1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ

Chủ đề trong 'Đại học Kinh tế Tp.HCM' bởi Gatgu, 13/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Thơ hay là hay,chứ chẳng phải nhờ thằng nào bình loạn lên mà thành thơ hay được...
    Vàng không phải là không tìm được nhưng sao khi không có lại cấm người ta đi tìm (chắc để một mình kiếm hết,chơi khôn quá). Khi không tìm được tại sao lại không cho người ta hí hửng,mùng vui? Con người ai chẳng thế,nhắc nhở như vậy đúng là bậy bạ.
    Không cho ngưòi ta tìm vàng mà bắt người ta phải luyện? Luyện cái gì? Lấy cái gì để mà luyện? Than bùn thì hoạ may có thể thành than chì,kể cả thành kim cương nhưng cát thì chả bao giờ thành vàng được (Si mà ra Au được chắc là muốn xài phản ứng hạt nhân?). Đừng nhầm lẫn bản chất như thế chứ, Cát thì vẫn mãi là cát,vàng thì cũng sẽ chỉ là vàng. Dừng thấy cái gì màu vàng cũng cho là co thể luyện thành vàng. Luyện hoài tới chết cũng không xong,ngẫm nghĩ lại mà hối thì đã muộn.
    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
  2. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Funny story
    Moonlight through the rope
    of hangman above the chasm
    a free-fallen stuff.
    Moonlight
    I love the Moonlight
    throughout dreamy students ' days
    to kill my whole life
    To gatgu,
    It 's been for longtime i have not written any poems. I used to write and send them to my beloved. To post them publicly is to sell them, for me. Because i remember sulk words by T.TKh "now you should sell your poems/ and leave me alone with the broken petal..." (the last poem) i have not posted any for that reason.
    Above writing is a gift for our friendship. Thank you for being my friend. Thanks for your magninamity.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
    Được tao_lao sửa chữa / chuyển vào 09:52 ngày 28/03/2003
  3. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Thanks for your gift. Thanks for your friendship.
    Mắt em to
    K0, mắt anh to
    K0 tin 2đứa chập mi đo
    Mắt chưa chạm mắt môi đã chạm
    Mắt nhắm lại rồi làm sao đo?
  4. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    I made the poems last night after chatting with you. You asked me why i am obsessed by Nguyệt most of the time (her name 's Ánh Nguyệt =Moonlight hah?). It 's not obsessing but memorizing, gatgu. I love and respect to all of my memory ,both sadness and happiness.
    About 3 years ago i met her in the tutorial class ( of my friend 's hihihi..) for the first time. And i knew her name 's Ánh Nguyệt. In fact ,it 's as cool as she is. That was how everything started. Then day by day i attended her class (illegal háh)...then...then..It 's a long story I had better not mention about....
    When i met her i imagined we were born to be together and together forever. She saved my life when i lost belief in love, in humanity. In comparison, she cut the rope when i was hanging myself and "light the moonlight" through my dark days. I was so happy, so excited as i discovered "you are the one" (like some song lyrics háh)....But the life does not happen as we wish. From the hanging rope i fall into the chasm as a free-fallen stuff. The rain goes then the storm comes .
    Mentioning the old story is just for fun. Now when i think about it i feel it funny. That 's why i name the poem "funny story". Funny, really funny..hihihi...
    I thank for your listening and magninamity from time to time. To make a compliment to a girl in front of other girl that i can not stop during mentioning to Moon is so impolite and ignoble.Thanks for your gentle.
    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
  5. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    George Gordon, Lord Byron
    When We Two Parted
    When we two parted
    In silence and tears,
    Half broken-hearted
    To sever for years,
    Pale grew thy cheek and cold,
    Colder thy kiss;
    Truly that hour foretold
    Sorrow to this.

    The dew of the morning
    Sunk chill on my brow?"
    It felt like the warning
    Of what I feel now.
    Thy vows are all broken,
    And light is thy fame;
    I hear thy name spoken,
    And share in its shame.
    They name thee before me,
    A knell to mine ear;
    A shudder comes o'er mê?"
    Why wert thou so dear?
    They know not I knew thee,
    Who knew thee too well:?"
    Long, long shall I rue thee,
    Too deeply to tell.
    In secret we met?"
    In silence I grieve
    That thy heart could forget,
    Thy spirit deceive.
    If I should meet thee
    After long years,
    How should I greet thee??"
    With silence and tears.

    Tao_lao rất thích bài này và 'ã di.n ra tiếng Vi?t vài câu.
    Khi chúng ta chia tay
    Trong im lặng và nỈ>c mắt
    Chia 'ôi tim hai nữa
    Tan vỡ nhiều nfm sau...
    Những câu thỈ rất thật,thất 'ến 'au lòng. Chia tay là 'au kh. nhỈng biết oán, biết hờn ai 'ây. Nói gì cũng ch? thêm 'au lòng nhau. Thôi thà là c' im lặng,khóc thầm. NhỈng tim 'ã vỡ r"i làm sao hàn lại 'Ỉợc. Đề nhiều nfm sau còn vỡ và nếu có gặp lại nhau thì cũng thật là...(chẳng biết di.n tả thế nào) ch? biết là có chút b'i r'i,chút giận hờn,chút cảm xúc,chút 'au kh...nhỈng cũng ch? trong "im lặng và nỈ>c mắt". NgỈời xỈa 'ấy mà không dám mừng vui ôm nhau mừng tủi lấy mTt lần. Lời âu yếm giờ dành cho ngỈời khác...B'i r'i,tủi phận.
    ...Lặng lẽ ta gặp nhau
    ,m thầm mình tôi kh.
    Vì lòng em 'ã quên
    Linh h"n em phản bTi
    Nếu tôi gặp lại em
    Sau nhiều nfm dài nữa
    Làm sao tôi chào em?--
    V>i im lặng và nỈ>c mắt.
    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
    ĐỈợc tao_lao sửa chữa / chuyfn vào 09:17 ngày 29/03/2003
  6. smarter

    smarter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Đi lạc vô đây, thấy bà con post thơ nhiều quá. Đọc sướng luôn . Và còn thấy Bác Gor làm thơ Mày & Tao nữa . . Theo tui được biết thì Quang Dũng làm thơ ít thôi, nhưng bài nào cũng là bài đinh cả:
    " Đôi mắt người Sơn Tây
    U uẩn chiều lưu lạc
    Buồn viễn xứ khôn khoai..."
    Đôi mắt buồn và đẹp thế mà trước kia Quang Dũng phải khốn đốn vì mang dáng dấp của tiểu tư sản (cùng một lần với Đêm mơ Hà nội dáng kiều thơm).
    Tặng các bác bài sưu tầm này, ai chưa kiếm được nữa kia thì lo mà kiếm, mà kiếm được rồi thì kiếm nữa chứ chả sao .
    Tôi đi tìm tình yêu
    Đặng Quốc Vinh
    Tôi đi tìm cái nửa của tôi
    Nhưng tìm mãi đến bây giờ chưa thấy
    Tình yêu của tôi ơi ! em là ai vậy ?
    Sao để anh tìm, tìm mãi tên em
    Trời dần buông thành phố vào đêm.
    Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
    Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết
    Nửa của mình hay nửa của ai.
    Tôi đi tìm cái nửa của tôi
    Và có thể suốt đời không tìm thấy
    Nếu chẳng còn em tôi đành sống vậy
    Không lấy nửa của ai làm nửa của mình
    Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
    Nhưng đích thực tình yêu chỉ duy có 1
    Nên nhiều lúc nhầm tưởng mình đã yêu
    Nửa của mình nhưng nào "của mình" đâu
    Không phải của mình, không phải của nhau
    Thì "thượng đế" ơi đừng bắt tôi nhầm tưởng
    Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng.
    Là đúng sai trong tìm nửa của mình
    Tôi đi tìm em, vâng, tôi đã đi tìm.
    Và có lẽ trên đời này đâu đó
    Em cũng đi tìm tôi, tìm tôi như thế.
    Chỉ có điều ta chưa nhận ra nhau .
    Được smarter sửa chữa / chuyển vào 16:01 ngày 29/03/2003
  7. Casanova-man

    Casanova-man Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Bởi Yêu Em Sầu Khổ Dịu Dàng

    Nguyễn Tất Nhiên

    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
    Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
    Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
    Cùng ra đi như định luật Trời dành
    Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
    Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
    Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
    Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
    Em hãy đứng trước gương làm dáng
    Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
    Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
    Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
    Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
    Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
    Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
    Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
    Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
    Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
    Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
    Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
    Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
    Người thì không bắt bóng được bao giờ
    Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
    Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.

    Bài này đọc thấy xúc động lắm.Nhứt là đọc đến câu : Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng....
    Phải là người có tâm hồn cao thượng vị tha lắm mới có thể thốt lên câu nói ấy, bởi khi yêu con người ta rất ích kỷ,chỉ muốn chiếm đoạt sở hữu cho riêng mình và chả bao giờ chấp nhận phần thiệt thòi về mình cả. Nhà thơ chấp nhận khi yêu cũng là lúc mình phải chịu đựng luôn phần đau khổ.Có mấy ai làm được như thế đâu....
    Chợt ngơ ngẩn nhớ đến câu này trong phim Love Story : Love means you never have to say you're sorry.....

    Mình đã xúc động đến nao lòng khi cuối phim,bài hát ai oán dìu dịu vang lên trong lúc chàng trai buồn bã ngồi trên sân bóng mà giờ đã vắng bóng nàng.Ngoài trời mưa tuyết vẫn rơi rơi trắng xóa cho lòng người cũng hiu hắt thắt khăn tang.....

    Nick 2 của Pajero-xài khi bồ đá hay đá bồ
    Buồn quá,đã khóa nick chính mừ sao vẫn còn nick phụ hả trời???
  8. Casanova-man

    Casanova-man Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2002
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Chở Em Đi Học Trường Đêm

    Nguyễn Tất Nhiên

    (Westminster, CA. ngày 06.07.87)
    chở em đi học mưa, chiều
    tóc hai đứa ủ đôi điều xót xa
    mưa thánh thót, mưa ngân nga
    (hình như có bão băng qua thị thành!)
    bàn tay thiếu máu lạnh tanh
    cóng tôi chịu đựng cho đành luyến thương!
    chở em đi học mưa, buồn
    tôi Honda cũ trèo luôn dốc đời
    thình lình chết máy như chơi
    đừng tin lắm chuyện xa vời nhé em!
    đèo em qua dãy cột đèn
    khẳng khiu soi dõi đường đêm bóng người
    bóng xấp nhập, bóng tách rời
    bóng co, bóng dãn, bóng trôi dập dềnh...
    (dối gian như bóng dối hình
    dối gian theo những lời tình gió bay ...)
    đèo nhau qua đoạn đời này
    cầu Trương Minh Giảng nghe đầy hoàng hôn
    mưa rỉ rả, mưa nguồn cơn
    mưa đâm lóc thịt, mưa dầm thuộc da ...
    chở em đi học mưa nhòa
    đường loang loáng nước lập lòa loáng cây
    lạnh vừa đủ siết vòng tay
    run đi em để sau này ... nhớ nhau ...
    chở em sa vũng lầy nào
    về nhà nói mẹ qua cầu sẩy chân!

    (Chuông Mơ)
    Một bài này để nhớ lại mối tình thời sinh viên tuy nghèo tiền nhưng rất giàu lãng mạn và cũng xa xót cho chính mình.....
    Nguyễn Bính đã từng thốt lên :
    Con ơi đừng lấy chồng thi sĩ
    Nghèo lắm con ơi bạc lắm con

    hay
    Ai bảo vướng vào duyên bút mực
    Suốt đời mang lấy số long đong
    Những vần thơ cay đắng quá em ơi, anh mất cả vì tình anh tay trắng.Nhưng dù sao anh cũng chấp nhận bởi vì anh vẫn vui lòng khi biết em hạnh phúc hơn, sung sướng hơn khi bên cạnh người ta khác anh....Love means you never have to say you're sorry mà phải không em ???


    Nick 2 của Pajero-xài khi bồ đá hay đá bồ
    Đa sầu đa cảm tổn tinh thần
  9. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    http://ttvnol.com/forum/t_120172/7
    Nhiều bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên được đăng ở liên kết trên như :Hai năm tình lận đận,em hiền như ma sơ, khúc tình buồn,bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng, duyên của tình ta con gái bắc,mưa trong nắng
    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    Life is the ocean of miserable, how lucky i can swim..
  10. smarter

    smarter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    FAMILY = (F)FATHER (A)ND (M)OTHER, (I) (L)OVE (Y)OU
    A man came home from work late, tired and irritated, to find his 5-year
    old son waiting for him at the door.
    "Daddy, may I ask you a question?"
    "Yeah sure, what is it?" replied the man.
    "Daddy, how much do you make an hour?"
    "That's none of your business. Why do you ask such a thing?" the man
    said
    angrily.
    "I just want to know. Please tell me, how much do you make an hour?"
    pleaded the little boy.
    "If you must know, I make $20 an hour."
    "Oh," the little boy replied, with his head down. Looking up, he said,
    "Daddy, may I please borrow $10?"
    The father was furious,"If the only reason you asked that is so you can
    borrow some money to buy a silly toy or some other nonsense, then you
    march yourself straight to your room and go to bed. Think about why you
    are being so selfish. I work hard everyday for suchthis childish
    behavior."
    The little boy quietly went to his room and shut the door. The man sat
    down and started to get even angrier about the little boy's questions.
    How
    dare he ask such questions only to get some money?
    After about an hour or so, the man had calmed down, and started to
    think:
    Maybe there was something he really needed to buy with that $10 and he
    really didn't ask for money very often. The man went to the door of the
    little boy's room and opened the door.
    "Are you asleep, son?" He asked.
    "No daddy, I'm awake," replied the boy.
    "I've been thinking, maybe I was too hard on you earlier," said the
    man,
    "It's been a long day and I took out my aggravation on you. Here's the
    $10
    you asked for."
    The little boy sat straight up, smiling. "Oh, thank you daddy!" He
    yelled.
    Then, reaching under his pillow he pulled out some crumpled up bills.
    The man, seeing that the boy already had money, started to get angry
    again.
    The little boy slowly counted out his money, then looked up at his
    father.
    "Why do you want more money if you already have some?" the father
    grumbled.
    "Because I didn't have enough, but now I do," the little boy replied.
    "Daddy, I have $20 now. Can I buy an hour of your time? Please come
    home
    early tomorrow. I would like to have dinner with you."
    Share this story with someone you like.... But even better, share $20
    worth of time with someone you love. It's just a short reminder to all
    of
    you working so hard in life.
    We should not let time slip through our fingers without having spent
    some
    time with those who really matter to us, those close to our hearts. If
    we
    die tomorrow, the company
    that we are working for could easily replace us in a matter of days.
    But
    the family we left behind will feel the loss for the rest of their
    lives.
    And come to think of it, we pour ourselves more into work
    than to our family an unwise investment indeed.
    So what is the moral of the story???? Don't work too hard that costs you more than your family...and you know what's the full word of family?
    FAMILY = (F)FATHER (A)ND (M)OTHER, (I) (L)OVE (Y)OU
    Được smarter sửa chữa / chuyển vào 19:09 ngày 29/03/2003

Chia sẻ trang này