1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Thông tấn xã với những bài báo viết về TP Hải Phòng .... đọc để hiểu hơn về văn hoá, xã hội, thể tha

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi thankiemvdk, 15/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. trangy22

    trangy22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    1
    HIV KHÔNG TỪ 1 AI......
    Khi nhận 1 bệnh nhân nam 78 tuổi vào khoa lây trong tình trạng đi ỉa mà điều trị mãi không khỏi. Cực chẳng đã phải mang máu của cụ đi thử HIV. Dương tính đỏ chót, cả khoa té ngửa vì từ trước tới giờ trên 60 tuổi vào bệnh viện là hầu như không bao giờ làm HIV...Hỏi khó ra mới biết, cụ hứng chí trong 1 lần đi ĐS chẳng biết lúc ấy cụ bao nhiêu tuổi nữa. Con cháu cũng sợ chạy hết, chẳng ai chăm nom...???

    Khoa Tim Mạch cũng tiếp nhận 1 bệnh nhân nữ 68 tuổi trong tình trạng sốt cao, cứ điều trị kháng sinh thì khỏi. Hết kháng sinh lại sốt đùng đùng...Cuối cùng phải mang máu đi cấy..Toàn nấm mọc như mưa rào, đành phải thử HIV thì lại dương tính nốt...
    Thế là bệnh viện phải khoán triệt các cụ trên 60 vẫn phải thử HIV tuốt...Hix...Choáng vãi.... Hãy cẩn thận với cách sống của chính mình là điều không bao giờ thừa....
  2. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    T ơi, làm K dợn tóc gáy rồi đấy nhe ... mấy cái vụ đâm chém, bắn hạ ... K hổng có sợ nhưng ... nghe đến cái này là sợ lém đó .... ạc ạc ... ĐS kinh khủng quá ... hihihi...
  3. trangy22

    trangy22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    1
    ĐÔNG DƯƠNG
    Nhận được điện thoại của anh bạn ở HN. Chúng tôi bắt đầu vào Đông Dương lúc 9h tối. Khi bước vào Đông Dương đập ngay vào tai tôi là tiếng nhạc inh ỏi, to khủng khiếp..Dân tình đông như kiến vỡ bờ..Bon chen lắm mới chọn được cái bàn ở chính diện nhìn thẳng 1 phát lên sân khấu..Anh em hớn hở gọi vài ly nước cam và bia..Định há mồm ra nói chuyện thì lạ chưa kìa phải gào to hết cỡ mới nghe thấy giọng của nhau. Chẳng nhẽ lại phải nói chuyện như cãi nhau thế..Đành ngồi im nhìn dân tình xung quanh..
    Trên sân khấu là 7 vũ công 5 nữ, 2 nam...Nhảy nhót theo tiếng nhạc kỳ quái, tôi chũng chẳng hiểu họ nhảy kiểu gì nữa...Người thì uốn éo đủ kiểu, tay xoa khắp người như gãi ghẻ, chân quay tít thậm chí có em xoạc hẳn ngang ra nữa...Các em ăn mặc toàn 2 mảnh, lúc nhảy hàng cứ tung bay phất phới...Thỉnh thoảng họ nhảy cặp đôi với nhau, người chạm người uốn éo, sờ mó..Ặc toàn động tác hot và gợi như trong phòng the..Lúc ấy dân tình lại vỗ tay roà rào...Các em nhảy mồ hôi nhễ nhại, nhưng rất hăng...
    Gần sát bên phải là 1 bàn gồm 6 quý ông. Nhìn thoáng qua cũng biết là dân chơi lắm xiền..Các ông cứ nói chuyện theo kiểu hét vào mẹt nhau. Trên bàn có 2 chai XO dang dở, quý ông nào cũng phì phèo thuốc lá...Họ đang bàn chuyện làm ăn chăng? Chỉ biết có quý ông say quá nhổ hẳn điếu thuốc lên bàn, em nhân viên sợ xanh mắt chạy vội ra don dẹp. Quý ông bên cạnh tiện thể nhăn nhở sờ tay chân em luôn. Em vẫn kiên nhẫn lau, mồm cười méo mó...Thình thoảng các quý ông chạm cốc chan chát rồi lại lè nhè tiếp..
    Bên phải là 3 chàng khoảng U20, mồm há hốc, hai mắt không chớp lấy 1 cái, trên bàn 3 cốc bia vẫn còn nguyên. Chắc các chàng vào đây lần đầu chăng?
    Đằng sau là bàn của VIP, 4 đại gia ngồi với 5 em trẻ măng, chẳng hiểu là gái bao hay...Nhưng có em ngồi hẳn lên đùi đại gia, tay đút hoa quả cho đại gia..Họ vừa tán chuyện vừa vờn nhau. Có lúc em còn cầm miếng xoài mồm chạm mồm đút cho đại gia, mấy đôi bên cạnh vỗ tay cười khoái trá..
    Sâu ở bên phải là 1 bàn toàn lũ choai choai, ăn mạc sành điệu, chân tay chạm trổ hơi nhiều. Chúng chụm đầu vào nhau nói chuyện. Một lúc sau 2 thằng rời bàn đi rất hùng hổ ra ngoài..Không hiểu giang hồ nhí định làm gì nữa đây...?
    Hết màn nhảy nhót ***y là màn trình diễn thời trang. Các em người mẫu được giới thiệu toàn: Siêu mẫu VN, người đẹp HN..Hix...Chẳng biết siêu mẫu gì mà có em chân cong, có em chân toàn hoa cúc...Chán roài lại quay sang hát hò, các ca sỹ phòng trà thi nhau gào...Dân tình ngồi dưới thi nhau mang hoa Hồng lên tặng. Mỗi bông hoa đều được gài vài tờ xiền xanh, đỏ...Có em còn kiêu không thèm nhận làm chàng tặng hoa xị mẹt ra...
    Bạn tôi ngáp 1 phát rõ dài..Chúng tôi đứng đậy ra về vẫn còn nghe văng vẳng bài hát của Duy Mạnh.."Tại sao yêu nhau không đến được với nhau, để giờ đây 2 ta phải khổ đau. Mà sao không thể tha thứ ...." Vậy là ngày cuối tuần vào Đông Dương dc xem đủ thứ hổ lốn, hằm bà lằm...Choáng...Anh bạn nhảy lên xe ô tô vọt lẹ về HN...
  4. map_hp86

    map_hp86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2005
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Ơ đứa nào dám mang dao rượt em ỏ cái đất Hải Phòng hả chị? Chị cho em số Phone của nó cái..... CHẸP CHẸP đi mới có hơn 12 tháng mà đã có đứa dám lên mặt roài à????
    pà chị ơi, bảo với bọn ở Đông Dường là :" Có bắt chước thì cũng biết cách nhé, đừng có theo đuôi kẻo ......làm trò cười cho thiên hạ đấy " Côn g nhận giới trẻ HP bi giờ ít nghĩ thiệt , chỉ có "anh khùng rơm" là giỏi thoai!!!!!!!!!!!!!
  5. trangy22

    trangy22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    1
    To mập...Con Hổ cái đoá, có dám chiến không? Khổ thân ku em, đi tu mà vẫn thích ăn thịt chó...Chị thương em thế? Hix....
  6. map_hp86

    map_hp86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2005
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    TO trangy22: đính chính chút nha, thích ăn thịt hổ, không thích ăn thịt chó...... cẩn thận con hổ cái nó thịt chị trước đấy
  7. trangy22

    trangy22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    1
    Em oai! Em cứ ngồi yên nhá. Dạo ni chị của em đang thích xem múa, hát và nghe chó sủa, cắn....Nó cắn chị mấy phát chị sợ quá phải bỏ 1 số thứ để chạy roài dưng mờ nó cứ như lên cơn dại ý, càng chạy nó càng đuổi theo cắn. Chị có mặc áo vàng bao giờ đâu? Seo nó cứ thích đuổi chị nhở?
    Chị hiền lành nhứt cái box ni thế mà có đứa cứ thích chiến. Chị thấy nó múa ***y hay quá nên chị ngồi xem..Nhưng đi Sài Gòn làm chi? Vào nhà em ăn vạ hử? Vô BĐ uống rượu Bầu Đá ngon lém...
  8. thankiemvdk

    thankiemvdk Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    10.532
    Đã được thích:
    372
    Tình bạn kỳ lạ giữa Đoàn Chuẩn và Từ Linh
    Từ Linh, đồng tác giả với Đoàn Chuẩn trong nhiều ca khúc, là một người kín đáo. Cảm tưởng như Đoàn Chuẩn sôi nổi và hồn nhiên bao nhiêu thì Từ Linh lại âm trầm và giữ kẽ bấy nhiêu.
    Người ta thường nói đến tình bạn thủy chung kỳ lạ của họ, nhưng chẳng ai biết họ đã tâm sự với nhau những gì và đã cùng sáng tác các tác phẩm rung động lòng người như thế nào.
    Hình ảnh hàng xóm lưu giữ lại chỉ là hàng sáng Đoàn Chuẩn đi bộ qua nhà Từ Linh rồi cả hai đến một quán cà phê bình dân ở phố Phan Bội Châu.
    Bà Chuẩn cho biết: ?oTừ Linh rất ít nói. Đến nhà tôi, ông nhà tôi cứ nói, cứ đàn, cứ hát, còn ông ấy ngồi im, nghe, uống cà phê, rồi về?.
    Bà Chuẩn bảo : ?oÔng ấy có biệt danh Tư Lì mà. Sau ông Chuẩn bảo cái tên này không hợp với nhạc nên ông Chuẩn đặt lại là Từ Linh?.
    Người ta nói ông Chuẩn quý bạn, muốn bạn nổi tiếng như mình nên đề tên bạn vào làm đồng tác giả chứ nhạc và lời của ông Chuẩn cả. (?)
    Lúc nhạc sĩ Đoàn Chuẩn còn sống, chúng tôi gặp, có hỏi, ông khi đó bị bệnh nên không còn nói được rõ lời nữa. Bà Đoàn Chuẩn bảo : ?oTác phẩm phần lớn là của nhà tôi, ông Từ Linh chuyên về nhiếp ảnh?.
    Những tác phẩm của Đoàn Chuẩn đều là nhạc tình, viết cho người con gái cụ thể mà ông yêu, không thể hai người đàn ông chung một tâm trạng như vậy được, không cùng chấp bút được ?
    Sự thật về việc hai tác giả đồng sở hữu những bản tình ca rất riêng tư cho chị M, chị T ? (Mà sau này người ta còn thấy ông Chuẩn vừa đàn vừa khóc) mãi mãi sẽ vẫn là câu hỏi.
    Dường như cả hai ông thích để cho đời câu hỏi như vậy. Nhiều bản viết tay mới nhất của Đoàn Chuẩn (sau khi Từ Linh đã mất) vẫn đều ghi: nhạc Đoàn Chuẩn, lời Từ Linh.
    Công việc sáng tác không chỉ là tác phẩm, không chỉ là nốt nhạc và câu chữ trong một bản nhạc, người nghệ sĩ cần một không gian sống và không gian làm việc thường trực, cần những mối chia sẻ về lý thuyết, những định hướng trong sáng tác, thậm chí đôi khi là cả cấu trúc, ngôn từ của một tác phẩm, hoặc về cách mà nghệ sĩ đưa tác phẩm đến với công chúng.
    Những người có cá tính và thích sự riêng tư nhất, đôi khi lại là người có nhu cầu chia sẻ nhất. Chỉ có điều không phải với bất cứ ai anh ta cũng chia sẻ . Trường hợp các tác phẩm của Đoàn Chuẩn và Từ Linh, đóng góp của từng người đến đâu, câu hỏi này sẽ mãi mãi bí ẩn.
    Anh An con trai ông Từ Linh nói: ?oKhông có Từ Linh thì không có Đoàn Chuẩn. Hai ông đã là một rồi?. ?oBan đầu ông Chuẩn chơi thân với bác tôi, sau chuyển qua thân với bố tôi?.
    Những hình ảnh mà anh An nhớ mãi, đấy là trong bốn tháng bố anh ốm liệt giường, sáng nào ông Chuẩn cũng mang cháo sang cho bạn, ngồi nói chuyện cho ông Từ Linh nghe, ít nhất là hai tiếng, rồi mới về. Ông Từ Linh nằm trên giường, nói và viết đều khó khăn, bạn bè vốn không nhiều, chắc là ông đã rất vui.
    Đoàn Chuẩn viết cáo phó đăng báo cho Từ Linh.
    Anh An nhắc đến vòng hoa viếng bạn của Đoàn Chuẩn in dòng chữ : ?oTạm biệt Từ Linh?.
    Thường, người ta viếng đề là ?ovĩnh biệt?.
    Từ Linh mất năm 1992, không lâu sau đó Đoàn Chuẩn bị tai biến, nói năng rất khó khăn và ông hầu như im lặng cho đến lúc qua đời.
    Họ không chỉ là đồng tác giả trong âm nhạc. Gia đình Từ Linh còn giữ lại những giấy mời xem phim của rạp Đại Đồng trong đó đề giám đốc là Đoàn Chuẩn và phó giám đốc Từ Linh.
    Đoàn Chuẩn quê ở Hải Phòng, gia đình có hãng nước mắm Vạn Vân nổi tiếng đóng tại đó. Gia đình Từ Linh là nhà xuất nhập khẩu, có cơ sở ở thành phố cảng và cũng thường xuống Hải Phòng bằng xe hơi riêng.
    Rạp Đại Đồng,Từ Linh đảm trách nhiều công việc. Đoàn Chuẩn với chiếc xe hơi sang nhất Bắc Kỳ, bản tính lãng mạn đa tình, không biết kinh doanh và có lẽ là chẳng biết làm việc gì ngoài sáng tác nhạc, ông thường chí thú với các tác phẩm. Bà Đoàn Chuẩn cũng nói như vậy.
    Anh An: ?oCụ tôi sinh năm 1926 tên thực là Hà Đình Thâu. Tham gia đội thanh niên xung phong thành Hoàng Diệu. Cụ ít nói. Tôi nhớ năm 1979 cụ đi vào Sài Gòn, mua được đài băng cối đem ra. Hai cụ ngồi nghe với nhau, mấy bài liền, thích lắm?.
    Nói về bố, anh An chỉ kết luận như sau : ?oBố mình phải sống như thế nào đấy mới có một người bạn chung thủy như vậy?.
    ?oMình vẫn nhận tiền bản quyền tác phẩm. Bốn/sáu. Mình bốn bên bác Chuẩn sáu. Ba rem mà?.
    Có thời gian anh An theo học ký xướng âm và đàn bên nhà cụ Chuẩn, nhưng sau không theo nghề. Lúc nhỏ cũng suốt ngày dò đài để nghe nhạc thế giới.
    Anh An nói thêm: ?oLúc gần mất bố tôi viết bằng tay trái cho tôi mấy lá thư, nhưng tôi đau xót quá, thắp hương xin cụ, rồi đốt. Suy nghĩ của cụ lúc đó rời rạc. Ý là cả đời cho các con, mặc dù có chuyện này chuyện nọ, nhưng lúc nào cũng nghĩ cho con. Cái này cái nọ, chỉ là phù phiếm, đại khái là những chuyện riêng tư của cụ ấy mà. Tôi thì chỉ muốn giữ lại những cái gì nó vui, nó đẹp, còn cái gì gợi cái đau thương, mình bỏ đi?.
    ( Theo Tiền Phong )
  9. thuphuong20

    thuphuong20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    3.851
    Đã được thích:
    7
    Cô Trang càng ngày càng nói phét tợn.Đông Dương người ta Khiêu vũ nghệ thuật mà cô lại a dua theo bác H gào lên....mất văn hoá thuần phong mĩ tục
    Hê hê...chị là chị khoái đi Đông Dương lém,mỗi tội ứ đủ cơ cấu..ka ka....
  10. trangy22

    trangy22 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2005
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    1
    ĐƯỜNG TÀU AN DƯƠNG
    Khu đường tàu này cắt ngang qua đường Trần Nguyên Hãn, nằm ngay cổng sau của bệnh viện Việt Tiệp. Trước đây thời Pháp thuộc vẫn còn ga AN DƯƠNG, là 1 ga tàu chợ, dân buôn bán tứ xứ hay ra vào ga này để trao đổi hàng hoá. Nhưng sau đó thì bị phá đi, bây giờ chỉ còn lại cái nhà nhỏ cho các nhân viên đường sắt gác tàu thôi...
    Khi cơ chế thị trường nở rộ, khi mốt nghiện lên đời thì khu này tự nhiên trở thành điểm hot về tệ nạn xã hội. Bất cứ 1 ai đi tàu hoả qua khu này nếu chịu khó nhìn qua cửa sổ vẫn thấy được lũ nghiện công khai mua thuốc, tiêm chích cho nhau..Có thằng phê thuốc nằm vắt vẻo qua đường tàu. Có thằng nằm vật ra đất chẳng biết giời đâu đất đâu?...Hàng ở đây cũng phong phú...Loại nào cũng có heroin, dolargan, morphin, đến sái thuốc phiện cũng có..... Ở cái đường tàu này có bọn trẻ con chuyên đi nhặt kim tiêm về nhà, sau đó chúng gạn nốt chút thuốc đọng lại trong đốc kim và bán cho lũ nghiện mạt hạng với giá khá bèo 5k một liều....
    Còn bọn buôn bán thì quái hơn nhiều, chúng giấu thuốc ở khắp ngóc ngách của đường tàu, khi có khách mua chúng sẽ chỉ nơi giấu thuốc, làm thế thì CA có bắt cũng chẳng tìm thấy tang chứng vật chứng đâu. Mà mấy mụ đàn bà cũng quái chiêu lắm, chúng chửa liên tục, lợi dụng chính sách khoan hồng của nhà nước ta...Phụ nữ nuôi con nhỏ dưới 36 tháng không phải chịu án tử hình...Vậy là các mụ cứ ễnh bụng ra, công an có bắt thì cứ dơ cái bụng to dùng ra doạ, chẳng ai dám mạnh tay với các mụ, nếu sảy thai hay làm sao thì oan gia....Còn các thằng chồng hờ thì cứ vừa nghiện vừa bán thuốc nuôi thân....
    Nhưng có 1 điều khá đặc biệt mà 1 người bạn làm công an đã nói với tôi, các nhà ở dọc đường tàu này rất ít khi bị mất cắp, nếu có mất thì cũng chỉ là trộm lai vãng ở đâu đó đến thoai, chứ dân chích choác và buôn bán ở đây rất kị..Chúng còn phải để đường đi lối lại chứ...Nhớ năm ngoái CA thành phố phối hợp với Thành Đoàn HP cùng các sinh viên tình nguyện nhảy vào khu này dọp dẹp, nhặt từng kim tiêm 1, thậm chí còn điều hẳn vài đồng chí công an ngày đêm canh gác..Hix...Cũng chẳng được bao lâu...
    Khu này vẫn tấp nập mua bán công khai nhất là về đêm. Đêm hôm khuya vắng như vậy mà các mụ vẫn vác cái nghế nhựa ra ngoài hiên đường tàu ngồi. CA đi qua hỏi bảo là nóng quá không ngủ được....Chẹp...Khách mua hàng thì hổ lốn đủ thành phần: sinh viên mặc áo Hàng Hải, dân chơi lắm xiền đi xe @, đân lao động nghèo, đân công chức, ****...Thậm chí cả mấy lão đi xe ô tô...
    Sở dĩ, khu đường tàu này được dân nghiện ưa vào là vì gần bệnh viện Việt Tiệp, chúng có thể vào đó lừa đảo, chôm chỉa
    của người nhà bệnh nhân, khi người nhà lơ đễnh là chúng lột ngay cả đồ nữ trang đồ dùng của bệnh nhân luôn...Hàng kiếm được chúng mang ra ngay khu đường tàu đổi thuốc cho đỡ vã cơn nghiền. Hơn nữa khi chắn tàu dân tình đi lại nhộn nhạo chúng tha hồ giật giây truyền, bông tai, túi tắm...Và vọt lẹ vào ngõ gần đó, đuổi đằng giời vì ngõ ấy tủa đi khắp nơi....
    Hãy cẩn thận đi qua khu đường tàu này, đây là 1 điểm nóng làm đau đầu CA từ rất lâu mà vô phương dẹp bỏ...Đã rất nhiều người bị giật túi bị tai nạn phải vào bệnh viận, thận chí có người đã tử vong....Chúc mọi người ngày nghỉ cuối tuần vui vẻ...
    NGUYỄN TRANG

Chia sẻ trang này