1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thông tấn xã Con Mèo Ú ! Báo địa phương !

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Hồng Phong TpHCM' bởi babicinamon, 09/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0


    VietnamWorks.com lọt vào top 100 DN châu Á tiêu biểu

    Red Herring, Tạp chí trực tuyến về Công nghệ và Kinh doanh tại Mỹ vừa công bố danh sách 100 Công ty tư nhân tiêu biểu Châu Á năm 2005 (Red Herring 100 Private Companies of Asia), trong đó có một DN Việt Nam được chọn là VietnamWorks.com.
    Theo ông Farley Duvall, giám đốc điều hành Red Herring, quy trình lựa chọn 100 DN tiêu biểu châu Á kéo dài rất lâu dựa trên tiêu chí truyền thống là xác định các doanh nghiệp mới và có công nghệ sáng tạo cao.
    Cả thảy, Red Herring đã nhận hơn 500 đề cử từ khắp châu Á. Sau khi đánh giá mô hình kinh doanh, phân tích các dữ liệu tài chính, đánh giá đội ngũ quản lý và kiểm tra công nghệ, Red Herring tin rằng VietnamWorks.com là một DN trẻ đầy tiềm năng.
    Trong vài năm trở lại đây nền kinh tế VN phát triển ở tốc độ nhanh, không chỉ công ty nước ngoài tiến vào VN mà DN địa phương cũng mở rộng họat động để thích ứng với xu hướng mới.
    Trong đó VietnamWorks.com đã áp dụng mô hình kinh doanh tiên phong trên mạng và công nghệ của DN này đang thay đổi cách tìm việc của người VN.
    Hơn nữa với quy mô kinh doanh tăng trưởng hơn gấp đôi mỗi năm cũng là một trong những lý do mà Red Herring chọn VietNamWorks đại diện cho một thị trường năng động như VN, ông Farley Duvall cho biết thêm.
    Một số DN Châu Á khác lọt vào danh sách Red Herring 100 Private Companies of Asia này: Alibaba.com, Asia Software, IttiamSystem, One to One Japan, TongTech...
    Theo Nguyễn Sa
    (VietNamNet)
    -------*------
    Một tin vui về sự phát triển của nước nhà . Mừng ghê! Hy vọng trong tương lai Vietnamworks sẽ phát triển mạnh hơn nữa, tạo nên mạng lưới kết nối sinh viên trong và ngoài nước, đồng thời cũng là động lực thúc đẩy du học sinh quay về (type đến đây chợt sực nhớ bài viết "Du học trời Tây, ai nên về, ai nên ở lại" )
    Mọi người vào đây tham khảo: http://vietnamworks.com
  2. orange-outan

    orange-outan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/12/2001
    Bài viết:
    1.407
    Đã được thích:
    0
    chiến lược của OO sẽ là nhắm vào nhiều tầng lớp khách hàng, nhưng sẽ không thiên nhiều về phần sôi động của giới trẻ, mà nó sẽ nhẹ nhàng, nội tâm một chút. Chiến lược không mới, nhưng khi kết hợp với một ý tưởng độc đáo, OO tin là mình sẽ có thể thành công.
  3. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0

    Từ trong số vỏn vẹn 500 công ty được đề cử để lựa chọn ra 100 công ty, không biết đánh giá này có tính thuyết phục đến mức nào nhỉ. Kimikamo nghĩ trên toàn châu Á phải có đến bao nhiêu triệu doanh nghiệp tư nhân.
    Hơn nữa ai là người đề cử nhỉ? Bài báo đưa tin hơi vắn tắt nên có nhiều điểm làm người đọc không khỏi thắc mắc. Không biết sweet có biết gì thêm về chuyện này không.
  4. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Bài "Du học trời Tây, ai nên về, ai nên ở lại" mà Sweet nói có phải là bài này không hả?
    ----------------------------------------------
    "Từ nhiều năm nay, chủ đề du học sinh đi học nước ngoài xong rồi nên ở lại hay nên về là một chủ đề được thảo luận khá sôi nổi. Lâu nay em bận, với lại đi làm thuê cho một bọn ngu si đần độn, nên nhục quá, không dám đi đâu, thậm chí không dám vào cả Internet.
    Hôm nay, nhân dịp em mới chỉ mặt thằng sếp, chửi nó là một thằng ngu rồi em quit, và nhân lúc đang chuẩn bị lên đường đi xuyên Mỹ bằng ô tô lần thứ 4, em cũng tham gia thảo luận một tí.
    Sống ở trên đời nên biết mình là ai
    Trước hết, các bạn lưu học sinh yêu quý của tôi nên xác định xem mình là ai, mình muốn làm gì, mình muốn trở thành người như thế nào. Chỉ khi những điều này đã rõ ràng rồi, thì các bạn mới có thể quyết định được việc ở hay về cho bản thân mình.
    Du học sinh, các bạn là ai? Thế nào cũng có bác bảo: "Thằng này hỏi gì mà ngu thế? Du học sinh là du học sinh.". Du học sinh là những người đi học nước ngoài, được mời đi do tài năng, do xin học bổng sùi bọt mép, do cơ quan nhà nước, trường Đại học có suất cử đi, hoặc do hoàn cảnh gia đình khá giả.
    Dù đi theo bất kỳ dạng nào, học bất kỳ ngành gì, và lấy bất kỳ bằng cấp nào, các bạn cũng nên xác định một cách rõ ràng rằng mình chỉ là người đi học. Học vấn là bước đường đầu tiên để cung cấp kiến thức, khả năng tư duy và phương pháp luận cho các bạn, để sau này ra trường đi làm, chứ không phải cứ học tốt nghiệp ra trường có cái bằng, là các bạn đã là nhân tài xuất chúng, phải được yêu thương, kính trọng và lễ phép. Giữa việc học hành ở trong trường với nghiên cứu khoa học trong thực tế và làm việc trong công nghiệp là khoảng cách một trời một vực.
    Ví dụ trực quan cho bọn chim non em chã không có khả năng tư duy trừu tượng là việc cần thiết, nên tôi cung cấp cho các bạn một ví dụ trực quan sinh động. Tôi có một ông anh quen biết, tạm gọi là H., được giải gì Toán quốc tế năm nào cũng lâu lắm rồi, tôi không còn nhớ nữa. Sau khi được giải, ông anh được mời đi học Toán tại trường Lomonosov ở Nga, rồi được Harvard mời sang Mỹ học Ph.D. Kinh tế. Ngày ông anh đặt chân vào Harvard, ông tuyên bố một câu xanh rờn "H. đi học ở Harvard là vinh dự cho Harvard, chứ không phải là vinh dự cho H.". Quả thật kết quả học tập của ông này cực kỳ khủng khiếp. Luận văn ra trường của ông anh làm cho không chỉ giáo sư Harvard mà giáo sư nhiều trường khác nữa kinh sợ và thán phục. Hiu hiu tự đắc, ông anh ôm hồ sơ lên một công ty của người Do thái về Thị trường chứng khoán ở New York city để xin việc. Hôm phỏng vấn, bọn nó đưa cho ông anh một model mà hàng ngày bọn nó vẫn dùng để dự báo Chứng khoán, bảo ông anh phân tích. Ông anh nghĩ mãi không ra, nó cho cầm về nhà, ba ngày sau lên gặp lại. Ba ngày sau, ông anh lên gặp chúng nó, vẫn nghĩ chưa ra. Bọn Do thái bảo: "Mặc dù mày nghĩ không ra, nhưng thấy mày có khả năng tư duy, tao tuyển vào làm". Làm một vài năm, thấy mình không lại được với bọn kinh doanh trong thực tế, ông anh bỏ về Việt nam đi buôn, bây giờ là một triệu phú tiền đô lừng lẫy phết. Nhưng các bạn nên thấy là giữa học ở trường và thực tế nó khác nhau xa lắm.
    Thỉnh thoảng lại thấy có tin chú sinh viên này, cô sinh viên kia thực tập ở NASA hoặc nhóm hightech này, nhóm hightech nọ. Nhưng các bạn sinh viên yêu quý của tôi nên biết rằng dù các bạn có đi thực tập ở trên trời, thì người ta cũng chỉ giao cho các bạn làm những việc vớ vẩn, không làm thì cũng có nguời khác làm, thậm chí chả ai làm thì cũng không sao. Không phải cứ thực tập ở NASA ra là các bạn làm được tàu vũ trụ, cho nên tự nhận mình là nhân tài, kể cũng khí sớm, phỏng?
    Ngay cả giáo sư của các bạn đi làm project cho Bộ quốc phòng hay các công ty công nghiệp để lấy tiền tươi, thóc thật còn chưa ăn ai, nữa là các bạn đi thực tập. Một ví dụ trực quan sinh động là có một lão giáo sư làm hợp đồng nghiên cứu phần mềm điều khiển tên lửa để bắn máy bay chiến đấu. Phần mềm của lão làm quá kém, tốc độ quá chậm, nên hôm nghiệm thu, lão bảo "Thôi, tên lửa này dùng để bắn máy bay hành khách".
    Em của các bác và những người làm R&D trong công nghiệp có một thú vui rất tao nhã và rẻ tiền là khi nào muốn giải trí, thì lấy scientific paperwork của bọn giáo sư Đại học về đọc thay truyện cười.
    Vì thế, mới học được mấy chữ trong trường ra, được tấm bằng chứng nhận là qua giai đoạn học hành, mà đã vỗ ngực mình là nhân tài, thì hết sức nực cười và lố bịch. Đã thế, chưa làm gì được cho bản thân và gia đình, chứ chưa nói là cho Tổ quốc, được đế quốc chào mời đồng lương mấy chục ngàn bẩn một năm (xin lỗi, đủ cho em ăn sushi 3 tháng, còn 9 tháng chết đói), mà đã tưởng mình là thiên tài, ra điều kiện về nước phải có chỗ làm ngon, được làm lãnh đạo, đòi Tổ quốc và nhân dân phải đãi ngộ, trong khi Tổ quốc còn khó khăn, nhân dân còn nghèo, thì phải nói là cực kỳ vô liêm sỉ. Những kẻ yêu nước bằng mồm như thế nên học anh Kennedy yêu quý "Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc."
    Mang tiếng là học ở Tây về, đầu đội trời, chân đạp ga xe ô tô, thế mà không tìm được việc gì mà làm, hết lạy ông đi qua, lạy bà đi lại rồi phàn nàn là không có ai trọng dụng nhân tài, thì nên ở lại Tây mà phá hoại Đế quốc, đừng về cho nó khỏi thêm gánh nặng cho Tổ quốc và nhân dân.
    Tất nhiên, đi học có dăm bảy loại, nên Về hay Ở cũng do quyết định của từng người, chứ không có câu trả lời duy nhất đúng cho ai cả. Tôi xin nêu một số ví dụ về các trường hợp nên ở hay nên về để các bạn tham khảo.
    I. Các trường hợp nên ở lại
    Bọn ngu dốt: Có những kẻ ngu dốt do may mắn, luồn lọt, xin xỏ, nịnh hót giỏi, được cử đi học. Bọn này ra ngoại quốc học chỉ làm nhục Tổ quốc, mai mốt về nước sẽ phá hoại Tổ quốc. Bọn này không nên về.
    Bọn hoang tưởng: Có một số kẻ học tại ngoại quốc, thậm chí tại những trường nhất nhì thế giới, nhưng chúng không biết rằng chúng được xét tuyển vào là do Quỹ học bổng mà chúng được tài trợ xin cho + Điểm ưu tiên cho các quốc gia nghèo đói, kém phát triển, ưu tiên châu Phi, nhà quê, miền núi, khu vực I, chứ không phải do tài năng của chúng. Chúng đi học hết năm này qua năm khác, thậm chí học tới hàng chục năm. Để chúng lê la trong trường lâu thì tốn tiền học bổng, người ta phải tống chúng ra trường bằng cách cho chúng tốt nghiệp. Khi chúng ra trường, giáo sư thế nào cũng viết nhận xét tốt, để chúng dễ xin việc. Nhưng chúng lại không biết điều đó, tưởng mình là thiên tài, nằng nặc đòi làm lãnh đạo, mở mồm ra là nói toàn chuyện kinh bang tế thế, cứu vớt cả quốc gia, thế giới, thậm chí cả hệ mặt trời. Bọn này nếu cho về thì cũng chỉ nên cho về Trâu Quỳ hoặc Biên Hòa.
    Gái xấu, gái già hoặc gái vừa già vừa xấu: Gái xấu quá, mà đã trót đi du học thì cũng không nên về. Phong tục tập quán ở nhà mới ra khỏi lũy tre làng một tí, vẫn còn nặng thành kiến với gái học cao và lối sống sa đọa dễ nhiễm của bọn tư bản đế quốc, vì thế các em gái xấu, gái già hoặc vừa già vừa xấu nếu về rất khó có khả năng kiếm được chồng. Quan niệm về Mỹ học của bọn Tây khác chúng ta, nên gái xấu của ta thành gái đẹp của chúng, với lại bọn nó tư duy thông thoáng cởi mở hơn, nên các em thuộc diện đã nêu trên ở lại trời Tây thì rất dễ có một mái ấm gia đình hạnh phúc.
    Những người vay mượn để đi du học tự túc: Có một số bạn không phải gia đình khá giả, vì lý do này khác không xin được học bổng, nhưng có ý chí phấn đấu, nên vay tiền đi du học tự túc. Số tiền có thể khá lớn, nếu về ngay mà không có việc làm tốt để trả nợ thì cũng kẹt. Các bạn này cũng chưa nên về, mà nên kiếm tiền trả nợ, rồi tích lũy lấy một số vốn rồi hãy về.
    Những người học những ngành quá cao siêu: Những ngành đại khái như Vật lý nguyên tử hay Vật lý lý thuyết, hoặc PLM/PDM software for enterprise, Super Computing, Robotics ... thì nói chung là chưa nên về vội. Hiện nay máy móc ở Việt nam chưa có, và không biết bao giờ mới có, những người này về sẽ không có ứng dụng. Hơn nữa, sau khi về một thời gian, kiến thức sẽ bị mai một. Chẳng may đến lúc đấy, chúng ta có nhu cầu phóng tên lửa "Thần Bò" để đọ với tên lửa "Thần Trâu" của Tàu khựa, hoặc muốn làm bom nguyên tử hay máy bay chiến đấu, kiến thức của các bạn đã bị mai một rồi, không cống hiến được nữa thì phí. Đây là diện các bạn chưa nên về.
    II. Các trường hợp nên về
    Học ngành kinh tế: Đất nước đang lúc phát triển kinh tế, và cần những chuyên gia giỏi.
    Có một vài bạn học kinh tế nói là hệ thống ở Tây nó khác ở ta, những gì học được đem về không áp dụng được. Đấy là nói láo. Tất nhiên là không áp dụng một cách máy móc, nhưng những nguyên tắc, quy luật, quy trình đều có những nét chung, đều có thể cải biến và ứng dụng một cách sáng tạo được. Bạn nào học Tây một cách máy móc thì cũng không nên về.
    Học ngành Văn hóa: Các bạn nên về để giúp đồng bào trong nước có thói quen dừng xe trước đèn đỏ, ra chỗ đông biết xếp hàng, không chen lấn xô đẩy và không xả rác ra đường ...
    Học ngành kiến trúc và quy hoạch đô thị: Các bạn nên về để quê ta đừng có những kiến trúc lố bịch kiểu "Em ơi Hà nội chóp", đừng có những dự án trùng tu ngu xuẩn như thay cột gỗ của Hoàng cung Huế bằng cột bê tông, đừng có những dự án quy hoạch đô thị đần độn kiểu đòi thay nuớc Hồ Tây hay đòi đập khu phố cổ Hà nội ...
    Các bạn nhà giàu và có sẵn cơ sở kinh doanh, quan hệ ở nhà: Bây giờ đang giai đoạn phát triển kinh tế, ai có cơ sở và quan hệ sẵn thì có thể kiếm tiền triệu (USD) , vì thế ở lại Tây làm chó cún, kiếm vài chục nghìn một năm, không đủ cho em các bác ăn sushi, thì ở lại làm gì.
    Việc về hay ở là quyết định của mỗi cá nhân, tùy theo trình độ, khả năng, hoàn cảnh và mục đích của từng người. Không ai có thể quyết định thay cho ai được. Còn các bác cứ to mồm yêu nước thương nòi, hô hào về nước đi, hy sinh đi, cống hiến đi, thì em xin các bác, các bác tỉnh lại đi, bình tĩnh xem xét lại xem mình có bị thần kinh hay không? Các bác thì làm được cái gì cho đời chưa, mà lý thuyết suông? Những loại đấy, nếu có sa chân lỡ bước ra đến nước ngoài rồi thì cũng không nên về. Các bác cứ ở lại thật lâu vào, thay mặt Tổ quốc và nhân dân, em cảm ơn các bác."
    --------------------------------------------------
  5. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Theo như Sweet biết thì đây là research project hằng năm của Red Herring (RH) nhằm chọn ra top 100 doanh nghiệp tư nhân Mỹ có tiềm năng về business innovation. Tiêu chí chọn lọc thu gọn trong 3 yếu tố: Quality of Management, Execution of Strategy, và Dedication to Research and Development. Sau đó RH sẽ present 100 doanh nghiệp này với những thành viên/tổ chức tiếng tăm từ Global Fortune 500 Firms như Microsoft, Lucent, Texaco, Johnson & Johnson, etc.
    Đối với RH 100 Asia lần này, RH giới hạn trong lĩnh vực công nghệ. Bất kỳ doanh nghiệp nào thấy mình có đủ sức sau khi tự đánh giá & phân tích dữ liệu công ty thì có thể nộp hồ sơ "ứng thí". Thật ra thì Kimi nói đúng, Châu Á có bao nhiêu triệu doanh nghiệp tư nhân chứ không chỉ vỏn vẹn trong con số 500 =>>>candidate pool chưa thật sự high competitive =>>>đánh giá chưa thật sự thuyết phục .
    Dù sao thì Vietnamworks cũng lọt vào danh sách top 100, không có năng lực thì doanh nghiệp cũng không đủ tự tin tham gia và được bình chọn như thế. Tóm lại đây là một dấu hiệu tốt cho VN
  6. kimikamo

    kimikamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2004
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Đúng rùi, dẫu sao công ty này cũng xếp trên hơn 400 công ty ra ứng cử, vậy cũng là 1 thành tích đáng nể. Mà được bình chọn vậy rồi thì sao he, có được phần thưởng gì không hay là chỉ được...danh dự thôi
  7. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0

    Tin này ở VN hình như HOT lắm thì phai . Sweet cũng chỉ mới đọc được cách đây...30 mins, post lên cho mọi người bình loạn chút xíu ha
    -----*----
    Thày Hồ và vụ mất trộm lớn nhất lịch sử Việt Nam!?
    20:27'' 17/10/2005 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Tin một người đàn ông ở Đức Giang (Long Biên) đêm 15/10 mất trộm tiền và vàng bạc châu báu, tổng trị giá tới 35 tỉ USD gây xôn xao dư luận...
    [​IMG]
    ''''Thày'''' Hồ với vẻ mặt không lay động trước những mất mát lớn chưa từng thấy (?), vẫn thong thả uống nước, nói chuyện, thư giãn thưởng ngoạn sự ''''đấm lưng''''...
    Người đàn ông ấy là Lê Quốc Hồ (sinh năm 1952), nhưng trong hộ khẩu ghi thêm bí danh là Thích Giác Nguyên, trú tại số nhà 4 ngõ 251 đường Ngô Gia Tự, phường Đức Giang (quận Long Biên, Hà Nội). Hớt hải trình báo với cơ quan công an vào sáng 15/10/2005, ông Hồ khẳng định đã bị kẻ gian đột nhập trong đêm, cuỗm đi rất nhiều vàng bạc châu báu của dòng họ nhà ông, giấy tờ, sổ đỏ đất đai và ngoại tệ, tổng thiệt hại khoảng 35 tỉ USD (trong đó 25 tỉ USD tiền mặt).
    Một tờ báo ngày vội đăng tin rất hẻo. Chỉ thế thôi đã đủ cả Hà Nội bàng hoàng. Mọi người hỏi nhau: ''''Cái gì? 35 tỉ USD ? Có nhầm không?''''. Trên thế giới, một nhà băng bị mất cỡ 50 - 60 triệu USD đã gây chấn động, khiến nhà chức trách đau đầu! Chúng tôi tìm đến cái nơi mà nếu trộm buông tha mới là lạ...
    Thày là đời thứ 6 dòng dõi vua Lê(?!)
    Căn nhà cũ kỹ cuối ngõ cụt gập ghềnh sỏi đá, sát ngay đường sắt suốt ngày tàu uỳnh uỳnh chạy qua. Bên trên cánh cổng sắt, dòng chữ ''''Chùa Giác Nguyên'''' được tô xanh xanh đỏ đỏ. Chưa kịp bấm chuông thì chó đã sủa inh ỏi. Một cậu bé ra mời chúng tôi vào. Mùi khói hương trầm trầm, mê luyến. Hôm nay là Rằm, rằm tháng Chín - thế mà ngoài chúng tôi ra, chẳng thấy con nhang đệ tử nào đến lễ ở chùa tư này.
    Người đàn ông chủ động xưng ''''thày'''' - thày Hồ, bận áo nâu sồng, ngồi bệt trên sàn nhà. Đằng sau thầy, một cậu bé cần mẫn đấm lưng bùm bụp. Biết chúng tôi đến vì việc gì, thày nói: ''''Thày buồn lắm con ạ! Buồn nẫu hết cả người!''''. Nói là thế nhưng thày vẫn thật điềm tĩnh. Trong lúc thày nhẩn nha nhấp từng ngụm nước vối, chúng tôi tò mò ghé mắt nhìn căn phòng nhỏ tối om, tồi tàn, bừa bộn, nơi mà theo thày Hồ là ''''kho báu'''' từng chứa hàng tỉ đô-la, 500 viên kim cương (mỗi viên trung bình 15 ly), 4 pho tượng đồng đen (trung bình 20kg/pho) và 1 va-li vòng, lắc vàng, bạch kim gắn đủ loại ngọc, đá quý...
    [​IMG]
    ''''Thày'''' Hồ tung đống ''''đô'''' (chưa bị mất) ra sàn nhà cho phóng viên VietNamNet chụp ảnh.
    Thày mở đầu câu chuyện bằng câu đính chính thật thà: ''''Số tiền mặt thày mất không phải 25 tỉ USD như báo đăng đâu nhé, mà là 2,5 tỉ USD thôi! Ôi giào thày có để ý tiền nong gì đâu, mỗi cọc là 100 nghìn USD, thày cứ tưởng là 1 triệu! Nhưng mà cộng với cả chỗ ngọc ngà châu báu, tượng đồng đen thì cũng phải tới 35 tỉ USD thật! Kia kìa còn một đống ''''đô'''' trên trái nhà, bây giờ thày cũng chẳng biết bao nhiêu!!!''''... Thế rồi, dường như chẳng để cái sự ngạc nhiên của chúng tôi được giải lao, thày tiếp luôn:
    - Đây là chùa riêng của dòng họ nhà thày. Thày là đời thứ 6 dòng dõi vua Lê. Ông cụ thân sinh ra thày là Lê Quang Minh (1904 - 2003), cụ bà là Nguyễn Thị Vượng (1914 - 2003), sinh thời đều là Phó Ban tăng già cứu quốc, đệ tứ chiến khu Đông Triều (Quảng Ninh). Cụ ông là con cháu vua Lê đời thứ 5, cụ bà là đời thứ 5 quan Ngự y triều Nguyễn. Sinh hạ được mười mấy người con (thày không nhớ và cũng không nhớ luôn mình là con thứ mấy), nhưng khi mất chỉ tin tưởng ở thày nên đã giao hết của cải nhiều đời dòng họ cho thày, với mục đích đến năm nay (2005) sẽ phân phát của làm từ thiện, nhưng chưa kịp thì đã bị trộm vơ vét...
    - Số của bị mất là tất cả hay một phần những gì cha mẹ thày để lại?
    - ''''Một phần hai'''' - nói rồi, thày Hồ ra hiệu cho mấy người nhà bê những túi đô-la nặng chịch ra, bày các cọc ''''đô'''' khắp nền nhà, đề nghị chúng tôi chụp ảnh. Chụp bằng máy ảnh của chúng tôi xong, thày lại rút điện thoại di động SAMSUNG đời mới của thày, nhờ chúng tôi chụp ảnh đang ngồi trước đống tiền ''''đô'''', hết chụp ngang lại chụp dọc hộ thày! Thày bảo:
    - Từ trước đến nay, có bao giờ nghĩ chuyện bị mất trộm! Tiền ''''đô'''' thày cứ để chật túi này túi nọ, vứt lung tung. Chỗ tiền mới bị mất kia, giá thày cứ để ở Tập đoàn y dược Bảo Long (thày có phòng ở tầng 10 tòa nhà này) thì không bị mất. Cách đây một tuần, đang để ở đấy, thày lại chở hết về nhà. Còn chỗ tiền này, tình hình trị an ở đây không đảm bảo, thày sẽ đi gửi nốt vào ngân hàng. Thật ra thày không muốn gửi ngân hàng nhiều, để tiêu vặt, nhỡ ngân hàng sập tiệm, cháy, đổ thì sao - với lại, ngân hàng nào mà chả có tên thày: Lê Quốc Hồ!
    - Khi thày mang hàng chục thùng tiền và vàng bạc châu báu đến tòa nhà của Tập đoàn y dược Bảo Long rồi lại mang đi, có ai biết không?
    - Không. Các anh ấy chỉ gọi hộ thày xe, rồi của thày thày chở, chẳng ai biết! Hiểu thày nói không, thật ra thày giả nghèo giả khổ bấy nhiêu năm, không ai biết thày giàu vô kể đâu, con ạ! Cách đây một tháng, chú Khai - Tổng Giám đốc Tập đoàn y dược Bảo Long còn bảo thày: ''''Muốn vào Hội đồng quản trị thì thày nộp 8 tỉ đồng tiền Việt Nam đi!'''', thày còn trêu chú ấy: ''''Cứ đi vay hộ tôi''''. Chú ấy nhăn như bị: ''''Vay đâu bây giờ?'''', thày buồn cười quá, chẳng lẽ nói tuột ra là thày có tiền ròng bạc chảy!
    Trộm vẫn còn để sót chuỗi đá thiên thạch Thánh bà Indira Gandhi tặng thày(!?)
    Trong lúc nói chuyện với chúng tôi, 2 máy điện thoại di động của thày reo liên tục. Lúc thì thày chao chát mắng ai đó, rồi quay ra nói với chúng tôi: ''''Hai cô em thày ý mà! Lúc thày mang tiền của đến cất ở Tập đoàn y dược Bảo Long thì chúng nó đến đây chửi ầm cả xóm lên, bắt thày phải mang về. Mang về, bây giờ mất, chúng nó còn kêu gì?''''... Lúc thì thày phân bua trên điện thoại: ''''Thày đang bận, nhá! Đang tiếp nhà báo. Bao nhiêu nhà báo xúm lại hỏi thày từ sáng đến giờ đây này. Ừ, thày sợ gì, cứ sự thật thày nói...''''...
    Rồi, để chúng tôi tin hơn, thày đưa ra 1 tờ giấy photocopy có nhiều đoạn chữ viết tay khác nhau, nhiều chữ ký với nội dung: ''''Kể từ 9h20'' sáng 2/9/2000, thày Lê Quốc Hồ giữ của dòng họ Lê Nguyễn 55 tỉ 202''''. Thày đính chính thêm: Đó là một khoản rất nhỏ thôi mà! Đây này, còn nhà, còn đất, còn bao nhiêu dự án thày đang làm, bao nhiêu công ty thày đang tham gia...
    Thày Hồ cho biết, trong cái rủi có cái may, trộm lấy thế nào mà vẫn còn sót lại mấy món trang sức thày yêu quý nhất: 1 dây bạch kim có mặt chữ Vạn gắn 8 viên kim cương to kếch xù (mỗi viên trị giá 500 lượng vàng 9999) và chuỗi hạt đá thiên thạch ngoài vũ trụ do Thánh bà Indira Gandhi tặng thày vào khoảng năm 1978 - 1980 (!?).
    Thày lại nói: ''''Nó lấy bao nhiêu đi rồi vẫn còn một vốc kim cương vương vãi lại kia kìa! Cứ viết báo tốt cho thày đi, rồi thày cho 1 viên!''''.
    Rời nhà thày trong tâm trạng bâng khuâng, chúng tôi gọi điện cho ông Nguyễn Hữu Khai, Tổng Giám đốc Tập đoàn y dược Bảo Long. Ông Khai trả lời rất vội: ''''Tôi cũng đang tiếp các đồng chí công an về chính chuyện ấy đây! Tôi vội lắm, chỉ nói ngắn gọn 1 câu thôi nhé: Ông Hồ ấy chẳng phải Chủ tịch Hội đồng quản trị của chúng tôi gì cả đâu! Đấy là ông ấy tự nhận thôi chứ ông ấy làm gì có 1 đồng nào trong tập đoàn!''''. Được biết, các lực lượng điều tra hình sự, khám nghiệm của Công an Thành phố cũng đã vào cuộc, phối hợp với Công an quận Long Biên làm rõ vụ việc.
  8. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0

    Vén màn bí mật về người báo mất 35 tỉ USD
    22:35'' 18/10/2005 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Chỉ vài ngày sau khi trình báo mất trộm đống tài sản trị giá 35 tỉ USD, người đàn ông tên Hồ và căn nhà lè tè, ọp ẹp cạnh đường tàu bỗng trở nên nổi tiếng, được ''''giật'''' ra trang nhất, lên ''''top'''' nhiều tờ báo, được cánh phóng viên hỏi han đến ''''cháy'''' cả điện thoại... Nhưng mấy ai đã biết hoặc còn nhớ một ''''sự thật giật mình''''...
    Cái ngõ cụt bình thường buồn hắt hiu mấy ngày nay rầm rập bước chân người. Bà hàng nước và chị xổ số đầu ngõ thoạt tiên còn ngạc nhiên, sau mấy hôm cũng thấy bình thường, cứ xe máy, ôtô đỗ xịch là bảo nhau: ''''Nhà báo ý mà!'''' và chỉ thẳng vào chùa Giác Nguyên. Chó chùa được mùa sủa người lạ khản cổ. ''''Thày'''' Hồ thì đã quá thuộc bài, ai đến cũng bắt đầu bằng: ''''Thày là con cháu vua Lê đời thứ 6...''''...
    [​IMG]
    Tờ giấy photocopy có nhiều đoạn chữ viết tay khác nhau, nhiều chữ ký mà ''''thày'''' Hồ cung cấp cho phóng viên VietNamNet để minh chứng cho khoản tiền hơn 55 tỉ theo ''''thày'''' là rất nhỏ!
    Râm ran khắp nơi, dư luận tưng bừng bàn về ''''người đàn ông giàu nhất Việt Nam và có khả năng là một trong những người giàu nhất thế giới - đại tỉ phú Lê Quốc Hồ''''. Có nhóm nhân viên văn phòng tỉ mẩn dùng máy cơ quan mà tính ra rằng: nếu mỗi cọc đô-la thày Hồ bị mất là 100.000 USD thì dày 10cm; xếp chồng 1 tỉ USD lên nhau thì cọc tiền dài 1km; 2,5 tỉ thì phải dài tới 2,5km - còn nếu xếp xin xít lại với nhau thì cũng đồ sộ cỡ 12,5m3! Để chuyên chở hết đống ''''đô'''' này phải điều tới 3 xe tải IFA 5 tấn (trong khi ngõ nhà thày Hồ ôtô không vào được) - vậy để ''''đá'''' hết đống tiền của thày Hồ từ trái nhà ra chỗ đậu ô tô có lẽ cần cả một ''''đội trộm'''' ít cũng chục ''''cầu thủ'''', và ''''đá'''' làm mấy ''''hiệp'''' (ấy là chưa kể còn ngọc ngà châu báu và 4 pho tượng đồng đen)!?
    Tóm lại, ai cũng nhận ra sự KHÔNG BÌNH THƯỜNG. Thế nhưng, ít người biết rằng, thày Hồ của chúng ta đâu phải bây giờ mới KHÔNG BÌNH THƯỜNG, mà đã có quá nhiều chuyện KHÔNG BÌNH THƯỜNG từ chục năm về trước...
    Chữa bệnh bằng cách dùng xi-lanh đâm nát đỉnh đầu bệnh nhân?!
    Từ những năm 2000 - 2001, ''''giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ, Chủ tịch Hội Phật giáo quốc tế phi chính phủ, Đại đức Thích Giác Nguyên'''' tên thật là Lê Quốc Hồ này đã khiến báo Lao Động (Tổng Liên đoàn lao động Việt Nam) tốn khá nhiều giấy mực trong việc phanh phui những kiểu chữa bệnh quái gở cùng hàng loạt chuyện oái oăm khác của ''''thày''''. Ngày ấy, cũng với căn nhà cấp 4 lụp xụp này và vài pho tượng tự chế, ông Hồ trưng biển suốt từ đầu ngõ vào nhà là ''''Quốc tế tu tâm viện, di tích lịch sử văn hóa đã xếp hạng, di tích quốc gia, chùa Giác Nguyên (thời Lý Trần là Phật Linh Tự)...''''. Ông Hồ in nhiều tờ **** quảng cáo ngôi chùa của mình và khả năng chữa bách bệnh bằng hóa chất nhờ biệt tài về đông, tây lẫn pháp y!
    [​IMG]
    "Số đô-la này á, định để tiêu vặt ý mà, nhưng thôi bây giờ nhiều người khuyên thì thày đem gửi ngân hàng vậy!"
    Một số ''''bệnh nhân - nạn nhân'''' dạo đó của ông Hồ cực chẳng đã phải lên mặt báo, tố cáo sự tráo trở của ''''đại đức - đại bịp'''' này, như: Anh C.X.M ở tổ 19, phường Bồ Xuyên, thị xã Thái Bình năm 2000 tình cờ gặp ông Hồ, được ông Hồ phán rằng nên tiêm thuốc của ông cho khỏe. Anh C.X.M chưa đồng ý thì đã bị đệ tử của ông Hồ cưỡng chế tiêm 2 xi-lanh nước gì đó vào 4 điểm trên mắt, lưng và chỗ kín. Sau khi tiêm, bộ phận kín của anh M ngày một teo đi khiến anh lo lắng. ''''Thày'''' lấy giá ưu đãi cho anh M là 165USD.
    Mẹ anh Vũ Công Minh (phường Trung Phụng, Đống Đa, Hà Nội) bị tai biến mạch máu não, được ông Hồ chữa cho với giá ''''tình thương'''' là 700USD/ngày. Sau này, anh Minh tố cáo rằng anh đã tận mắt thấy ông Hồ chữa bệnh cho mẹ anh bằng cách dùng xi-lanh trong chứa nước màu trắng đâm liên tiếp lên đỉnh đầu và giải thích rằng đang đâm vào 400 huyệt đạo! Máu chảy nhiều, ''''thày'''' lấy giấy toa-lét thản nhiên lau máu. Số thuốc còn trong xi-lanh, ''''thày'''' tiêm đại vào 2 bả vai cho khỏi lãng phí và cũng dùng luôn giấy vệ sinh thay bông. ''''Thày'''' khẳng định chữa trong 10 ngày, hết 7.000USD là khỏi(!?). ''''Thày'''' còn dọa nếu không nộp tiền sẽ lén tiêm một mũi thuốc nữa mà không ai biết là thuốc gì...!!!
    Đơn tố cáo của anh Nguyễn Đức Cường gửi báo Lao Động ngày ấy cũng kể tỉ mỉ việc ông Hồ bắt mạch cho mẹ anh và tuyên bố: Ung thư dạ dày di căn vào gan, sắp chết! Tá hỏa, gia đình anh đành nén xót xa nhìn ''''thày'''' chữa bệnh bằng phương pháp cả thế giới chưa ai dám làm: đau đâu tiêm đấy - tiêm thẳng vào tim, não... với tiền chạy chữa 35USD/ngày. Mẹ anh đã vinh dự được ''''thày'''' Hồ tiêm thẳng vào bụng và 2 mắt (cũng dùng giấy toa-lét thay bông gòn) và truyền 1 chai đạm giá 165USD! Anh Cường cho hay: Bệnh mẹ anh sau đó không hề thuyên giảm.
    ''''Tài nghệ'''' của ông Hồ ngày ấy thế nào mà cuốn hút cả đoàn người 17 người lũ lượt từ Thái Bình lên chùa Giác Nguyên ăn chực nằm chờ... chữa bệnh! Anh B.V.Th - một trong 17 người Thái Bình hâm mộ ''''thày'''' ngày ấy kể: ''''Khi tiêm xong, tôi thấy người nóng rực, nhất là khu vực sau gáy. Có người trong đoàn vừa tiêm xong, đi vệ sinh luôn cả ra quần! Tất cả đều bị tiêm giống nhau một thứ nước trắng ngà. Khi tiêm, máu phun ra, thày lại lấy giấy lau tùy tiện''''. ''''Thày'''' Hồ còn chơi ''''độc chiêu'''': toàn tiêm vào 3h sáng, cho rằng đó là giờ mở huyệt, thuốc nhanh tác dụng!? ''''Thày'''' vay tiền của nhiều người trong đoàn, song nếu ai đòi, thày lại bảo: Thôi, coi đó là tiền công đức! Đòi nữa là thày tính 5 triệu đồng/mũi tiêm!
    Cái kim trong bọc... có lòi ra... cũng chẳng sao!
    Về việc ông Hồ tự xưng danh đại đức, ngày 1/4/1993, cố Hoà thượng Kim Cương Tử (Thành Hội Phật giáo Hà Nội) đã xác định: Trong danh sách nhân sự do Thành hội quản lý không có ai là Lê Quốc Hồ. Ông Hồ từng có thời gian là ''''sadi'''' nhưng đã bị thu lại tấm pháp do vi phạm giới luật. Hoà thượng Kim Cương Tử khi ấy biết chuyện rất bất bình, đã đề nghị các cơ quan chức năng làm rõ.
    Ngày 25/6/2000 Hoà thượng Thích Thanh Tứ, Phó Chủ tịch Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng khẳng định: ông Lê Quốc Hồ chưa bao giờ là hội viên Hội Phật giáo và Hội cũng không phong danh cho ông ta. Việc tự xưng của ông Hồ thực chất là giả danh, có tính chất nguy hiểm, ảnh hưởng xấu đến trật tự xã hội. Hòa thượng Thích Thanh Tứ cũng đề nghị các cơ quan pháp luật cần nghiêm khắc xử lý.
    Cục Bảo tồn, Bảo tàng (Bộ Văn hoá - Thông tin) cũng cho biết, trong danh sách quản lý và xếp hạng di tích, Hà Nội không có chùa Giác Nguyên (Phật Linh Tự) và dĩ nhiên là không cơ quan chức năng nào chứng nhận việc xếp hạng di tích văn hoá, lịch sử cho ngôi chùa này. Tấm biển ngoài đầu ngõ có nội dung ''''Quốc tế tu tâm viện, di tích lịch sử văn hóa đã xếp hạng, di tích quốc gia...'''' đã được tháo dỡ vào ngày 22/6/2000, sau nhiều đấu tranh của báo chí, công luận.
    Đặc biệt, từ năm 1993, UBND huyện Gia Lâm đã khẳng định: ông Lê Quốc Hồ hành nghề thuốc nam không đúng quy định, không có bằng cấp được ngành y tế công nhận và không có chứng chỉ hành nghề. Biên bản kiểm tra y tế ngày 1/7/1997 một lần nữa khẳng định ông Hồ không có giấy chứng nhận, chứng chỉ, không có phòng khám chữa bệnh... nhưng không hiểu sao, suốt trong những năm tháng ấy cho đến tận năm 2000, ông Hồ vẫn ung dung chữa bệnh ngay tại tư gia ở địa phương mà không hề bị đình chỉ? Duy nhất có một lần, khoảng năm 2002, theo Công an quận Long Biên thì ông Hồ bị xử phạt hành chính vì gây rối trật tự gì đó!?
    Và, đến tận giờ phút này đây, ''''thày'''' Hồ vẫn không ngớt tự hào khoe những kỷ vật vô giá mà tổng thống Bush, thánh bà Indira Gandhi trao tặng vì những cuộc chữa bệnh riêng cho các yếu nhân thế giới này(?!). Có liên quan gì không giữa khoản đô-la kếch xù kia (nếu có) với những đồng tiền thu của những bệnh nhân tội nghiệp? Theo tin riêng của VietNamNet, vụ ''''mất trộm'''' hiện chưa được cơ quan công an khởi tố để điều tra vì chưa đủ căn cứ.
    Còn rất nhiều câu hỏi đặt ra xoay quanh vụ mất trộm này. Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin ngay khi có thêm những tình tiết mới nhất liên quan đến ''''đại tỉ phú tự xưng'''' Lê Quốc Hồ.
  9. sweettaboo

    sweettaboo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Công an quận Long Biên họp báo vụ ''''mất 35 tỉ USD''''
    23:16'' 19/10/2005 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Một cuộc họp báo khẩn cấp, đột xuất vừa được Công an quận Long Biên tổ chức chiều nay (19/10) để nói rõ thêm về ''''đại tỉ phú nhiều chuyện'''' Lê Quốc Hồ...

    Trực tiếp làm việc với các phóng viên là ông Đinh Văn Toản - Trưởng Công an quận Long Biên.
    Dựa trên tất cả các tài liệu, bằng chứng sẵn có nhiều năm trước và khẩn trương thu thập trong mấy ngày qua, ông Trưởng công an quận mà "thày" Hồ đang sinh sống đã từ từ bác bỏ tất cả những thông tin ''''nhà đại tỉ phú'''' tự tô điểm, vẽ vời cho bản thân mình...
    Hóa ra, lâu nay, tất thảy những cái xung quanh, liên quan đến ''''thày'''' Hồ là dối trá: dối trá từ cái tên, năm sinh tháng đẻ, dối trá về nguồn gốc gia đình, dối trá chức danh, chức phận, dối trá về khả năng kinh tế, khả năng chữa bệnh, dối trá về các mối quan hệ, học hàm, học vị...
    Với một con người như vậy, có lẽ cũng chẳng đáng để mỗi chúng ta quan tâm và VietNamNet cũng không có ý định truyền tải thêm về vị ''''giáo sư, tiến sĩ phật học, tiến sĩ thần học thế giới, bác sĩ, Chủ tịch Hội Phật giáo quốc tế phi chính phủ, hòa thượng chủ trì chùa Giác Nguyên, đại đức Thích Giác Nguyên'''' này.
    Tuy nhiên, trước khi vụ việc đi vào hồi kết, cũng nên ''''điểm qua quá trình hoạt động'''' của ''''thày'''' Hồ với hy vọng: Không thêm một người nào trở thành nạn nhân, phải gửi đơn kêu cứu hoặc tố cáo ''''đại đức - đại bịp'''' Lê Quốc Hồ này nữa!
    Quá điên rồ hay có ý đồ?
    Theo Công an quận Long Biên, tên thật của ''thày'''' là Lê Quốc Hổ (chứ không phải là Hồ), sinh năm 1959 tại Kiến An, Hải Phòng (chứ không phải là 1952 tại TP.HCM như ghi trong nhiều giấy tờ hiện ''''thày'''' đang giữ). Bố của ''''thày'''' khi sống làm nghề bán thuốc nam, từng bị TAND tỉnh Thanh Hóa xử phạt 12 tháng tù giam. Nhà ''''thày'''' có 8 anh chị em (chứ không phải mười mấy người) đều đang sống cuộc sống rất bình thường, thậm chí khá vất vả tại Việt Nam, chỉ có 1 người anh định cư tại Pháp.
    Năm 1973, Lê Quốc Hổ đi tu (làm chú tiểu) ở chùa Quán Sứ (Hà Nội) nhưng chẳng ''''trót đời'''' nên chỉ được 2 năm là bị Hòa thượng Thích Chí Độ trục xuất khỏi chùa, thu lại tấm pháp. Tháng 3/1979, do có nhiều vi phạm pháp luật về an ninh trật tự nên Hổ bị Công an quận Hai Bà Trưng đưa đi tập trung cải tạo 3 năm. Sau khi được tha, Hổ lang thang vật vờ, không ở nơi nào cố định mãi cho đến năm 1990 mới mua được thửa đất ruộng 300m2, xây điện thờ và chuyển một số tượng Phật từ miền Nam ra, tự phong là chùa Giác Nguyên, còn mình là đại đức Thích Giác Nguyên.
    Về việc này, như VietNamNet đã đưa tin, nhiều cơ quan, tổ chức từ những năm cuối thập niên 90 đã xác định rõ sự thật nhưng hôm nay (19/10), một lần nữa Hội đồng trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam và Thành hội Phật giáo Hà Nội đã gửi công văn số 106CV/HĐTS-VP1 và 154/CV-BTS cho Công an quận Long Biên, nội dung ghi rõ:
    Lê Quốc Hổ (hay Hồ) chưa từng xuất ngoại, chưa bao giờ được các cơ quan chức năng cấp hộ chiếu hoặc visa (nhất là để sang Mỹ chữa bệnh cho phu nhân Tổng thống Bush, sang Thái Lan thăm Hoàng gia hay sang Ấn Độ thăm Thánh bà Indira Gandhi như Hồ nói).

    ''''Căn cứ Hiến chương và Nội quy Tăng sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam, ông Lê Quốc Hổ (tức Hồ) không phải vị Tăng thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam, cũng không có chức sắc trong hệ thống Giáo hội Phật giáo Việt Nam. Ngôi nhà số 4/251 Ngô Gia Tự (Đức Giang, Long Biên, Hà Nội) không phải ngôi chùa thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam, cũng như không phải cơ sở tôn giáo của Thành hội Phật giáo Hà Nội...''''.
    Thế nhưng, chẳng có cái gì tự dưng - ông Hổ cũng không tự ''''khoác'''' tất cả ngần ấy thứ lên người mình và lên căn nhà của mình mà không có mục đích gì! Suốt nhiều năm, ông ta đã khiến nhiều người ''''tiền mất, tật vẫn nguyên'''' (đọc bài viết trước trên VietNamNet) - không kể những người vì nhiều lý do đành ''''ngậm đắng nuốt cay'''', thì những người phải cất tiếng kêu than cũng đã đủ một danh sách dài.
    Thông tin cho báo giới chiều nay, Công an quận Long Biên đưa ra thêm 2 nạn nhân mới: ông Nguyễn Hữu Khai, Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Tập đoàn y dược Bảo Long bị ''''thày'''' lừa chữa bệnh lấy 12.500 USD và ông Lê Huy Hoàng ở Hải Phòng mất toi 22.900 USD và 512 triệu đồng với ''''đại tỉ phú''''! Ghi chú: ông Khai là một lương y, tiến sĩ y khoa. Cả 2 trường hợp này đều đã có đơn trình báo cơ quan điều tra, đề nghị xử lý Lê Quốc Hồ trước pháp luật.
    ''''Vậy là khôn chứ đâu phải dại!'''' - rất nhiều người đã nói như vậy về Lê Quốc Hổ khi có ý kiến cho rằng Hồ ''''chết vì háo danh''''. Về tài nghệ, thân thế và sự nghiệp - Hổ đã bịp bợm để trục lợi, còn việc khai báo một cách đường hoàng, rõ ràng với cơ quan công an là mất 25 (rồi lại hạ xuống là 2,5) tỉ đô-la tiền mặt thì sao? Dại hay khôn? Điên rồ hay có ý đồ?
    Trích lời lương y - tiến sĩ y khoa Nguyễn Hữu Khai, Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Tập đoàn y dược Bảo Long trong công văn số 134/CV ngày 18/10/2005 gửi Công an quận Long Biên (Hà Nội): ''''Tập đoàn Bảo Long có dịch vụ cho bệnh nhân cũng như các vận động viên thể thao thuê phòng nghỉ nên chúng tôi chấp nhận và đã ký hợp đồng thuê nhà 30 triệu đồng/tháng với ông Hồ. Sau đó, ông Hồ thay toàn bộ khóa cửa và làm thêm cửa hành lang rất cẩn thận (phí thay khóa và làm cửa, sửa phòng do Bảo Long trả). Rồi ông Hồ chuyển rất nhiều đồ đạc tư trang lên tầng 10, mua hàng chục két bạc. Tôi không biết cụ thể tài sản ông Hồ chuyển lên tầng 10 nhưng nhiều lần ông Hồ mở tủ, mở két bạc khoe với CBCNV Bảo Long về những cọc đô-la, vàng bạc... dẫn đến nhiều tin lan truyền về sự giàu có quá mức của ông Hồ.
    Nhưng khi tôi cùng gia đình cháu Lê Huy Hoàng yêu cầu ông Hồ trả lại hơn 800 triệu đồng ông Hồ đã thu để chữa bệnh cho Hoàng (vì giao ước miệng là nếu không chữa khỏi thì ông Hồ không lấy tiền) nên đã xảy ra căng thẳng. Có lẽ vì thế nên sáng 12/10 vừa qua, ông Hồ đã mượn ôtô của Bảo Long chở nhiều va-li đồ đạc về chùa Giác Nguyên''''.

    Gi gỉ gì gi... dù gì cũng cần xử lý!
    Những ngày qua, Lê Quốc Hổ (tức Hồ) và những chuyện có một không hai của ông ta đã làm báo chí và dư luận thực sự mệt mỏi, nhưng Hổ thì không mệt. Gặp ai Hổ cũng cười rất tươi, đầy tự tin.
    Sáng 18/10, công an đến khám nghiệm hiện trường tại nhà Hổ, ''''thày'''' vẫn thật thản nhiên, bắt chân chữ ngũ ngồi nghe hết điện thoại này đến điện thoại khác...
    Hôm nay (19/10), công an mời ''''thày'''' lên trụ sở làm việc - khi đi ''''thày'''' còn không quên dặn các ''''đệ'''': Ai có hỏi thì bảo ''''thày'''' được công an đưa đi để bảo vệ cho ''''thày'''' vì biết ''''thày'''' quá nhiều tiền!!!
    Về những cọc đô-la được Hổ tung ra nền nhà như tung mớ rau, ông Đinh Văn Toản - Trưởng Công an quận Long Biên cho rằng: ''''Đối với những kẻ đã rắp tâm lừa đảo thì để có những tập ngoại tệ giả không khó khăn gì!''''.
    Thông báo bằng văn bản ngày 18/10/2005 của Công an quận Long Biên: ''''Qua công tác khám nghiệm hiện trường, quá trình điều tra thu thập tài liệu, đến nay không có gì chứng minh được nguồn gốc tài sản và vụ mất trộm xảy ra, cũng không xác định được việc ông Hổ mất trộm tài sản và tiền mặt là 2,5 tỉ USD''''.

    Ông Toản cũng cho hay, từ khi bị bung bét trên mặt báo vào những năm 2000 - 2001, Lê Quốc Hổ hạn chế chuyện chữa bệnh tại gia nhưng lại mở rộng địa bàn đến nhiều tỉnh, thành khác. Hiện, nhiều mũi trinh sát đang tỏa đi Thái Bình, Hải Hưng... xác minh, tìm kiếm nạn nhân các vụ chữa chạy của Hổ
    Cũng theo Công an quận Long Biên, những vi phạm của Lê Quốc Hổ rõ ràng phải được xử lý - tuy nhiên, xử lý thế nào còn liên quan đến nhiều ngành chức năng khác. Lúc này, khi ''''bánh đúc'''' đã ''''bày sàng'''', điều mà dư luận chờ đợi nhất có lẽ không phải câu hỏi: ''''Mất 35 tỉ USD thật hay không?'''' như mấy ngày trước, mà là Lê Quốc Hổ sẽ bị xử lý thế nào sau tất cả những gì ông ta gây ra?
    -----*-----
    Sweet thấy chuyện này tếu tếu thế nào í, gần như là...hoang tưởng. Mà theo như cách báo chí viết thì "Thầy Hồ" có vẻ như thần kinh không được bình thường. Việt Nam mình lâu lâu có vài breaking news làm tốn giấy mực báo chí ghê quá . Kể ra cũng tội "thầy Hồ", chỉ mới mấy ngày mà từ nguyên cáo đã chuyển thành bị cáo
  10. kieuphong

    kieuphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/01/2002
    Bài viết:
    5.781
    Đã được thích:
    0
    Đọc cái chỗ mà lương y - tiến sĩ y khoa Nguyễn Hữu Khai, Tổng GĐ Cty y dược Bảo Long cũng bị lừa thì kô biết nói sao nữa.
    Khó tin quá!
    Còn nếu có thật thì... chỉ còn biết cười khổ mà thôi. Kô hiểu cái ''tiến sĩ y khoa'' này từ đâu mà có.

Chia sẻ trang này