoa rơi vãi
    Như máu tươi tim anh tung toé lúc em đi
    Anh thật dại khờ khi lỡ nói chia ly
    Vì tưởng đâu quên một cuộc tình là đơn giản
    Vì tưởng đâu em cũng như món bê thui, gà rán,...
    Ăn xong, lại đổi món khác dễ dàng...
    Anh thật dại khờ khi đặt em ngang hàng
    Với những gì được coi là vật chất
    Vàng, đô la,...có thể lấy lại khi đã mất
    Nhưng trái tim em anh vĩnh viễn phải xa lìa
    Ôi! Sao anh lại dại khờ và ngu ngốc thế kia?
    Tự dứt bỏ điều thiêng liêng nhất
    Danh vọng ư? Tiền tài ư? Cũng vùi chôn xuống ba thước đất
    Chỉ có Tình Yêu, Tình Yêu là bất tử trên đời
    Một nấm mồ, một nấm mồ sẽ là ngôi nhà của anh thôi!
    Và em- không phải người đàn bà mặc áo xô đang ngồi khóc
    Và em- không phải người mẹ hay từng đêm kể cho các con nghe về tình yêu đẹp đẽ với người cha sau khi cha chúng mất
    Và em- không phải người vợ goá thường tâm sự cùng nấm mồ từ hoàng hôn đến hết đêm mới trở về
    ÔI! Sao anh lại dại khờ và ngu ngốc thế kia?
    Tự đầy đoạ mình vào bóng đêm và ngục tối
    Tự đầy đoạ mình vào muộn sầu và tiếc nuối
    Tự cướp đi sự sống của chính mình
    Hồn chết rồi chẳng còn nữa tươi xanh
    Nội tạng ai bóp nát, tứ chi anh ai chặt
    Thịt xương ai dóc khiến toàn thân đau thắt
    Chỉ còn đôi mắt đau đáu đỏ ngầu nhìn phía xa xăm
    Nơi chuyến tàu cuối cùng đón Tình Yêu đã chạy ...
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 15:20 ngày 18/02/2005
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 15:24 ngày 18/02/2005
  8. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0

    CHO HƯƠNG HỒN ANH RỂ
    Tôi muốn gọi lần cuối cùng
    "Anh Tuấn ơi!"
    Anh nằm đấy
    Lặng im không trả lời
    Tiếng chó sủa xé màn đêm
    Người ta sang báo
    "Cháu Tuấn chết rồi!"
    Mẹ tôi khóc từ nhà, cả quãng đường dài hơn cây số
    Tôi không muốn tin
    Anh rể tôi không còn nữa
    Ngỡ là một giấc mơ
    Chỉ mong người ta báo nhầm
    Sang bên nhà mẹ tôi chạy vào khóc nấc bên giường anh tôi
    Còn tôi cầm tay anh
    Bàn tay vẫn ấm nóng
    Vậy mà anh đã đi rồi!
    Khi nhìn thấy mẹ tôi chị tôi khóc to hơn
    Rũ rượi như ngọn cỏ bị chân người vô tình dẫm nát
    Khóc rồi kể, kể rồi khóc
    Tôi chẳng biết làm gì, chỉ biết ngồi như pho tượng
    Hôm tiễn anh ra đồng
    Trời bỗng đổ mưa
    Tiếng mưa rơi không át nổi tiếng gào thét của chị tôi
    Tiếng mưa rơi không át nổi tiếng khóc ré lên của các cháu tôi
    "Dậy đi anh Tuấn ơi!"
    "Dậy đi bố ơi!"
    "Dậy đi con ơi!"
    Nhưng quan tài vẫn đóng chặt!
    Chị tôi níu giữ quan tài không cho người ta thả xuống
    Không níu nổi
    Những nhát cuốc bập sâu vào đất
    Dồn cao lên nấm mồ anh tôi
    Thế là hết
    Anh tôi không dậy nữa
    Cánh đồng quê
    Ru anh ngủ đêm ngày
    28 tuổi chị tôi thành goá bụa
    Cuộc đời ai đếm hết đắng cay?
    Nhiều lúc nhớ bố thằng Bi hỏi mẹ:
    "Bố ở đâu?"
    "Bố nằm đất!
    "Con không tin!"
    Đứa bé 4 tuổi không tin, tôi cũng không tin!
    Vì anh vẫn nằm trong trái tim tôi
    Và tất cả mọi người
    Nghĩa là anh vẫn sống!
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 14:38 ngày 18/02/2005
  9. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0

    CHO HƯƠNG HỒN ANH RỂ
    Tôi muốn gọi lần cuối cùng
    "Anh Tuấn ơi!"
    Anh nằm đấy
    Lặng im không trả lời
    Tiếng chó sủa xé màn đêm
    Người ta sang báo
    "Cháu Tuấn chết rồi!"
    Mẹ tôi khóc từ nhà, cả quãng đường dài hơn cây số
    Tôi không muốn tin
    Anh rể tôi không còn nữa
    Ngỡ là một giấc mơ
    Chỉ mong người ta báo nhầm
    Sang bên nhà mẹ tôi chạy vào khóc nấc bên giường anh tôi
    Còn tôi cầm tay anh
    Bàn tay vẫn ấm nóng
    Vậy mà anh đã đi rồi!
    Khi nhìn thấy mẹ tôi chị tôi khóc to hơn
    Rũ rượi như ngọn cỏ bị chân người vô tình dẫm nát
    Khóc rồi kể, kể rồi khóc
    Tôi chẳng biết làm gì, chỉ biết ngồi như pho tượng
    Hôm tiễn anh ra đồng
    Trời bỗng đổ mưa
    Tiếng mưa rơi không át nổi tiếng gào thét của chị tôi
    Tiếng mưa rơi không át nổi tiếng khóc ré lên của các cháu tôi
    "Dậy đi anh Tuấn ơi!"
    "Dậy đi bố ơi!"
    "Dậy đi con ơi!"
    Nhưng quan tài vẫn đóng chặt!
    Chị tôi níu giữ quan tài không cho người ta thả xuống
    Không níu nổi
    Những nhát cuốc bập sâu vào đất
    Dồn cao lên nấm mồ anh tôi
    Thế là hết
    Anh tôi không dậy nữa
    Cánh đồng quê
    Ru anh ngủ đêm ngày
    28 tuổi chị tôi thành goá bụa
    Cuộc đời ai đếm hết đắng cay?
    Nhiều lúc nhớ bố thằng Bi hỏi mẹ:
    "Bố ở đâu?"
    "Bố nằm đất!
    "Con không tin!"
    Đứa bé 4 tuổi không tin, tôi cũng không tin!
    Vì anh vẫn nằm trong trái tim tôi
    Và tất cả mọi người
    Nghĩa là anh vẫn sống!
    -NNH-
    Được nguoikinhbacyeumuathu sửa chữa / chuyển vào 14:38 ngày 18/02/2005
  10. nguoikinhbacyeumuathu

    nguoikinhbacyeumuathu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    307
    Đã được thích:
    0
    ĐỪNG TUYỆT VỌNG TA ƠI!
    Đừng tuyệt vọng ta ơi
    Vết thương nào rồi cũng liền da
    Mọi khổ đau ngày hôm qua
    Sẽ lùi vào quá khứ
    Đừng giam mình vào bể sầu
    Bằng những lời than thở
    Hãy đứng lên
    Bằng đôi chân của mình
    Đừng tuyệt vọng ta ơi
    Biển đời nào mà không có sóng
    Bão giông dìm
    Mà những cánh buồm hiên ngang vẫn đứng
    Có những thực tế phũ phàng
    Mà ta cần đón nhận
    Bình thản
    Như khi ta và vào miệng một miếng cơm
    Đừng tuyệt vọng ta ơi
    Thiên đường chưa tìm thấy
    Không hẳn là không thể thấy
    Bình minh vẫn về và lũ chim vẫn hót
    Mẹ mặt trời vẫn dịu dàng sưởi ấm ta
    Em mặt trăng vẫn mơn man hàn gắn lại vết thương cho ta
    Chị gió vẫn nhẹ nhàng xoa đầu ta
    Bố đất vẫn dìu ta đứng dậy sau mỗi lần ta vấp ngã
    Đừng tuyệt vọng ta ơi
    Hoa bốn mùa vẫn nở
    Đứng lên đi
    Hoa sẽ lại mỉm cười
    Khổ đau ơi!
    Tuyệt vọng ơi!
    Chào mi nhé?
    Ta lại trở về đích thực là ta
    Vết thương rồi sẽ liền da
    Mọi khổ đau ngày hôm qua
    Sẽ lùi vào quá khứ...
    -NNH-

Chia sẻ trang này