1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thơ

Chủ đề trong 'Đại học Kinh tế Tp.HCM' bởi Gatgu, 13/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chec

    chec Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    884
    Đã được thích:
    0
    Có vài thông tin về Trương Nam Hương copy được nè:
    [​IMG]
    TRƯƠNG NAM HƯƠNG
    Sinh ngày 23-10-1963
    Quê cha : Huế
    Quê mẹ : Bắc Ninh
    Hiện công tác tại TP. Hồ Chí Minh
    Hội viện Hội Nhà văn Việt Nam
    Giải thưởng thơ tạp chí Văn Nghệ Quận Đội
    Giải thưởng thơ Hội Nhà văn Việt Nam
    Giải thưởng Văn học 20 năm TP. HCM
    Tác phẩm :
    - Khúc hát người xa xứ (thơ)
    - Cỏ, tuổi hai mươi (thơ)
    - Ban mai xanh (thơ)
    - Ngoảnh lại tháng năm (thơ)
    - Viết tặng những mùa xưa (thơ)
    - Hè phố tuổi thơ (truyện dài)
    - Máu người màu đất (trường ca)
    - Thơ tình Trường Nam Hương
    "
    ...Tôi phản đối sự cách tân lập dị.
    Với tôi, thơ là nỗi ám ảnh của vô thức, sự sám hối của tâm thức. Tôi giải thoát những nỗi buồn của tôi bằng thơ và chỉ có thể bằng thơ. Lúc ấy lòng tôi mới có thể trở nên thanh thản như con chiên sau khi đã xưng tội trước Chúa vậy.
    Mỗi đêm, nói là ngồi vào bàn viết, thực ra tôi chỉ làm công việc chép lại thơ đã thuộc trong đầu. Dường như hai sự việc ấy cùng lúc diễn ra. Có đôi bài thơ tôi viết gãy, là khi đôi tay đòi chép mà tâm hồn tôi không thể đọc. Dĩ nhiên sau đó tôi không thể úm ba la những con chữ vô hồn được. Tôi chủ trương một lối viết truyền thống, vượt lên truyền thống. Quả là hồ đồ nếu coi phong cách người kia cũ, người này mới. Theo tôi, vấn đề ở chỗ với hình thức nào đạt được hiệu quả chuyển tải tư tưởng và tình cảm cao nhất. Mỗi người có quyền chọn một thi pháp riêng phù hợp với tạng của chính mình.
    Trương Nam Hương "
    Chút Hương Mùa
    Sài Gòn cũng có heo may
    Không tin em thử giơ tay hứng thầm
    Phố thêm một chút duyên ngầm
    Kìa em, cành lá me nằm rất ngoan.
    Chiều ơi, chiều quá dịu dàng
    Lá nghe tiếng guốc vỡ ngàn tiếng reo
    Mặt đường nhấp nhổm trông theo
    Thơ anh nhấp nhổm ngồi gieo xéo vần.
    Trường tan áo trắng xa dần
    Heo may khẽ chạm bàn chân xuống mùa
    Anh ngồi đợi thoáng hương đưa
    Vạt mây chở nắng cũng vừa hái xong.

    Trương Nam Hương
    Tic Tac Chec
  2. pajero

    pajero Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    924
    Đã được thích:
    0
    Có ai phát hiện được cái nét gì đấy đã làm TNH nổi bật lên như 1 nhà thơ trẻ xuất sắc nhất của thời hậu chiến kô ???
    Hì hì, tôi thích thơ TNH , nhưng các bạn tôi lại kô thích, tôi tưởng vô đây cũng chỉ có mình tôi cá biệt thôi, kô ngờ ai cũng thích y chang mình, quả thật vui như Bá Nha gặp được Tử Kỳ .
    Ta đi nhưng biết về đâu chứ
    Đã đẩy phòng yên lộng bốn trời
    Thà cứ ở đây,ngồi giữa chợ
    Uống say mà gọi-Cố Nhân ơi !
  3. Gatgu

    Gatgu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/04/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Anh vịn vào màu Huế để yêu em... ​

    Với Huế, nhà thơ Trương Nam Hương không phải là người xa lạ. Đã rất nhiều lần nhà thơ dành cho Huế những vần thơ rất đẹp. Tôi nhớ mình đã được đọc bài thơ "Màu Huế" trên báo Văn nghệ vào mùa xuân năm2001, lúc đó tôi là một sinh viên văn khoa thích tìm hiểu thơ về Huế. Trong thơ Trương Nam Hương, tình yêu quê hương cũng giống tình yêu đôi lứa, bởi nếu không có quê hương, không có những đêm hao gầy thề hẹn thì không có anh và em, không có những vần thơ run rẩy.
    Anh vịn vào màu Huế để yêu em
    Trước thành quách bao đời em cứ trẻ
    Sông Hương chảy thon mình qua dâu bể
    Anh mượn vành nón Huế buổi về thăm.

    Nhẹ nhàng mà sâu lắng. Trách khéo thôi mà làm người đọc trăn trở. Tại sao nhà thơ lại mượn một thứ vô hình để thể hiện tình yêu? Có gì thẳm sâu trong màu rêu Huế? Nhà thơ đã hóan đổi thời gian bằng lời thơ bình dị của mình.Thời gian đang ngưng đọng trên những thành quách rêu phong cổ kính của Huế. Cũng có thể nhà thơ chỉ lấy "em" làm ví dụ, làm đối tượng thơ để diễn đạt ý thơ. Nhưng ở đây, nhân vật "em" lại là nhân vật chính trong câu chuyện tình đầy lãng mạn này. Có em trong từng hơi thở ở Huế, có em trong hình dáng mẹ, có em để anh thao thức về Huế đêm ngày. Giờ về Huế chỉ thấy dòng Hương ngơ ngẩn chảy, như muốn níu kéo điều gì rất thực mà lại mờ ảo.. "Anh mượn rêu Huế để yêu em.." rồi "Anh mượn vành nón Huế buổi về thăm". Không gian như chững lại giữa câu thơ cho nỗi nhớ niềm thương lan tỏa. Tình yêu trong bài thơ cũng chính là mối tình sâu nặng của tác giả đối với Huế- quê hương mình. Tình yêu đó có trong tâm thức anh, em và Huế. Trương Nam Hương đã viết rất thật, điều này đã làm cho bài thơ có độ bền, sức nén:
    Anh vịn vào màu mắt những ngày xa
    Những uẩn khúc trong điệu hò mẹ hát
    Những đèo dốc trong đời cha bất trắc
    Mắt Huế nhìn thăm thẳm tới ngày xưa.

    Quá khứ được tái hiện bằng "Mắt Huế". "Mắt Huế" chính là em. Câu thơ buồn lắng như nước mắt, lại cồn cào như chính trái tim anh. Đó là thông điệp mà nhà thơ muốn gửi lại cho người đọc, để sẻ chia cho vơi bớt nỗi buồn. Vành nón Huế, tà áo trắng nữ sinh, những con đường thơ mộng... Tất cả là kỷ niệm đối với nhà thơ.
    Điệp khúc "Anh vịn" được lặp lại những bốn lần. Một sự khẳng định, biến cái không thể thành cái có thể. Làm sao con người có thể vịn vào những cái phi vật thể? Vậy mà lại có thể, bởi tình yêu. Trương Nam Hương đã đúng khi cầm, nắm, nhớ, thương những gì chỉ hiện hữu trong một trái tim với tình yêu tha thiết.Tình yêu đã là vĩnh hằng muôn thuở. Đó chính là "mắt nhớ" trong chuỗi ký ức ngọt ngào của mỗi người về quê hương. Trương Nam Hương đã yêu từ những câu hò mái nhì, mái đẩy của mẹ, đến những dốc đèo người cha đã đi qua. Đó là cái tài của một ngòi bút không biết mệt mỏi khi đi tìm và lý giải cặn kẽ những thắc mắc về tình đời, tình người. Tất cả là sự dồn nén đến cháy bỏng đầu ngòi bút. Ý thơ được trải rộng và như đang đập cùng một nhịp với trái tim, với hình bóng em trong màu Huế.
    Anh vịn lên trăng khuyết tuổi em chờ
    Đỡ chống chếnh câu thơ buồn xa Huế..

    Thời gian như hao gầy bên cánh cửa. Em đã đợi anh, chờ anh hết trăng khuyết đến trăng tròn. Vòng xoay của thời gian không đổi. Cỏ vẫn non tơ, sương vẫn đậu đầy từng ngọn cỏ nhưng em thì khác. Tuổi già chăng? Nỗi buồn đang tỏa ra trong từng câu chữ, Huế gọi anh về lại bên em, để được giãi bày tâm sự. Trương Nam Hương trút xúc cảm của mình xuống trang thơ như lời tình tự.Tình yêu đôi lứa đã biến thành tình yêu quê hương. Tác giả đã gửi vào bài thơ tâm trạng của những người con xứ Huế đang ở xa bằng một tình cảm chân thành sâu lắng. Ta nghe trong giai điệu thơ Trương Nam Hương một nỗi nhớ vô bờ:
    Anh mượn màu nắng Huế để thương em

    Từ màu rêu đến màu nắng có bao nhiêu khoảng cách? Sao tôi thấy tất cả cứ lung linh, mờ mờ, ảo ảo... gần mà lại xa? Bởi nắng, mưa xứ Huế không giống bất cứ nơi nào
    Lời bình của Nguyễn thị Anh Đào
    (Báo Thừa Thiên Huế, 13/8/2002)

    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 00:48 ngày 12/03/2003
    Được gatgu sửa chữa / chuyển vào 00:49 ngày 12/03/2003
  4. pajero

    pajero Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    924
    Đã được thích:
    0
    Hì, nói ra thật xấu hổ, tuy ghiền TNH nhưng chẳng bao giờ tôi có được 1 tuyển tập thơ của anh ấy, rất cố gắng lùng kiếm các nhà sách nhưng đành bó tay. Hồi nào giờ toàn là lên NET lục tìm kô hà, mà lúc ngồi trước máy vi tính, chỉ có 30 phút sử dụng nên hấp ta hấp tấp đọc thiệt nhanh để trả máy vi tính lại cho người khác sử dụng nên nhiều lúc chả có thời gian nghiền ngẫm đồng cảm suy tư với ý tứ của tác giả 1 cách sâu sắc được.
    Thi pháp thơ TNH đặc sắc ở chỗ : cách dùng từ, kết hợp từ rất riêng, có thể nói TNH là 1 Trịnh Công Sơn của thơ ca. Anh kô đi theo lối mòn cũ mà thể hiện 1 nét riêng ,rất TNH của mình .Khi mỗi bài thơ của anh đi qua, ta lại khám phá thêm 1 thế giới tâm hồn rất khác, 1 cách dùng từ khác, 1 hình ảnh thơ khác khiến ta sung sướng mê mải ngụp lặn hoài hoài như lạc vào bể thơ dịu dàng ấm áp.
    Ngay lúc này đây, lại nhớ đến 1 phần bài thơ :
    ........
    Ruổi rong khắp bốn phương trời
    Câu thơ hành khất theo người hành hương
    Ta gom nhặt giữa đời thường
    Nỗi đau của mẹ, nỗi buồn của cha
    Ngày về theo tháng năm xa
    Trắng bàn tay trắng dần qua mái đầu
    Có gì để tặng quê đâu

    Đời thơ bèo bọt dăm câu bọt bèo
    ......
    Khi buồn buồn đọc lại nguyên bài mới thấy thấm đẫm cái buồn của kẻ tha phương xa nhà xa cả tình yêu .....
    Ta đi nhưng biết về đâu chứ
    Đã đẩy phòng yên lộng bốn trời
    Thà cứ ở đây,ngồi giữa chợ
    Uống say mà gọi-Cố Nhân ơi !

    Được pajero sửa chữa / chuyển vào 09:53 ngày 12/03/2003
  5. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn gatgu đã giới thiệu nhiều bài thơ và cả lời bình của TNH. Ông này thì mấy hôm trước tao_lao có thấy báo vnexpress giới thiệu, cộng thêm sự giới thiệu của anh chec nữa thì mấy hiểu ra ông này cũng "rất nổi tiếng" trong thế giới thơ ca.
    Nhưng tao_lao hơi ngạc nhiên là ông ấy nổi tiếng thế mà sao chẳng nghe ai nhắc đến. Những cái tên mà tao_lao vẫn thường thấy gần đây là Vi Thuỳ Linh, Nguyễn Hữu Hồng Minh, Phan Huyền Thư, Văn Cầm Hải.....Đó là những người thơ trẻ, thơ hôm nay như cách gọi trên các văn đàn để phân biệt với thê hệ tiến chiến,với thơ mới...
    Vừa rồi đọc vài bài thơ TNH tao_lao cho là ông này thuộc vào loại "tiền chiến", thể loại thơ vần ê a ù ờ...Tao_lao cũng đồng ý với gatgu là thơ TNH có nhiều cảm nhận ,ghi chép tinh tế về nỗi buồn, kĩ thuật dùng từ cũng khá hay... Nhưng nếu xét về nội dung "nỗi buồn" kiểu ê a ù ờ thì TNH chưa vượt qua được các đại diện truyền thống như Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mạc Tử, hay thế hệ sau hơn một chút là Thanh Tâm Tuyền, Nguyễn Tất Nhiên, Du Tử Lê...(mà ngay cả với mấy vị này thì tao_lao đã ngán như ăn xôi rùi,nuốt hổng có vô nữa).
    Thơ cần phong phú hơn về nội dung cũng như về hình thức. Nều cứ ê a ù ờ thì tao_lao cho rằng thế hệ hôm nay muốn vượt qua cái bóng của quá khứ, của các nhà thơ mới cũng đã là chuyện quá khó khăn. Ai có thể than thở, mạnh mẽ, yêu điên rồ như Xuân Diệu? Ai có thể giản dị, e ấp, tinh tế như Nguyễn Bính? Ai có thể viết những câu thơ mông lung huyền ảo như Hàn Mạc Tử? Những khía cạnh tình yêu đã đươc khái thác hết rồi. Viết thơ tình yêu kiểu ê a ù ờ thì làm sao vượt qua mấy cây đại thụ như thế? Thế nên nọi dung thơ cần phải được phong phú hoá.
    Hình thức thơ thì cũng đã từng có phong trào đổi mới, để bây giờ người ta xa lạ với thơ của mấy vị thơ "hôm nay" như Vi Thuỳ Linh hay Nguyễn Hữu Hồng Minh. Những câu thơ gần như không có vần điệu gì hết. Nhưng một phần tao_lao thấy thích đọc thơ của mấy người mới, thơ họ lạ . Ít ra không làm mình có cảm giác ê a như thơ cũ. Những câu thơ rất "xương",cộc lốc...đọc cứ như bị ai tán vào mặt,thấy hut hẫng,chới với.
    Nhưng thành thực mà nói hiện tại thì tao_lao cũng ngán đọc thơ mấy vị này luôn rùi... Đọc chẳng hiểu,chẳng tiêu hóa nỗi. Hiện giờ thì tao_lao đang lục lại,tìm kiếm thơ của Trần Dần nhưng tài liệu hiếm quá. Người ta gọi ông là thủ lĩnh bóng tối,là cọp ngày...hay mọi danh từ để chỉ một tài năng xuất chúng hay "thái sơn bắc đẩu của thơ Việt hiện đại"...Nhưng tiếc một điều , Trần Dần là thủ lĩnh của NVGP---->Muốn tìm đọc thơ ông nhất là ở nơi công cộng ,chắc là phải chờ một thời gian dài....rất dài nữa...

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    http://www.vnntu.com
  6. YUPYUPYUP

    YUPYUPYUP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2002
    Bài viết:
    595
    Đã được thích:
    0
    thơ của mình đọc riết cảm thấy chán wá, dường như cảm xúc bị bào mòn đến chẳng còn gì ...giống như ta đi trên vòng tròn của cái miệng ly , tuy là vô hạn nhưng thật ra là hữu hạn !!!!

    híc hông bít đang nói gì nữa !!!

    poem - ono no kamachi

    that which fades away
    without revealing its altered color
    is in the world of love
    the single flower which blossoms
    in the fickle heart of man

    poem - paavo haavikko

    you marry the moon
    and the sea and the moon and the woman:
    earless all

    you'll listen to their voices, you 'll talk to them
    and they say
    It's game.

    be on top of the world ;)[/size=14]
  7. Violetmoon

    Violetmoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    ghi chép về thơ của trần dần
    http://www.tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=339

    ......Càng chết tôi càng - bất tử
    eo ôi
    chết vẫn không yên.
    *
    Sáng tạo là một hành vi tổng lực và bất ngờ. Cả cái dái cũng tham gia sáng tạo.
    *
    Cô gì đêm ấy
    bỏ chồng chưa?
    *
    Thế là tôi vẫn lạc quan đen
    đâu phải tôi bôi đêm đen
    vào ánh sáng mọi điện đèn.
    Không khóc không cười tôi vẫn chỉ lạc quan đen.

    trích "thơ chọn"- trần dần
    (không thể post nguyên bài được )
    Tháng ngày thấm thoát tựa chim bay,
    Ông gẫm mình ông, nghĩ cũng hay.
    Mái tóc chòm xanh, chòm lốm đốm,
    Hàm răng chiếc rụng, chiếc lung lay
  8. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn moon nhiều. Thơ Trần Dần thì tao_lao chỉ mới được đọc vài bài. Đa số là thông qua trích dẫn trong các bài tiểu luận có liên quan đến ông, hình như là chỉ đọc được toàn bài một bài duy nhất Nhất Định Thắng và nghe một bài trên đài BBC trong phóng sự về NVGP (mà do lỗi máy tính,cài lại máy nên bài thơ cũng mất tiêu) "...tôi bước đi/ không thấy phố/ không thấy nhà /chỉ thấy mưa bay trên màu cờ đỏ.."
    Quá ít để có thể cảm nhận về thơ cách,nhất là đối với một nhà thơ như Trần Dần. Tìm đọc thơ ông chỉ là từ sự tò mò mong hiểu thêm vè một con người,một nhà thơ mà người ta vẫn ca ngợi.

    Moonlight+Blue-Solitary Mountain
    http://www.vnntu.com
  9. Violetmoon

    Violetmoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0

    Tan Vỡ
    Dư Thị Hoàn
    Mở ngăn kéo rồi anh bỏ ngỏ
    Bút viết xong không đậy nắp bao giờ.
    Ôi anh yêu, lơ đễnh đến là
    Con nai rừng của em...
    Tất cả rồi sẽ qua đi, qua đi
    Chúng mình sẽ thành chồng, thành vợ
    Nếu không có một lần...
    Một lần như đêm nay
    Sau phút giây
    Êm đềm trên ghế đá
    Anh không cài lại khuy áo ngực cho em...
    Tháng ngày thấm thoát tựa chim bay,
    Ông gẫm mình ông, nghĩ cũng hay.
    Mái tóc chòm xanh, chòm lốm đốm,
    Hàm răng chiếc rụng, chiếc lung lay

    Được violetmoon sửa chữa / chuyển vào 22:37 ngày 15/03/2003
  10. Violetmoon

    Violetmoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/06/2002
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    Bầy ong trong đêm sâu
    Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
    Thắp một ngọc đèn hồng như ánh lửa
    Đêm sâu quá đêm nào biết ngủ
    Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
    Mà có ngủ đâu , người ta đợi mặt trời
    Đợi lâu quá nên để cơn mơ chờ đợi vậy
    Trong cơn mơ là cuộc đời thức dậy
    Con ong vàng bé nhỏ đến tìm em
    Con ong xanh có đôi mắt đen
    Con ong trắng bơ vơ trong tổ vắng
    Con ong đỏ là con ong trong thơ thẩn
    Bay đi tìm hương nhuỵ mất từ lâu
    Đã chết rồi ơi chú ong nâu
    Để hoa rụng mùa thu thương nhớ bạn
    Anh là con ong bay giữa trời lận đận
    Trời đêm dài chẳng có một ngôi sao
    Em ở đâu , em ngủ ở phương nào
    Môi em thở những điều gì khe khẽ ?
    Em , em gần hay em xa thế nhỉ
    Đến bất ngờ loá nắng giữa lòng đau
    Anh có hẹn đâu , anh chả nói câu nào
    Anh chỉ buồn thôi , em chỉ buồn thôi ai biết ?
    Tóc em dài như một ngày mỏi mệt
    Em đợi chi anh , em cần chi anh ?
    Anh đợi chờ em , không đợi sao đành ?
    Đêm như biển không bờ bóng tối rất thẳm sâu
    Đời cũng giống như biển kia anh lại giống con tàu
    Tàu anh đi đi hoài trên biển vắng
    Mong tìm được một bóng hình bè bạn
    Đến bây giờ anh gặp được tàu em
    Anh mở gió tâm hồn cho buồm thắm kéo lên
    Ai ngơg tàu em lại là tàu cướp biển
    Em cướp hết cuộc đời anh , em lấy hết
    Trói anh vào cột buồm của tình yêu
    Bão táp nổi lên , chớp giật, tàu xiêu
    Em đứng đó hãi hùng ngơ ngác
    Anh cũng thương em suốt đời trên sóng nước
    Cướp được tàu anh tưởng có ngọc vàng
    Ngờ đâu chỉ là ván nát sàn hoang
    Còn trơ lại hồn thơ tai ác quá
    Nhưng thôi em ơi đấy chỉ là lời ru trong giấc ngủ
    Anh thương em đây anh lại êm đềm
    Làm con ong vàng đến ngủ giữa tóc em
    Con ong xanh có đôi mắt đen
    Con ong trắng là con ong trong thương nhớ
    Con ong đỏ chính niềm tin ấp ủ
    Còn hạnh phúc cuối cùng là khúc hát chú ong nâu
    You must remember this
    A kiss is still a kiss
    A sigh is just a sigh
    The fundamental things apply
    As time goes by ......

Chia sẻ trang này