Thơ Xônê,W. Sakespeare Anh yêu em nhưng không khoe người khác Anh yêu em mà chẳng nói nhiều Vì những ai đem tình yêu khoác lác Đúng là người chuyên rao bán tình yêu Anh yêu em,một tình yêu thắm ngọt Anh yêu em,yêu tha thiết mặn mà Như hoạ mi cứ xuân về lại hót Dù mùa hè chim bặt tiếng không ca Đêm mùa hè không kém phần thơ mộng Khi con chim thôi không hót trên cành Như tiếng nhạc,khi quá nhiều quá rỗng Nghe cũng nhàm dù réo rắt âm thanh Anh như chim trong vườn kia im ắng Anh đã hót và bây giờ im lặng Thái Bá Tân dịch Nếu em là chim non Em bay lên bầu trời Thì em sẽ chỉ hót Cho I-a-xơ nghe
Em Quang có quyển Thơ dịch Thái Bá Tân phải không em? Mấy lần định mua mà tiếc tiền quá, mặc dù đã giảm đến 45-50% giá bìa. Bác này bán sách đắt dã man, giá bìa lên đến gần 100.000 nghe rơi bao lá vàng ngập giòng nước sông Seine mưa rơi trên phím đàn chừng nào cho tôi quên
Chị ơi chị bận rì mà dạo này chẳng thấy post thơ mấy! Có công mài sắt có ngày nên...xà bẻng! <img src=images/emotion/peace.gif border=0 align=middle>
ặ?, em J hỏằ?i lỏ?Ă, bỏ?ưn chỏằ'ng lỏ?Đy chỏằâ bỏ?ưn giỏằ?, Quang nhỏ?Êy. Đặ?ỏằ?ng ph?ăn ngỏằ?t kh?â cỏằ.!
Tớ bận nhiều thứ,lấy chồng là chiện nhỏ như con thỏ (hihìhì con thỏ vưỡn hơi to nhểy),cụ thể là cụ thể là chẳng cụ thể gì cả ...hìhì Em không có quyển tuyển tập đấy,mà đang trấn giữ (mượn hihi) của bác Tân,dưng nó dày quá,chưa đọc xong nên bác ấy chưa đòi được ạ hihihi Nếu em là chim non Em bay lên bầu trời Thì em sẽ chỉ hót Cho I-a-xơ nghe
Em định post tiêp thơ Xô nê của Will. nhưng bản dịch này ..(phải nói là chán ),có cái này cũng không hay,cả nhà mình đọc tạm : Các kỷ niệm... A.AKHƠMATÔVA Các kỷ niệm về mặt trời đang tắt. Lá đã không còn xanh. Gió thổi nhẹ,gió làm vương trên mặt Những hạt tuyết vô hình. Trong con mương,thôi không còn sủi sóng Nước đóng băng,thờ ơ. Không,ở đây chưa có gì quan trọng Từng xảy ra bao giờ. Như cánh quạt đang xoè ra,cây liễu Đứng trầm tư buông cành. Rất có thể sẽ tốt hơn,rằng nếu Em không là vợ anh. Các kỷ niệm về mặt trời đang tắt Ồ,cái gì thế này? Rất có thể rằng mùa đông gió rét Sẽ kịp về đêm nay... Đêm,Thứ hai... Đêm.Thứ hai.Đã là ngày hăm mốt. Petécbua chìm ngập giữa sương chiều. Có ai đó vô công và dại dột, Nói trên đời như thể có tính yêu... Và rồi do biếng lười,do mỏi mệt, Ai cũng tin vào điều ấy,thế là Người ta hát về tình yêu tha thiết, Người ta chờ,người ta sợ cách xa... Nhưng tuy thế,vẫn có người không vậy, Họ tìm ra sự thật,sống bằng đầu. Tôi,ngẫu nhiên,gặp một lần điều ấy Thế mà giờ hình như vẫn còn đau. Nếu em là chim non Em bay lên bầu trời Thì em sẽ chỉ hót Cho I-a-xơ nghe