Thơ THÁNG MƯỜI QUY NHƠN. Tháng Mười Quy Nhơn chưa có màu đông Hoa phượng vẫn hồng như tháng năm quê mẹ Con lang thnag trên bờ biển nhớ Tìm những chiếc lá vàng tìm lại mùa đông xưa Tháng mười Quy Nhơn vẫn những cơn mưa Xối xả đổ xuống con đường đi học Có những ngày mưa đường ngập nước Con đến trường ướt sũng cả trang thơ Tháng mười Quy Nhơn chẳng bao giờ Lạnh co ro như mùa đông xứ Bắc Ở nơi ấy giờ này con biết Mẹ ra đồng với cái rét căm căm Ước gì con bắt được giọt nắng hồng Gửi cho mẹ những ngày đông lạnh giá Cả cuộc đời mẹ lo toan vất vả Như màu đông chắt chiu nắng hồng tương lai...
Qui Nhơn trong tôi Qui Nhơn, biê?n vâfn hát nhưfng lơ?i gọi nhớ, "mưa vâfn mưa bay trên tâ?ng tháp cô?" như thuơ? na?o có cha?ng lafng tư? đaf tha? hô?n va?o con sóng ân ti?nh cu?a biê?n Qui Nhơn, cu?a Tháp Đôi ti?nh tứ . Nhớ lắm Qui Nhơn, nhưfng đứa bé đen nhe?m, tóc đo? hoe vi? nắng va? muối biê?n lang thang bắt co?ng trên bơ? cát va?ng ươm sắc kén. Biê?n ngoa?i kia xanh ngắt đến nao lo?ng. Tuô?i thơ ta ơi đâu rô?i? Thương lắm Qui Nhơn, xích lô lam luf, xe lam ba bánh nô? váng trơ?i, gánh gánh gô?ng gô?ng rau tư? các nga? ngoại tha?nh tinh mơ đô? vê? các chợ. Đe?n đươ?ng hắt , sáng lên khuôn mặt dâ?u dafi nắng mưa, lấp lánh nụ cươ?i áo vá. Qui Nhơn cu?a tôi, ba?i thơ viết vội thuơ? sinh viên co?n thơm nụ hôn ngươ?i thiếu nưf bất chợt trong đêm tiếng mưa ra? rích. Gió hất tung sách vơ?, ướt nho?e câu thơ căn pho?ng ký túc. Mênh mang nhớ một thơ?i "nước mắm đại dương, canh toa?n quốc", nhưfng ngọn gió tung bơ? tóc sinh viên hăm hơ? bước va?o đơ?i. Qui Nhơn cu?a tôi trắng trinh áo học tro?, lấp lánh mắt đen, hô?ng tươi hạnh phúc. Sân trươ?ng râm ran giọng cươ?i đu?a, giơ? tan học niê?m vui như Tết, xe đạp ơi vâfn cứ vui đơ?i. Qui Nhơn cu?a tôi, nha? xây vội lam nham gạch ngói. Nhưfng phố mới mọc lên chưa kịp nhớ tên đươ?ng, nhưfng con he?m ngoă?n ngoe?o bụi đất,... Tôi gặp Qui Nhơn ho?a điệu phố va? quê. Qui Nhơn trong tôi vâfn thế, vâfn ân ti?nh muối mặn như Đơ?i, vâfn ngọt nga?o như nụ hôn em, đê? chiê?u chiê?u long rong phố xá lại the?m được tre? trung hoa?i như tha?nh phố, the?m hát một lơ?i say đắm Ti?nh Yêu.
Lên Qui Ho?a nhớ Ha?n Mặc Tư? Nơi đây cây lá xanh như ngọc Đê? nhớ câu thơ mặt chưf điê?n Cách một con đe?o, hai thế giới Niê?m đau kết tụ phút thiêng liêng Ha?n đaf âm thâ?m gư?i ước mơ Câu thơ lay động đến bây giơ? Đâu chốn nga?y xưa Ha?n lặng lef Tha? va?o con sóng nhưfng vâ?n thơ? Nguyên vẹn Qui Ho?a một sắc xanh Trăng va?ng lóng lánh giọt lệ-thanh Phong-trâ?n mấy độ cơn binh lư?a Vâfn sáng nơi đây giấc mộng la?nh Thôi nhưfng niê?m đau đaf ngu? yên Ngọc sáng na?o ai đaf biết tên Thơ Ha?n thu? thi? cu?ng trơ?i đất Sóng trắng lung linh ánh kha?i huyê?n.