1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ viết cho quê hương

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi pac_hooc_dai_vuong, 23/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Thơ viết cho quê hương

    Kính chào chư vị
    Tại hạ mới vào, xin ra mắt bà con của box thi ca, và đề xuất chư vị ai có sáng tác nào về quê hương xin post lên cho tất cả cùng thưởng lãm, đồng ý nhé!

    Ta về trước biển nghe lời sóng
    ru khúc tình ca đến bạc đầu
    thương chiếc thuyền câu lần lữa mãi
    sạm lòng chưa thấu hết nông sâu

    Ta về trước biển nghe lời gió
    dằn vặt bao năm bạc cánh buồm
    nghiêng mạn phong ba tìm nắng đổ
    trong mồ hôi đang những hương thơm

    Ta về chiêm nghiệm tâm tình biển
    đứng lặng mà nghe cát trở mình
    áp má nghe triều dâng thủ thỉ
    ngàn đời chưa vẹn ý nguyên trinh./.
  2. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Phan Thiết
    Phan Thiết xa rồi, em biết không?
    Sài Gòn quay quắt nhớ mùi dông
    chắc Cà Ty vẫn hai màu nước
    cho nón em nghiêng phía ngược dòng
    Em có về trường Y tế cũ
    còn nhớ tên ai chỗ gốc tràm?
    đã tám năm tròn không ngó lại
    kỷ niệm xưa từng vệt lam nham!
    Vậy mà thương lắm, ơi Phan Thiết
    hẹn gió đồi dương một buổi về
    hẹn cát Bình Hưng đôi vốc nghịch
    tuổi nào thơ ấu giữa lòng quê!
    Và còn nữa chứ, em Phan Thiết
    giọng biển nghìn năm vẫn mặn mà
    vóc dáng dọc ngang từng ngõ phố
    có còn xuôi ngược lúc anh xa?
    Phan Thiết anh còn Phan Thiết em
    nhớ lần lè lưỡi nếm mùi kem
    em chun cánh mũi nhăn mười bảy
    anh giãn hai mươi tuổi đã... thèm!
    chiều 16-10-2003
  3. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Viết cho quê
    "ai lên núi tắm mây ngàn"
    cởi tung áo mỏng vắt ngang mắt rừng
    đồng hương sao ngỡ người dưng
    đường xưa ai có trông chừng ai qua?
    từ ai cỏ nội bước ra
    nắng sau lưng hắt bóng nhà vẹo nghiêng
    ai về vắt áo phơi riêng
    còn ai giật lá thành biêng biếc chiều
    quê còn giữ tiếng "em yêu"
    tám mùa đông một buổi chiều chênh vênh
    đi, quê gửi nỗi buồn tênh?
    về, quê dốc chén thành lênh láng tình
    uống tràn cho bớt lặng thinh
    đưa tay mình đỡ mặt mình mình say
    có còn ai để cầm tay
    có ai xa, để mình quay quắt chờ
    rừng xưa ngả bụi nghiêng bờ
    có con chim lạc về ngơ ngác cười
    ngẩng đầu mây vẫn còn trôi
    mắt rừng xưa vẫn áo người mỏng tang!
    (14-11-2003)
  4. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Có ai từng đến với Bù Đăng chưa? xin thử một lần đến nơi rừng hoang của người S''tiêng huyền thoại, sẽ nghe những câu chuyện cổ được kể bằng giọng Tâm-Pất lạ lùng làm sao? Tớ đã đi rồi, ngòai cái việc nắm tình hình nghèo khổ của bà con đồng bào dân tộc, thì tớ mê lắm cái không khí của Bù Đăng, những ngả đường dốc, những trảng có tranh, và các cô cái S''tiêng với ánh nhìn sắc sảo không biết ngụ ý gì?????
    Gửi lại Bù Đăng
    Đưa tay chạm sương mù trên đỉnh dốc
    Bù Ra-Mang vách khía giọng ai cười
    em ngoảnh lại nhịp chày rơi thảng thốt
    có bao giờ ánh mắt phía em rơi
    Xin giữ lại chút tình trong đất đỏ
    nhuộm da nhau trùng lấp giữa buôn làng
    em cứ hát câu ca từ thuở nhỏ
    như núi rừng lên tiếng thuở hồng hoang
    Thôi chào nhé, những ngả đường cổ tích
    những điệu Tâm Hô, Tâm pất ngàn đời
    anh khép mắt thấy tim mình xê dịch
    giữa giọng khàn khàn, đùng đục, chơi vơi...
    Thôi chào nhé những ngả đường đất đỏ
    Đêm Đồng Nai nghe gió cũng dùng dằng
    Qua dốc nghịch thở vào đêm lạnh thốc
    tiếng chim nào kêu xé giữa Bù Đăng!
    Bù Đăng
    Đêm 17-2-2004
  5. lang_ly_bach_dieu

    lang_ly_bach_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Lục bát buồn
    thôi anh về với cội nguồn
    vớt trăng đáy nước cười suông đáy lòng
    em trừ anh cũng bằng không
    cộng thêm một mớ bòng bong cũng kỳ
    Thôi anh về để em đi
    nhặt rêu miệng giếng vân vi miệng người
    nhớ nhau góp một tiếng cười
    thả vào vô tận như lời cho nhau
    anh về giữ một cơn đau
    giữ đầu dây sợ chiếc gàu không rơi
    thôi về đi nhé, tôi ơi
    hóa ra góc bể chân trời... tào lao
    cũng là một giấc chiêm bao
    mà thương nhau để lừa nhau làm gì?
    15-3-04
  6. lang_ly_bach_dieu

    lang_ly_bach_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Có những bài thơ nằm quên trong ngăn kéo, đến một ngày ta bỗng nhận ra cái ngày ấy của mình qua những vần lục bát. Xin chép ra đây để các bác nào khoan khóai thơ sáu - tám thì nghía qua.
    Mà sao không thấy ai hưởng ứng cái vụ viết cho quê hương do tay Pac_hooc khởi xướng vậy nhỉ? Quê em giờ xa tít tắp, ngồi nhớ lại thêm buồn, sẽ tham gia nếu có thơ!
    Anh đi về phía ngàn truông
    Tìm xem có nụ hoa muồng nở quên
    Giữa ngàn hoa cỏ không tên
    Làm sao mình nhận mặt mình đây em
    Tự đau cỏ nội hoa hèn
    Còn khi tối lửa tắt đèn thì sao?
    Mệt nhoài một điệu ca dao
    Ngượng tay bởi tấm lụa đào phất phơ
    Giận mình chẳng biết thờ ơ
    Để cho rễ má dây mơ rối lòng
    Ở đời có biết bao sông
    Một con sáo sổ mấy lòng mà đem?
    Được lang_ly_bach_dieu sửa chữa / chuyển vào 14:54 ngày 27/07/2004
  7. lang_ly_bach_dieu

    lang_ly_bach_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Cỏ nâu bây giờ mất hút tên rồi. Có lẽ, cỏ sẽ chẳng xuất hiện trên foum với cái tên ấy nữa, tuy nhiên, ta vẫn còn nhớ đến những vần thơ chọc ghẹo của những ngày khi bắt đầu ra mắt foum.
    Và cỏ nâu là ai, chuyện đó chắc chẳng hề quan trọng, có điều, giang hồ vẫn nhớ đến tên nhau/ đừng để nhân gian "kiến bạch đầu"
    Bây giờ cỏ chẳng còn nâu
    bước giang hồ nhuộm cỏ màu thời gian
    văn chương ừ cũng đa đoan
    mà nhân nghĩa biết có toàn vẹn chăng
    nhớ ngày quên áo quên khăn
    tình như thế cũng cầm bằng như chưa
    ngỏ thêm một tiếng chẳng thừa
    người đi qua cũng mới vừa đi qua
    bây giờ cỏ chẳng còn xa
    một cây viết cũng phong ba dập dồn
    ngửa lòng đợi khuất hoàng hôn
    rằm đêm trang giấy bắt ngồn ngộn trăng
    ta về mở tiệc ăn năn
    dừng tay đũa gắp chút trằn trọc đêm!!!
    (14-11-2003)
  8. lang_ly_bach_dieu

    lang_ly_bach_dieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    391
    Đã được thích:
    0
    Lại một bài thơ sáu-tám vừa tìm ra được. Hóa ra cái buổi ban đầu của foum bọn cỏ rác tụi mình cũng làm nhiều lục bát gớm. Bây giờ, cái sự vụ thi ca nó đến đâu rồi? cỏ mải mê công việc quá mà lơ lãng hết rồi phải không?
    Mai này đổi giận làm vui
    quay lưng nhặt ánh mặt trời tìm nhau
    rồi quê tiếp những mùa sau
    chờ sông nước cạn cho cầu thôi giăng
    con đi về phía đất bằng
    bãi quê bồi lở đã nằng nặng chân
    mai này gió chéo ngang sân
    mái ngói xa mái tranh gần bạn nhau
    thôi cho gió buộc ngang đầu
    một vành khăn xước làm câu ướm lòng
    con giờ gạo đổ vào nong
    bụng như đang đợt nước ròng quắt queo
    đò ngang thiếu một mái chèo
    ầu ơ... mình bậu... ai theo ai về
    gió lùa hắt một bên quê
    một bên còn vạt tóc thề nghiêng che
    mai sau ngồi giữa bộn bề
    quê hương gõ nhịp thành khe khẽ tình.
    (đêm 17-11)
  9. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Có một cái gì đó đã qua đi, có một chút gì còn đọng lại. Những trăn trở về quê, những xúc cảm về một thuở chạm tay vào phố. Này những chàng trai nông thôn, này những cô gái thị thành, trái tim nào cũng có lần thổn thức, và nếu là ai đó, hãy viết thành thơ....
    Gió vẫn thổi ngoài hiên
    dây tầm xuân vắt mình trong nỗi nhớ
    phố cũng có một người dừng tay bên cửa
    nghĩ mình có lỗi với màu rêu
    nắng vẫn vàng như phía trái của tình yêu
    phố khép góc giữa tưng bừng rộn rã
    tay chạm gạch son nhớ mùi rơm rạ
    sau lưng là chỗ quay về
    gạch nói: phố là quê
    phố bảo: quê mình đâu nhỉ?
    dây tầm xuân nghiêng mình ý nhị
    rồi những năm sau gió chẳng già hơn
    chỗ bắt đầu có tên gọi: trẻ con
    nên bàn tay nhỏ nhoi giữa phố
    muốn gom nhau trong tột cùng mê lộ
    trẻ con là chỗ sau lưng
    Sự bắt đầu có tên gọi: rưng rưng
    không kết thúc, không dừng, không diễn tiến
    rồi năm sau... câu nói còn lương thiện
    phố cũng nghiêng mình theo tiếng cười xiêu
    và gió sẽ không già nhưng cũng chẳng thể yêu
    dây tầm xuân vẫn nghiêng người ý nhị
    phiến gạch đêm chia sẻ từng suy nghĩ
    với phố già hơn
    1-4-2004
  10. pac_hooc_dai_vuong

    pac_hooc_dai_vuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Nếu chẳng phải vì say mà viết thơ, có lẽ những vần thơ sẽ không có mùi... quái quái. Cái cảm giác về thôn quê và thành thị, quá khứ và hiện tại trộn lẫn vào nhau trong một cơn say, là hòan cảnh để ta viết mấy câu này. Tuy nhiên, chuyện ấy cũng chỉ mình ta biết, bây giờ xin chia sẻ với các bác box thi ca.
    Ta về chắt rượu ra thơ
    gói hương thành thị thả vờ vĩnh quê
    xênh xang xống áo mù mê
    mà vung vít những câu thề hơi suông
    ta về chắt nước đầu truông
    nhấm mầm măng thấm ngọn nguồn đất cao
    thì mầm sống cũng như nhau
    sá gì đất cát sông đào ngược xuôi
    ta về đổi lưỡi cầm chuôi
    mắt em liếc ngọt cho bùi ngùi tay
    nợ trần gian khỏi trả vay
    trăm năm đo đếm một ngày sao đang

    Được pac_hooc_dai_vuong sửa chữa / chuyển vào 18:36 ngày 27/07/2004

Chia sẻ trang này