1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ Xuân Quỳnh

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi hoangvan09, 04/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Thơ Xuân Quỳnh



    Chào các bạn,
    HV me tho XQ va post len cho cac ban cung thuong thuc.

    Tự hát

    Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
    Trái tim em anh đã từng biết đấy
    Anh là người coi thường của cải
    Nen nếu cần anh bán nó đi ngay

    Em cũng không mong nó giống mặt trời
    Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
    Lại mình anh đi với đêm dài câm lặng
    Mà lòng anh xa cách với lòng em

    Em trở về đúng nghĩa với trái tim
    Biết làm sống những hồng cầu đã chết
    Biết lấy lại những gì đã mất
    Biết rút gần khoảng cách của yêu tin

    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Biết khao khát những điều anh mơ ước
    Biết xúc động qua nhiều nhận thức
    Biết yêu anh và biết được anh yêu.

    Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh

    Em lo âu trước xa tắp đường mình
    Trái tim đập những điều không thể nói
    Trái tim đập cồn cào cơn đói
    Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
    Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.


    Thuyền và biển

    Em sẽ kể anh nghe
    Chuyện con thuyền và biển

    "Từ ngày nào chẳng biết
    Thuyền nghe lời biển khơi
    Cánh hải âu, sóng biếc
    Đưa thuyền đi muôn nơi

    Lòng thuyền nhiều khát vọng
    Và tình biển bao la
    Thuyền đi hoài không mỏi
    Biển vẫn xa... vẫn xa

    Những đêm trăng hiền từ
    Biển như cô gái nhỏ
    Thầm thì gửi tâm tư
    Quanh mạn thuyền sóng vỗ

    Cũng có khi vô cớ
    Biển ào ạt xô thuyền
    (Vì tình yêu muôn thuở
    Có bao giờ đứng yên?)

    Chỉ có thuyền mới hiểu
    Biển mênh mông nhường nào
    Chỉ có biển mới biết
    Thuyền đi đâu, về đâu

    Những ngày không gặp nhau
    Biển bạc đầu thương nhớ
    Những ngày không gặp nhau
    Lòng thuyền đau - rạn vỡ
    Nếu từ giã thuyền rồi
    Biển chỉ còn sóng gió"

    Nếu phải cách xa anh
    Em chỉ còn bão tố.

    Thơ viết tặng anh

    Tháng mười trời trải nắng hanh
    Có cô hàng phố phơi chăn trước thềm
    Gió qua lay động bức rèm
    Tấm gương trong suốt ánh đèn nê-ông.

    Tôi không có một căn phòng
    Lang thang suốt những năm ròng tuổi thơ
    Gia tài là mấy vần thơ
    Dẫu bao người đọc vẫn chờ đợi ai
    Núi cao biển rộng sông dài
    Tôi đi khắp chốn tìm người tôi yêu

    Tấm khăn và những đường thêu
    Nghe trong điệu hát những điều say mê.
    "Có anh dũng sĩ trở về
    Tấm huân chương dưới nắng hè chói chang"

    Đêm dài thức nhớ lang thang
    Người yêu tôi với con đường mùa đông
    Anh là của những dòng sông
    Của miền gió cát, của vùng bão mưa
    Anh là của những vần thơ
    Còn phần nào để bây giờ của em.

    Ở bên hàng phố trước thềm
    Hoa phong lan, điệu nhạc êm buổi chiều
    Vị chua là bát canh riêu
    Vị cay là trái hạt tiêu đất mình
    Em không có đến bức mành
    Để che nắng gió cho anh tháng ngày
    Gia tài chỉ có bàn tay
    Đường gân xanh, vết chai dày từ xưa
    Gia tài chỉ có bài thơ
    Bao năm viết để bây giờ tặng anh.

    Sóng

    Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sóng không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể

    Ôi con sóng ngày xưa
    Và ngày sau vẫn thế
    Nỗi khát vọng tình yêu
    Bồi hồi trong ngực trẻ

    Trước muôn trùng sóng bể
    Em nghĩ về anh, em
    Em nghĩ về biển lớn
    Từ nơi nào sóng lên?

    Sóng bắt đầu từ gió
    Gió bắt đầu từ đâu?
    Em cũng không biết nữa
    Khi nào ta yêu nhau

    Con sóng dưới lòng sâu
    Con sóng trên mặt nước
    Ôi con sóng nhớ bờ
    Ngày đêm không ngủ được
    Lòng em nhớ đến anh
    Cả trong mơ còn thức

    Dẫu xuôi về phương Bắc
    Dẫu ngược về phương Nam
    Nơi nào em cũng nghĩ
    Hướng về anh - một phương

    Ở ngoài kia đại dương
    Trăm nghìn con sóng đó
    Con nào chẳng tới bờ
    Dù muôn vời các trở

    Cuộc đời tuy dài thế
    Năm tháng vẫn đi qua
    Như biển kia dẫu rộng
    Mây vẫn bay về xa.

    Làm sao được tan ra
    Thành trăm con sóng nhỏ
    Giữa biển lớn tình yêu
    Để ngàn năm còn vỗ.

    -----------------

    29-19-1967.

    Nói cùng anh

    Em vẫn biết đấy là điều đã cũ
    Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu
    Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
    Nỗi vui buồn đêm chia sẻ cùng nhau.

    Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
    Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
    Niềm đau đớn tưởng như vô tận
    Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

    Điều hôm nay ta nói, ngày mai
    Người khác lại nói lời yêu thuở trước
    Đời sống chẳng vô cùng, em biết
    Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

    Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
    Như không khí, như màu xanh lá cỏ
    Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
    Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

    Nhưng lúc này anh ở bên em
    Niềm vui sướng trong ta là có thật
    Như chiếc áo trên tường, như trang sách
    Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

    Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
    Tình anh đối với em là xứ sở
    Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
    Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

    Đó tình yêu em muốn nói cùng anh
    Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
    Lòng tốt để duy trì sự sống
    Cho con người thực sự người hơn.

    Thơ tình cuối mùa thu

    Cuối trời mây trắng bay
    Lá vàng thưa thớt quá
    Phải chăng lá về rừng
    Mùa thu đi cùng lá
    Mùa thu ra biển cả
    Theo dòng nước mênh mang
    Mùa thu và hoa cúc
    Chỉ còn anh và em

    Chỉ còn anh và em
    Là của mùa thu cũ
    Chợt làn gió heo may
    Thổi về xao động cả:
    Lối đi quen bỗng lạ
    Cỏ lật theo chiều mây
    Đêm về sương ướt má

    Hơi lạnh qua bàn tay
    Tình ta như hàng cây
    Đã bao mùa gió bão
    Tình ta như dòng sông
    Đã yên ngày thác lũ.

    Thời gian như là gió
    Mùa đi cùng tháng năm
    Tuổi theo mùa đi mãi
    Chỉ còn anh và em

    Chỉ còn anh và em
    Cùng tình yêu ở lại...
    - Kìa bao người yêu mới
    Đi qua cùng heo may.

    Có một thời như thế

    Có một thời vừa mới bước ra
    Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
    Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
    Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi
    Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.
    Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn
    Trang nhật kí xé trZm lần lại viết
    Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau
    Có một thời ngay cả nỗi đau
    Cùng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi
    Mơ ước viển vông, niềm vui thơ dại
    Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh
    Và tình yêu không ai khác ngoài anh
    Người trai mới vài lần thoáng gặp
    Luôn hi vọng để rồi luôn thất vọng
    Tôi đã cười đã khóc những không đâu
    Một vầng trZng niên thiếu ở trên đầu
    Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...
    Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc
    Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa
    Chi chút thời gian từng phút từng giờ
    Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt
    Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết
    Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.
    Tôi đã đi mấy chặng đường xa
    Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển
    Niềm mơ ước gửi vào trang viết
    Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư
    Em yêu anh hơn cả thời xưa
    (Cái thời tưởng chết vì tình ái)
    Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi
    Em cộng anh vào với cuộc đời em
    Em biết quên những chuyện đáng quên
    Em biết nhớ những điều em phải nhớ
    Hoa cúc tím trong bài hát cũ
    Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa
    Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ
    Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.
    11-1984.





    Được hoangvan09 sửa chữa / chuyển vào 22:10 ngày 04/12/2003
  2. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0

    LƯU QUANG VŨ
    Mưa dữ dội trên đường phố, trên mái nhà
    (Tặng Quỳnh?)
    Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà
    Như thác trắng vỡ tan,
    như bạc của trời,
    như bước chân ký ức
    Em vuốt nước mưa chảy ròng trên mặt
    Ngoảnh đầu nhìn về đâu?
    Trong tiệm cà phê, bài hát về một người đàn bà cầm trái táo
    Người đàn bà mặc áo xanh đi dưới biển cây lá vàng
    Những người ngồi sau cửa kính nói gì ta chẳng biết
    Chỉ thấy họ cười và bình hoa đỏ máu run run
    Những điếu thuốc những làn khói những vỏ chai rỗng không
    Những tờ báo, tấm ảnh cũ, một nửa khuôn mặt trong tấm gương
    Một chiếc xe bịt kín đi qua
    Năm tháng và tuổi trẻ đi qua
    Mắt em buồn hoang vắng
    Làm sao anh biết được
    Điều ta tìm ẩn hiện nơi đâu,
    Mỗi con người một vật thể cô đơn
    Nhìn rõ nhau qua cửa kính trống trơn
    Nhưng không thể nghe nhau không thể nói.
    Bây giờ anh chỉ còn là một chiếc cốc vỡ, một vết thương
    Buổi chiều, những trái cây mùa thu thơm ngát
    Em bảo cần phải tìm một lý do để sống
    Để gắn bó đời mình để yên ổn
    Thật thế chăng, có thể có không em?
    Thuốc người ốm có chữa được người ốm khác
    Bàn tay xanh xao quả táo âm thầm
    Con chim sẻ bay vù khung cửa vỡ
    Tiếng chuông rung, tiếng ngón tay ai gõ
    Hãy bình tĩnh bình tĩnh
    Những khuôn mặt những vòng xoáy những đám mây
    Sẽ hiểu được sẽ không còn đáng sợ
    Chúng ta sẽ chịu được khổ đau sẽ làm việc
    Đóng một cái đinh, treo một tấm áo
    Và yêu nhau dưới một ngọn đèn
    Những ngón tay, có thật thế chăng em?
    Mưa như bước chân những khát vọng vô hình
    Trên một biển lá vàng đang nổi gió.
    9-73
    (Rút trong tập thơ ?oGửi tới các anh?)
  3. caothaiuy

    caothaiuy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2003
    Bài viết:
    885
    Đã được thích:
    0
  4. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0

    Tho DTLL cung vo cung tuyet voi, day nu tinh nhu tho XQ vay:
    TRƯỚC MÀU ĐÔNG-ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
    Anh trở về đột ngột với mùa đông
    Như trước cơn mưa, kiến vòng lại tổ
    Em đang gặt mùa thu dang dở
    Nên vẫn cầm giá rét trên tay.
    Em thấy buồn khi trời trở heo may
    Như giữa khơi xa sợ trời lộng gió
    Căn bệnh của tình yêu muôn đời vậy đó
    Mong lứa tằm phải ăn vội rên nong.
    Bao năm rồi em giấu nỗi chờ mong
    Những kỷ niệm xưa nửa hư nửa thật
    Những kỷ niệm xưa nửa còn nửa mất
    Cứ trộn bồ hòn với mật làm ngon.
    Sự dối lừa dẫu không gọi thành tên
    Nhưng cứ theo ta nửa hư nửa thật
    Nhưng cứ bên ta nửa còn nửa mất
    Thuốc đắng bao ngày dã tật đã thành quen.
    Sao không về khi ngó chửa thành sen
    Bông gạo ngày xưa chưa thành chăn thành gối
    Tình yêu cho ta biết chờ biết đợi
    Đá hoá rồi áo cưới mới về tay.
    Khát Vọng, nhạc sĩ Thuận Yến phổ thơ của Đoàn Thị Lam Luyến
    "Gởi tình yêu vào đất
    Được hoa trái đầy cành
    Gởi lên trời cao rộng
    Sẽ được ngọn sao xanh
    Em trao cả cho anh
    Một tình yêu nồng cháy
    Như một cánh buồm xinh
    Hiến mình ra biển rộng
    Em đã gởi cho anh
    Cả con tim dào dạt
    Anh lại trả cho em
    Nỗi buồn đau tan nát
    Em muốn ôm cả đất
    Em muốn ôm cả trời
    Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
    Không ôm nổi trái tim một con người"
    Biển Trong Ta - Đoàn Thị Lam Luyến
    Bao nhiêu nước biển mặn rồi
    Lẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn?
    Lòng người - cái biển tí hon
    Mà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa!
    Có bờ để đánh thuyền ra
    Không bờ, để tự bao la sóng dào...
    Trong ta bờ bến thế nào
    Mà con tim cứ thiết trao một người.
    Mà bao nhiêu kiếp luân hồi
    Mà thổn thức đến muôn đời vì nhau?
    Mà sung sướng mà khổ đau
    Mà từng nhuộm trắng mái đầu đương xanh!
    Mà lên thác mà xuống ghềnh
    Mà rồi từng mảnh lênh đênh giữa đời...
    Biển ngoài kia đã lặng rồi
    Biển trong ta vẫn chưa nguôi dạt dào.
    Chiến Tranh - Đoàn Thị Lam Luyến
    Em đã đoạt anh từ tay người đàn bà kia
    Giống như người đàn bà kia đoạt anh từ tay người đàn bà khác
    Bỗng chốc anh trở thành tư bản
    Trong tay những kẻ chỉ yêu tiền
    Ghen như sôi và giận như điên
    Người đàn bà với trái chín trên tay vừa bị rớt xuống đất
    Ghen như sôi và yêu như điên
    Người đàn bà với ước mơ đang thành sự thật
    Anh, dễ thương như cây và hiền lành như đất
    Trong tay những kẻ chẳng yêu vườn!
    Em đã đón anh về
    Nhưng chắc gì giữ anh được lâu hơn
    Rồi sẽ có một người đàn bà khác
    Anh vốn yếu mềm và biếng nhác
    Miếng mồi của chiến tranh man rợ diệu kỳ
    Em sửng sốt nghĩ đến một ngày anh lại bỏ ra đi...
  5. Kuckut

    Kuckut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Anh có nghe hoa roi
    Quanh chỗ mình đứng đó
    Hoa ơi sao chẳng nói
    Anh ơi sao lặng thinh
    Đốt lòng em câu hỏi
    Yêu em nhiều không anh?
    (Xuân Quỳnh)
  6. dlbk

    dlbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0

    Hoa Cỏ May
    ( Xuân Quy?nh )
    Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
    Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
    Tên mình ai gọi sau vòm lá
    Lối cũ em về nay đã thu
    Mây trắng bay đi cùng với gió
    Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
    Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
    Thơ viết đôi dòng theo gió xa
    Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
    Áo em sơ ý cỏ găm đầy
    Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
    Ai biết lòng anh có đổi thay

    Tôi yêu Hà Nội
  7. dlbk

    dlbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Lời Ru Của Mẹ

    Lời ru ẩn nơi nào
    Giữa mênh mang trời đất
    Khi con vừa ra đời
    Lời ru về mẹ hát
    Lúc con nằm ấm áp
    Lời ru là tấm chăn
    Trong giấc ngủ êm đềm
    Lời ru thành giấc mộng
    Khi con vừa tỉnh giấc
    Thì lời ru đi chơi
    Lời ru xuống ruộng khoai
    Ra bờ ao rau muống
    Và khi con đến lớp
    Lời ru ở cổng trường
    Lời ru thành ngọn cỏ
    Ddón bước bàn chân con
    Mai rồi con lớn khôn
    Trên đường xa nắng gắt
    Lời ru là bóng mát
    Lúc con lên núi thẳm
    Lời ru cũng gập ghềnh
    Khi con ra biển rộng
    Lời ru thành mênh mông
    Tôi yêu Hà Nội
  8. dlbk

    dlbk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2003
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Lại bắt đầu
    Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
    Lại ngọn đèn màu mực với câu thơ
    Lại nhịp đập bắt đầu tim rạo rực
    Trước biết bao náo nức mong chờ
    Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
    Làn nước mới trời xanh và mây trắng
    Ngô non mới bãi cát vàng đầy nắng
    Như chưa hề có mùa lũ đi qua
    Những mùa sen,mùa phượng đã xa
    Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc
    Rồi hoa đào lại tơi hồng nô nức
    Như chưa hề biết đến tàn phai
    Tay trong tay tôi đã bên người
    Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn
    Vì mỗi sang khi mặt trời hiển hiện
    Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu

    Tôi yêu Hà Nội
  9. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    BIỂN
    Nguyễn Thị Hồng Ngát
    Biển cồn cào suốt đêm
    Từng đợt sóng chồm lên, lùi xuống
    Biển yêu đất điên cuồng rộng lượng
    Muốn xô bờ nhưng lại sợ bờ đau
    Biển cuốn vào lòng tất cả những lo âu
    Chẳng có thế biển già đi vì bao nhiêu trăn trở
    Dành cho đất những làn êm sóng vỗ
    Lọc tình yêu thành vị muối đậm đà
    Biển như người thiết tha
    Yêu đat suốt đời sôi động
    Ai hiểu hết tình biển rộng
    Ai đã đo được lòng biển sâu
    Chiu chắt bao năm, cho đất rất nhiều
    Đất không biết cứ ngày càng lấn mãi
    Biển cồn cào suốt đêm, biển chính là em đấy
    Yêu anh nhiều biết mấy?
    Anh vô tình anh như đất ấy thôi !
  10. hoangvan09

    hoangvan09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0

    Gui Ban DLBK,
    Cam on ban da tham gia bang may bai tho hay cua XQ.

Chia sẻ trang này