1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Xuân Diệu.

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi hungsheva2004, 26/04/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hungsheva2004

    hungsheva2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/01/2004
    Bài viết:
    2.415
    Đã được thích:
    0
    To ptlinh:Mày ghét Xuân Diệu thì mày bị 3 là đáng rùi.Hồi đó ông được 7 cơ.
    Tặng cunbong264 5*
  2. afl_vn

    afl_vn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    744
    Đã được thích:
    0
    Xa cách
    Có một bận em ngồi xa anh quá,
    Anh bảo em ngồi xích lại gần hơnn.
    Em xích gần thêm một chút; anh hờn,
    Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa.
    Anh sắp giận, em mỉm cười vội vã
    Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây"!
    Anh vui liền: nhưng bỗng lại buồn ngay,
    Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm.
    Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm!
    Ôi trời xa, vừng trán của người yêu!
    Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
    Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.
    Đầu tin tưởng: chung một đời, một mộng.
    Em là em: anh vẫn cứ là anh.
    Có thể nào qua Vạn Lý Trường thanh
    Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.
    Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất
    Quá khứ anh, anh không nhắc cùng em.
    -Linh hồn ta còn u uẩn hơn đêm,
    Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ,
    Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,
    Anh muốn vào dò xét giấc em mơ.
    Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ,
    Cũng như em giấu những điều quá thực...
    Hãy sát đôi đầu! Hãy kề đôi ngực!
    Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!
    Những cánh tay! Hãy quấn riết đôi vai!
    Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!
    Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt
    Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng;
    Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng:
    "Gần thêm nữa! Thế vẫn còn xa lắm!"
  3. violette_ca

    violette_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Giục Giã
    Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
    Em, em ơi, tình non đã già rồi;
    Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
    Mau với chứ ! Thời gian không đứng đợi.
    Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới
    Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa,
    Nắng mọc chưa tin, hoa mọc không ngờ,
    Tình yêu đến, tình yêu đi ai biết !
    Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt:
    Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài
    Gấp đi em , anh rất sợ ngày mai;
    Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.
    Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
    Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.
    Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
    Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ
    Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
    Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi ?
    Sớm nay, sương xê xích cả chân trời,
    Giục hồng nhạn thiên di về cõi bắc.
    Ai nói trước lòng anh không phản trắc,
    Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ ?
    Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
    Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi;
    Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
    Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
    Em vui đi, trăng nở ánh trăng rằm,
    Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự.
    Mau với chứ ! Vội vàng lên với chứ !
    Em, em ơi ! Tình non sắp già rồi...
    Được violette_ca sửa chữa / chuyển vào 08:37 ngày 29/04/2004
  4. violette_ca

    violette_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Phải Nói
    Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ?
    Anh tham lam , anh đòi hỏi quá nhiều .
    Anh biết rồi , em đã nói em yêu ;
    Sao vẫn muốn nhắc mọi lời đã cũ ?
    Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ,
    Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng ;
    Không tỏ hay , yêu mến cũng là không .
    Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch .
    Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích ,
    Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài .
    Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai ...
    Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?
    Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ ,
    Phải nói yêu , trăm bận đến nghìn lần ;
    Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân ,
    Đem chim **** thả trong vườn tình ái .
    Em phải nói , phải nói , và phải nói
    Bằng lời riêng nơi cuối mắt , đầu mày ,
    Bằng nét vui , bằng vẽ thẹn , chiều say ,
    Bằng đầu ngả , bằng miệng cười , tay riết ,
    Bằng im lặng , bằng chi anh có biết !
    Cốt nhất là em chớ lạnh như đồng ,
    Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng ,
    Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ .
    Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ .

    Nghe đồn rằng nhà thơ Xuân Diệu thuộc loại "xăng pha nhớt" (pê-đê) không biết có đúng không? Không có cảm xúc tình yêu nam nữ thì làm sao nhà thơ có thể sáng tác được những bài thơ tình cực kỳ hay như thế
  5. violette_ca

    violette_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Tình Thứ Nhất
    Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất ,
    Anh cho em , kèm với một lá thư .
    Em không lấy , và tình anh đã mất .
    Tình đã cho không lấy lại bao giờ .
    Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo .
    Tình thì buồn như tất cả chia ly .
    Giấy phong kỹ mang thầm trong túi aó .
    Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi .
    Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
    Tới bên em , chờ đợi mãi không về .
    Em đã xé lòng non cùng giấy mới ,
    -- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê .
    Cũng may mắn , lòng anh còn trẻ quá ,
    Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa ;
    Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã .
    Ai lại còn yêu , bông lựu , bông trà .
    Nhưng giây phút dầu say hoa **** thắm .
    Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
    Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm .
    Đôi tay yêu không được nắm bao giờ .
    Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ .
    Có ai ngỡ lòng vỡ đã từ bao !
    Mắt không ướt , nhưng bao hàng lệ rỏ .
    Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào .
    Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch ,
    Xuân đầu muà trong sạch vẻ đơn sơ .
    Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch ;
    Sương nguyên tiêu , trời đất cũng chung mờ .
    Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất ,
    Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi .
    Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất ,
    Anh cho em , nên anh đã mất rồi .
  6. violette_ca

    violette_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Dại Khờ
    Người ta khổ vì thương không phải cách,
    Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm ngườị
    Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi,
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
    Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó,
    Đến khi hay gai nhọn đã vào xương.
    Vì thả lòng không kềm chế dây cương,
    Người ta khổ vì lui không được nữa
  7. afl_vn

    afl_vn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    744
    Đã được thích:
    0
    Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa,
    Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy.
    Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây,
    Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.
    Người ta khổ vì cố chen chật ngõ
    Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
    Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
    Không muốn chữa, không chịu lành thú độc.
  8. afl_vn

    afl_vn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    744
    Đã được thích:
    0
    Đơn sơ
    Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
    "Sao mà bươm **** cứ đua bay;
    "Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ!
    Em gọi thầm anh suốt cả ngày.
    "Ngoài ấy vui không, anh của em?
    "Trong này đã có nắng vàng êm;
    "Mỗi lần nắng dọi, em ra cửa,
    "Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.
    "Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
    "Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
    "Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
    "-Hay là anh đã bỏ em rồi?
    "Ô! Mới nghiêng mình xem nước trong.
    "Vui mừng em thấy má em hồng..."
    Em tôi ăn nói vô duyên quá!
    Em đốt lòng anh, em biết không?

  9. mot_ngay_va_nam_thang2003

    mot_ngay_va_nam_thang2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2003
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Lòng anh là 1 cơn mưa lũ
    Đã gặp lòng em là lá khoai
    Nước biếc tha hồ rơi giọt ngọc
    Lá xanh không ướt đến da ngoài...
  10. kimlien11

    kimlien11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    745
    Đã được thích:
    0
    Cha Đàng Ngoài Mẹ Ở Đàng Trong

    Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong.
    Ông đồ Nghệ đeo khăn gói đỏ
    Vượt đèo Ngang, kiếm nơi cần chữ.
    Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong.
    Hai phía đèo Ngang: một mối tơ hồng.
    Quê cha Hà Tĩnh đất hẹp khô rang,
    Đói bao thuở, cơm chia phần từng bát.
    Quê mẹ gió nồm thổi lên tươi mát.
    Bình Định lúa xanh ôm bóng tháp Chàm.
    Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong.
    Ông đồ nho lấy cô làm nước mắm.
    Làng xóm cười giọng ông đồ trọ trẹ,
    Nhưng quý ông đồ văn vẻ giỏi giang.
    Bà ngoại nói: tôi trọng người chữ nghĩa,
    Dám gả con cho cách tỉnh, xa đàng.
    Tiếng đàng trong, tiếng đàng ngoài quấn quít
    Vào giữa mái tranh, giường chõng, cột nhà.
    Rứa, mô, chừ? cha hỏi điều muốn biết.
    Ngạc nhiên gì, mẹ thốt: úi chui cha!
    Con trong võng êm lành kêu kẽo kẹt
    Ru tuổi thơ theo hai điệu bổng trầm.
    Mẹ thảnh thót: Qua nhớ thương em bậu;
    Cha hát dặm bài Phụ tử tình thâm
    Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong.
    Muốn ăn nhút, thì về quê với bố.
    Muốn ăn quýt, ăn hồng, theo ******* mà về ngoài đó,
    Muốn uống nước dừa, ăn xoài chín đỏ,
    Muốn ăn bánh tét, bánh Tổ,
    Thì theo tao, ở mãi trong này.
    ***
    Đội ơn Thầy, đội ơn Má sinh con.
    Cảm ơn Thầy vượt đèo Ngang bất kể!
    Cảm ơn Má biết yêu người xứ Nghệ:
    Nên máu con chung hòa cả hai miền.
    6-1960

Chia sẻ trang này