1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thống Chế Erwin Rommel - Cáo Già Sa Mạc. Bản đã sửa lỗi font bắt đầu từ trang 23

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi anheoinwater, 13/03/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TomCatF14

    TomCatF14 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2009
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    88
    Luôn luôn ủng hộ heo hết lòng post nhiều post nhanh đi nhé.
    Phải nói con cáo sa mạc Rommel này là một trong những viên tướng mình thích nhất trong quân đội của Đức.Ông ta là người có tài chỉ là Đức đã rơi vào thế phải thua mà thôi.
    Cách dùng binh thần tốc của ông ta có lẽ chỉ hợp với việc tấn công và tấn công thôi chứ không hợp với việc phòng thủ.Tôi nghiệp những đứa con tài ba của nước Đức họ đã bị phí phạm sinh mạng cho một cuộc chiến không phải vì dân tộc họ.
  2. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Khặc khặc, nhớ Hô?ng tri phu? muốn chết! Có lafo ta đu? thứ chuyện bi ha?i diêfn ra, bực có bực ma? khoái có khoái!
    Giận thi? giận, ma? thương thi? thương!
    Mất tăm ca? năm nay, hay la? lafo ta ho?i han cái vụ quan hệ với GMD... hí hí... rô?i la?m thư?.... hehehe... cuối cu?ng dính độc dược cu?a ma nưf bọn Nguf Độc Giáo???? Đang bế quan trị thương?????
  3. minh91

    minh91 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    1.205
    Đã được thích:
    906
    Đạ tạ bạn trước, quả là công đức vô lượng.
    Mong rằng chuyện ra đều cho mọi người được mở rộng tầm mắt.
    P/s: tặng bạn 1 cái 5* luôn
  4. taisaolainhuvay

    taisaolainhuvay Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    17
    Liệu có như cái bích chiến tranh ấn - pak rì đó ko bác heo.
  5. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Sinh ngà?y 25 thàng 11 nfm 1891 tài Heidenheim, mẶt thà?nh phẮ nhò? thuẶc vù?ng Wurtemberg, Erwin Johannes Eugen Rommel ( tĂn 'Ă?y 'ù? cù?a Ăng ) dươ?ng như khĂng cò vè? gì? hứa hèn mẶt tương lai sàng chòi trong quĂn 'Ặi. ThĂn phù và? Ăng nẶi cù?a vì ThẮng ChẮ tương lai 'Ă?u là? nhưfng nhà? toàn hòc danh tiẮng. Ngươ?i ta gòi hò là? Herr Professor, và? nhưfng ngươ?i già?u cò quì phài ơ? Heidemheim vĂfn giơ? nòn chà?o hò mĂfi khi gf̣p mf̣t ngoà?i phẮ.
    Bà? Rommel nhùf danh Helena Von Luz, thĂn phù là? ThẮng 'Ắc vù?ng Wurtemberg ( tiĂ?u bang cù?a Đức ơ? vù?ng TĂy Nam). RẮt mĂn 'fng hẶ 'Ắi.
    HĂ?i bè, Erwin Rommel là? mẶt cẶu bè trài ngược hf?n với mĂfu ngươ?i â?otĂm trì nòng nà?y, bư?ng chàyâ? như sau nà?y. CẶu bè cò vè? xanh xao và? yẮu 'uẮi. Ngươ?i ta thẮy rf?ng Ăng giẮng mè. Bà? chì Ăng, Hèlene và? hai em trai 'àf 'f̣t tĂn cho Ăng là? â?ogẮu trf́ngâ? do là?n da xanh và? mài tòc hoe và?ng cù?a Ăng.
    Tài Heidemheim, cuẶc sẮng thẶt thẶt Ăm 'Ă?m. Con cài gia 'ì?nh Rommel hoà?n toà?n thoà?i mài. Chùng tự do chày nhà?y trong vươ?n, 'i dào trĂn càc con 'ươ?ng cù?a thà?nh phẮ cĂ? kình nhò? bè nà?y.
    MẶt hĂm, Erwin Rommel tào nĂn mẶt thà?nh tìch Ắn tượng 'Ắi với bàn bè?. Trong mẶt lĂ?n 'i chơi, cà? nhòm gf̣p hai cĂng nhĂn thĂng Ắng khòi lò? sươ?i, mf̣t 'en xì? vì? bùi than, quĂ?n ào 'en 'ù?i. Sợ hàfi, bàn bè? bò? chày thào thĂn. Erwin Rommel nhùn vai, tiẮn 'Ắn gĂ?n mẶt càch nghiĂm trang và? bf́t tay hai ngươ?i.
    KĂ? tư? lùc Ắy, Erwin Rommel tò? ra chf?ng sợ 'iĂ?u gì? cà?. Danh tiẮng Ắy Ăng giưf cho 'Ắn lùc chẮt.
    BuĂ?n thay, lùc lĂn bà?y, cẶu bè 'àf phà?i rơ?i khò?i thà?nh phẮ tuĂ?i Ắu thơ cù?a mì?nh. Cha Ăng 'ược bĂ? nhiẶm là?m giàm 'Ắc thao trươ?ng Gymnasium ơ? Alen. ViẶc thay 'Ă?i nơi cư trù tò? ra khĂng thà?nh cĂng lf́m với Rommel. CẶu bè chàn ghèt nhà? trươ?ng và? trơ? nĂn biẮng nhàc, lơ 'Ăfnh.
    â?oNẮu nò viẮt 'ược mẶt bà?i chình tà? khĂng cò lĂfi, chùng tĂi sèf thuĂ mẶt ban nhàc và? tẮt cà? chùng tĂi sèf du ngoàn ơ? 'Ă?ng quĂ.â? ThĂ?y giào tuyĂn bẮ.
    Cho 'Ắn khi trươ?ng thà?nh, Erwin Rommel vĂfn là? mẶt cẶu bè mơ mẶng, khĂng cò nhiĂ?u nhiẶt tĂm và? 'ùng ra là? chf?ng lưu tĂm 'Ắn cài gì? cà?.
    ĐẶt nhiĂn Ăng bư?ng tì?nh và?o lùc trươ?ng thà?nh, tò? ra cực kỳ? thìch mĂn toàn và? 'am mĂ xe 'àp, xe trượt tuyẮt. Nhưfng thà?nh cĂng 'Ă?u tiĂn trong ngà?nh hà?ng khĂng cùfng là?m Ăng say sưa. Cù?ng với mẶt bàn hòc, Ăng quyẮt 'ình sèf trơ? thà?nh mẶt kỳf sư và? nghìf 'Ắn lùc và?o là?m viẶc trong nhà? mày Zeppelin.
    Nhưng cha Rommel 'àf chẮng lài càc dự tình cù?a con trai, Ăng khĂng mẮy tin tươ?ng và?o tương lai cù?a ngà?nh hà?ng khĂng.
    Lùc 'ò Erwin Rommel bè?n quay vĂ? phìa quĂn 'Ặi. Nfm 1910, Ăng gia nhẶp và?o Trung 'oà?n 124 BẶ binh tài Weingarten, rĂ?i theo hòc tài trươ?ng chiẮn tranh Danzig.
    Chình tài 'ò Ăng quen với Lucie, ngươ?i vợ tương lai cù?a Ăng. Hai ngươ?i trè? tuĂ?i 'àf trao nhau tì?nh yĂu khĂng bao giơ? phai nhàt. Quà? thẶt, ngươ?i ta khĂng thẮy cò mẶt bòng dàng ngươ?i phù nưf nà?o khàc trong cuẶc 'ơ?i cù?a Rommel.
    Ă"ng cưới Lucie ngay khi chiẮn tranh cò?n tiẮp diĂfn, và?o ngà?y 27 thàng 11 nfm 1916 trong mẶt dìp nghì? phèp.
    Lucie và? chiẮn trẶn, mĂfi bĂn luĂn phiĂn tiẮp bước bĂn kia. Nhưng luĂn luĂn 'Ắy là? hai mẮi tì?nh cù?a Ăng.
    Ngà?y 1 thàng 8 nfm 1914, Trung 'oà?n 124 BẶ binh Đức 'Ă?n trù tài Weigarten nhẶn 'ược 'Ă? trang bì 'Ă? ra chiẮn trươ?ng. Ngay hĂm sau, 'ơn vì 'ược gư?i 'Ắn mf̣t trẶn Phàp. ThiẮu ùy Erwin Rommel, 23 tuĂ?i, vư?a tẮt nghiẶp quĂn trươ?ng Danzig, rẮt vui vè? chuĂ?n bì ra trẶn lĂ?n 'Ă?u.
    ChiẮn cĂng 'Ă?u tiĂn cù?a Ăng 'àf 'Ắn ba tuĂ?n sau 'ò, ngà?y 22 thàng 8â?â?
  6. nguoi_dan_duong2000

    nguoi_dan_duong2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2009
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Nhìn thấy nick bác Heo post bài mà mừng quá.
    Cố gắng 1 ngày làm 1-2 trang nhé.
    Lần trước đang post vụ chiến tranh Ấn - Pask , bác bỏ dở làm em cả tháng cứ vào hóng mãi.
  7. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Khặc khặc, biết ngay thế na?o cufng có ngươ?i ho?i mi?nh câu na?y.
    Cái topic ấy chi? co?n có 2 trang la? xong hết. Nhưng qua? thật Heo ko dịch nô?i trang kế tiếp. Bọn Ấn Độ viết tiếng Anh "a?o" quá. Mấy trang đâ?u nó viết co?n tư? tế. ca?ng vê? sau nó viết ca?ng â?u ta?. Mi?nh tri?nh lu?n nên mang tâm thế nhu nhược, thậm chí nó viết sai chính ta? ma? mi?nh cứ cố gắng suy nghif coi ý nó la? cái gi??
    Co?n có 2 trang cuối ma? Heo đa?nh pha?i bo? dơ?. Có thê? mi?nh ngu không hiê?u bọn Ấn nó viết cái gi?. Tha?nh ra dịch ra thấy đoạn trước đá đoạn sau, vôf mô?m nhau đôm đốp, ko dám post.
    Đê? Heo post lên hai trang cuối, các bô? te?o dịch giúp Heo nhé. Co?n chút cuối bo? dơ? thật không hay chút na?o.
  8. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Bác post lên đi để em cân đối cho, tiếp xúc với mấy tay châu Á nói tiếng Anh nhiều rồi, có khi giờ chính mình cũng nói tiếng Anh kiểu Á ko biết chừng :D
    Chào thân ái và quyết thắng!
  9. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208
    Ngà?y 1 thàng 8 nfm 1914, Trung 'oà?n 124 BẶ binh Đức 'Ă?n trù tài Weigarten nhẶn 'ược 'Ă? trang bì 'Ă? ra chiẮn trươ?ng. Ngay hĂm sau, 'ơn vì 'ược gư?i 'Ắn mf̣t trẶn Phàp. ThiẮu ùy Erwin Rommel, 23 tuĂ?i, vư?a tẮt nghiẶp quĂn trươ?ng Danzig, rẮt vui vè? chuĂ?n bì ra trẶn lĂ?n 'Ă?u.
    ChiẮn cĂng 'Ă?u tiĂn cù?a Ăng 'àf 'Ắn ba tuĂ?n sau 'ò, ngà?y 22 thàng 8.
    Lùc 'ò Rommel 'ang 'i tuĂ?n tiĂfu ven là?ng Bleid, mẶt ngĂi là?ng nhò? gĂ?n Longwy, thuẶc vù?ng Lorraine. Thơ?i gian là? 5h sàng. Ành sàng ban mai bf́t 'Ă?u lò dàng nhưng vĂfn cò?n lơ? mơ? trong sương mù? mù?a hà. ViĂn thiẮu ùy ra lẶnh cho tiĂ?u 'Ặi cù?a mì?nh dư?ng lài càch nhưfng ngĂi nhà? 'Ă?u tiĂn và?i mèt. Anh ta 'em theo ba ngươ?i cù?ng với mì?nh tiẮn lĂn thàm sàt con 'ươ?ng nhò? 'Ă?y bẮt trf́c. KhĂng cò bòng mẶt con mè?o, khĂng mẶt tiẮng 'Ặng. Đf?ng kia, con 'ươ?ng 'i và?o mẶt khùc ngof̣t.
    Vư?a 'Ắn chĂf quèo, anh trĂng thẮy mẶt nhòm binh sìf Phàp chư?ng 20 ngươ?i càch và?i chùc mèt. Ngươ?i sìf quan Đức cò 'ù? thơ?i gian 'Ă? rùt lui tẶp hòp binh sìf cù?a mì?nh 'Ă? tung ra mẶt 'ợt tẮn cĂng. ĐĂy là? mẶt hà?nh 'Ặng cĂ?n thẶn và? khĂn ngoan, nhưng 'Ăy cùfng là? mẶt viẶc là?m mẮt thơ?i gian và? viĂn thiẮu ùy rẮt sợ bì mẮt thơ?i gian. Anh ta quyẮt 'ình tẮn cĂng ngay, 4 chẮng 20. TiĂ?u 'Ặi binh sìf 'ược tiẮng sùng bào 'Ặng chày lĂn tiẮp viẶn. NgĂi là?ng bì quèt sàch, tư? nhà? nà?y sang nhà? khàc.
    MẶt thàng sau, ngà?y 24 thàng 9, Rommel bì thương lĂ?n 'Ă?u tiĂn và? cùfng nhẶn 'ược huy chương 'Ă?u tiĂn: Huy chương ThẶp Tự Sf́t Hàng Nhì?. SuẮt 3 thàng trơ?i Ăng dàn ngươ?i trĂn giươ?ng bẶnh trong mẶt bẶnh viẶn ơ? hẶu cứ.
    Ngà?y 29 thàng GiĂng nfm 1915, chà?ng sìf quan trè? tuĂ?i 'ược thfng cẮp Trung ùy và? 'ược Ăn thươ?ng Huy Chương ThẶp Tự Sf́t Hàng NhẮt.
    Tư? thàng 10 nfm Ắy, Ăng chứng tò? khà? nfng chiẮn 'Ắu cù?a mì?nh dưới quyĂ?n chì? huy cù?a ThiẮu tà Sprosser, trong mẶt 'ơn vì chuyĂn chiẮn 'Ắu trong rư?ng, TiĂ?u 'oà?n Wurtemberg, trực thuẶc QuĂn 'oà?n Alpen Korps. QuĂn 'oà?n nà?y 'ang dà?n quĂn tài mf̣t trẶn Ỳ trong thung lùfng Isonzo, phìa 'Ăng nam Caporetto.
    Ai mà? 'ược 'ưa và?o phùc vù trong mẶt 'ơn vì ưu tù như TiĂ?u 'oà?n Wurtemberg thì? biẮt ngay rf?ng khĂng cò?n 'ược nghì? nhơi nhà?n hà. Mà? rơi và?o 'ơn vì do Trung ùy Rommel chì? huy thì? cò?n xui xè?o hơn nưfa.
    Con ngươ?i Ắy dươ?ng như sinh ra là? 'Ă? chiẮn 'Ắu. Ă"ng ta chf?ng biẮt 'òi khàt mẶt mò?i là? gì?. Lài cò?n ìt biẮt 'Ắn sợ hàfi hơn nưfa. Ă"ng theo 'uĂ?i chiẮn cĂng như mẶt 'ình mẶnh cò sffn và? chì? dư?ng lài khi nà?o 'àf 'àt 'ược chiẮn cĂng mẶt càch tròn vèn.
    Tư? 48 giơ? qua, binh sìf chưa 'ược mẶt chùt nà?o nghì? ngơi. HĂm trước, tư? lùc ràng 'Ăng, Rommel 'àf dĂfn hai 'ài 'Ặi cù?a mì?nh tiẮn qua phò?ng tuyẮn Ỳ. Chf?ng phà?i bf́n phàt sùng nà?o, Ăng 'àf dù?ng lươfi lĂ 'oàt 'ược cà? mẶt khĂ?u tròng phào cù?a 'ìch. Đìch quĂn khĂng cò cò cà? thơ?i gian 'Ă? kìp nĂ? sùng. RĂ?i Ăng trơ? lui già?i thoàt cho mẶt toàn quĂn 'ang bì cà? mẶt TiĂ?u 'oà?n 'ìch tẮn cĂng. Bì kèp giưfa hai hò?a lực, quĂn Ỳ phà?i 'Ă?u hà?ng. GĂ?n 1.000 tù? binh bì bf́t 'ược già?i vĂ? hẶu cứ. TĂ?n thẮt khĂng 'àng kĂ?. Ngươ?i ta nghìf rf?ng viĂn Trung ùy 'àf hà?i lò?ng với thà?nh tìch 'àt 'ược chì? trong mẶt ngà?y là? như vẶy.
    VẶy là? chưa biẮt gì? vĂ? Rommel. Vì? lèf 'àf mơ? 'ược mẶt kèf hơ?, vì? lèf nhưfng lực lượng chình cù?a Ỳ 'ang bì nhưfng TiĂ?u 'oà?n Ào-Đức cĂ?m chĂn tài mf̣t trẶn, thẮ thì? tài sao lài khĂng tiẮp tùc cuẶc tẮn cĂng chòc thù?ng phò?ng tuyẮn, tiẮn sĂu và?o hẶu cứ 'ìch quĂn hơn nưfa?
    Rommel trì?nh bà?y kẮ hoàch cù?a mì?nh cho thượng cẮp là? ThiẮu tà Sprosser. Ă"ng nà?y 'f̣t sự tin tươ?ng hoà?n toà?n và?o Rommel. KĂ? tư? khi viĂn trung ùy 26 tuĂ?i nà?y 'Ắn phùc vù trong 'ơn vì cù?a Ăng, vì ThiẮu tà 'àf cò 'ù? thơ?i gian 'Ă? 'ành già khà? nfng cù?a thuẶc cẮp. Trước hẮt là? mf̣t trẶn Rumania, rĂ?i mf̣t trẶn Ỳ. ChiẮn thuẶt khĂng bao giơ? thay 'Ă?i: Tào bào và? mau lè. Như nhưfng nhàt bùa tiĂ?u phu giàng và?o thĂn cĂy, anh ta tiẮn cà?ng sĂu và?o 'Ắt 'ìch cà?ng tẮt, khĂng hĂ? bẶn tĂm mẶt chùt nà?o vĂ? nhưfng gì? xà?y ra 'f?ng sau lưng mì?nh. RĂ?i anh ta tẮn cĂng và?o màn sươ?n 'ìch, rĂ?i 'ành thùc và?o sau lưng, gieo rf́c hĂfn loàn khf́p hà?ng ngùf 'ìch quĂn.
    KẮt quà? thẶt kỳ? là. Và? trong QuĂn ĐẶi Đức, ngươ?i ta 'àf nòi chiĂ?u 'Ắn chiẮn cĂng, 'Ắn tù? binh cù?a Rommel.
    ViĂn ThiẮu tà khĂng mẶt giĂy ngĂ?n ngài. Sàu Đài 'Ặi ưu tù 'ược 'f̣t dưới quyĂ?n chì? huy cù?a mẶt sìf quan chì? là? Trung ùy, Rommel. Và? 'oà?n quĂn 'ược phèp tiẮn lĂn.
    Binh sìf Đức lf̣ng lèf tiẮn lĂn theo hà?ng dòc. Hò 'àf ơ? sĂu trong phò?ng tuyẮn ỳ 'Ắn 4 km. TrĂn con lẶ chình cù?a Monte-Matajur, Ăng chàm tràn với mẶt 'oà?n tiẮp viẶn cù?a Ỳ, 'ìch quĂn ngĂ?n ngơ 'Ă?u hà?ng ngay, khĂng hĂ? cò mẶt dẮu hiẶu tự vẶ nhò? nà?o hẮt: 2.000 binh sìf cù?ng 50 sìf quan bì bf́t là?m tù? binh. TiẮp 'ò, Ăng quyẮt 'ình cf́t 'ươ?ng rùt lui cù?a 'ìch, ngang qua cành 'Ă?ng tiẮn vĂ? phìa Monte-Matajur, 'Ắy là? cứ 'iĂ?m then chẮt cù?a lực lượng Ỳ.
    SuẮt 'Ăm, viĂn Trung ùy khĂng hĂ? biẮt mẶt mò?i 'àf thùc 'Ă?y 'àm binh sìf 'uẮi sức tiẮn lĂn. Bì?nh minh ngà?y 26 thàng 10, 'oà?n quĂn 'àf tiẮn 'Ắn ngay bơ? rà?o doanh trài cù?a lưf 'oà?n Ỳ. Sau cù?ng Ăng ra lẶnh dư?ng chĂn, binh sìf chuĂ?i mì?nh và?o bàfi cò? cò?n 'Ăfm hơi sương 'Ă? nghì? ngơi.
    â?oCĂ?n 5 ngươ?i tì?nh nguyẶn theo tĂi.â?
    Ă"ng Trung ùy vĂfn khĂng nf?m xuẮng. QuĂn Ỳ ơ? kia, kẮ ngay bĂn, cò?n 'ang 'ợi ành mf̣t trơ?i lĂn. Cò?n lĂu hò mới nghìf mì?nh 'ang bì 'e dòa. Mf̣t trẶn rẮt xa hò, càch 'Ắn 20km 'ươ?ng chim bay.
    Sùng ngf́n cĂ?m tay, cù?ng 2 hà sìf quan và? 5 binh sìf, Rommel 'i bfng qua doanh trài 'ìch quĂn, bước nhưfng bước dà?i trước mf̣t nhưfng ngươ?i lình canh Ỳ 'ang hoa mf́t vì? choàng vàng, vàch mẶt 'ươ?ng ngang qua nhưfng binh sìf Ỳ cò?n ngù? và? tiẮn tới BẶ Chì? huy 'ơn vì.
    â?oTrong càc anh, ai là? ngươ?i chì? huy ơ? 'Ăy?â?
    Ngươ?i ta thẮy mẶt sự ngàc nhiĂn tẶt 'Ặ trong ành mf́t cù?a càc sìf quan Ỳ.
    â?oQuỳ vì 'àf bì bao vĂy rĂ?i. TĂi khuyĂn quỳ vì hàfy 'Ă?u hà?ng.â?
    Và? 1.500 binh sìf cù?ng 43 sìf quan hà vùf khì. KhĂng mẶt giòt màu 'Ă?.
    MẶt lùc sau, khi 'ứng trĂn 'ì?nh Monte-Matajur, Rommel phòng hò?a chĂu bào hiẶu chiẮn thf́ng.
    Trong càc cuẶc hà?nh quĂn cù?a Rommel, Ăng 'àf bf́t 'ược 9.000 tù? binh, 150 sìf quan và? 81 khĂ?u phào.
    ChiẮn cĂng chòi lòi 'ò 'àf giùp Ăng 'ược vinh thfng Đài ùy và? Ăn thươ?ng Huy chương Dà?nh Cho Nhưfng Ngươ?i Xứng Đàng, loài huy chương thươ?ng chì? dà?nh cho càc tướng lìfnh.
    Nhưng nò cùfng là?m cho Ăng bì bĂ? nhiẶm và?o mẶt vì trì buĂ?n chàn: VĂ? phùc vù trong mẶt vfn phò?ng cù?a BẶ Tham Mưu. Ă"ng 'àf phùc vù tẮt tài 'Ắy nhưng cùfng lĂm và?o cà?nh buĂ?n chàn chẮt ngươ?i trong suẮt thơ?i gian cò?n lài cù?a ThẮ ChiẮn Thứ NhẮt. ĐẮy cùfng là? mf̣t trài cù?a chiẮc huy chương.
  10. anheoinwater

    anheoinwater GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    1.208

    Càm ơn bàc Maseo trước nhè. Đoàn cò?n lài 'Ăy à.
    PhĂ?n 9: Phò?ng thù? ơ? Mf̣t TrẶn Phìa TĂy - QuĂn 'oà?n 1 tẮn cĂng.
    Attack by 1 Corps
    The Shakargarh Bulge points to the north Punjab town of Pathankot, which is squeezed between the mountains rising in the east and the Pakistani border on the west. Pathankot is strategically important for the defence of Jammu & Kashmir and the northern parts of Himachal Pradesh. This was also the Headquarters of India''s only strike corps, commanded at that time by Lt. General. K.K.Singh. His forces included three infantry divisions, two independent armoured brigades, two independent artillery brigades and the equivalent of about two engineers brigades. The corps was, however, tied down due to defensive commitments that took up more than a division''s worth of troops. The Pakistanis too had a formation designated 1 Corps opposite its Indian counterpart. This too was a heavy formation possessing considerable strike force. It was made up of two infantry divisions and four independent armoured brigades, apart from artillery and other support units. The Pakistanis also had committed considerable reserves for this sector, which they were able to bring in with surprising agility.
    The Indian corps commander decided to attack the bulge from three sides: one division (54 Div) was to attack from Samba, a town in the north of the bulge where he had shifted his HQ; another (39 Div) was deployed more towards the western tip of the bulge; and the other (36 Div) was to commence from the southern part of the bulge. All these divisions had far less than their full complement of units and in practice had to operate at the brigade level. The fighting showed that in the end it is not only plans but hard fighting that decides the course of battles.
    The advances of 39 Division under Major General B.R. Prabhu was a series of disasters right from the beginning. Although his units crossed the enemy lines easily enough, they got bogged down in minefileds and could not secure their objectives. To be fair, the Div commander had none of his brigades and had to make do with one brigade and two independent armoured brigades less a regiment. This made him a little cautious and somewhat disinclined to rally his forces forward. This caused major problems for the other two depleted divisions which were pressing ahead only to find their flanks exposed because of 39 Div''s lack of progress.
    54 Div attacking from the north was the most active although during the initial days of the war two of its three brigades had been taken away for the protection of Chhamb. Nevertheless Major General W.A.G.Pinto, commanding the Div, and his able armoured brigade commander, Brigadier A.S.Vaidya (later General Vaidya, who became Chief of Army Staff), made tremendous progress. By 15 December 1971, the Div had control of all the points overlooking the Shakargarh-Zafarwal road. The big test was the crossing of the Basantar river, which had been mined by the Pakistanis and the minefield continued for 1,400 metres. The Pakistanis also had more than four independent armoured brigades worth of armour to throw at the Indians, which was far more than what the attackers had. The most formidable task was the river crossing.
    By this time, the Pakistanis had got wind of the plan and had thrown in two infantry brigades and one armoured brigade to prevent the formation of a successful bridgehead. The Pakistani Air Force too was called in to fly relentless sorties against the Indian build-up. The Indian battalions and the brave engineers literally had to run through a wall of fire to establish crossing points and move across. The bridgehead was secured but the enemy was not dispersed. One Indian battalion had its commanding officer shot by Pakistanis infiltrating the bridgehead. Other units suffered horrendous losses in the concentrated artillery fire and aerial bombing. The Indian units pressed on regardless and by 15 December had established a bridgehead.
    The Pakistanis tried to destroy the bridgehead by launching a series of counter-attacks headed by tanks of Pakistan''s 8 Independent Armoured Brigade. Indian tanks were rushed in to stop the Pakistanis from breaking through. Two Indian tank regiments tried and were virtually decimated. Finally, the third Indian armoured regiment (17 Horse) held the Pakistanis with the help of three Indian infantry battalions. The fighting here was easily the most desperate in the war with the Pakistanis losing as many as 46 tanks in less than a days of fighting. The Pakistanis counter-attack was eventually stopped by nothing less than sheer grit. If anybody could tell the story best, it was Major Nisar, squadron commander of Pakistan''s 13 Cavalry.
    The Pakistani armoured counter-attacks were stopped by 17 Horse and in the end it was just 3 tanks of a troop commanded by Captain V.Malhotra that ultimately took on one of the final Pakistani assaults from an entire squadron of tanks. Leading the Pakistani squadron was Major Nisar. He was amazed to find his advance stopped by just three tanks. But before he could get over his surprise, he found most of his tanks hit. One of the Indian tanks, commanded by young Second Lieutenant Arun Khetarpal was responsible for most of the damage. Even after both the other tanks or their commanders were put out of action, Khetarpal continued to fight until his tank was hit by Major Nisar''s tank and caught fire. He was ordered to abandon his tank but he refused. He kept engaging the Pakistani tanks and stopped Major Nisar''s tank with a hit. Although Nisar''s tank ground to a halt it managed to fire one last shot at Khetarpal''s stricken tank, killing the Second Lieutenant instantly. Major Nisar escaped by leaping out of his burning tank. The attack was stopped but out of the three squadron commanders only one lived to tell the tale - Captain Malhotra. After the cease fire, Major Nisar paid a courtesy calls across the lines to pay his complements. He only found Captain Malhotra. Khetarpal was one of the few Indians in the country''s 50 year history to have received the highest award for gallantry, the Param Vir Chakra. His posthumous citation read:"His calculated and deliberate decision to fight from a burning tank was an act of valour and self-sacrifice beyond the call of duty."
    But that is just what thousands of other soldiers did in the fighting in the Shakargarh bulge. The Pakistanis too fought to the man and in many areas, the fighting often ended up in hand-to-hand combat. From all accounts, this is the area where the Pakistanis fought for every inch of soil and the Indian shed blood for every yard they captured. The Indians clung on to every inch of territory they had conquered and the Indian Army''s third Param Vir Chakra was won on these very killing fields. Major Hoshiar Singh led the forward company of the 3 Grenadiers into battle into the bridgehead and took a village called Jarpal. The Pakistanis counter-attacked later the same day. Hoshiar Singh undaunted went from trench to trench to rally his men disregarding the bullets flying all around him. His behaviour so encouraged the men that they took on a battalion sized attack the next morning even after being pounded by artillery in which Hoshiar Singh was seriously wounded. He continued to move amongst his men and kept up the fire against the enemy. When one of his machine gun crews was knocked out by a shell, he personally took over and shot a number of Pakistanis. At the end of the days fighting, over 85 Pakistani soldiers were found dead in front of their trenches.
    That was the end of the Pakistani counter-attacks but the Indians could get no further as the cease-fire came into effect on the same evening. The Indians had halted their advance just 7 kilometres short of Zafarwal. Some Indian military historians have been critical of 1 Corps'' actions, arguing that much more could have been achieved had the corps commander not dispersed his resources and had not been forced to tie down a major chunk of his assets for defensive purposes. But this is not quite fair considering that the actual offensive was late in starting and the Indians had actually less than a week to gain their objectives. Besides, this area was traversed by numerous rivers, ***ches and defended embankments. The enemy had re-inforced the area in depth and laid extensive minefields all over the place. They also had significant artillery fire and were supported by the PAF. Making headway under such con***ions in so limited a time was difficult.
    Soldiers on both sides fought hard and if, in the end, the whole affair was a stalemate, it was justly so. Had the war dragged for even a week more, things would certainly have been very different. That is why the Pakistani high command despite having lost all its strategic objectives readily agreed to a cease-fire. The Indian Army in the west proved that the regimental colours its men carried were still a matter of honour. The stories of the 1971 War ensured that those tra***ions would be carried on by many generations of fighting men in the years to come. Most of all, Indian troops had learnt that after all was said and done, honour in battle meant standing one''s ground and fighting - even to the last man or tank if necessary.

Chia sẻ trang này